Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 143: Chương 143

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 143: Chương 143


Đứa lớn nhất mới ba tuổi.

Nhìn phía trên giao dịch dày đặc, sắc mặt Hoắc Đình Châu tối sầm. Khó coi.

Sau đó cô nói: “Người đó đã bị bắt chưa?”

Cô chưa từng xem qua kiến thức liên quan đến phương diện này.

Sau đó, Tần Sương tiễn người đi không bao lâu, bên ngoài bệnh viện náo nhiệt hẳn lên.

Sau khi nghe Hoắc Đình Châu giải thích, tam quan của Tần Sương đã hoàn toàn bị hủy hoại.

Hoắc Đình Châu lục lọi trong phòng, tìm được số tiền lớn và sổ đăng ký mua bán người.

“Bộp ~!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Các ngươi đáng c·h·ế·t!”

Còn người phụ nữ mà em phát hiện ngày hôm nay trước đây đã b·ắ·t· ·c·ó·c trẻ em hai lần, nhưng sau này bà ta không làm nữa. Sở dĩ hôm nay em đụng phải bà ta là vì con trai bà ta mắc nợ rất nhiều tiền cờ b.ạ.c nên bà ta không còn cách nào khác ngoài việc quay lại làm chuyện này.”

“Bắt được rồi, hóa ra là kẻ buôn người. Ngay cả hai bác sĩ ở bệnh viện vừa rồi cũng có liên quan.”

“Viện trưởng chắc chắn cũng không thể trốn thoát được. “

“Về việc gia đình họ có biết hay không còn phải đợi nhân viên bảo vệ của anh quay về thì mới biết được kết quả.”

Dương Minh Trạch thấy em gái mình đọc một cách say mê như vậy, anh cũng không muốn quấy rầy cô.

Đội trưởng: “Rõ~!”

Sau khi Tần Sương ăn trưa, cô nằm trên giường đọc sách về máy móc.

Hoắc Đình Châu tức giận gầm lên, dọa các nhân viên bảo vệ.

Trong lòng nghĩ bây giờ còn có chuyện b·ắ·t· ·c·ó·c buôn bán trẻ em nữa sao?

Sau đó anh ấy lấy ra một cuốn sách đọc.

May mắn thay, tất cả số tiền kiếm được trong những năm qua đều được gửi về nhà. Cho dù bọn họ có vào tù thì bọn trẻ cũng sẽ không c.h.ế.t đói.

“Ừm, đúng như em nghĩ, hành động ma quỷ này do hai người phụ nữ trung niên làm. Nếu không phải bác hai Quan lộ ra sơ hở thì hai người đó đã giấu kỹ rồi.”

Những đứa trẻ này thực sự không biết chúng sẽ được bán ở đâu.

“Chỉ cần thấy tình trạng đối phương không ổn, lại sinh ra một bé trai thì sẽ báo cho gia đình biết rằng thai phụ đã sinh non và đứa bé đã c.h.ế.t ngay.”

Tần Sương nghe tiếng mở cửa, cô buông sách trong tay xuống, nhìn sang.

“Tùy tiện đi vệ sinh cũng có thể giúp anh giải quyết một vụ án. Nếu chân em không bị thương thì em rất muốn đến đó tận mắt nhìn hiện trường vụ án.”

Đêm đó, Hoắc Đình Châu ở bệnh viện cả đêm với Tần Sương.

“Chậc chậc… anh nói xem có phải em là ngôi sao may mắn không?”

Nếu nói máy móc quen thuộc thì có lẽ là s.ú.n.g ống, đ·ạ·n dược.

“Là hai bác sĩ sản phụ khoa đó làm.”

Chương 143: Chương 143

Trong phòng bệnh, ngoại trừ âm thanh lật trang sách của Tần Sương ra thì không có bất kỳ âm thanh nào khác.

“Hầu hết mọi người sẽ không nhận lại xác một đứa trẻ như vậy vì họ cho rằng đó là điều xui xẻo.”

“ ..”

Sau đó, những người đó sẽ buôn lậu những đứa trẻ mà họ cho rằng đã c.h.ế.t do sinh non đi bán cho những gia đình không có con trai.”

Ngay cả đối với những người không chuyên, việc đọc loại sách kỹ thuật này thực sự hơi khó hiểu.

Khi quyết định làm công việc này, cô ta đã sớm chuẩn bị sẵn cho một kết cục như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoắc Đình Châu: “…” Em không thể nghỉ ngơi một thời gian được hay sao?

Suy nghĩ kỹ càng từng chi tiết như vậy thì thật sự rất đáng sợ! (đọc tại Qidian-VP.com)

Suy cho cùng, không phải cảnh sát địa phương nào cũng có thể làm chủ cho người dân.

“Dự kiến ngày mai sẽ có nhiều phụ huynh mất con đến bệnh viện để yêu cầu giải thích.”

Khi bọn họ bước ra, sân đã đông nghẹt người xem kịch.

Những đứa trẻ sơ sinh lúc này không khóc, có thể bọn trẻ ăn nó và đang ngủ hoặc bị chúng đánh thuốc mê nhẹ.

Dù sao thì tất cả đều do nghèo đói gây ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đình Châu thấy mình đã nghĩ sai, bèn giải thích: “Nếu trẻ em thường xuyên bị bắt trộm thì đã có người gọi cảnh sát từ lâu rồi. Sở dĩ có nhiều trẻ em bị bắt như vậy là do bên cảnh sát không có nhận được tin báo.”

“Mau giúp em, tìm một góc tốt hơn để xem náo nhiệt.

Mãi cho đến khi mặt trời sắp lặn, Hoắc Đình Châu mới mang theo bữa tối trở về phòng bệnh.

Anh không có nhiều thời gian, chuyện này phải giải quyết càng sớm càng tốt, nếu không, một khi anh rời đi, anh không biết nhân viên ở đây có cố gắng hết sức hay không.

Còn người bệnh nằm bên đã được bôi thuốc nên giờ cậu ấy đã ngủ say.

Khi Hồ tử nghe nói đối phương là cảnh sát, Hồ tử định xoay người nhảy ra khỏi cửa sổ và bỏ chạy.

Nếu sinh ra con trai thì nói sinh non nên c.h.ế.t rồi mang đi.

Chỉ có những người đến từ nông thôn hoặc những người công nhân cấp thấp mới không gây náo loạn trong bệnh viện khi biết tin con mình sinh non nên c·h·ế·t.

Còn gặp gia đình giàu có thì bọn họ cũng sẽ cân nhắc và không dám động đến gia đình của những người như vậy.

Những cuốn sách mà Đường Thành mang đến đều là những từ vựng chuyên nghiệp từ cơ bản, trung cấp đến nâng cao.

Anh thực sự không thể đi xa quá lâu và phải quay lại hôm nay.

“Anh tư, bên ngoài có nhiều người sao? Em nghe được trong phòng bệnh có tiếng sói kêu, quỷ hú.”

Trong khi Tần Sương xem vô cùng thích thú thì Dương Minh Trạch đã ngủ gục trên ghế.

Nếu không có con vợ nhỏ của anh có đôi mắt tinh tường và khả năng quan sát tinh tế.

Sau đó, anh cất sổ tài khoản và nhờ người mang số tiền trộm được ra ngoài sân.

“Chúng ta cứ ở trong phòng bệnh dưỡng sức đi.”

Sáng sớm hôm sau, sau khi đưa ra một số chỉ dẫn, anh rời đi cùng với nhân viên bảo vệ.

...

Những kẻ này thực sự là những kẻ dã thú, s·ú·c sinh.

“Hai bác sĩ sản phụ khoa trong bệnh viện đều là phụ nữ à?” Tần Sương hỏi lại.

Hoắc Đình Châu chỉ đạo hành động một cách có trật tự.

“Đội trưởng đâu? Đưa những người này về cục thẩm vấn nhanh, đưa tất cả bọn trẻ đến bệnh viện kiểm tra.”

“Đồng thời bắt giữ bác hai Quan, cho người quan sát nhân viên bệnh viện chờ cá lọt lưới. Mọi người cố gắng bắt hết chúng trong một lần.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đã lâu lắm rồi anh mới thấy một điều gì đó đau lòng đến thế.

Khi vợ anh ta nhìn thấy sự việc đã xảy ra, cô ta đã từ bỏ chống đối của mình.

Về phần bệnh nhân ở đây, họ cũng trả tiền và nhờ y tá chăm sóc.

Những người có địa vị xuất thân nhất định sẽ không ra tay.

“Em gái à, em đừng xem náo nhiệt nữa, những người đó bây giờ điên rồi.”

Trong lòng nghĩ rằng lão đại đang tức giận. Quả nhiên, Diêm vương vẫn là Diêm vương như cũ. Chắc chắn sự dịu dàng trước đây đều do bọn họ bị hoa mắt.

Hoắc Đình Châu nhìn bọn họ một cái rồi sai người phong tỏa nơi này, sau đó đi đến văn phòng thành phố.

Nhưng cả sân đều bị bọn họ bao vây nên vừa nhảy ra khỏi cửa sổ đã bị cảnh sát đang đợi bên ngoài bắt được.

“Lúc anh quay lại thì những người đó vừa mới được đưa đi, những đứa trẻ cũng đã được cứu và đang kiểm tra tình trạng sức khỏe ở bệnh viện này.”

Họ lần lượt nghiêng đầu tự hỏi gia đình này đã làm gì và tại sao lại có nhiều cảnh sát đến như vậy.

Ở trong hầm, mãi đến khi bắt được hai người họ mới phát hiện ở đây có tới 14 đứa trẻ.

Ban đầu Tần Sương cảm thấy có chút buồn ngủ, nhưng sau đó cô cảm thấy khá thú vị, càng đọc càng hứng thú.

Thấy anh vừa về, cô biết bên đó chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 143: Chương 143