Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 218: Chương 218
Chu Đông Trạch cầm tiền trên bàn, không vui mà trả lời: “Chơi, chơi, chơi, đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, đó không phải thứ gì tốt, sao anh chẳng nghe lời tôi, không chơi cho mình c.h.ế.t thì anh không cam lòng à?”
Sau đó, trong đêm mưa lại kèm theo sấm sét, người ngựa hai bên một bên trốn một bên đuổi.
Nếu không phải là vì tay cầm vũ khí, Tần Sương nói không chừng đã trực tiếp nhảy xuống rồi.
Chu Đông Trạch lăn lộn ở tầng lớp đáy nhiều năm, người phụ nữ này có thể không chút động tính là lật tường vào sân, chắc chắn là người không đơn giản.
“Lão đại, làm sao đây, mấy tên đó đuổi sát rồi, chúng ta sắp hết đ·ạ·n.”
Nếu như có thể, có nói gì hắn cũng không nhận nhiệm vụ này, nghĩ tới lại thấy tức.
Tần Sương mắng nhiếc rồi tìm một hang núi, đến đây mới thay quần áo sạch sẽ.
Lấy ra khẩu s.ú.n.g thu được, trên người cô treo thuốc bột chống côn trùng, lưng đeo một ba lô leo núi, nhanh chóng chạy như bay trong núi sâu rừng già.
Vì đường núi không dễ đi, Tần Sương cho dù có kinh nghiệm cũng có khi lạc đường.
Nếu không phải là mình may mắn, giữa đêm tối này dù có lắp lều ở bên ngoài thì cũng vô cùng không an toàn.
Tần Sương nghe xong lời anh ta nói, trong lòng nghĩ A Châu của cô sẽ không phải là đi bắt người này chứ?
Bên này Tần Sương sau khi có được tin tức, liền trực tiếp ngồi xe khách chở hàng bắt đầu tiến về biên giới.
Điền Hâm tỉnh lại, chỉ vào tiền trên bàn nói: “Người anh em mau cầm tiền, nếu không phải tôi không biết, tiền này không liên quan gì đến anh, anh có phải nên mời tôi chơi một lần bột vui vẻ không?”
Chu Đông Trạch: “……” bất tài!
Sau khi từ biệt người lái xe, cô iền tranh thủ màn đêm bắt đầu ẩn vào trong núi tối đen như mực.
Núi sâu có mưa là nguy hiểm nhất, nếu như làm không tốt thì đây sẽ là nơi chôn thân của cô.
Nhưng nơi đây cái gì không có nhiều, chứ rắn rết côn trùng, chuột bọ thật sự rất nhiều.
“Thiết Đầu, nhìn xem trong đó có người hay không?”
Có thể là vì trời mưa, mấy người đó nhếch nhác không chịu nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những cái khác chưa nói, chức vụ của anh trong bộ đội cô vẫn biết rõ.
Nếu không phải có la bàn dẫn đường, lần này không biết sẽ đi đến tận đâu.
Đi được mấy tiếng đồng hồ, chỉ tính những con côn trùng to dài đã đánh c.h.ế.t không ít.
Nghĩ đến tối nay không thể đi tiếp, cô là đến tìm người, nhưng lại càng phải biết quý trọng cái mạng c·h·ó của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong nghĩ thời tiết c.h.ế.t tiệt này, thật sự không nể mặt chút nào.
Họ càng tới gần Tần Sương, Tần Sương cuối cùng cũng nhìn rõ mấy người bên dưới.
Nếu không tôm tép nhỏ bình thường, chắc sẽ không cần anh tự mình ra tay chạy đến nơi xa thế này để chấp hành nhiệm vụ.
Mà Hoắc Đình Châu lúc này còn không biết nàng dâu nhỏ của mình đã vượt ngàn dặm tìm tới đây.
Xe hàng một đường xóc nảy, cho tới buổi tối, Tần Sương cuối cùng cũng tới một thị trấn nhỏ ở bên này.
Khi Lão Quỷ chạy tới cửa hang mà lúc nãy Tần Sương ở, lúc này mới phát hiện đống lửa bên trong lại vẫn đang cháy.
Dù sao thời gian cũng đến rồi, nếu như không tìm được, thì cô cũng đã cố gắng hết sức rồi, nếu thật sự xảy ra chuyện, cô cũng không còn cách nào khác.
Hiện địa giới mà cô vào đã không còn ở trong Hoa Quốc, đây thuộc về vùng không ai quản lý.
Cho đến khi nghe tiếng bước chân rối loạn trong rừng, cô cuối cùng mới xác định, thực sự có người tới rồi.
Bởi vị bên trong còn có nhiều củi khô chưa đốt và một số công cụ nấu bếp.
Nghe tiếng s.ú.n.g lúc lâu, kết quả phát hiện động tĩnh càng lúc càng lớn, giống như là đang tiến lại phía cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ một lát đã gọi từ bên trong ra: “Lão đại, bên trong không có người.”
“Mẹ nó, ông đây chẳng phải chỉ trộm mấy văn bản thôi sao, đám người này thậm chí cắn đến c.h.ế.t à, vì chuyện này, con trai ông cũng bị lộ ra kéo vào rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy người này vừa nhìn đã biết chẳng phải là người tốt, nói không chừng cũng là cướp của kẻ cướp cũng có thể có thu hoạch bất ngờ.
Cô lập tức lấy áo mưa ra, không để ý đến những việc khác, trực tiếp tìm một cây to trèo lên.
Là tiếng s.ú.n.g truyền tới từ nơi không xa, khiến cô hoài nghi, mình sẽ không trùng hợp như vậy, vừa tới đã gặp b.ắ.n g·i·ế·t.
Cô không biết Hoắc Đình Châu cụ thể ở đâu, nhưng địa phương nơi đây lớn như vậy, cho dù cô tìm kiếm dọc đường, thì hai ngày cũng có thể đi hết.
Cô dùng đèn pin xem xét một chút hoàn cảnh nơi đây, mới phát hiện ra trước đây ở đây từng có người ở.
Tuy hiện nay giữa mùa hè, như đêm muộn có mưa vẫn hơi lạnh lẽo.
Mà lúc này đám người Hoắc Đình Châu, do trước đó đánh rắn động cỏ, tối nay không dễ dàng gì mới lại có được tin tức người đó ra ngoài.
Cô rắc một ít bột đuổi côn trùng ở cửa hang, rồi lập tức ra tay đốt đống củi trong hang.
Chương 218: Chương 218
Cô đứng dậy gấp lại túi ngủ trên đất, cho thêm vài cành củi khô vào đống lửa, rồi mới tới cửa hang phát hiện mưa đã ngớt rồi.
Lão Quỷ hiện sắp bị tức c·h·ế·t, nếu không phải bên đó đưa tiền công quá nhiều, hắn ta cũng không đến nỗi chọc vào đám người này, thật sự là vừa mất phu nhân lại thiệt quân.
Thậm chí đối phương có tin không cũng không liên quan gì đến anh ta.
Đến đêm khuya, thời tiết không hợp tác, trời lại bắt đầu mưa nhỏ.
Nhìn người này nói xong lại lần nữa lật tường mà ra, hai người đàn ông trong sân đến giời vẫn còn hơi hoảng hốt.
Thế nên chỉ cần đối phương không làm khó anh ta, anh ta cũng không ngại gì tiết lộ những tin tức mà anh ta biết.
Đương nhiên những chiến lợi phẩm đánh c.h.ế.t được, cô cũng không chê bai, toàn bộ đều thu vào trong không gian.
Cô đem quần áo ướt hong khô ở bên cạnh, vừa lấy ra cơm tự làm nóng mua ở cửa hàng bách hóa.
Cùng với mưa gió ngoài trời càng lúc càng to, Tần Sương chỉ đành lấy túi ngủ ra, chuẩn bị nghỉ ngơi tại chỗ.
Cho tới sau nửa đêm, Tần Sương bị tiếng s.ú.n.g làm cho tỉnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đợi sau khi trở về, nói không chừng có thể bán được một khoản tiền ở chợ đen.
Còn Tần Sương sau sắp xếp lại suy nghĩ, lấy trong túi áo ra 200 đồng để lên trên bàn, “Tiền công vất vả của các anh, tạm biệt!”
“Ôi dào, tôi chỉ thỉnh thoảng chơi một lần không được sao?”
Cô hiện giờ tìm người hoàn toàn dựa vào cảm giác, hi vọng giác quan thứ sáu của cô đủ để mang lại cho cô may mắn.
Lúc này hai bên gặp mặt nhau xong, tội phạm cần bắt đã mang đàn em trực tiếp trốn vào trong núi sâu.
Hoắc Đình Châu không dễ gì tìm được hình bóng của đối phương, tất nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Nhưng cô không dám ngủ quá sâu, nếu như đột nhiên có sói xông vào, vậy thì chắc chắn là dọa c.h.ế.t người.
Cô đã rất lâu không trải qua cuộc sống k*ch th*ch như thế này, lần này không chỉ không hề sợ hãi, mà m.á.u huyết toàn thân đang kêu gào tìm người đánh một trận.
Đáng tiếc là không có thuốc hối hận, hắn ta hiện nay chỉ có thể trốn! Sớm biết thì gần đây đã không ra cửa rồi, c.h.ế.t tiệt!
Tất nhiên sẽ đem theo bộ đội đuổi theo vào trong núi sâu.
……..
Thiết Đầu nhìn vào cửa hang, đem một huynh để tiến vào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.