Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 207: Chương 207

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 207: Chương 207


Chỉ vào Tần Phong nghẹn cả buổi trời cũng không thể nói ra lời gì.

Nếu như vừa dẫn con gái vào doanh trại, sau đó lại xuất hiện b.o.m hay gì đó thì đúng là không thể giải thích rõ ràng được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn có lo lắng con gái thất bại hay không, là không hề lo lắng chút nào.

“Đương nhiên rồi, con gái tôi là tốt nhất, không giống con gái ông cả ngày đuổi theo đàn ông, làm như muốn lấy chồng lắm rồi vậy.”

“Với lại, ba chỉ giữ chức nhiều nhất thêm hai năm nữa là xuất ngũ, cũng không thèm giằng co với loại thô lỗ đó.”

“Còn đỡ hơn đứa con gái ăn như mèo của anh, cơ thể yếu ớt, vừa thấy đã biết không biết sinh rồi.”

Lập tức mở miệng nói: “Chào chú Trương, cháu là Tần Sương, rất vui được biết chú.”

Chuyện này lại nói trước mặt ba người ta, có ổn không?

Một đám chỉ số thông minh không đủ, cái miệng thì thối, nghĩ thôi đã thấy buồn cười rồi.

“Được nhưng có phải cần đăng ký gì không? Còn có đây là quà con mang cho ba, phải kiểm tra qua đúng không?”

Nhưng vừa nghe con gái ông Tần muốn đấu với ông Trương, đó cũng là trò hay khó có được.

Tần Sương thấy mọi chuyện đã được quyết định cũng không để ý tới những người khác nữa.

Dáng vẻ kia thản nhiên nói ra những lời chọc giận người khác, Trương Vĩ không thể chịu đựng được.

Kết quả vừa mới ngồi xuống, Trương Vĩ đã dẫn thêm vài người nữa đi tới.

Xem lữ trưởng Tần người ta có thể ngồi trên đầu ông ta cũng không phải không có lý. Một người không có đầu óc như vậy, đổi lại là đứa trẻ khác nghe thấy thể nào cũng đã khóc lóc rồi.

Tần Sương thật sự không thể nín cười được, lời này của ba quá độc địa.

“Không sao, con gái tôi trời sinh có sức mạnh to lớn, chỉ sợ lão Trương bị con gái tôi đánh vào bệnh viện, đến lúc đó đừng để bản thân mất mặt là được. Đương nhiên nếu sợ mất mặt thì cũng có thể không nhận lời khiêu chiến của con gái tôi!” Ông không thể ra tay dạy dỗ họ nhưng con gái thì được.

Tần Sương nhướng mày, thầm nghĩ kẻ thù của ba đúng là hơi thiếu đánh.

Mãi đến khi Tần Phong hùng hổ dẫn Tần Sương tới căn tin ăn cơm, mọi người mới biết vị này chính là đứa con gái mà lữ trưởng Tần suốt ngày khoe khoang.

Tần Phong và Tần Sương nghe thấy người nói chuyện đều ngẩng đầu nhìn sang.

Có con heo nào xinh đẹp như cô sao? Đúng là không biết so sánh, trừ điểm!

Đợi sau khi kiểm tra xong xuôi, Tần Sương cũng đăng ký xong, lúc này Tần Phong mới xách rương dẫn con gái đi vào.

“Ông Trương à, con gái tôi là người tập võ nên sẽ ăn nhiều hơn người bình thường. Đương nhiên, sức mạnh cũng là do trời sinh thì ăn nhiều chút có sao chứ? Nếu anh có ý kiến, tôi lại trả thêm hai vé cơm nữa là được chứ gì.”

“Với lại, nếu chú không phục, đợi cơm nước xong hai chúng ta luận bàn một trận xem số cơm này cháu có ăn uổng phí hay không?”

Tần Phong chờ lát nữa người bị bẽ mặt. Thật sự xem con gái ông là con cừu nhỏ sao, đợi lát nữa xem ông ta khóc thế nào. Hừ!

Trương Vĩ: Tôi đồng ý đấu khi nào? Các người quá đáng rồi đấy! (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ôi, đây không phải phó lữ trưởng Trương sao? Ngọn gió nào thổi anh tới đây vậy?”

Nếu đám binh sĩ luôn tự cho là đúng này bị con gái nhà mình đánh nằm úp sấp xuống, ông rất muốn nhìn xem về sau còn có ai dám ra vẻ trước mặt ông nữa không.

“Ông... Hay lắm, đợi đó cho tôi, hừ!”

“Tức giận cái gì chứ. Nếu đồ của con bị người khác cướp đi con cũng sẽ tức giận như vậy thôi. Cho nên mấy lời nói ganh ghét không ảnh hưởng tới toàn cục này cần gì để ý tới.”

Dáng vẻ đắc ý đó khiến cho mấy người đàn ông ở đây đều muốn đánh ông một trận.

“Cùng lắm thì đợi sau này ba xây trang viên, tự mình lại gieo trồng một mảnh đất không phải đẹp hơn nơi này sao?”

Nếu không phải tính tình ông dễ chịu không so đo với họ thì ông đã sớm đặt bẫy đá họ ra ngoài hết cả rồi.

“Chậc, có gì đẹp đâu. Trước đây, ba trồng nhiều hoa cỏ danh phẩm như vậy cũng có ích lợi gì, cuối cùng còn không phải để người khác hưởng lợi sao cho nên không có gì luyến tiếc cả.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thầm nghĩ ông Trương đúng là quá đáng, con người ta còn ngồi ở đó mà lại nói những lời này trước mặt người ta, cũng không biết làm thế nào mà leo lên được vị trí này nữa.

“Được thôi, vậy lát nữa gặp ở sân tập võ!”

“Lữ trưởng Tần, đây là con gái ngài sao? Trông xinh đẹp thật đấy, chỉ nhìn thôi là có thể ăn thêm hai chén cơm rồi!”

“Con gái tới đây, bác gái múc cho cháu thêm ít thịt, đã tới thì đây là nhà mình, đừng khách sáo!”

“Ba đi đi, dù sao cũng không có việc gì.”

Bây giờ có rất nhiều người muốn kéo ông xuống ngựa cho nên có thể cẩn thận thì phải cẩn thận hơn.

“Hay cho ông Tần nhà ông, ông nói gì đó? Làm sao con gái tôi lại không biết sinh, con gái tôi thục nữ chứ không giống heo như con gái ông!”

Đám đồng nghiệp đó đúng là không phải người, vì muốn xem trò hay mà bán ông đi.

“Chậc, cũng đâu phải do tôi nói, cả quân đội đều biết mà, tôi cũng là lúc ăn cơm nghe thấy người ta trò chuyện thôi. Nếu ông không có việc gì thì tôi đi trước đây, bên ngoài nóng quá, làm áo bông nhỏ của tôi nóng theo là tôi sẽ đau lòng lắm đó.”

“Cảm ơn thím, cháu ăn nhiều lắm, thím có thể múc cho cháu thêm chút nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ông Tần, con gái tôi không đắc tội với ông đúng không, ông đến nỗi nói khó nghe như vậy sao?”

Cô phải ăn no mới có sức làm việc, đúng lúc ở bên ngoài không tìm thấy đối thủ, hôm nay xem như hoạt động gân cốt vậy.

Không biết sinh, trong thời đại này chính là lời kiêng kị nhất, đây là không muốn để con gái nhà người ta gả chồng, đúng là rất độc ác!

“Hừ... Lần này con ra cửa là có việc cần giải quyết, vốn không nghĩ tới nhưng chuyến tàu kế tiếp phải mười hai giờ rạng sáng, còn hơn mười tiếng nữa mới xuất phát. Rảnh rỗi cũng vậy nên tới đây thăm ba đây.”

Có người đợi xem trò hay, cũng có người nói xằng bậy.

Tần Sương nghe xong rất phối hợp mở rương ra để binh sĩ kiểm tra. Dù gì cũng là một ít đồ ăn, chỉ cần các anh không sợ bản thân thèm thuồng là được. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ôi chao, đúng là con gái ông rồi, không ngờ một người lạnh băng như ông lại sinh được đứa con gái xinh đẹp thế này.”

Tần Sương vừa nghe lời này, cũng không thể mặc kệ được nữa.

Những người phục vụ trong quân ngũ giống như tướng quân thời cổ đại vậy, không nói tới tính tình nóng nảy, không biết suy nghĩ, trừ cậy mạnh đánh nhau thì rất khó hiểu nhau.

Tần Sương thấy Trương Vĩ thở hồng hộc rời đi, lúc này mới hỏi: “Ba, ông ấy không phải cấp dưới của ba sao? Nói chuyện với ba như vậy, ba cũng không tức giận à?”

Tần Phong rất không thích vị cấp dưới này, tuy bản thân nhảy dù tới vị trí vốn của ông ta nhưng đây là do sắp xếp của bên trên. Vậy mà ông ta không có việc gì cũng tới làm phiền ông, rất là đáng ghét.

Tần Sương vừa nói xong, đồng nghiệp đi theo phía sau Trương Vĩ lập tức xấu hổ.

“Cháu ăn vé cơm của ba chứ đâu phải của chú, sao chú lại nói nhảm nhiều như vậy?”

Thật sự xem cô không biết tức giận sao? Nói chuyện khó nghe như vậy.

Đợi sau khi hai người đã múc cơm xong, Tần Phong lập tức dẫn con gái tới nơi dành riêng cho lãnh đạo dùng cơm.

“Tuy ba cháu nói chuyện hơi khó nghe nhưng chú cũng không tốt hơn cỡ nào.”

Khi thấy đồ ăn trong đĩa Tần Sương, không suy nghĩ lại nói: “Tôi nói này ông Tần, cho dù ông thương con gái thì cũng đừng lãng phí đồ ăn như thế chứ, nhìn xem nhiều đồ ăn như vậy là đang cho heo ăn sao?”

Trương Vĩ thấy bản thân lúc này bị đặt trên giá nướng, khó chịu đến sắc mặt đỏ bừng.

“Ba, chỗ ba có hoàn cảnh khá lắm, sau này nếu xuất ngũ có luyến tiếc không?”

“Ôi chao, con gái ba được lắm nha. Đi thôi, tới văn phòng ba, đúng lúc tới giờ ăn cơm trưa rồi ba dẫn con tới căn tin ăn.”

Nếu sớm biết như vậy đã sớm kéo con gái tới đây đi dạo vài vòng, đúng là thất sách mà!

Trương Vĩ vừa nghe nói như thế, gương mặt lập tức đen thùi.

“Phụt!”

“Nếu đã như vậy đợi lát nữa cơm nước xong xuôi, nghỉ ngơi một giờ, mọi người hãy tập trung ở sân tập võ. Tôi không tin, tôi không đánh lại một đứa con gái.”

Nhưng chỉ là một đứa con gái thôi, ông ta cũng không để vào mắt, cho dù mạnh thì có thể mạnh đến cỡ nào, theo ông ta nhìn thì ông Tần chỉ đang ra vẻ mà thôi.

“Ông Tần, xem lời ông nói kìa, tôi chỉ đúng lúc thấy hai người thôi. Ông còn chưa giới thiệu cô gái bên cạnh ông là ai mà? Chắc không phải là đứa con gái mà cả ngày ông đều khoe khoang đó chứ?”

“Đúng vậy, con gái tôi là người tập võ, ăn cơm nhiều lắm, bà múc nhiều thêm chút đi, yên tâm sẽ không lãng phí đâu.” Suýt chút ông đã quên chuyện này, đúng là không nên.

“Được rồi, con đợi ở đây, văn phòng không cho người ngoài vào, ba mang rương lên trên rồi đưa con đi ăn cơm.”

Ngay khi hai người mới vừa đi tới tòa nhà làm việc, một giọng nói đột nhiên truyền đến: “Ông Tần, người bên cạnh ông là ai vậy?”

Mà Tần Sương đứng dưới lầu, hễ có binh sĩ đi ngang qua đều phải liếc mắt nhìn cô, thầm nghĩ khi nào trong quân đội có một tiên nữ tới mà không có chút tin đồn đãi nào thế này.

Chương 207: Chương 207

Võ học ở đời sau và sát chiêu của sát thủ lợi hại hơn quyền thuật trong quân đội hiện giờ nhiều, với lại với sức mạnh của con gái thì người bị đánh chỉ có thể là bọn họ mà thôi.

Chỉ cần tưởng tượng đến đám binh sĩ này bị con gái nhà mình đánh một trận là ông đã vui vẻ đến nỗi ăn nhiều thêm một chén cơm rồi.

Mà trước đây Tần Sương chỉ biết ba mình trở về chắc chắn sẽ cản đường người ta nhưng bây giờ có vẻ sống rất tốt, đúng là ba mình đã vất vả rồi.

Chỉ trong thời gian một buổi ăn cơm, chẳng bao lâu các binh sĩ phía dưới và lãnh đạo cũng đều biết chuyện này.

“Chú Trương, cháu kính chú là bậc cha chú, cháu còn ngồi ở đây này, có người nói con cháu như chú sao?”

“Phải làm chứ, cứ làm theo quy định đi, nếu thật sự có chuyện gì cũng không liên quan tới chúng ta.”

Tần Phong dặn dò xong lập tức xách cái rương lên lầu. Trên đường, hễ có ai nhìn thấy, ông đều khoe khoang nói đây là quà con gái mang cho ông.

Đều nói một đứa con gái dù tài giỏi thì làm sao giỏi bằng một người đàn ông!

Lập tức có người nói: “Ông Tần à, bọn tôi đều là kẻ thô kệch, thân thể nhỏ bé của con gái ông không sợ bị lão Trương đánh bị thương sao?”

Bác gái múc cơm: Đúng là không có mặt mũi nhìn nữa! Da mặt dày thật!

“Ừ, con gái tôi phải xinh đẹp nhất rồi.”

Dù sao một đám người đều chờ để xem trò hay chiều nay.

Tần Sương che miệng, sợ không kiềm được sẽ cười ra tiếng, miệng ba cô đúng là vẫn cay độc như trước.

Gây chuyện rõ ràng như vậy thật sự xem hai ba con cô mù hay sao?

“Cũng đúng, là con suy nghĩ nhiều.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 207: Chương 207