Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Chương 74
“Chủ yếu là, không cần giao toàn bộ tiền trong một lần, số tiền đầu tiên tốt nhất giao một phần ba, chờ hàng đến rồi, không thành vấn đề tự đưa tiền còn lại.”
Sau đó lại nói lần nữa: “Chú Đường, chú quá để mắt cháu rồi, cháu chỉ biết một ít ngoại ngữ mà thôi, chỉ là nếu gặp được nhân tài phương diện này, cháu nhất định sẽ dẫn tiến cho ngài.”
Chỉ tiếc lão mẹ và nhà chú hai đều không có.
Thậm chí còn có nhà máy bị phá sản.
Chờ lúc nói tới chuyện giá cả, Tần Sương cứng lưỡi lại.
Mà lúc này Dương Minh Trạch lại nhớ đến em gái ở nông thôn.
Mà cuối cùng Tần Sương cũng không nghĩ tới Charles học tập thật sự nhanh, chỉ chốc lát sau là có thể dùng cơm bình thường.
Đến lúc đó, phí dụng chính là do người ta đưa ra, nói bao nhiêu chính là bấy nhiêu.
“Còn có, mấy người nước ngoài này, vừa nhìn là thật sự khôn khéo, chúng ta xác thật phải cẩn thận.”
“Nhưng tốt nhất các chú lưu ý, đám máy móc này rất có thể là tàn phẩm quốc gia bọn họ đào thải ra.”
Toàn bộ hành trình Tần Sương giúp đỡ xưởng trưởng xưởng máy móc phiên dịch.
Về phần những người khác, vẫn hơi vụng về.
“Cháu nói những việc này, cũng là cháu suy xét cái trước mắt, về phần các chú chọn dùng hay không không phải cháu có thể làm nhiễu được.”
Nếu không lúc sau máy móc không thể vận hành, còn phải tìm người nước ngoài bọn họ sửa chữa.
“Anh cả, anh đã nói mấy lần rồi, em đều nhớ kỹ.” Dương Minh Trạch có chút không kiên nhẫn trả lời.
Đừng nhìn tính tình anh ấy hơi táo bạo, nhưng lòng muốn em gái, cũng suy nghĩ thật nhiều năm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà giờ phút này vui vẻ không chỉ có anh ấy.
Rốt cuộc Tần Sương nói rất có đạo lý.
Cho đến khi Dương Minh Thần nói xong mới xuống xe lửa, không quản em trai nữa.
Lúc sau, Tần Sương cũng trở lại phòng, nghỉ ngơi một lát, rốt cuộc buổi chiều mới bắt đầu đến chuyện chính.
“Còn có, về sau mỗi tháng đúng giờ anh sẽ gửi cho em một số tiền, không cần tiết kiệm.”
Tần Sương hơi xấu hổ trả lời: “Chú Đường, ngài cũng đừng chê cười cháu, ngày thường cháu không có việc gì chính là thích đọc sách, cho nên hiểu được nhiều hơn người khác một ít.”
Khi mấy người thị trưởng nhìn đồng chí Tần Sương dạy bọn họ sử dụng chiếc đũa như thế nào, đôi mắt đều sáng mù.
“Đương nhiên, nếu cháu có nhân tài phương diện này, cũng có thể đề cử cho chú, chú sẽ không bạc đãi anh ta.”
Nhưng hiện tại cô chỉ là phiên dịch, cũng không thể tùy tiện xen mồm.
Hơn nữa ở trong quá trình phiên dịch, cô cũng phát hiện lỗ hổng của đối phương hơi nhiều.
Sau đó nói ra: “Tiểu Tần, chú Đường cảm ơn kiến nghị của cháu, cháu nói rất có đạo lý, chờ lát tôi nói chuyện này với bọn họ một câu, dù sao lần đầu chúng ta đàm phán, cũng sẽ không cứ thế đưa cho.”
Sau khi Hoắc Đình Châu tự gửi thư qua bưu điện cho Tần Sương xong, vẫn luôn đang đợi hồi âm.
“Đặc biệt là, phải mua nhiều quần áo xinh đẹp cho em gái.”
Đặc biệt là biết được chính mình phải xuống nông thôn đi chăm sóc em gái, khỏi phải nói rất vui vẻ.
Nhưng ngay cả như vậy, bà cụ vẫn không khống chế được, ở nhà bố trí phòng mới cho cháu gái.
Sau khi người nhà họ Dương biết, cũng vui vẻ không thôi.
Tần Sương cạn lời, cô nào quen một nhân tài phương diện máy móc.
Nghĩ thầm, những người nước ngoài này thật sự là công phu sư tử ngoạm.
“Vậy cảm ơn chú Đường trước.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi dùng cơm trưa xong, Tần Sương đưa người về nhà khách trước.
Rốt cuộc có một số người vì mặt mũi, luôn nói một số lời dối trá.
Tần Sương không khách sáo, rốt cuộc lần này tới chính là kiếm tiền.
“Vâng chú Đường.”
Về phần máy móc, cũng không phải là sở trường của cô.
Nếu thật sự qua loa, tổn thất tiền tài không nói, rất có thể xưởng máy móc đều sẽ đóng cửa.
Như cô nói, ít nhất phải có một nhân tài hiểu máy móc, tới kiểm tra là tốt nhất.
“Còn có, không có nhân tài hiểu biết chuyên nghành này, nếu về sau máy móc xảy ra vấn đề, chúng ta cũng sẽ thiệt thòi lớn.”
“Được, vậy hôm nay đến đây thôi, cháu trở về nghỉ ngơi đi, sáng mai ăn xong cơm sáng lại qua đây là được.”
“Không phải anh cả lải nhải, thật sự là em gái quá lợi hại, em đi bên kia, có thể em gái còn phải chăm sóc cho em, còn có thư anh đưa cho em, nhất định phải nhớ rõ đưa cho em ấy biết không?”
Chính cô, nhiều nhất biết sửa chữa ô tô đã không tồi rồi.
“Chú Đường, đám máy móc này tốt nhất các chú nhìn xem hàng mẫu, không thể người ta nói cái gì là cái đó. Hơn nữa giá hơi cao, các chú cũng có thể tiếp tục trả giá xuống.”
Đến lúc đó, phiền toái kế tiếp cũng sẽ rất nhiều.
Mỗi lần thấy bạn bè đồng học khoe ra chính mình có em gái, anh ấy cũng thật sự hâm mộ.
Kết quả đồng chí Tần nói một đống lời, đối phương lại nghe lời muốn học dùng chiếc đũa.
Chỉ có tên ngốc mới có thể từ chối.
Mà cô nghe ra, đám máy móc này, rất có thể là máy móc người ta đào thải ra.
Rốt cuộc đây là những điều họ chưa từng nghe nói đến.
Một đống rách nát cũng dám muốn nhiều tiền như vậy.
Vẫn là Dương Minh Thần ngăn lại, rốt cuộc đột nhiên có thêm người thân, dù sao cũng phải để người ta quen. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cháu đó, chính là điệu thấp, đứa trẻ ngoan, chờ ngày kia tiễn người đi, chú Đường cho cháu một đại hồng bao.”
Mà Đường Thành thấy cô tự nhiên hào phóng, càng thích vô cùng.
Buổi chiều mọi người ngồi ở trong phòng hội nghị, mới tiến vào vấn đề chính. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rốt cuộc loại chuyện này, trong lịch sử cũng không phải chưa từng xảy ra.
Chương 74: Chương 74
Lại nói, Dương Minh Trạch qua đấy, lấy bản lĩnh không biết xấu hổ của anh ấy, khẳng định có thể bắt em gái trở về.
Đương nhiên cả nhà đều khắc chế cảm xúc của mình, đợi khi tìm được con trai nhỏ, thì một nhà có thể đoàn tụ.
Đương nhiên thật sự không được, cô chỉ có thể chuẩn bị cái muỗng cho bọn họ, về phần không có nĩa, thương mà không giúp được gì.
Mà cô bằng vào bản lĩnh kiếm tiền, lưng cũng thẳng.
Đường Thành nghe xong lời Tần Sương nói, cũng nhíu mày lại.
Chờ sau khi hội nghị kết thúc, cô mới tìm Đường Thành hỏi vấn đề cô phát hiện, nói.
Cuối cùng vẫn là Đường Thành nói đơn giản từ đầu đến cuối cho bọn họ, cho dù đối phương có nhân viên phiên dịch, vẻ mặt cũng đầy vẻ sùng bái.
Khi Tần Sương nghỉ trưa xong.
Chờ lại xuống lầu lần nữa, Đường Thành vẻ mặt tươi cười đi đến nói: “Tiểu Tần, cháu rất giỏi, tôi cũng chưa nghĩ đến tài học của cháu sâu xa như vậy.”
Nhưng căn cứ vào lễ phép, cũng đều không làm mất mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà lúc này Dương Minh Trạch đã lên xe lửa đi xuống thôn quê.
Đương nhiên, nếu là đổi làm phiên dịch khác, có thể sẽ không nghe ra.
Nghĩ, ngày nào đó đám người trở về, sẽ có nơi để ở.
Đặc biệt là lão Lưu đồng hành đến, vẻ mặt không thể tin tưởng.
Lúc trước người trong nước vì phát triển, ở lúc gặp thời tiến cử máy móc nước ngoài, xác thật là ăn lỗ nặng.
Dương Minh Thần nhìn em trai, vừa cất hành lý, vừa dặn dò nói: “Em đi bên kia, nếu ở không quen, thì ở một gian phòng bên cạnh em gái, ăn cơm thì đến chỗ em ấy ăn, nhưng phải nhớ đưa tiền biết không?”
Ông cụ càng muốn đón cháu gái trở về sống.
Dương Minh Trạch bị anh cả lải nhải, tuy hơi bực bội, nhưng cũng không dám phản bác.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.