Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thời Tinh Thảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 122: Chương 122
“Hôm nay biểu hiện rất tuyệt.”
Quan trọng là kiểu trang điểm của cô, Bùi Chi Hành phát hiện cô đánh má hồng nhìn rất trẻ trung non nớt như học sinh cấp ba, như một đóa sen chớm nở.
…
Anh nhướng mày.
Hạ Lỵ nói thấm thía:
“Chú ý một chút, ở bên ngoài đừng để bị chụp được đấy.”
Cô nhận ra nếu so sánh với Bùi Chi Hành, cô vẫn quá non.
Hơi giống nhà hàng nướng kiểu Nhật, trang trí cũng theo phong cách Nhật, rất tinh xảo.
Anh chưa bao giờ lừa cô.
“Ồ, cảm ơn anh.”
[Lộ Tuệ Tuệ V: Thứ tự dưỡng da mà mọi người cần đến rồi đây! Đừng mua mù quáng nhé, trước khi mua mọi người hãy xem có hợp với da mình không đã nha.]
Lộ Tuệ Tuệ thấy nhà hàng thịt nướng mà Bùi Chi Hành đưa cô đến cực kì xa hoa.
“Okay.”
“Tôi rất thông minh đó.”
“Cẩn thận không lại bị cảm.”
“Sẽ không đâu.”
“Đi ra ngoài ăn cơm có cần trang điểm không?”
“Xem tình hình gì?”
“Xem dì Dương có ở nhà không, có muốn nghỉ ngơi không?”
Cô quay đầu nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói:
Không phải chứ, hôm nay cô trang điểm theo tone hồng đào đáng yêu đấy, nhìn có trẻ con quá chăng?
Lộ Tuệ Tuệ: “…”
Những màu còn lại không phổ biến để dùng lắm thì chất đống trong phòng thay đồ.
Cô nhìn đồng hồ, còn khoảng nửa tiếng nữa là đến giờ Bùi Chi Hành tan làm.
Thấy cô ngượng ngùng, Bùi Chi Hành không tiếp tục đề tài này nữa.
Lộ Tuệ Tuệ: “…?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bùi Chi Hành: “Cho tôi thời gian cơm tối của em, thế nào?”
“Cười gì?”
Cô vừa mới thoa son, là son một nhãn hiệu tặng cho Lộ Niên Niên. Lộ Niên Niên nhận được đã đưa cho Lộ Tuệ Tuệ chọn trước, cô chọn xong cô ấy mới lấy hai thỏi son phù hợp với bản thân.
Bùi Chi Hành nhìn cô, cười nói:
Anh nói:
Vào đến phòng riêng, Lộ Tuệ Tuệ cởi áo khoác ra.
Nếu đổi lại là người đại diện khác, thấy nghệ sĩ mình dẫn dắt đang ở thời kì phát triển chắc chắn sẽ không để cho cô có liên hệ gần gũi với người khác phái như thế, mà Hạ Lỵ lại không giống thế.
Hạ Lỵ thấy cô cười hơi lạ.
“Em không thể… mặt đẹp nhất ra trước người khác phái à?”
“Không có.”
Hạ Lỵ liếc cô:
Bùi Chi Hành gọi điện cho cô, bảo sẽ đến đón cô ra ngoài ăn tối, khoảng 20 phút nữa sẽ đến nơi.
“Chắc vậy.”
Bùi Chi Hành: “Hả?”
Lộ Tuệ Tuệ nhịn cười.
Anh sẽ tự mình lái xe đưa cô đi ăn cơm.
“Anh yên tâm đi.”
“Chúng ta đi ăn gì thế?”
Son hôm nay Lộ Tuệ Tuệ dùng là một thỏi son tint hồng phấn.
“Xem… tình hình đã.”
“Em cứ nói tôi hy vọng tối nay dì ấy nghỉ ngơi.”
Suy nghĩ một hồi, cô quyết định nằm trong phòng viết các bước dưỡng da cho fans.
Cô mặc một chiếc áo khoác dạ khá mỏng.
“Tất nhiên.”
“Buổi tối ăn cơm ở nhà à?”
“Ăn thịt nướng.”
Lộ Tuệ Tuệ: “…”
Hạ Lỵ: “?”
Trình độ nướng BBQ của Bùi Chi Hành rất cao, nên khả năng nướng thịt tất nhiên cũng không hề tệ.
Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười:
Lộ Tuệ Tuệ bất giác c*n m** d***.
Bùi Chi Hành xuống xe, vòng qua đầu xe bên kia mở cửa sẵn, vừa ngước mắt lên đã thấy được bóng dáng người đang bước tới.
Giọng anh chậm rãi, không giống điệu bộ xin Lộ Tuệ Tuệ giúp đỡ chút nào.
Lộ Tuệ Tuệ không muốn bản thân mình như vậy, nhưng cô không khống chế được.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh:
Bùi Chi Hành hỏi tới cùng.
Trước kia chưa quen ai bao giờ, càng chưa gần gũi với người khác giới.
Viết xong cô mới đưa cho Nhạc Nhạc đánh máy lại.
Cô rối rắm ba giây, nói:
Bùi Chi Hành không nói gì.
“Được, thế dì sẽ ngồi kia xem TV, Tuệ Tuệ có chuyện gì thì gọi dì nhé.”
“Em mà trang điểm xinh đẹp xuất hiện trước mặt anh ấy, kiểu gì anh ấy cũng ngạc nhiên vui vẻ.”
Cô hơi ngừng lại, chớp mắt.
“Sao vậy?”
Lộ Tuệ Tuệ nghĩ nghĩ:
“Em không lạnh à?”
Lộ Tuệ Tuệ nghiêm mặt hỏi.
Lộ Tuệ Tuệ nghi ngờ sâu sắc người này đang đào hố mình, nhưng cô vẫn không thể không nhảy xuống.
“Sếp Bùi.”
“Mấy câu này nghe nông cạn thế.”
“Chúng ta phải ở bên ngoài rất lâu à?”
“Là quá xinh đẹp.”
“Không có.”
Nghe câu này, Bùi Chi Hành không nói gì nữa, mở cửa xe ra để cô lên.
“Sếp Bùi học ở đâu ra đấy?”
*Thẳng nữ: chỉ những cô gái không hiểu/không làm những điều mà người ta cho rằng con gái nên biết/nên làm.
“Xem thế nào đã.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạ Lỵ gật đầu, dặn dò:
Bùi Chi Hành cười.
Lộ Tuệ Tuệ không nhịn được, khóe môi khẽ nhếch lên, mí mắt lại cụp xuống, nhẹ nhàng đáp lại.
Bùi Chi Hành chỉ nói dành thời gian ăn tối của cô cho anh, chưa nói sẽ ăn ở nhà hay ăn ngoài.
“Anh vừa nói tôi lại thèm rồi.”
Bùi Chi Hành nhìn vành tai đỏ hồng của cô, khẽ cười.
Bùi Chi Hành cười cười.
Bùi Chi Hành không nói nữa, im lặng lắc đầu:
“Nếu không mệt thì em sẽ thử xem sao.”
-
Nói đến đây, Lộ Tuệ Tuệ có chút kiêu ngạo:
Trước khi Bùi Chi Hành đến đón cô, cô đã hoàn thiện phần hình ảnh lẫn nội dung để đăng lên Weibo.
-
Thật ra trông Lộ Tuệ Tuệ có vẻ rất kiên cường bình tĩnh và lý trí nhưng trên thực tế cũng chỉ là một thiếu nữ hơn hai mươi tuổi.
Hạ Lỵ thỏa hiệp:
Chương 122: Chương 122
“Chỉ việc ngồi yên ăn là được rồi.”
Cô đang mải nghĩ ngợi, Bùi Chi Hành bỗng nhiên hỏi:
Bên trong cô mặc một chiếc áo len dệt kim màu đen ôm sát cơ thể, cổ áo không cao không thấp, vừa đủ để lộ chiếc cổ thiên nga.
Anh im lặng một lúc:
Lộ Tuệ Tuệ vừa cúp máy, quay đầu lại đã thấy ánh mắt của hai người.
Lộ Tuệ Tuệ: “Em trông thế nào không phải Bùi Chi Hành biết rõ rồi à?”
Vào khoảnh khắc nhìn gương mặt của Lộ Tuệ Tuệ, ánh mắt của anh ngừng lại một lúc lâu mới dời đi.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn ánh mắt chân thành của chị ấy, gật đầu:
Lộ Tuệ Tuệ: “Trên mặt tôi có hoa à?”
Lộ Tuệ Tuệ trở về phòng.
Đồ thẳng nữ* hết thuốc chữa.
Cô nhướng mày, hơi bất ngờ.
“Sao phải trang điểm ạ?”
Chú ý tới hành động của Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ phản ứng lại, im lặng một lúc rồi mới nói:
Hai người nhìn nhau, không khỏi khiếp sợ.
“Tôi nói thật mà.”
Lộ Tuệ Tuệ không trả lời, sờ mũi, nói:
Cô không tiếp tục từ chối.
“Vâng.”
Cô không ngốc, cô đã luyện từ lâu rồi.
Lộ Tuệ Tuệ ngập ngừng:
Bùi Chi Hành cong môi, nhìn cô chằm chằm:
“Tối nay ra ngoài ăn cơm với sếp Bùi à?”
Cô cũng ít đi ăn ngoài với Bùi Chi Hành, có điều lần nào anh đến nhà ăn cơm Lộ Tuệ Tuệ đều để mặt mộc.
Cô mơ hồ nói:
Ngồi xuống gọi món xong, Lộ Tuệ Tuệ lấy di động ra, đang định lên Weibo xem bình luận bài đăng chiều tối nay, khóe mắt thấy ánh mắt của Bùi Chi Hành không bình thường lắm.
“...”
Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt:
Dì Dương rất thông minh, vừa đoán là biết lý do tại sao.
Xinh đến mức làm anh không thể bỏ qua, cũng không tĩnh tâm nổi. Ở vị trí của Bùi Chi Hành, anh đã từng gặp rất nhiều người đẹp.
Dù ngoài mặt có ra vẻ bình tĩnh nhưng thỉnh thoảng vẫn như cô nữ sinh, sẽ thẹn thùng, sẽ ngây ngơ không biết phải làm sao.
“Giúp việc gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu mệt, đừng nói đến việc trang điểm ra ngoài ăn cơm, đến ra cửa cũng sẽ từ chối luôn đấy.
Bùi Chi Hành đã đặt chỗ trước, hai người đi thẳng qua đó.
“Làm tôi nghĩ hôm nay tôi trang điểm xấu lắm đấy.”
Kể cả khí chất như Lộ Tuệ Tuệ cũng không ít, nhưng Bùi Chi Hành hoàn toàn miễn nhiễm.
Đối diện với ánh mắt trầm tư của Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ hơi không xác định được: Vẻ mặt này của Bùi Chi Hành, có phải do hôm nay cô trang điểm lố quá không?
“... Vâng.”
Lộ Tuệ Tuệ có trang điểm nên tất nhiên không mặc áo lông vũ nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đăng Weibo xong cô tắt luôn.
Về đến nhà, Lộ Tuệ Tuệ báo một tiếng với dì Dương, để buổi tối bà ấy có thể nghỉ ngơi không cần nấu cơm.
Vừa vào đã thấy đèn màu vàng ấm, chiếu lên khách cũng làm khách đẹp thêm vài phần.
Bà ấy cười khanh khách đồng ý:
Bùi Chi Hành: “Vậy em nhờ dì Dương giúp tôi một việc?”
Anh chợt mở miệng:
Anh nói:
Chỉ một lát sau, nhân viên phục vụ đã mang đồ ăn lên.
“Em nói thế cũng đúng. Nhưng mà đàn ông là động vật nhìn đời bằng mắt đấy.”
“Cho tôi cơ hội thể hiện nhé?”
Lộ Tuệ Tuệ nghĩ rồi nói thẳng:
“… Tàm tạm.”
Duy nhất chỉ có Lộ Tuệ Tuệ.
Hạ Lỵ bất đắc dĩ:
Chị ấy không chỉ đồng ý mà lắm lúc còn tác hợp cho hai người.
Đợi vài phút, cửa nhà họ Lộ bỗng mở ra.
“Không, không lạnh là được.”
Quan trọng hơn là Lộ Tuệ Tuệ còn viết tay.
Lộ Tuệ Tuệ thấy hơi buồn cười.
Nhạc Nhạc: “?”
Dáng người hoàn hảo, muốn lồi có lồi, muốn lõm có lõm, vô cùng quyến rũ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lộ Tuệ Tuệ vốn chỉ định tùy tiện mặc áo lông vũ rồi ra ngoài, nhưng không hiểu sao nhìn vào gương ngắm mặt mộc của mình một lúc, nhớ lời mà Hạ Lỵ đã nói. Lộ Tuệ Tuệ thoáng đắn đo, sau đó vào phòng tắm rửa mặt, cầm thêm đồ dưỡng da trang điểm, bắt đầu công cuộc bôi trát lên mặt.
Anh dùng mu bàn tay sờ lên trán của Lộ Tuệ Tuệ, nhẹ giọng nói:
“Không có gì.”
Cô sửng sốt, ngước mắt nhìn Bùi Chi Hành, phát hiện anh đang cau mày nhìn quần áo của mình.
Bùi Chi Hành thành thật nói.
Đương nhiên đây chưa phải chuyện quan trọng.
Ánh mắt anh hơi tối lại, cầm ly nước lên uống một ngụm.
Hạ Lỵ: “…”
Hạ Lỵ nhìn cô:
Lộ Tuệ Tuệ đang định tự nướng, Bùi Chi Hành ngăn lại, nhìn cô nhẹ giọng nói:
Lộ Tuệ Tuệ hỏi.
Đến cửa nhà họ Lộ, Bùi Chi Hành nhắn một tin báo với Lộ Tuệ Tuệ rồi cho tài xế đi về trước.
Hạ Lỵ: “Chỉ thế thôi?”
“Em ra ngoài ăn cơm với sếp Bùi đều không trang điểm á?”
Đối diện ánh mắt của Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ nhớ lại lời mình đã nói.
“Ồ.”
Lộ Tuệ Tuệ viết rất nghiêm túc, không chỉ đơn giản liệt kê các bước, còn chụp các sản phẩm dưỡng da mà mình đang sử dụng lại, đính kèm với bài viết để người xem có thể đọc là hiểu ngay.
Lên xe xong, Lộ Tuệ Tuệ mới nhớ hỏi:
Mấy hôm trước lúc Lộ Tuệ Tuệ bị bệnh, miệng cô có hơi nhạt nhẽo, rất muốn ăn thịt nướng.
“Vậy ánh mắt này của anh…”
Bùi Chi Hành hãy còn cười cười, ánh mắt sáng quắc nhìn cô:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.