Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 214: Chương 214
Gã lão đại làm dẫn đầu thấy cảnh tượng như vậy cũng lập tức móc s.ú.n.g lục ra chỉ vào Tần Sương nói: “Mày đừng tới đây, s.ú.n.g của tao sẽ cướp cò đấy.”
“Đúng vậy, đừng thấy nể mặt mà không cần, nếu biết điều thì tự mình ngoan ngoãn đi theo chúng tôi, nếu không đừng trách chúng tôi không khách sáo!”
Đi dạo bên ven đường thôi cũng có thể gặp phải rắn cỏ bò ra.
“Đại ca, anh xem phía sau anh, có con rắn kìa.”
Nhưng nghĩ tới ngày mai còn có chuyện quan trọng, cô cũng không muốn lãng phí thời gian.
Mà Tần Phong xa ở thủ đô ngồi xổm trong văn phòng đợi điện thoại mấy ngày cũng không nhận được tin tức của con gái, lúc này cũng bực bội ngủ không được.
“Đúng vậy! Mau đi theo chúng tôi!”
Cô xem truyện tranh đam mỹ mua trong cửa hàng, cô rất thích mấy anh đẹp trai trong này.
May mà không xảy ra chuyện gì cả, làm trong lòng anh ta thoải mái không ít.
Dạo bước trên con đường buổi sáng, hít thở bầu không khí trong lành, Tần Sương rất thích nhịp sống như thế này.
Cô không muốn lại ăn phải đ·ạ·n đồng thêm lần nữa, đã trải qua chuyện này ba lần trừ khi cô có bệnh mới muốn trúng thêm lần nữa.
Tần Sương ngủ một giấc khá ngon, trời vừa hửng sáng, cô đã mở mắt xem giờ.
Sau đó không đợi đối phương có phản ứng, đáy quần đã bị đánh bạo.
Tần Sương thấy thế cũng vội vàng chạy tới nhặt cây s.ú.n.g dưới đất lên nói: “Ôi chao, đã sớm nói phía sau anh có rắn mà, thật là!”
“Ai là huynh đài của mày, ông đây không sợ công an, ông đây có người bên trên!”
“Phù... Không có độc là tốt rồi, không có độc là tốt rồi.”
Đêm đó cơm nước xong xuôi, Tần Sương tắm nước lạnh rồi nằm lên giường xem tiểu thuyết.
Rất sợ hành động vừa rồi của mình đã liên lụy tới cô gái nhà người ta.
Tần Sương nhìn mấy gã đàn ông lôi thôi lếch thếch bày ra vẻ mặt chán ghét, nếu có người nào đẹp chút cô còn gắng gượng theo họ đi một chuyến.
Thấy đối phương xách gậy gộc đi về phía mình, Tần Sương cũng lấy một cây baton từ trong tay áo ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà phía Tần Sương, xuống tay nhanh chuẩn độc ác, chẳng bao lâu đã đánh ngã đám đàn em rồi.
Gã đàn ông cầm s.ú.n.g đột nhiên bị rắn cắn một cái, hoảng sợ làm rơi s.ú.n.g lục xuống đất.
“Á!!! Trứng của tôi!”
Mà Tần Sương vừa rời đi, người đàn ông vừa chạy trốn kia mới ló đầu từ một cái hẻm nhỏ khác ra.
Hay lắm, Tần Sương vừa nói xong, mấy gã đàn ông đối diện lập tức nổi giận!
Nếu không có những người này kiếm chuyện giữa đường, lúc này cô đã về tới nhà khách rồi.
Lúc Tần Sương trở lại nhà khách, mặt trời đã lặn sau dãy núi phía Tây, cô ngồi bên cửa sổ trong phòng vừa uống bia vừa gặm thịt vịt ngắm cảnh đẹp ngoài cửa sổ.
Thầm nghĩ con bé thối tha, chắc không phải tới bên đó chơi vui quá quên báo bình an cho mình biết rồi chứ gì!
Mà người đàn ông vừa mới chạy trốn kia, nếu để cô gặp được nói gì cũng phải đòi lại chút lãi mới được.
Ăn xong, cô thay bộ đồng phục công sở chỉnh tề, trang điểm nhẹ nhàng, rồi đeo ba lô nhỏ ra khỏi nhà nghỉ.
Không nói những thứ khác, phong cảnh ở tỉnh Y đúng là rất đẹp, ngay cả hoa tươi cũng là rất đa dạng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Sương: “...” Được lắm, bây giờ làm chuyện xấu đều nói bên trên có người cả, đây cũng là một kẻ ngốc.
Cô nghĩ, khi công việc ở đây kết thúc, sẽ mua một chiếc máy ảnh để tự chụp những bức ảnh đẹp.
Môi trường ở đây dù sao cũng thật sự trong lành.
Đương nhiên côn trùng bên này cũng nhiều hơn bình thường.
Dù gì trai đẹp trong thế giới thật rất ít, chỉ có nam chính trong truyện mới là hóa thân đẹp nhất.
Trong lòng còn bận tâm suy nghĩ về công việc, nên giấc ngủ cũng không sâu lắm.
Mãi đến khi hai mí mắt bắt đầu đánh vào nhau, lúc này Tần Sương mới cất tiểu thuyết đi, nhắm mắt ngủ.
Sau khi rửa sạch hoàn toàn đám rác rưởi này, Tần Sương phủi bụi trên ống quần rồi xoay người mau chóng rời khỏi nơi đó.
Nhìn những xe bán hàng rong buổi sáng bên đường, Tần Sương nghĩ thầm nếu ở phía Bắc có những món ăn ngon như thế này thì tốt biết mấy.
Thảo nào đời sau ở nơi này sẽ có món đặc sản là côn trùng, mà người dân bên này cũng rất yêu thích những thứ này.
Đương nhiên nổi tiếng nhất vẫn là thành phố K.
“Mỗi người không biết khóc lóc lấy nước tiểu làm gương xem các người có xứng hay không à?”
Lập tức mở miệng nói: “Chỉ với mấy thứ rác rưởi như các người cũng dám muốn bà cô đây?”
Nhìn tình trạng thảm hại của bọn ác bá này, anh ta cũng sợ hãi.
Theo tiếng binh bang không ngừng vang lên, người đi qua trên đường đều bắt đầu đi đường vòng rời đi.
Người dân địa phương đã nhìn quen cảnh đám lưu manh ức h.i.ế.p thiếu nữ yếu đuối rồi cho nên vừa thấy cảnh tượng như vậy, một đám bỏ chạy rất nhanh.
Tần Sương nhìn con rắn dài bá chiếm trên người gã, nghẹn lời nói: “Con rắn này không có độc, anh còn chưa c.h.ế.t được, xem lá gan này còn dám ra ngoài mất mặt, thật sự là khiến người ta phải hổ thẹn thay.”
Sau đó, cảnh tượng một đám đàn ông vây đánh một cô gái bắt đầu trình diễn.
Có vẻ giờ chỉ có thể chờ đợi, chờ đất nước dần khôi phục năng suất lao động.
Nhưng trước khi ngủ cô cứ cảm thấy như mình đã quên chuyện gì đó nhưng lại không thể nghĩ ra được.
Cô thật sự muốn nhìn xem không có công cụ gây tội thì về sau bọn chúng còn thế nào gây họa cho con gái nhà đàng hoàng nữa.
Thời gian còn sớm, Tần Sương vừa đi vừa ngắm cảnh xung quanh.
Còn về bọn thái giám bị Tần Sương phế, không có một ai ra tới giúp đỡ chúng cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai bên vừa đối mặt nhau, một gã đàn ông đã bị Tần Sương đá bay ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu lỡ bỏ lỡ thời gian, ảnh hưởng đến công việc của mọi người thì không tốt.
Sau đó chỉ thấy Tần Sương vung cây baton lên, vọt về phía đối phương.
Thấy trong tay đối phương là cây s.ú.n.g lục đã rất cũ kỹ, Tần Sương lập tức suy nghĩ biện pháp đối phó.
Một đám nằm dưới đất r*n r* kêu la, rất là đáng thương.
“Á! Rắn!”
“Đánh rắm, mày bớt lừa ông đi, làm sao nơi này lại có rắn chứ!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Sương không nói gì nhìn trời, thật đúng là tai họa ngoài ý muốn mà.
“Các người đã muốn làm thái giám như vậy thì bà đây sẽ tác thành cho các người!”
Tần Sương không phải người tốt gì cả, những người này vừa dùng ánh mắt như vậy nhìn cô, xứng đáng có kết cục như vậy.
Mà người dân đứng từ xa hóng chuyện thấy Tần Sương ra chân ác độc như vậy cũng không tự giác kẹp đùi lại, thầm nghĩ về sau đừng gặp phải sát thần này. Quá độc ác!
“Được rồi, bà đây không rảnh chơi với các người, lần sau lại gặp các người tôi sẽ đánh gãy chân c·h·ó của các người, lần này chỉ thu chút lệ phí trước thôi.”
Chương 214: Chương 214
“Huynh đài, tôi chỉ là một người qua đường thôi mà anh còn lấy thứ dùng để ăn cơm này ra luôn sao? Không sợ lát nữa công an đến, anh không thể giải thích à?”
“Đàn bà thối tha, nể mặt mà không cần thì đừng trách bọn tao không khách sáo. Các anh em lên, bắt nó về từ từ chơi đùa!”
“Ôi chao, đầu năm nay nói thật cũng không có người tin!”
Sợ đợi lát nữa giữa lúc cuộc ác chiến sẽ khiến m.á.u b.ắ.n lên người họ.
Nếu không phải phòng hơi ẩm thì cô sẽ càng thích hơn.
Thấy mới 4 giờ sáng, cô dậy rửa mặt đánh răng, mua một phần bữa sáng ở trung tâm thương mại và bắt đầu thưởng thức.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.