Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 32: Chương 32

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Chương 32


“...”

Vừa ngước mắt lên thì thấy hai người đang ngồi trong phòng khách xem chương trình tạp kỹ.

Hai mẹ con có thể ít ăn cơm cùng nhau nhưng anh sẽ dành nhiều thời gian nhất có thể cho bà ấy.

Cô khịt mũi, khó chịu ho khan một tiếng, trả lời.

“... Không cần.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Giá trị nhan sắc của bác sĩ gia đình nhà họ Bùi này có phải là cao quá rồi không?

Bùi Chi Hành: “Không cần.”

Nghiêm Tư Nhân: “Thật đấy, không phải mẹ nói bừa đâu.”

Khu biệt thự của họ rất lớn, có đường chạy rộng bằng nhựa và sân tập thể d·ụ·c, thuận tiện cho các chủ sở hữu rèn luyện sức khỏe.

“Xin chào, tìm ai vậy ạ?”

Đây là thói quen của Bùi Chi Hành, một tuần bốn, năm sẽ ra ngoài tập thể d·ụ·c, mặc dù công công việc bận rộn, anh cũng không bỏ quên.

“Thẩm Ứng.”

Bùi Chi Hành thấy cô kiên quyết như vậy thì không khuyên nhủ nữa.

“Cảm ơn, anh về trước đi.”

“Có việc gì thì cứ gọi cho tôi.”

Bùi Chi Hành giải thích:

Còn chưa kịp vào nhà, Bùi Chi Hành đã nghe được tiếng cười phát ra từ trong nhà.

“Được ạ. Con ở một mình không có vấn đề gì đâu, bố yên tâm đi.”

Cô nhất định sẽ không gọi.

Lộ Tuệ Tuệ: “Được.”

Lộ Tuệ Tuệ ngước mắt, kinh ngạc nhìn người đàn ông hiền lành, khí chất đặc biệt trước mặt…

Thẩm Ứng nói.

Nghe vậy Bùi Chi Hành nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm.

“Chắc là Thẩm Ứng nói với bà ấy.”

Nhìn cô vào nhà, Bùi Chi Hành mới bảo tài xế lái xe đi.


“Ăn cơm chưa?”

Thấy anh thay quần áo, Nghiêm Tư Nhân gọi.

“Con đi chạy bộ à?”

Anh ngừng lại một chút.

Đương nhiên Bùi Chi Hành không hỏi, mặc dù anh là một thẳng nam, nhưng không phải là người EQ thấp.

Nghe thấy tiếng động, cô ngẩng đầu lên thì thấy Bùi Chi Hành mặc bộ vest đi vào.

Lộ Tuệ Tuệ không thể chạy bộ, chỉ có thể đi dạo cho tiêu hóa, cố gắng để bản thân ăn xong nhưng không tăng cân.

Anh giúp Lộ Tuệ Tuệ cầm hành lý, liếc mắt vào trong sân một cái rồi thuận miệng hỏi.

Lộ Cảnh Sơn: “Không thì con bảo trợ lý tới nhà chăm sóc đi, trước khi con tới đoàn phim bố nhất định sẽ về.”

“Đúng như em nghĩ.”

Bùi Chi Hành: “... Hai người ăn cơm rồi à?”

“Về mối quan hệ giữa chúng ta không?”

“Lẽ nào anh muốn?”

“Lộ Tuệ Tuệ?”

Cảm nhận được ánh mắt thiêu đốt của người đàn ông, Lộ Tuệ Tuệ không được tự nhiên mà mím môi, kiên nhẫn hỏi.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu nhìn anh.

Lộ Tuệ Tuệ im lặng, cũng không biết nghĩ đến điều gì, cô giương mắt nhìn người trước mặt, tò mò hỏi.

Chờ anh nghĩ ra câu trả lời, Lộ Tuệ Tuệ đã quay trở lại phòng khách.

Cô nghĩ một hồi.

Xe đỗ ở cổng nhà họ Lộ, Bùi Chi Hành xuống xe cùng cô.

“Nhưng mà cô ấy chỉ ở nhà một mình, hơn nữa bị say nắng nhẹ, tốt nhất là cậu nên tìm người tới đây chăm sóc cô ấy đi. Tôi sợ cô ấy uống thuốc xong sẽ ngủ mất.”

Trước khi Lộ Tuệ Tuệ hỏi, anh nói:

Lộ Tuệ Tuệ: “Vâng ạ.”

“Có được không?”

Cô gượng gạo sờ một cái lỗ tai, gật đầu.

Nghe bà ấy nói vậy, Bùi Chi Hành nghĩ tới cơ thể nhỏ nhắn của Lộ Tuệ Tuệ, cảm thấy thật khó hiểu.

“Không có gì nghiêm trọng cả.”

Cậu của Bùi Chị Hành còn trẻ như vậy sao? Hay là ông ngoại anh già rồi còn có con?

Bà Nghiêm: “Ừ, Tuệ Tuệ bị ốm nên phải ăn uống đúng giờ, con vẫn chưa ăn à?”

Bà ấy có chứng cứ thuyết phục.

Dường như nhìn ra nghi vấn của cô, Bùi Chi Hành nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vậy con tự đi hâm nóng đồ ăn đi, dì Trần để lại một phần cho con trong tủ lạnh đấy.”

“Vậy nên trong nhà chỉ có một mình em?”

“Thẩm Ứng là cậu út của tôi.”

“Là anh nói với dì Nghiêm à?”

Thật ra Nghiêm Tư Nhân không hay sống ở trong nước, phần lớn thời gian, bà ấy và bố của Bùi Chi Hành đều sống và nghỉ ngơi ở nước ngoài, nhân tiện đóng quân cho công ty nước ngoài bên đó.

Bùi Chi Hành nhắm mắt lại, im lặng vài giây rồi nói:

Khi đang đọc thì điện thoại của cô rung lên, là Lộ Cảnh Sơn gửi tin nhắn tới, nói là ông có việc, phải sắp xếp công việc tới thành phố lân cận nên đưa tài xế theo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bùi Chi Hành hoàn hồn.

“...”

Hai người nhìn nhau, Bùi Chi Hành cũng không mấy bất ngờ vì sự hiện diện của cô trong nhà mình.

Lộ Tuệ Tuệ lần đầu đến nơi này, cảm giác hơi lạ lẫm.

Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy hơi ngượng ngùng.

Cô cảm thấy Bùi Chi Hành trông không giống người có thể tự hâm nóng đồ ăn.

Vào nhà bếp, Bùi Chi Hành nhìn thấy “cơm thừa canh cặn” mà dì Trần để lại.

Tác giả có lời muốn nói:

Lộ Tuệ Tuệ nói thẳng.

“Về rồi à?”

Vì đang sốt nên khuôn mặt trắng nõn của cô ửng đỏ lên một cách bất thường, đôi mắt sáng long lanh khiến cô trông càng yếu đuối và đáng thương hơn.

Bùi Chi Hành bị câu hỏi của cô làm ngạc nhiên, chưa kịp trả lời.

Lộ Tuệ Tuệ: “?”

Anh nhíu mày suy nghĩ vài giây, kinh ngạc hỏi.

Buổi tối, Bùi Chi Hành về nhà như bình thường.

“Em thật sự không cần phải tới bệnh viện sao?”

“Có cần tôi giúp không?”

“Không phải.”

Bùi Chi Hành: “...”

Người đàn ông cười cười.

“Ừm.”

-

Ra khỏi nhà họ Lộ, anh ấy cong khóe môi, gọi điện thoại cho ai đó.

Nhưng Lộ Tuệ Tuệ hơi chóng mặt, chắc có thể là bị say nắng nhẹ.

Lộ Cảnh Sơn: “Tuệ Tuệ à, bố vừa nhận được tin mấy ngày nay sức khỏe bạn già của dì Dương của không được tốt, bà ấy muốn xin nghỉ mấy ngày, con ở nhà một mình có được không?”

“Uống thử xem thế nào, nếu tối vẫn còn thấy khó chịu thì phải truyền nước.”

Giải quyết công việc còn sót lại ở công ty, anh trở về phòng thay bộ quần áo và chuẩn bị ra ngoài để chạy bộ.

Quả thật là anh đã chạy từ buổi họp tới đây, mỗi tuần tập đoàn Kinh Thịnh đều mở họp, Bùi Chi Hành vừa mới họp xong thì nhận được cuộc gọi của Lộ Cảnh Sơn, vốn dĩ anh định sắp xếp tài xế đến sân bay nhưng ma xui quỷ khiến thế nào anh cũng lên xe luôn.

Bà Nghiêm hỏi một câu cho có lệ:

Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc, chạy đến cửa hỏi.

Sốt nhẹ, không nghiêm trọng lắm.

Cô không cảm thấy Bùi Chi Hành xem trọng mối quan hệ vợ chồng chưa cưới này.

Lộ Tuệ Tuệ kiên trì.

Lộ Tuệ Tuệ về nhà tắm rửa xong rồi đi tìm chút thuốc hạ sốt, ăn xong chuẩn bị nghỉ ngơi luôn.

“Vậy chờ chút, đúng lúc Tuệ Tuệ cũng nói muốn ra ngoài đi dạo.”

Anh rũ mắt, nhất thời không hiểu tại sao mình lại phải về nhà ăn cơm.

Lộ Tuệ Tuệ: “Ồ.”

“Dì Dương không biết cô về à?”

Kê thuốc cho Lộ Tuệ Tuệ xong, Thẩm Ứng rời đi.

Bùi Chi Hành “ừm” một tiếng:

“Lộ Tuệ Tuệ.”

Bùi Chi Hành nhìn về phía bà Nghiêm, bất đắc dĩ gọi.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

Người có tiền đều chú trọng sức khỏe và chăm sóc bản thân, ngoài có đường nhựa để chạy, còn có các loại dụng cụ tập thể thao.

“Mối quan hệ của chúng ta?”

Lộ Tuệ Tuệ không còn nghi ngờ gì nữa, mở cửa cho người vào nhà.

Bùi Chi Hành: “Dạ.”

“Muốn nói gì?”

Cô im lặng một lúc, đột nhiên ngẩng đầu lên.

“Em nghĩ sao?”

“Bao giờ rảnh sẽ mời anh ăn cơm.”

Giọng nam trầm ấm bên ngoài đáp.

“Bệnh vặt thôi.”

“Tôi là bác sĩ sếp Bùi gọi tới để khám bệnh cho cô, Thẩm Ứng.”

“Xin chào.”

Tuệ Tuệ: 9494! (Đúng vậy, đúng vậy!)

Sau khi biết Lộ Tuệ Tuệ bị ốm, bà Nghiêm đã gọi cho cô, bà ấy không yên tâm cô ở nhà một mình nên có lòng mời Lộ Tuệ Tuệ tới nhà nghỉ ngơi.

“Mẹ!”

Lộ Tuệ Tuệ nhận ra mình đã đặt một câu hỏi ngu ngốc.

Bùi Chi Hành im lặng. còn chưa kịp nói xong câu ‘đã nói là chờ con về nhà ăn cơm’.

“Cậu út của con nói con bé ra mồ hôi thì rất tốt, sẽ khỏi ốm nhanh hơn. Mà Tuệ Tuệ cũng nói không lâu nữa con bé sẽ tham gia đoàn quay phim, mấy ngày này con bé muốn giảm vài cân.”

“Vâng, cảm ơn bác sĩ.”

Thẩm Ứng là cậu út của anh, đương nhiên biết về mối quan hệ của họ.

Nghiêm Tư Nhân quay đầu.

Bùi Chi Hành chạy bộ, Lộ Tuệ Tuệ đi bộ chậm rãi, đi mệt thì cô ngồi bên cạnh nghỉ ngơi.

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Với sự quan tâm của bậc phụ huynh như bà Nghiêm, Lộ Tuệ Tuệ không thể nào từ chối được. Hơn nữa, khoảng cách hai nhà cũng không xa nên cô tới đây.

Cô muốn giảm cân? Cô định gầy như cây gậy luôn hả? (đọc tại Qidian-VP.com)

“Con chưa ăn.”

Sếp Bùi: Hy vọng tôi sẽ không già rồi mới có con.

Bà Nghiêm gật đầu, nghiêng đầu nói.

“Vậy cậu có biết…”

Bùi Chi Hành khựng lại, rũ mắt nhìn cô.

Tuy khác họ với bà Nghiêm nhưng quả thật anh ấy là cậu ruột của Bùi Chi Hành.

Nói thật, nếu không phải Lộ Cảnh Sơn đột nhiên nói chuyện này với cô, Lộ Tuệ Tuệ suýt nghi ngờ rằng bọn họ cố tình sắp xếp để tác hợp cho cô và Bùi Chi Hành.

“Đừng áp lực quá, nếu không muốn thì không ai ép buộc em.”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Là tôi.”

Bên trong xe yên tĩnh một lát, Bùi Chi Hành quyết định làm người tốt tới cùng.

Chương 32: Chương 32

Cất điện thoại xong, Lộ Tuệ Tuệ nhìn qua kịch bản, rồi nghiêng đầu nhìn người bên cạnh.

Lộ Tuệ Tuệ chỉ chỉ.

Ăn cơm tối xong, Bùi Chi Hành đến thư phòng một chuyến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Ứng mỉm cười:

Cô vừa nhìn thì Bùi Chi Hành nói.

“Biết cái gì?”

Bùi Chi Hành hơi giật mình:

“Dì ấy có việc nên xin nghỉ rồi.”

Cô còn chưa kịp nằm xuống thì chuông cửa vang lên.

Cô đứng tại chỗ suy nghĩ, hỏi.

Nhưng không đợi Bùi Chi Hành sắp xếp người tới, bà Nghiêm đã nhận được tin con dâu tương lai bị ốm.

“Làm sao vậy?”

Hai người tách ra tập thể d·ụ·c.

Nên bằng một cách nào đó, hai người được sắp xếp ra ngoài cùng nhau.

Bùi Chi Hành: “Cảm ơn.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Vâng ạ, bố chú ý an toàn nhé.”

“Biết rồi.”

Tác giả: Theo thái độ hiện tại của anh thì đến cả vợ cũng chẳng có.

Bùi Chi Hành nhìn cô, nhẹ nhàng nói:

Anh bình tĩnh, mở cửa bước vào.

Bùi Chi Hành: “...”

“Bố tôi không biết tôi đang ốm, nếu ông ấy hỏi anh về tôi thì anh đừng nói với ông ấy chuyện này nhé.”

Anh rũ mắt, liếc Lộ Tuệ Tuệ một cái:

Sau khi vào nhà, Thẩm Ứng hỏi cô tình trạng cơ bản rồi đo nhiệt độ cơ thể cho cô.

Bùi Chi Hành còn chưa kịp nghĩ ra đáp án thì có người đứng trước cửa nhà bếp.

Vừa dứt lời, tin nhắn của Bùi Chi Hành cũng đến, nói với cô là có bác sĩ gia đình sẽ tới.

“Tôi sẽ cho cô uống thuốc trước.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Chương 32