Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 241: Chương 241

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 241: Chương 241


Bùi Chi Hành nhìn cô.

"Cần phòng tắm không?"

Cô ngoắc ngoắc ngón tay Bùi Chi Hành, không giục anh đi khóa cửa nữa.

?

Chương 241: Chương 241 (đọc tại Qidian-VP.com)

Lộ Tuệ Tuệ nhịn không được, chủ động lại gần hôn lên khóe môi anh một cái, mỉm cười nói:

Cô lẩm bẩm:

Cô nhắm hai mắt, mệt mỏi hỏi:

"Ừm."

Bộ phim trước đó của cô ấy cũng đóng máy rồi, còn chưa nhận phim mới, đang trong quá trình suy nghĩ. Mấy ngày gần đây, cô ấy đều ở nhà nghỉ ngơi.

Lộ Tuệ Tuệ: "..."

Cô yên lặng tẩy não cho mình.

"Bây giờ làm hỏng, dù sao tốt hơn so với lát nữa bị người ta làm hỏng, phải không?"

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày:

Lộ Tuệ Tuệ giải thích:

"..."

Lộ Tuệ Tuệ: "..."

Lộ Tuệ Tuệ bị biểu cảm của cô ấy làm cho kinh ngạc, cô dở khóc dở cười nói:

"Bây giờ chị dậy luôn à? Em xuống lầu nói với dì Dương bảo dì ấy hâm đồ ăn cho chị."

Ngay khi Lộ Tuệ Tuệ cho rằng chuyện này cứ thế cho qua, buổi tối mười giờ, Lộ Tuệ Tuệ nhận được tin Bùi Chi Hành tham gia một bữa tiệc.

Hình như chuyện đó có thể xảy ra lắm à nha.

"Thì xem mê mẩn quá, cứ muốn xem mãi xem mãi."

Cô ấy đứng dậy, nằm úp bên giường Lộ Tuệ Tuệ, rũ mắt nhìn cô, tò mò không thôi.

"Hôn cái, thật sự không được thì em cho anh mượn phòng tắm, được không?"

Cũng không phải không biết tiến triển câu chuyện.

"Vậy sao chị còn thức đêm xem chứ?"

Lộ Tuệ Tuệ không rõ cho lắm:

"Chú Lộ biết anh tới mà."

"Không làm gì cả mà."

Cô thở hổn hển, cố gắng đáp lại anh, lại bị anh cắn đầu lưỡi.

Lộ Tuệ Tuệ chột dạ mãi, hai giờ chiều trả lời bạn trai:

Đến lúc ăn cơm trưa, Lộ Tuệ Tuệ mới thấy tin Bùi Chi Hành gửi cho cô.

Cô mím môi, chịu đựng sức nặng của anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lộ Tuệ Tuệ ngủ thẳng đến chiều hôm sau mới dậy.

Bùi Chi Hành: [Ngủ đi, đừng chơi điện thoại nữa.]

Sau khi biết Bùi Chi Hành tới, Lộ Cảnh Sơn tự giác tới thư phòng, dùng công việc lấp đầy đầu óc mình để quên đi việc trong phòng con gái mình đang có một thằng nhóc thối.

Hai người nhìn nhau giây lát, Bùi Chi Hành nghiêng người, kiềm chế hôn lên khóe môi cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhìn gì?"

Cảm giác xấu hổ của Lộ Tuệ Tuệ bùng lên.

"Vậy anh còn tới phòng em làm gì?"

"Thật sao?"

Thình lình, hai người thay đổi tư thế.

Cô rất buồn ngủ, vứt điện thoại sang một bên liền ngủ thiếp đi.

"Niên Niên?"

Thấy cô ấy, Lộ Tuệ Tuệ hơi hoảng hốt:

"Vâng."

Hai người nhìn nhau.

Lộ Niên Niên nói:

Lộ Tuệ Tuệ bị đau, đầu lưỡi của anh lại đến gần, hai người ôm hôn triền miên.

"Sẽ có phản ứng."

"Nếu anh khóa thật, đêm nay chú Lộ sẽ đánh gãy chân anh đấy."

Lộ Tuệ Tuệ: [Vâng.]

"Chị, cuối cùng cũng dậy rồi."

Lộ Niên Niên nhỏ giọng:

Anh vừa tới gần, Lộ Tuệ Tuệ liền hết đường lui.

Anh cắn răng, nói nhỏ:

Lộ Tuệ Tuệ: [Biết rồi.] (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhất định phải làm hỏng bầu không khí à?"

"Ồ."

"Mấy giờ rồi?"

Bùi Chi Hành không lên tiếng.

"Em sợ anh bị bố em bắt được."

"Không cần tiễn."

Lộ Tuệ Tuệ thật sự không dám lộn xộn nữa.

"Đây không phải bộ phim truyền hình chị làm vai chính sao?"

"Nghĩ gì vậy?"

Sau một hồi, Bùi Chi Hành mới buông cô ra.

"Buổi sáng lúc em thức dậy, dì Dương nói với em là tối qua Bùi Chi Hành tới đây."

Yết hầu Bùi Chi Hành lăn lên lăn xuống, cảm nhận được hơi thở của cô phả vào chỗ kia của mình, nghiến răng.

Lộ Niên Niên cau mày, rõ ràng không tin.

Ánh mắt cô nhìn từ trên xuống, lén nhìn trộm một cái, sau đó lại chột dạ rời đi.

"Anh giận à?"

Cô giơ tay, túm lấy góc áo của Bùi Chi Hành.

Bùi Chi Hành nhìn cô, nhéo má cô:

Lộ Tuệ Tuệ lườm cô ấy một cái:

"..."

Trong lúc nhất thời, Lộ Tuệ Tuệ cũng mơ hồ.

Lộ Tuệ Tuệ vén chăn lên:

Bùi Chi Hành bị cô chọc cười.

Bùi Chi Hành "Ừ" một tiếng:

Lộ Tuệ Tuệ phát hiện con người thật sự rất kỳ lạ, rõ ràng đã biết nội dung câu chuyện tiếp theo là gì, chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng khi xem vẫn không kìm được muốn xem tiếp, cảm thấy chưa đã thèm, hoàn toàn không dừng được.

Lộ Tuệ Tuệ bị anh đè có chút khó thở, cô đang muốn nghiêng người lại bị Bùi Chi Hành giữ chặt thân thể lần nữa, giọng nói khàn khàn của anh rơi vào tai cô:

-

[Dậy rồi.]

Chỉ là làm việc này dưới mi mắt Lộ Cảnh Sơn, Bùi Chi Hành không chỉ có áp lực tâm lý mà cũng cảm thấy không tốt cho lắm. Điều này sẽ khiến Lộ Cảnh Sơn cảm thấy ngột ngạt hơn, biết là một chuyện nhưng thấy tận mắt là chuyện khác.

Lộ Tuệ Tuệ: [Vừa ăn xong. Anh lại tăng ca à?]

Lời này của cô làm cho Bùi Chi Hành không thể phản bác.

"Chị, tối qua chị làm chuyện xấu xa gì rồi hả?"

Vậy không hôn à?

"Anh phải về rồi à?"

Bởi vì mấy tin này của Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ đang lướt điện thoại không thể không ngoan ngoãn đặt điện thoại xuống.

"Đúng vậy."

Lộ Niên Niên ngẩng đầu:

Thật sự, có phản ứng rồi.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh, nói hùng hồn:

Lộ Niên Niên: “Một rưỡi chiều rồi."

Thật ra Lộ Cảnh Sơn cũng không phải người không biết điều như thế, hai người đều là người trưởng thành rồi, lại còn đang yêu nhau. Ông cũng không thể cầm gậy đánh uyên ương, với lại Bùi Chi Hành còn là con rể ông coi trọng.

Lộ Tuệ Tuệ: "..."

Bùi Chi Hành gật đầu, lòng bàn tay xoa khóe môi của cô, thấp giọng nói:

Cô sờ chóp mũi, một mặt oan ức nói:

Bùi Chi Hành: "Bị bắt cũng không sao."

Ngủ sớm tốt cho cơ thể.

Bùi Chi Hành không thể không được.

Lộ Tuệ Tuệ nhịn cười, khóe môi nhếch lên:

Bùi Chi Hành thật lòng cảm thấy, cô chính là một cô nhóc không có lương tâm.

Bùi Chi Hành: [Ừm, công việc cuối năm khá nhiều. Đêm nay ngủ sớm một chút, anh không qua thăm em nữa.]

Cũng may hôm sau không có việc, lúc Lộ Tuệ Tuệ xem xong đi ngủ đã là bốn giờ sáng.

Lộ Tuệ Tuệ: [... Tối qua em xem phim truyền hình.]

Lộ Tuệ Tuệ cười, đang muốn hôn lại thì anh lui ra trước.

Bùi Chi Hành suy đoán, cho dù đêm nay mình không đi, Lộ Cảnh Sơn cũng sẽ không tới quấy rầy hai người.

Lộ Tuệ Tuệ: "Biết rõ còn hỏi."

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ tới rồi hỏi.

"Không cần, để anh ôm một lát."

Trong phòng lưu lại tiếng thở d.ốc của hai người.

Gò má cô ửng đỏ, l**m môi nói:

Sau khi Bùi Chi Hành đi, Lộ Tuệ Tuệ nằm trên giường một lúc rồi mới tiếp tục xem phim truyền hình.

Gò má cô đỏ bừng, bị hôn đến thở không nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đừng nhúc nhích."

Anh tới đây còn vì gì nữa ngoài muốn nhìn cô nhiều chút.

"Vậy giờ chị đi ăn cơm chưa nhé?"

Cô quấn chăn, nhìn anh:

Lộ Tuệ Tuệ cũng tự biết lời nói của mình làm tổn thương người ta.

Lộ Tuệ Tuệ: "Được rồi."

Anh không khách sáo nữa, cúi đầu ngậm lấy môi của cô, thăm dò vào trong, đầu lưỡi l**m qua hàm răng của cô, ngậm m*t đôi môi.

Nói đến đây, Lộ Tuệ Tuệ hơi chột dạ.

Bắt đầu từ tám giờ sáng, cách một hai giờ có một tin, về cơ bản chỉ hỏi cô rời giường chưa.

Bùi Chi Hành khựng lại, cười nói:

"Tối qua xem “Hắc Nguyệt Quang”, chị xem một lúc sáu tập."

Lộ Niên Niên chịu thua.

Lộ Tuệ Tuệ: "..."

Lộ Niên Niên nhìn cô với vẻ khó tin:

Cô nhỏ giọng nói:

Bùi Chi Hành: [Được, nhớ ăn đồ ăn.]

Lộ Tuệ Tuệ bị đè xuống chiếc giường mềm mại, Bùi Chi Hành không đè nặng lên người cô nhưng vẫn làm cô hơi ngột ngạt.

Bùi Chi Hành búng trán cô, giọng trầm thấp:

Đi vào phòng tắm lần nữa, anh sợ đụng phải Lộ Cảnh Sơn và dì Dương, hơn nữa giờ cũng không thích hợp cho lắm.

Bùi Chi Hành: [Anh biết, thức đêm không tốt, đi ngủ sớm một chút.]

Cô không dám động đậy.

Cô rúc vào cổ Bùi Chi Hành, chóp mũi cọ vai anh, nhỏ giọng hỏi:

Hai người im lặng ôm nhau một hồi, Bùi Chi Hành mới đứng dậy, rũ mi nhìn cô.

Khi cô dậy, Lộ Niên Niên đang ở trong phòng cô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 241: Chương 241