Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 276: Ngoại truyện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 276: Ngoại truyện


[Không chịu nổi nữa, nếu không phải Tuệ Tuệ nhắc đến, tôi còn không biết chương trình này sắp kết thúc rồi.]

Lộ Tuệ Tuệ đương nhiên hiểu ý của anh, cô cười cười, nhẹ giọng nói:

Cô ấy nói:

“Điều nên làm.”

Nhân viên công tác: “...”

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn người, đáp:

Cô thực ra có một mong muốn là đi du lịch vòng quanh thế giới.

Hai người luôn muốn lưu giữ lại chút gì đó ở thôn nhỏ bình yên này, cuối cùng, hai người thương lượng chuyện trồng cây. Sau này có thời gian, quay về nhìn lại cái cây đã trưởng thành, chắc chắn cũng là một chuyện thú vị.

“Cảm ơn bữa tối và bánh quy của em.”

Lộ Tuệ Tuệ hơi ngẩn người, lớn tiếng đáp:

Cô ấy nói: “Có thể ôm thêm một lúc không?”

Anh rất thư giãn, cũng rất vui vẻ.

“Em cảm thấy anh vừa thư giãn vừa vui vẻ.”

Cô ấy vươn tay ôm Lộ Tuệ Tuệ:

Đôi vợ chồng các bạn làm sao thế, tại sao chuyện này cũng ăn ý như vậy?

Nhân viên công tác: “Hả?”

“Nghiêm túc.”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Sến quá đi.”

Nhân viên công tác nói:

Lộ Tuệ Tuệ học Toán không ổn lắm, gặp phải đề không biết làm, cô thường sẽ chạy đi hỏi Bùi Chi Hành. Còn về gia sư của cô, mặc dù cũng dạy, nhưng nửa đêm nên cô không tiện làm phiền.

Ngày tháng quay phim luôn trôi qua rất nhanh.

Cô ấy quyết định rồi.

Tương lai còn rất dài, bọn họ muốn dắt tay đối phương, cùng tiến về phía trước.

Sau khi bên phía Lộ Tuệ Tuệ kết thúc, nhân viên công tác tìm đến Bùi Chi Hành.

Chương 276: Ngoại truyện

Ngày cuối cùng.

“Được.”

Mặc dù thỉnh thoảng vẫn phải xử lý chuyện của công ty, nhưng so ra thì vẫn là một quãng thời gian rất thoải mái.

Cô tạo hình một trái tim lớn với ống kính:

Lộ Tuệ Tuệ bật cười:

Nhân viên công tác gật đầu: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đêm cuối cùng, vậy tôi vẫn nên nghiêm túc một chút vậy.”

Bùi Chi Hành: “Lời bày tỏ của tôi, muốn đích thân nói với cô ấy.”

Lúc xem phim điện ảnh, Lộ Tuệ Tuệ mới nhớ đến người bạn trai vẫn luôn bị mình ngó lơ.

Cô yên lặng một lúc, nhẹ giọng nói:

Không làm công việc này nữa đâu!

Ánh mắt hai người giao nhau, Bùi Chi Hành nhìn cô cười đầy cưng chiều, nghiêm túc nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Đêm đó, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành chuẩn bị phòng dành cho khách cho đôi Lộ Niên Niên, họ có một phòng dành cho khách nhỏ.

“Em muốn nghe.”

Cù Tuyết Vũ: “Cảm ơn.”

“Thật sự, cảm ơn chồng của tôi.”

“Không cần đâu.”

Cô quay đầu nhìn về phía Bùi Chi Hành, ngón tay dịch về phía anh, Bùi Chi Hành nắm lấy tay cô, rũ mắt nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn hành động của cô ấy, hiểu ý tắt mic trên người mình:

Lộ Tuệ Tuệ: “Hả?”

Vừa nói dứt lời, Lộ Tuệ Tuệ được nhân viên công tác gọi tới đang ở một bên hét lên:

“Tương lai của chúng tôi vẫn còn rất dài.”

Bùi Chi Hành cũng không giấu cô, thấp giọng nói:

“Anh có muốn bày tỏ một chút không?”

Sau khi ghi hình chương trình xong, cuộc sống của Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành quay về nhịp sống bận rộn thường ngày.

Mấy năm nay Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành bên nhau, nói thuận lợi thì cũng thuận lợi nhưng trên thực tế, hai người cũng đã trải qua không ít khó khăn.

Còn Bùi Chi Hành càng lấy làm vinh hạnh, có thể cưới mợ Bùi xinh đẹp này về nhà. Anh tình nguyện, dùng cả đời yêu cô, nắm tay cô sống tới cuối đời.

“Trước giờ toàn là anh nói anh yêu em, lần này đến lượt em nói trước. Em yêu anh, cũng cảm ơn anh vì vẫn luôn yêu em và bao dung em, tương lai yêu em nhiều hơn được không sếp Bùi.”

Không ít cư dân mạng cảm thấy tò mò, trong vòng nửa năm này cô có thể thi được thành tích gì.

Chớp mắt, vài tháng liền trôi qua nhanh như cắt.

Cô ấy biết vẽ, ảnh hoạt hình đơn giản này không làm khó được cô ấy.

Lộ Tuệ Tuệ rất vinh hạnh vì bản thân trở thành mợ Bùi.

Anh ngước mắt, tìm kiếm cô.

Trồng cây ở ngoài xong cùng Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ quay về.

Bùi Chi Hành: “...”

Khi hai người đi, còn bắt gặp Cù Tuyết Vũ và Quách Hằng.

Thu dọn xong, mọi người đi nghỉ sớm.

Sao ăn cẩu lương hoài thế.

Cô tựa vào vai Bùi Chi Hành:

Bùi Chi Hành suy nghĩ vài giây, hỏi:

“Rất cảm ơn sếp Bùi đã dành thời gian trong vô vàn công việc bận rộn để tham gia chương trình này cùng tôi, quãng thời gian này nhất định sẽ tồn tại rất rất lâu trong đầu tôi. Không làm chuyện gì quá lãng mạn hay ý nghĩa, nhưng từng ngày mà Bùi Chi Hành sống bên tôi, tôi đều cảm thấy rất lãng mạn và rất có ý nghĩa.”

Quay xong bộ điện ảnh này, Lộ Tuệ Tuệ liền muốn quay về trường học yên tâm đi học.

“Em cũng vậy.”

Nhân viên công tác: “...”

Nhìn thấy cảnh tượng này, khán giả đều chua lòm.

Tổ chương trình: “Tuệ Tuệ có lời gì muốn nói với sếp Bùi không?”

Bùi Chi Hành cười:

Cô hỏi: “Em mở ra bây giờ, hay là lát nữa mở?”

Sau ngày ghi hình kết thúc, Lộ Tuệ Tuệ liền bay đến thành phố khác, bộ phim điện ảnh mới của cô khai máy vào hôm đó, cô là nữ chính. Lần này, nhân vật mà cô nhận được trong phim là một cảnh sát.

Lộ Tuệ Tuệ không hề keo kiệt, ôm cô ấy một cái thật chặt.

Ngày hôm sau, Lộ Niên Niên và Hứa Lễ ở lại gần hết ngày, ăn một bữa trưa xong thì rời đi.

“Nghĩ gì về em?”

Những điều đó, đều sẽ biến thành hồi ức của hai người.

Bùi Chi Hành: “Nghĩ về em.”

-

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy:

Nghe được câu hỏi của tổ chương trình, Bùi Chi Hành nhướng mày, ngẫm nghĩ rồi nói:

“Có rất nhiều, nhưng tôi muốn giữ lại để từ từ nói với anh ấy.”

“Đêm cuối cùng rồi.”

“Đang nghĩ, ngày kia là chương trình này ghi hình xong rồi, sau này rất khó có được cuộc sống yên bình như thế này nữa.”

“Thời gian này anh cảm thấy thế nào? Vui không?”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt với anh: “Vậy móc ngoéo?”

Có điều tổ chương trình đã phỏng vấn riêng đôi vợ chồng này, hỏi cảm giác khi sống ở đây trong quãng thời gian này của hai người.

“Được thôi.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn ống kính cách đó không xa, cười nói:

Lộ Tuệ Tuệ: “Em và chồng em đi trồng cây.”

Cô ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ:

“Cho em.”

Cô ấy khựng lại, tắt mic ở trên người, nhẹ giọng nói:

Lộ Tuệ Tuệ tò mò đè thấp giọng hỏi.

“Anh yêu em.”

“Chị nói đi.”

“Khá hay.”

“Rất tốt.”

“Vậy ư?”

Cô ấy luôn muốn một gia đình, nhưng bây giờ cô ấy nghĩ kỹ rồi, gia đình mà cô ấy muốn, Quách Hằng không thể cho được. Cô ấy không thể sống cả một đời với người đàn ông như thế này được.

“Phải.”

Nhân viên công tác: “???”

Ngày đầu tiên quay về trường đi học, Lộ Tuệ Tuệ đã lên hot search.

Cù Tuyết Vũ mím môi, có chút khó khăn mở miệng: “Chị nghĩ kỹ rồi.”

“Tôi không giỏi nói những điều này trước ống kính lắm, nhưng nếu Tuệ Tuệ muốn nghe, tôi có thể nói.”

[Hu hu hu xem phim đi! Hai người họ làm gì thế.]

Nói đến đây, cô cũng có chút không nỡ.

Bọn họ tới làm khách, còn lại thời gian hơn một ngày, phải để lại cho hai người.

Vẫn may, trái tim ở bên nhau của bọn họ rất kiên định, chưa từng thay đổi.

Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành vẫn sống như trước đó.

Cô nói với Cù Tuyết Vũ một tiếng, Cù Tuyết Vũ mang quà đến một mình.

Cù Tuyết Vũ từ chối:

“Bọn chị không biết trồng cây.”

Bùi Chi Hành nhất thời ngẩn người:

Anh không chán ghét công việc, nhưng cũng thích quãng thời gian sinh sống ở đây cùng Lộ Tuệ Tuệ.

Bùi Chi Hành nhìn cô.

“Nói với em một chuyện.”

Nhìn ra ánh mắt ai oán của nhân viên công tác, Bùi Chi Hành cong môi nói:

Nhân viên công tác: “Tuệ Tuệ tỏ tình với anh rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cù Tuyết Vũ nhất thời ngẩn người, cười nói:

Đương nhiên là không được.

Lộ Tuệ Tuệ: “Chúng ta ra ngoài du lịch thì sao?”

Lộ Tuệ Tuệ cong môi: “Sếp Bùi nghĩ gì thế.”

Nửa năm cuối, cô phải cố gắng chạy nước rút.

Nói ra hơi ngại, hơn hai mươi tuổi làm học sinh cuối cấp ba, nhưng ngày đầu tiên Lộ Tuệ Tuệ đến trường báo danh, bạn học trong lớp đều rất nhiệt tình.

Bọn họ không hề dùng ánh mắt kỳ lạ để nhìn cô, thậm chí còn nói với cô, có gì không hiểu thì cứ thoải mái hỏi, bọn họ biết sẽ nói hết.

Cù Tuyết Vũ: “Tuỳ em.”

“Có muốn đi cùng nhau không?”

Bùi Chi Hành khẽ cười:

Bùi Chi Hành bày tỏ sự khâm phục với khát vọng tri thức của vợ mình, vì thế cho dù nửa đêm bị Lộ Tuệ Tuệ đánh thức để giải đề cho cô thì anh cũng sẽ không tức giận.

Lộ Tuệ Tuệ ngẫm nghĩ:

“Cảm ơn em, cũng cảm ơn khán giả đã nhắc nhở chị.”


Lúc Lộ Tuệ Tuệ đóng máy trùng hợp vào đúng dịp năm mới.

Cô ấy muốn ly hôn.

Cô ấy nhìn ống kính quay phim xung quanh, mím môi nói:

Cô cười cười:

[A a a a a không nỡ rời xa bọn họ!]

“Rất nhiều, nhưng không muốn nói cho mọi người nghe.”

Bùi Chi Hành nắm tay cô, thấp giọng nói:

Sau khi Cù Tuyết Vũ rời đi, Lộ Tuệ Tuệ mở quà của cô ấy ra xem, là một cặp cốc mà cô ấy làm. Rất đẹp, bên trên vẽ hai người, một người là cô, một người là ảnh hoạt hình của Bùi Chi Hành.

Sau khi chào hỏi, Cù Tuyết Vũ hỏi bọn họ:

“Đúng vậy.”

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn người giây lát, ngước mắt nhìn cô ấy: “Nghĩ thông là được, em ủng hộ lựa chọn của chị.”

Hơn nữa, giống như cư dân mạng nói, bất luận sau này cô ấy có thể tìm được một người đối xử tốt với bản thân, cho bản thân một gia đình hạnh phúc hay không, thì cô ấy đều có thể dùng hai tay của bản thân để gây dựng nên, bản thân tự dựng lên một gia đình hạnh phúc cho bản thân.

[Ngọt quá ngọt quá!]

Họ giúp nhau thành công, nâng đỡ lẫn nhau.

Lộ Niên Niên đề nghị xem phim điện ảnh, bốn người lại rúc trên sofa bắt đầu xem phim điện ảnh.

Năm mới, mọi người tụ tập cùng nhau, qua Tết trường học mở cửa, Lộ Tuệ Tuệ bắt đầu cuộc sống trung học.

Bùi Chi Hành phối hợp với yêu cầu trẻ con của cô: “Móc ngoéo.”

Bùi Chi Hành: “Em cảm thấy sao?”

Đương nhiên, công việc cũng khiến Bùi Chi Hành rất có cảm giác thành tựu.

Vĩnh viễn vĩnh viễn yêu em.

“Sau khi quay về chị chuẩn bị ly hôn với Quách Hằng.”

Lộ Tuệ Tuệ nhất thời ngẩn người, gật đầu nói:

Anh ngừng lại một chút: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sau này mỗi năm chúng ta dành ra khoảng mười ngày để ra ngoài đi.”

Nhìn biểu cảm cạn lời của nhân viên công tác, Lộ Tuệ Tuệ bật cười nói:

Bùi Chi Hành khẽ cười, gật đầu thừa nhận:

[Trời ơi, tôi muốn bọn họ ở trong ống kính mãi không được sao?]

Anh cầu mà không được.

Về sau, Lộ Tuệ Tuệ mới biết đó là do Cù Tuyết Vũ tự vẽ ra.

Lộ Tuệ Tuệ không để ý đến sự trêu chọc của cư dân mạng, ngày ngày yên tâm lên lớp học tập.

“Tuệ Tuệ, khi nào em về thì nói với chị một tiếng, chị có một món quà muốn tặng em.”

Nhưng ước mơ này ấy à, không thể thực hiện ngay lập tức, chỉ có thể từ từ. Cô có thể đi một hai nơi mỗi năm cùng Bùi Chi Hành, check in ở từng địa phương, đợi sau này già rồi thì xem lại, chắc chắn sẽ rất có cảm giác thành tựu.

Khoảng thời gian này, Cù Tuyết Vũ đã suy nghĩ rất nhiều.

Cô ấy vẫn còn trẻ, cho dù ly hôn thì cũng có thể sống rất tốt.

“Cô ấy ở đâu?”

“Quãng thời gian này rất vui vẻ, hy vọng sau khi kết thúc ghi hình, quay về cuộc sống quay phim, mợ Bùi có thể luôn vui vẻ như vậy, cũng hy vọng cô ấy có thêm càng nhiều tác phẩm hay.”

“Nhưng nếu nhất định phải nói, tôi muốn nói với cô ấy, công việc không cần vất vả như vậy, ra ngoài chú ý an toàn, cũng phải nhớ dành thời gian nhớ anh.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thỉnh thoảng gặp phải đề bài không hiểu, Bùi Chi Hành còn giải đáp giúp cô.

“Đi làm gì thế Tuệ Tuệ.”

Buổi sáng đến trường sớm, buổi tối đợi tài xế riêng qua đón, cuộc sống từ trường về nhà, khá thú vị.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 276: Ngoại truyện