Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 87: Chương 87
Tần Sương lăn ở dưới đất một vòng.
Đương nhiên khi vừa xuống, anh ấy liền chạy tới hỏi: “Em gái, em có bị thương không? Đều do anh tư không tốt, không bảo vệ em tốt.”
Chúng thôn dân: Cô dám nói ra, xem chúng tôi có đánh c.h.ế.t cô không!
Chương 87: Chương 87
Mặc dù cô khỏe, nhưng mà tiêu hao như thế, nếu nói không mệt thì không đúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu chỉ có một mình cô thì còn dễ nói, nhưng mà bây giờ lại mang theo hai người vướng víu, liền không thể không cẩn thận một chút.
Khi Dương Minh Trạch chờ đến mức có chút nóng nảy thì nhìn thấy em gái mang theo một con lợn rừng đi tới.
Đương nhiên, trên người Tần Sương cũng dính rất nhiều m.á.u lợn.
Cũng may là nhà của bọn họ cách chân núi không xa.
Theo lợn rừng gào một tiếng, chồng của heo mẹ lập tức ngã xuống.
Mà con lợn rừng này, mang về thì cũng có thể làm thịt khô, cũng có thể gửi đến cho ông bà nội các bác chưa gặp mặt một chút.
Chờ đến khi nghỉ ngơi trong chốc lát sau, Tần Sương mới nói với Lục Thần: “Thanh niên tri thức Lục, làm phiền anh đi nấu chút nước nóng, nhanh chóng xử lý con lợn rừng nhân lúc trời chưa tối, nếu đợi trời tối thì sẽ không nhìn rõ.”
Nhìn chiến lợi phẩm trước mắt, Tần Sương thu heo đực vào không gian, liền mang theo heo mẹ quay về tìm anh tư.
Cho nên chỉ có thể để anh tư ra ngoài xem trước một chút.
Tần Sương nhận được câu trả lời thì khiêng đồ, mang theo lợn rừng đi về nhà.
Nghe thấy lời của anh ấy, Lục Thần cũng cười nói: “Im lặng, anh không nói, tôi không nói thì ai biết.”
Đến khi xử lý xong thì thì tiếng chuông tan làm trong trong thôn cũng vang lên.
Tần Sương nhìn thấy dáng vẻ tự trách của anh ấy thì lập tức giải thích nói: “Anh tư, em không sao, đều là m.á.u của lợn rừng, không thấy em đã c.h.é.m nó thành dáng vẻ này sao?”
Dù sao thì chỉ cần không chú ý một chút là sẽ bị con mồi khác chiếm được tiện nghi, như vậy thì cô sẽ tức c.h.ế.t mất.
Lập tức đi tới chỗ Tần Sương bên này, sau khi nhìn thấy thịt rừng đầy một sân thì lo lắng hỏi: “Chị Sương, hôm nay chị đi săn lợn rừng không bị thương chứ?”
Số còn lại thì chính là khẩu phần lương thực của bọn họ.
Đi như một khối đồ.
Khi Tần Sương lấy hai con d.a.o ra, tìm được cơ hội phù hợp thì lập tức lao ra.
Sau đó 3 người lại bắt đầu bận rộn.
“Cũng tạm được, thao tác thông thường mà thôi, đúng lúc cậu về, cậu đi nấu thịt kho tàu cho bữa tối đi, có lẽ Lục Thần cũng hết sức rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Sương Sương, các cậu thật là lợi hại!”
Nhưng mà khi nhìn thấy thu hoạch của buổi chiều thì cô lại cảm thấy đáng giá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh ấy không phải kẻ ngu cho nên cũng biết em gái nghĩ như thế nào.
Vẫn là Tần Sương mở miệng nói: “Anh tư, hai người có thể xuống rồi, hôm nay chúng ta đã thu hoạch đủ, xuống núi về nhà thôi.”
Tần Sương nói xong thì lập tức mang lợn rừng nhanh chóng đi về phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu không phải là tận mắt thấy thì sẽ có ai tin một cô gái nhỏ lại khỏe như thế!
Khi nhìn thấy trên người em gái dính đầy m.á.u thì bị dọa thiếu chút ngã từ trên cây xuống.
Nói ra, người khác có thể không tin, bây giờ cô ấy đã ăn thịt gà rừng và thỏ đến phát chán rồi.
Hoắc Đình Xuyên ăn cơm trưa xong thì lập tức đến đại đội bộ gọi điện cho anh cả. Thêm dầu thêm mỡ nói một tràng, nói là chị dâu sắp bỏ đi rồi.
Thấy mình chồng mình bị người g.i.ế.c c·h·ế·t, heo mẹ lập tức nổi điên.
Nhìn dáng vẻ Tần Sương mang theo lợn rừng bước đi như bay, Dương Minh Trạch và Lục Thần đều không biết phải hình dung như thế nào.
Cũng may là Dương Minh Trạch ra sức, sau khi đi một vòng, phát hiện xung quanh thực sự không có người thì lúc này mới kêu ‘meo’ ba tiếng.
Chỉ có điều, con heo mẹ này phát điên nên đã chạy loạn khắp nơi, khiến Tần Sương phải tốn một lúc lâu thì mới g.i.ế.c được nó.
Rất nhanh liền cầm dao, nhanh chóng công kích heo mẹ phát điên.
Mà Dương Minh Trạch nghe thấy lời của em gái xong thì thả thịt rừng trên người xuống, tùy tiện nhặt một nhánh cây đi ra ngoài.
“Anh tư biết g.i.ế.c gà với thỏ không? Nếu biết thì em giao cho anh xử lý, sau đó phơi khô rồi gửi về Kinh Đô bên kia.”
Bây giờ sắc trời còn chưa tối, lỡ như gặp phải thôn dân thì có lẽ là sẽ không bảo vệ được con lợn rừng này.
Nếu như bị người khác phát hiện thì chắc chắn là bọn họ sẽ không giữ được.
“Nếu như không có người thì anh kêu ba tiếng mèo.”
Hơn nữa, em gái cũng đã tốn nhiều sức như thế, anh ấy cũng không muốn để người khác chiếm tiện nghi.
Lúc này Tần Sương không biết anh tư đang lo lắng, cô đang đứng ở một bên nhìn hai con lợn rừng đang kiếm ăn ở phía trước.
“Được, vậy chúng ta liền phân công hợp tác, buổi tối ăn thịt kho tàu.”
Dương Minh Trạch thấy cô bảo đi nấu nước, thì hỏi: “Em gái, cần anh làm gì không?”
Tần Sương còn phải uống một tô nước lạnh thì cơn nóng trên người mới hạ đi không ít.
Ngay cả Lục Thần cũng sợ hết hồn.
Một con lợn lớn như thế, tất cả đều là thịt.
“Không thành vấn đề, bây giờ tớ sẽ đến phòng bếp.” Vu Viên Viên vui vẻ không chịu được, bởi vì cuối cùng cũng có thể ăn thịt khác.
Nếu đổi lại là hai người bọn họ khiêng lợn rừng thì chắc chắn sẽ mệt c·h·ế·t.
Lúc ba người đi đến chân núi, Tần Sương mới dừng bước lại nói: “Anh tư, anh để hết đồ xuống, tiếp đó đi ra xem chung quanh có người không? Em dính m.á.u cả người không nên để người khác nhìn thấy.”
Nghe thấy giọng nói của em gái vô cùng trung khí, Dương Minh Trạch mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn hình thể của hai con lợn này là biết chúng là đôi vợ chồng.
“Ôi, hy vọng như thế đi.”
Sở dĩ để lại heo mẹ là do heo mẹ đã bị cô c.h.é.m đến mức thay đổi hình dáng, nếu như mang ra chợ đen bán thì người ta sẽ ghét bỏ.
Sao em gái của anh ấy có thể tốt như thế, tốt đến mức anh ấy cũng cảm thấy đau lòng. Sau đó nói: “Anh tư biết làm, em đưa cho anh một con d.a.o là anh có thể xử lý được. Còn con lợn rừng thì cũng chỉ có thể dựa vào em, anh tư thực sự không biết làm.”
Dương Minh Trạch nghe nói muốn gửi bưu điện cho bên kia thì trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.
“Hơn nữa, đây cũng không phải chỗ để nói chuyện, mùi m.á.u tươi quá nặng, rất dễ thu hút chú ý, chúng ta về nhà lại nói, đi mau.”
Lúc ba người lo lắng đi về đến sân thì ai cũng há miệng th* d*c.
Cô hoàn toàn không có ý hù dọa ai, đây là trong núi sâu, mùi m.á.u tanh nồng nặc như thế rất dễ dẫn động vật khác tới.
Đương nhiên, cô không gấp gáp ra tay mà quan sát hảo cảnh vật chung quanh trước rồi mới ra tay.
Sau khi nhận được câu trả lời thì buổi chiều Hoắc Đình Xuyên mới không còn tức giận nữa.
Hoắc Đình Châu trả lời, anh sẽ lập tức qua đó, bảo cậu ấy chú ý đến Tần Sương, ngàn vạn lần không được để người khác đào góc tường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bảo sao người ta thà tự mình đi g.i.ế.c lợn rừng mà cũng muốn hai người bọn họ đi hỗ trợ.
Vu Viên Viên trở về, nhìn thấy chiến lợi phẩm đầy sân thì con mắt đều phải trợn lồi ra.
Nếu không phải là Tần Sương phản ứng rất nhanh thì lúc này đã bị heo mẹ húc bay ra ngoài.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.