Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 106: Chương 106

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Chương 106


Chuyến bay của Lộ Niên Niên vào buổi sáng, Lộ Tuệ Tuệ nói chuyện riêng với đạo diễn Trần, sắp xếp cảnh quay hôm nay của cô sau mười giờ.

“Bây giờ thử.”

“Vậy hai người nói chuyện đi, tôi đi trước.”

“Anh chắc không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lông mi của cô rất dài, mắt cô không chuẩn mắt phượng, nhưng còn đẹp hơn mắt phượng chuẩn.

Hạ Lỵ: “Được.”

Nhìn thấy chiếc xe cách đó không xa, đôi mắt Giang Húc lóe lên.

Hương vị không nói nên lời.

“Anh muốn thử không?”

Bùi Chi Hành ra hiệu.

Cô ấy nhìn cô.

Làm Lộ Tuệ Tuệ bất ngờ chính là, Bùi Chi Hành b.ắ.n tên cũng không tệ.

Cô hỏi.

“Cũng có ấn tượng.”

Bùi Chi Hành đã nói vậy, đương nhiên Lộ Tuệ Tuệ sẽ không ngại nữa.

Từ lúc nằm viện tới giờ vẫn chưa chơi.

Lúc chơi chán muốn đi, ông chủ thấy hai người chơi giỏi, còn tặng cho Lộ Tuệ Tuệ một con gấu bông.

Cô quay đầu nhìn về phía anh, ánh mặt trời buổi chiều chiếu xuống, hiện ra đường quai hàm nổi bật của người đàn ông, đường nét trên gương mặt của anh vốn sắc sảo, góc nghiêng càng thêm bắt mắt.

Lộ Tuệ Tuệ ngước mắt nhìn, là một chuỗi cửa hàng thịt xiên mà cô rất thích ăn ở Lộc Thành.

Bùi Chi Hành vỗ tay theo, hạ giọng nói.

Lộ Tuệ Tuệ bật cười, xoa đầu nhỏ của cô ấy dỗ dành. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngày mai về à?”

Có điều Lộ Tuệ Tuệ không ngờ, lúc cô thay quần áo diễn chuẩn bị ra ngoài thì đụng phải Giang Húc.

“Xem phim xong rồi về có muộn lắm không?”

“Người đẹp lợi hại.”

“Trước đây anh từng ăn chưa?”

Lộ Niên Niên vừa đi, suất diễn vào ban đêm của Lộ Tuệ Tuệ nhiều lên.

Nhìn tư thế cầm cung chính xác của Lộ Tuệ Tuệ, Bùi Chi Hành nhíu mày.

Mấy ngày nay cô toàn ăn cơm ở đoàn phim, đã trở nên vô d·ụ·c vô cầu rồi.

Cô quay đầu nhìn Bùi Chi Hành.

Bùi Chi Hành nhìn cô.

Trong sáng, quyến rũ.

“Không muốn xa chị.

Bùi Chi Hành lái xe chở cô rời đi, đi được một đoạn, anh mới lơ đãng hỏi người chơi điện thoại bên cạnh.

“Công việc tiếp theo là gì?”

Giang Húc chủ động chào hỏi cô.

“Được.”

“Hôm nay cô quay xong rồi?”

Chỉ cần nhìn vào đôi mắt này của cô, người ta sẽ bất giác được bị thu hút bởi câu chuyện chất chứa trong đó và Bùi Chi Hành chính là một trong số đó.

Bởi vì mai Lộ Niên Niên phải đi, đêm nay hai người lại thức đêm.

Cũng may thời tiết bây giờ mát mẻ, dù đeo khẩu trang đội mũ các kiểu cũng không ai thấy lạ.

“Tôi không có ý đó.”

Giang Húc “Ừ” một tiếng, anh ấy mặc áo khoác dài, trang phục rất khiêm tốn, anh ấy cụp mắt nhìn Lộ Tuệ Tuệ, nói.

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ nghĩ.

Cô nghi ngờ lúc trước đạo diễn Trần không sắp xếp cảnh đêm cho cô là nể mặt Lộ Niên Niên.

Cô cũng bất ngờ, không ngờ kỹ thuật của mình vẫn ổn.

Lộ Tuệ Tuệ hơi ngại.

Mũi tên anh b.ắ.n ra đều trúng hồng tâm, không lệch một milimet nào.

“Anh đến thăm ban à?”

Bước chân Lộ Tuệ Tuệ khựng lại, quay đầu.

Lộ Tuệ Tuệ “A” một tiếng, tiếc nuối nói.

“Hả?”

Ông chủ bên cạnh nhìn, khen ngợi:

Lộ Niên Niên cong môi.

“Biết một chút, lén chơi hai lần.”

“Trước kia từng chơi à?”

“Cảm ơn.”

Bùi Chi Hành cau mày.

“Bên kia.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh, tính toán lộ trình đi đi về về, từ chối.

Chương 106: Chương 106

Bùi Chi Hành. “Ừ.”

Cung tên hay bất kỳ thứ gì, cô đều biết.

“Vâng.”

“Không hẳn.”

“Hửm?”

Nghe câu trả lời của cô, Bùi Chi Hành cong môi.

“...”

Dưới khẩu trang, khóe môi Lộ Tuệ Tuệ nhếch lên.

Lộ Tuệ Tuệ: “Họ chọn xong thì nói cho em? Em có thể xin phép đạo diễn Trần.”

Chơi một hồi, Lộ Tuệ Tuệ lo lắng hôm sau tay sẽ nhức, lúc này mới bỏ xuống.

“Chúng ta lên lầu một chơi đi, tôi vừa thấy bên này có người chơi b.ắ.n s·ú·n·g.”

Lộ Tuệ Tuệ lên tiếng.

Nhưng trước khi thấy Lộ Tuệ Tuệ chơi, Bùi Chi Hành không biết kỹ thuật của cô khá tốt.

Xe của Bùi Chi Hành đã chờ ở cửa trường quay, anh tự lái xe tới.

“Đi ăn gì?”

Lộ Tuệ Tuệ. “Ừ.”

“Xin lỗi, hôm nay tôi đồng ý đi ăn với một người bạn rồi.”

Tiễn Lộ Niên Niên xong quay lại trường quay, vừa đúng giờ.

Trước khi vào đoàn đã nói, nghệ sĩ nếu không thể từ chối công việc bên ngoài, có thể xin nghỉ để tham gia, nhưng nhiều nhất không quá ba ngày.

Không đúng, không thể dùng không tệ để hình dung, phải nói là rất mạnh, còn mạnh hơn cả cô.

Lộ Niên Niên. “Vâng.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, lập tức ra ngoài.

“Chị phải về sớm một chút nha.”

“Vậy thì theo sự sắp xếp của tôi?”

Bùi Chi Hành thấy Lộ Tuệ Tuệ hăng hái, đề nghị hỏi cô có muốn xem phim không?

“Phải vào đoàn phim.”

Bùi Chi Hành giật mình, rót cho cô một cốc nước ấm.

Cô gật đầu.

Lộ Tuệ Tuệ cười.

Làm cho cô có ảo giác như được ‘trẻ lại’.

Bùi Chi Hành đứng một bên, nhìn đôi mắt để lộ ra của cô.

“Tuệ Tuệ.”

Cô nheo mắt, mũi tên b.ắ.n ra, trúng ngay hồng tâm.

“Chưa.”

Cúp điện thoại, Lộ Tuệ Tuệ vào phòng.

Lộ Tuệ Tuệ lập tức thu hồi ánh mắt, mặt không đỏ tim không đập nói.

“Trước đây tôi từng hợp tác với đạo diễn Trần.”

Nói xong, Lộ Tuệ Tuệ mới ý thức được hình như lời giới thiệu này của mình có chút vấn đề.

“Anh Húc?”

Anh hỏi.

“Đâu có.”

“Vậy sao?”

Lộ Niên Niên im lặng một lúc, nhẹ giọng nói:

“Tôi phải tới trung tâm thành phố.”

Cô thật lòng cảm thấy tay của Bùi Chi Hành có thể đi làm người mẫu tay được rồi.

Bùi Chi Hành. “…”

Lúc hỏi Bùi Chi Hành muốn ăn gì, anh để Lộ Tuệ Tuệ tùy ý chọn, anh không kén ăn.

“Có cả mấy người đạo diễn Trần nữa.”

“Tài xế của anh đâu?”

“Sao thế?”

Chú ý tới ánh mắt của cô, Bùi Chi Hành vốn không muốn vạch trần cô, nhưng ánh mắt của Lộ Tuệ Tuệ quá nóng bỏng.

Cô đang suy nghĩ có nên giải thích một chút hay không, còn chưa nghĩ kỹ nên nói thế nào, giọng nói lạnh nhạt của Bùi Chi Hành vang lên bên tai.

Bùi Chi Hành gật đầu.

Cô ấy nhận một bộ phim về cuộc sống hiện đại.

“Em thích cái này?”

Bùi Chi Hành gật đầu.

“... Vâng… Vâng.”

Lộ Tuệ Tuệ ngước mắt.

“Ừm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên thực tế, lúc cô học cấp ba thích chơi, mỗi lần đến khu trò chơi điện tử trong trung tâm thương mại, bạn học và bạn bè của cô đều chơi gắp thú, chơi máy nhảy, chỉ có mình cô thích chạy vào phòng chơi b.ắ.n s·ú·n·g. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không muộn lắm, em có thể chấp nhận là được.”

Lộ Niên Niên vừa thu dọn đồ xong, cô ở bên cạnh nhìn một hồi, không nỡ.

“Được, chờ chị quay ở Cam Sơn xong sẽ thăm ban em.”

Bùi Chi Hành dừng một chút, trả lời:

“Tôi chơi thêm ván nữa.”

Lộ Tuệ Tuệ không có ý kiến.

Trợ lý mới tuyển thấy vẻ mặt anh ấy không đúng lắm, gọi.

“Đúng.”

“Sao hôm nay anh lái xe?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

Thấy Bùi Chi Hành không lên tiếng, Lộ Tuệ Tuệ giúp anh nhớ lại.

Lộ Tuệ Tuệ không chú ý tới ánh mắt của Bùi Chi Hành, sự chú ý của cô đều đặt trên bia ngắm cách đó không xa.

Cô nghiêm trang nói:

Tay Bùi Chi Hành, quả thực có một không hai.

Lúc hai người đến trung tâm thành phố, thời gian vẫn còn sớm.

“...”

“Chị ơi.”

Bùi Chi Hành suy nghĩ một chút.

Bởi vì cô thật sự rất muốn ăn.

Giang Húc nặng nề trả lời.

Nhìn ánh mắt của anh, Lộ Tuệ Tuệ nuốt nước miếng, tò mò không thôi.

Gọi xong, Lộ Tuệ Tuệ cong mắt cười, nhìn anh.

“Không uống rượu, có thể lái.”

Cô nói.

“Vừa nãy là diễn viên hợp tác bộ phim lần trước à?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh.

Lộ Tuệ Tuệ nhớ lại ký ức của nguyên chủ, đoán chắc là Bùi Chi Hành không biết nguyên chủ có biết chuyện này hay không, cô mơ hồ nói.

“Không có.”

“Được, vậy chờ lần sau đi.”

Bùi Chi Hành. “…”

Lộ Tuệ Tuệ không nói gì.

Cô đồng ý tới trung tâm thành phố ăn cơm cùng Bùi Chi Hành.

“Lâu rồi không nhận được món quà nhỏ như thế này, rất đáng yêu.”

Cô rất thích chơi những trò chơi như này.

Thật sự rất đẹp.

Sợ bị Lộ Tuệ Tuệ từ chối, anh ấy vội vàng nói.

Cô ấy đến bên cạnh Lộ Tuệ Tuệ.

Trên đường đi ăn cơm, thỉnh thoảng Lộ Tuệ Tuệ chọc chọc con gấu bông nhỏ, chơi rất vui vẻ.

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ cũng không ngạc nhiên lắm.

Giang Húc mím môi, không giỏi ăn nói.

“Thì diễn người yêu với tôi, nam diễn viên Giang Húc tôi yêu đến ngược tâm á.”

Yên tâm quay phim hai ngày, Lộ Tuệ Tuệ có một buổi chiều rảnh rỗi.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm vài giây, tầm mắt dời xuống, dừng tại ở ngón tay của anh đặt trên tay lái tối màu.

“Nhìn gì đó?”

Bùi Chi Hành tiến về phía trước, lạnh nhạt nói:

Đương nhiên Bùi Chi Hành không có ý kiến.

“Người chơi lâu năm à.”

Chỉ là do hai năm nay tài nguyên của Giang Húc không tốt, phải biết rằng trước kia anh ấy có rất nhiều fans, chẳng qua là đắc tội với người khác, sau đó tài nguyên trở nên kém đi.

Mặc dù Cam Sơn không có nhiều fans, Lộ Tuệ Tuệ cũng cảm thấy fans sẽ không nghĩ tới việc cô vào thành phố chơi, nhưng để đề phòng, cô vẫn bọc kín mít.

Vào quán, Lộ Tuệ Tuệ quen thuộc gọi món.

Nhưng sự thật lại đúng là như vậy.

“Vừa rồi đang suy nghĩ một số chuyện.”

Giang Húc giật mình, nở nụ cười.

Lộ Tuệ Tuệ mím môi dưới, nghi ngờ nhìn anh.

Cô tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình đang nhìn tay của anh, cái này mà thừa nhận, cô sẽ giống như đứa b**n th** vậy.

Bùi Chi Hành nhướng mày, nghiêng mắt nhìn cô.

-

Trước khi kết thúc call video, Hạ Lỵ nói cho cô biết, quảng cáo mỹ phẩm dưỡng da “Tây Thi” của cô sẽ được công bố vào thứ bảy, sau khi công bố, bên phía họ muốn hỏi cô khi nào có thời gian, cửa hàng đầu tiên của bọn họ sắp khai trương, đang chọn thời gian khai trương.

“Lâu rồi không chơi.”

“Ăn cái này?”

“Anh không nhớ ư? Anh ấy là diễn viên nam trong bộ phim cô gái câm.”

Bùi Chi Hành “Ừm” một tiếng, thu hồi tầm mắt ngoài cửa sổ.

“Chắc chắn.”

“Nghỉ rồi.”

“Buổi tối đi ăn không?”

“Hả?”

Giang Húc nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ chột dạ nói:

Bùi Chi Hành. “Em có món gì rất muốn ăn không?”

“Vào thôi.”

“Tối nay chúng ta ăn gì?”

Lên xe, Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn về phía tài xế bên cạnh.

Khẩu vị biến mất lúc trước, phút chốc đã trở lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Chương 106