Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 194: Chương 194

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 194: Chương 194


Nghe thế, Dương Hướng Minh vội làm ngay.

Không lâu sau, Lý Mặc đã gửi số điện thoại cho anh.

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ một lát, nhìn đồng hồ:

Mấy người nghĩ cũng thấy đây là biện pháp tốt nhất rồi.

“Cháu biết đạo diễn Khổng là đạo diễn rộng lượng nhất thế giới mà.”

Lộ Niên Niên nghĩ thấy cũng đúng.

“Sếp Bùi, có chuyện gì sao?”

Lộ Cường trả lời:

Cô ấy nói:

“Không sao đâu, chú không để bụng.”

Bùi Chi Hành nhíu mày, vừa mới cúp điện thoại thì Dương Hướng Minh gọi điện tới.

Lộ Cường và Câu Tiểu Tuệ.

Mấy người Lộ Tuệ Tuệ đi trên đoạn đường này gần hai mươi phút mới về đến nơi.

Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên nhìn Lý Mặc xoay người rời đi rồi mới cất bước về phía cửa lớn khách sạn.

Bùi Chi Hành chớp mắt, trầm giọng nói:

“Em gái cháu lúc nào cũng thế này à?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Khi nào hết tắc đường thì em lái về.”

“Không ạ. Đến cửa khách sạn thì chị Tuệ Tuệ giục em quay lại đón Tiểu Thu và Nhạc Nhạc.”

Lộ Tuệ Tuệ bị đánh không nghiêm trọng lắm, cô hơi choáng nhưng không đau nhiều.

“Em ở lại trông xe là được.”

“Chị Tuệ Tuệ, em ở lại với chị Tiểu Thu nữa.”

Cô còn mơ thấy có nhiều người tụm lại bàn bạc với nhau xem nên vứt cô ở chỗ nào.

Lộ Tuệ Tuệ cười:

Gã đàn ông ngồi ở ghế lái phụ nghe xong, nhíu mày:

“Sếp Bùi, bên tôi vừa nhận được tin tức, người trong nhà tù kia từng xuất hiện cùng một khách sạn với bố mẹ nuôi của cô Lộ.”

“Một cô gái nhỏ như em ở lại một mình không an toàn lắm?”

Thật ra Câu Tiểu Tuệ vẫn khá lo lắng khi làm mấy việc này.

“Giờ phải làm sao đây?”

Khổng Nghị Nhiên không nhiều lời, chờ hiện trường bố trí lại lần nữa rồi tranh thủ ra ngoài quay tiếp.

“Cứ đỗ xe ở đây trước?”

Bỗng nhiên Lộ Niên Niên động đậy.

Nhưng cô nhớ được giọng của một người, nó rất quen thuộc giống như đã từng nghe qua ở đâu đó.

Sau khi cân nhắc, họ quyết định đi đường vòng.

Cô khoác tay lên vai Niên Niên cười nói:

“Không chắc.”


Bùi Chi Hành hỏi thẳng:

“Cô ấy thế nào?”

“Vậy hai người khóa kỹ cửa xe, không có gì thì đừng xuống, cứ chờ ở trong xe là được, Lý Mặc đưa bọn chị về khách sạn xong sẽ quay lại đón hai em luôn.”

Lộ Tuệ Tuệ nghiêng đầu, chưa kịp nhìn rõ chuyện gì xảy ra đã bị đập vào ót, ngã xuống.

“Trực giác thôi.”

Bùi Chi Hành vốn định chờ thêm mười phút nữa rồi gọi lại, nếu cô về khách sạn rồi thì chắc hẳn bây giờ đang tắm.

“Chị Tuệ Tuệ, để tôi đưa hai người về.”

Lý Mặc nhìn tình hình giao thông.

Cô không biết vì sao một đứa nhỏ lại có thể nhớ lâu đến thế, nhưng cô thật sự đã mơ rất nhiều chuyện khi còn nhỏ của nguyên chủ.

Lộ Tuệ Tuệ đồng ý:

“Đúng ạ.”

Lý Mặc nghĩ rồi nhìn Lộ Tuệ Tuệ:

Bùi Chi Hành biết thị trấn Khê Thủy mưa to nên gọi điện thoại cho Lộ Tuệ Tuệ nhưng đã gọi vài lần vẫn không thấy bắt máy.

Bùi Chi Hành nói:

Giọng hai người đã quá quen thuộc với cô.

Lộ Tuệ Tuệ ở đối diện cô ấy, lắc đầu một cái rất nhẹ rồi nhắm mắt lại.

Bà ta quay đầu nhìn Lộ Tuệ Tuệ đang bị trói, trong lòng thầm nghĩ: Tại nó, nếu không phải tại nó thì mình đã không thảm hại thế này, thế nên không thể trách bà ta được.

Lý Mặc sửng sốt:

Anh nói thêm:

“Cậu đi đón bọn Nhạc Nhạc đi, chúng tôi về phòng nghỉ ngơi đây.”

Đạo diễn Khổng hừ nhẹ, kiêu ngạo nói:

Hai người cãi nhau không ngừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời tiết kiểu này gặp phải chuyện như vậy cũng không ngoài ý muốn.

“Đi bộ về sao?”

“Cái quái gì đấy!!!”

Lý Mặc trả lời:

“Mấy đứa còn chưa đủ trình.”

“Gửi số điện thoại lễ tân khách sạn cho tôi.”

Có thể là vừa mới quay cảnh của Hạ Tư Nam xong, Lộ Tuệ Tuệ không yên tâm để Tiểu Thu ở lại một mình.

Cô đang suy nghĩ xem có cách nào để cô và Lộ Niên Niên trốn thoát không, nhóm người này trói bọn cô lại làm gì, đột nhiên xe bị rung lắc dữ dội.

Lộ Tuệ tuệ “ừ” một tiếng:

Trên đường đưa hai người về khách sạn, Lý Mặc vô cùng cẩn thận.

Bỗng dưng Lộ Tuệ Tuệ hắt xì, Lộ Niên Niên lo lắng nhìn cô:

“Cảm nhẹ ạ.”

“Mày điên rồi! Hai người thì to chuyện đấy, mày không biết à?”

“Hai người đó đi chung nên trói cả luôn.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Mặc vừa mới trở lại chỗ họ vừa đỗ xe.

Tiến lên không được mà phía sau cũng có xe khác nên không lùi lại được.

“Tuệ Tuệ đâu?”

Anh ấy nói:

Lễ tân thông báo, Lộ Tuệ Tuệ không có ở phòng.

Rất nhiều giấc mơ lộn xộn đan chồng vào nhau.

Hai người đành ngậm miệng.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu:

“Có khi thế.”

“Bên này có tai nạn, xe bọn em không đi tiếp được nên đã đi bộ về.”

“Alo.”

“Không sao đâu, chú ý an toàn trước.”

Bùi Chi Hành nhíu mày:

“Sếp Bùi.”

Hiện trong cốp xe có hai người đang nằm.

“Cháu biết.”

Vừa dứt lời Bùi Chi Hành nhanh chóng nói:

Trong xe có vài người đang tranh cãi không ngừng.


“Câm mồm.”

Ông ấy nói tiếp:

Cô ấy nói:

“Vâng.”

“Giữ nguyên kế hoạch đi.”

“Nhưng ngồi chờ cũng không phải cách hay.”


“Vâng ạ.”

“Chị, tuy chúng ta có ô nhưng mà mưa lớn quá.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu không phải bị dồn vào đường cùng, bà ta không dám mạo hiểm như thế.

Chương 194: Chương 194

“Cậu đưa các cô ấy đến cửa à? Cửa phòng ấy.”

Vừa nãy phải dầm mưa đóng phim, tuy Lộ Niên Niên đã đưa khăn kịp thời và thay quần áo ngay nhưng dính mưa xuân rất dễ bị cảm .

Va chạm này làm mấy người ngồi trước đều điên tiết chửi bậy.

“Mọi người mau về đi.”

“Tôi biết rồi.”

Lộ Niên Niên nhíu mày, nhìn Lý Mặc đang lái xe:

“Dạ?”

Đây cũng là lần Lộ Tuệ Tuệ gặp phải chuyện này, nhưng cô vốn là kiểu người bình tĩnh nên không quá hoảng loạn.

“Sếp Bùi.”

Lộ Niên Niên giống như một em gái ngọt ngào ngốc nghếch không hiểu sự đời, nhưng cô ấy đã lớn lên ở nhà họ Lộ, tuy chưa từng trải qua nhưng vẫn biết có không ít người gia đình giàu sang quyền thế bị b·ắ·t· ·c·ó·c.

Lộ Niên Niên đơ cả người.

“Chị Tuệ Tuệ đã về khách sạn rồi, mười mấy phút trước em mới đưa chị ấy về xong.”

Khổng Nghị Nhiên gật đầu:

Mưa to, đường bị ngập không ít chỗ.

Có người nghiến răng hỏi:

Lộ Tuệ Tuệ tiếp tục hắt xì, Lộ Niên Niên lại nhíu chặt mày.

Lần đầu cô ấy gặp phải tình huống này, mới nhìn hoàn cảnh xung quanh, cô ấy vô thức định la lên, may mà trước đó đã bắt gặp ánh mắt của Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên đáp lời: (đọc tại Qidian-VP.com)

Đạo diễn Khổng và Lãnh Tùng Nguyệt nhìn nhau , cười nói:

“Cảm ơn đạo diễn Khổng.”

“Đúng là chú có yêu cầu cao với diễn viên ở phương diện đóng phim, nhưng đó cũng là muốn các cháu làm tốt hơn thôi.”

“Có lẽ phải một lúc nữa, đường này hơi khó đi.”

Cô ấy cắn môi, thở nhẹ.

Nhưng vừa nghe câu này, Bùi Chi Hành bỗng cảnh giác hơn.

“Một người chưa đủ phiền à?”

Gã quay đầu nhìn hai người đang ầm ĩ:

Cô ấy nói:

Đến cửa khách sạn, Lộ Tuệ Tuệ nhìn Lý Mặc:

Nhạc Nhạc chủ động:

Nhưng cẩn thận đến mấy cũng không tránh khỏi bất ngờ.

“Chị, có phải bị cảm lạnh rồi không?”

“To chuyện cái gì chứ, cùng lắm thì giải quyết cả hai thôi.”

Lộ Tuệ Tuệ hít một hơi, sợ cô ấy sẽ làm ra phản ứng gì đó.

Lý Mặc ngẩn ra, kinh ngạc hỏi:

Cứ thế mưa dầm thấm đất, cô ấy cũng hiểu được cái gì nên, cái gì không nên làm lúc này.

Thời tiết hôm nay quá phù hợp, ông ấy nhất định phải quay mấy cảnh ưng ý.

Trên đường họ về xảy ra tai nạn xe cộ, không thể đi tiếp được.

“Ngay lập tức.”

Lộ Tuệ Tuệ nghiêm túc đồng ý:

Là bố mẹ nuôi của cô.

“Ừ.”

Hai chị em không nói gì nữa.

Lộ Tuệ Tuệ “ừ” một tiếng:

Giọng Dương Hướng Minh rất sốt ruột:

“Lý Mặc, còn bao lâu nữa mới đến khách sạn?”

Tuy hai chị em chưa từng gặp chuyện này bao giờ nhưng trong đầu cũng biết rõ, trước hết không được hoảng.

“Tiếp tục điều tra.”

“Về sớm chút đi, nhớ uống trà gừng tránh bị cảm đấy.”

“Cứ đưa chúng nó đến chỗ đó là được.”

Mơ mình từng mở mắt ra nhìn thị trấn Khê Thủy, bị người ta đưa xuống xe, ôm vào trong n.g.ự.c sau đó trốn dưới chân cầu. Chiếc cầu kia giống hệt chiếc cầu mà cô đã đi qua khoảng thời gian trước.

Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên có xe bảo mẫu nhưng xe di chuyển rất khó, nước đã ngập cả một đoạn đường về khách sạn, bây giờ họ phải đi vòng rất xa hoặc là xuống xe đi bộ về.

Chủ yếu là lại phải dầm mưa.

“Niên Niên nóng lòng muốn bảo vệ chị gái nên không cẩn thận nói lời mạo phạm chú, chú đừng so đo với em ấy nhé.”

Cho nên cô không thấy Khổng Nghị Nhiên sai gì cả.

Câu Tiểu Tuệ nhíu mày, nhìn hai người sau lưng:

“Xin lỗi đạo diễn Khổng ạ.”

Dương Hướng Minh sửng sốt:

Nghe được đoạn đối thoại ở phía trước, Lộ Tuệ Tuệ thấy kinh hãi.

“Vì sao lại là hai người?”

Lộ Tuệ Tuệ nhíu chặt mày, mở mắt ra, từ từ làm quen với hoàn cảnh trong xe.

Lộ Niên Niên bỗng hét lên.

Lộ Niên Niên: “Chị chắc chứ?”

Anh nhăn mày, gọi thẳng cho Lý Mặc.

“Tiện thể đặt vé giúp tôi, tôi phải đến trấn Khê Thủy một chuyến.”

Cùng lúc đó, một chiếc xe tải cũ nát không biển số đang lắc lư đi về phía trước.

“Không thì chúng ta đi bộ về, có vẻ cũng không xa lắm đâu.”

Lộ Tuệ Tuệ nhíu mày:

Tiểu Thu lên tiếng:

Trong lúc ngất xỉu, Lộ Tuệ Tuệ mơ rất nhiều giấc mơ, hơi loạn nhưng đều liên quan đến nguyên chủ Tuệ Tuệ.

Cô ấy gật đầu:

Cô mơ thấy thị trấn Khê Thủy.

Khổng Nghị Nhiên liếc cô ấy thêm một cái rồi nhìn Lộ Tuệ Tuệ:

Khi Bùi Chi Hành gọi cho lễ tân khách sạn, Lý Mặc cùng Tiểu Thu và Nhạc Nhạc cũng vội vàng quay về khách sạn.

Lộ Tuệ Tuệ đã bị cảm, tiếp tục ngồi chờ thì bệnh sẽ càng nặng hơn.

“Còn lắm mồm nữa, có tin tao ném hết xuống bây giờ không?”

Bùi Chi Hành chợt thấy sợ hãi, tim anh hoảng loạn mà không rõ nguyên nhân vì sao.

Lộ Niên Niên lập tức hiểu ngay.

Cụ thể nói thêm những gì thì cô không nhớ rõ.

Lý Mặc ngẩn ra:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 194: Chương 194