Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 258: Chương 258
Còn đám người bị bắt tối qua, lúc sáng sớm đã bị quân đội đến áp giải đi.
Cúp điện thoại, Tần Sương bất đắc dĩ cười khổ, xem ra sau này cuộc sống của cô sẽ không được yên ổn rồi.
Người biết chuyện thì biết là bọn chúng đến tìm Tần Sương, người không biết thì đồn đại lung tung, cho rằng trong thôn có bảo bối gì đó nên mới bị người ta nhắm đến.
Ngay cả trẻ con cũng bị nhốt trong nhà, không cho ra ngoài.
Nếu không phải mọi người đều mặc áo chống đ·ạ·n, e rằng có thể quay về được một nửa đã là may mắn lắm rồi.
“Ngay cả họ hàng của bọn họ cũng bị người ta xa lánh, sợ bị liên lụy.”
Sau khi Hoắc Đình Châu báo cáo lại tình hình, cấp trên lập tức nổi trận lôi đình.
Cô ấy còn muốn bắt thêm vài tên nữa ấy chứ, như vậy cô ấy cũng sẽ có huân chương.
Cô thầm nghĩ, e rằng sau này bạn trai của cô nàng này cũng không trị nổi cô nàng mất.
Ngay cả Vu Viên Viên cũng nhìn cô với ánh mắt mong chờ.
Trải qua trận chiến khốc liệt vừa rồi, chỉ có nhóm người của viện nghiên cứu là vui mừng khôn xiết.
Bên này, sau 5 ngày đường dài vất vả, cuối cùng Hoắc Đình Châu cũng đưa được máy móc về đến Kinh Đô.
Mặc dù lần áp tải này không có ai hy sinh, nhưng ai nấy đều mang đầy thương tích.
“Con trai, khi nào con về đấy?”
Tuy rằng vất vả, nhưng bọn họ cũng đã tiêu diệt được ít nhất 300 tên địch.
Mục Nghiệp Kiêu: “Ok, nói gì thì là thế, quyết định nhanh như thế đi.”
Đợi đến khi Đường Mẫn phát hiện con trai trở về, thì đã là buổi tối.
Thậm chí, cô ấy còn nghĩ đến việc sau này nếu như đại học mở cửa trở lại, cô ấy sẽ thi vào trường nào.
Mặc dù đã từng trải qua chiến tranh, nhưng những chuyện xảy ra trên đường đi vẫn khiến ông ấy bị ám ảnh.
Vì trong núi sâu nguy hiểm, nên người dân trong thôn hầu như không dám vào sâu bên trong.
Tần Sương nuốt miếng thịt gà xuống bụng, thản nhiên nói: “Bọn họ sợ rồi sao? Những kẻ đó chắc chắn sẽ còn đến nữa, dù sao tôi vẫn còn ở đây, bọn chúng sẽ không dễ dàng ba cuộc như vậy đâu.”
Nghĩ vậy, ông ấy liền đáp: “Chuyện này ba biết rồi, lát nữa ba sẽ đến gặp thủ trưởng để xin ý kiến, còn bọn họ có đồng ý hay không thì ba không chắc chắn. Gần đây con phải cẩn thận một chút, bọn chúng chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù sao, sáng nay, sau khi chui lên khỏi hầm, ai nấy đều sợ hãi, kinh hồn bạt vía.
Thật đáng thương cho người bạn trai tương lai của cô ấy.
“Được rồi, dân làng muốn nói gì thì mặc kệ bọn họ đi. Dù sao, cho dù biết chuyện này là do tớ thì tớ cũng không sợ. Mọi người cứ sống cuộc sống của mình là được rồi. À, ngày mai rảnh rỗi, tớ dẫn mọi người lên núi dã ngoại, đi không?”
“Con biết rồi ạ, con đói rồi, ăn cơm thôi.”
“Đi chứ! Đi chứ! Nhất định phải đi!” Mục Nghiệp Kiêu hào hứng đáp.
Nhìn thấy dáng vẻ phấn khích của Mục Nghiệp Kiêu, Tần Sương bất lực đỡ trán.
Không biết bọn gián điệp kia từ đâu chui ra, hết đợt này đến đợt khác chặn đường cướp bóc, suýt chút nữa là bọn họ đã bị lật thuyền trong mương rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Sương ngủ một giấc đến tối mịt mới dậy, cô hoàn toàn không biết chuyện xảy ra đêm qua đã khiến cả thôn náo loạn.
“Vâng ạ, con biết rồi. Nếu không có chuyện gì nữa thì con cúp máy đây, con muốn ngủ tiếp. Khi nào có hồi âm thì sáng mai gọi lại cho con.”
“Sáng nay con về rồi, lần này làm nhiệm vụ mệt quá, nên con về nhà ngủ đến giờ.”
Sau khi trở về viện nghiên cứu, họp xong với viện trưởng, giao bản thiết kế máy móc và một số bản vẽ thiết kế vũ khí, Triệu Vân Phong lập tức về nhà nghỉ ngơi.
“Mọi người nói đủ thứ chuyện, đặc biệt là ba nhà kia vì bao che cho bọn chúng nên bị người trong thôn mắng chửi thậm tệ.”
Ăn sáng xong, Tần Sương liền dẫn cả nhà vào núi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn bóng dáng mẹ bận rộn, Hoắc Đình Châu mỉm cười, cảm giác có gia đình thật tốt!
Nghe con trai nói vậy, Đường Mẫn không khỏi xót xa: “Con đừng có lúc nào cũng liều mạng như vậy. Con còn trẻ, nếu không biết giữ gìn sức khỏe, sau này già rồi sẽ hối hận đấy.”
“Tuy nhiên, nếu cấp trên muốn thành lập một đội đặc nhiệm, con có thể giúp họ huấn luyện, 50 người, huấn luyện ở đây, để A Châu làm đội trưởng, ba thấy thế nào?”
“Được rồi, con đi nghỉ ngơi đi, nhớ giữ gìn sức khỏe.”
“Được rồi, mẹ đi lấy cơm cho con.”
Tần Sương sau khi thức dậy, vừa ăn canh gà do Viên Viên nấu, vừa nghe ngóng tình hình bên ngoài.
Cô để lại tiền điện thoại rồi xoay người trở về.
Cả đời ông ấy không có tham vọng gì lớn lao, chỉ mong con gái bình an khỏe mạnh là được rồi, nhưng con gái lại làm ra chuyện lớn như vậy, ông ấy có thể làm gì khác đây, chỉ có thể chiều theo ý cô thôi.
Ai biết là bọn người xấu đã bị tóm gọn hết hay chưa.
Đó đều là mạng người, biết bao gia đình tan nát vì sự hy sinh của họ, cô thật sự không thể nhắm mắt làm ngơ được nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hơn nữa, đó đều là người xấu, trước đây không kịp tham gia kháng chiến, bây giờ có cơ hội bắt gián điệp, cũng là một trải nghiệm đáng nhớ.”
Sau đó, các bộ phận liên quan và chính quyền địa phương bắt đầu tiến hành thanh tra, siết chặt an ninh trên địa bàn.
Cô có thể làm gì khác đây? Đất nước lạc hậu, vũ khí thô sơ, binh lính ở biên giới năm nào cũng hy sinh, cô thật sự rất đau lòng.
Cô liền đáp: “Ban đầu con cũng định chờ đến lúc đó, nhưng kế hoạch không theo kịp biến hóa, con cũng không còn cách nào khác, đâu thể trơ mắt nhìn đất nước bị người ta bắt nạt được?”
Hoắc Đình Châu từ quân khu trở về nhà, tắm rửa sạch sẽ rồi nằm vật ra giường ngủ bù.
Cuối tháng 9, tiết trời vào thu, khắp nơi đều tràn ngập sắc vàng của hoa trái chín mọng.
Mục Nghiệp Kiêu hóng hớt nói: “Sương Sương, chuyện tối qua hôm nay cả thôn đều bàn tán xôn xao. May mà không có ai nói là do cậu nên bọn chúng mới đến đây, nếu không, chắc chắn sẽ có người sợ hãi mà đuổi cậu ra khỏi thôn.”
Mục Nghiệp Kiêu trợn mắt: “Cậu nói gì vậy? Chúng ta là bạn bè, nếu chỉ vì chút chuyện này mà bỏ rơi cậu, vậy thì thà không quen biết còn hơn.”
Nghe con gái nói vậy, Tần Phong im lặng.
“Nếu không được, tớ chỉ có thể quay về Kinh thành, không thể liên lụy đến mọi người được.”
Nghĩ đến những tấm huân chương của anh trai mình, cô ấy thật sự rất ngưỡng mộ.
“Hơn nữa, chúng ta quay về đây, chắc chắn không phải để sống một cuộc sống bình thường. Đã có năng lực như vậy, con chỉ đành phải ra tay thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe ba hỏi vậy, Tần Sương biết ngay là mình đã bị cấp trên để mắt tới.
Đương nhiên, bên đó vẫn chưa yên tâm, đã để lại một đội 20 người đóng quân trong rừng.
“Ba, con đã suy nghĩ rồi, hiện tại con vẫn chưa thể quay về, nhưng có thể vẽ bản thiết kế gửi cho bọn họ tự nghiên cứu.”
“Con gái à, bây giờ con nghĩ thế nào? Không định học đại học nữa sao?”
Nếu không phải biết đội hộ tống được trang bị vũ khí đầy đủ, s.ú.n.g ống hiện đại, e rằng lần này bọn họ đã bỏ mạng dọc đường rồi.
Nhìn thấy mọi người vui vẻ, Tần Sương mỉm cười: “Để tôi chuẩn bị gia vị, còn lại thì nhờ mọi người. À, lúc về nhớ tiện thể chặt thêm củi về nhé, sắp đến mùa đông rồi, củi năm nay vẫn chưa đủ.”
Chương 258: Chương 258
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.