Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thời Tinh Thảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 89: Chương 89
Sau vô số lần Bùi Chi Hành dùng đũa gắp thịt bò cho cô, Lộ Tuệ Tuệ cuối cùng chịu không nổi lên tiếng.
Bùi Chi Hành nhìn chằm chằm vào những hình ảnh trên màn hình, trong mắt hiện lên một nụ cười, khóe môi hơi cong lên, vô cùng kiên nhẫn lặp lại.
Quý Minh Tân: “Còn có A Hành đi nữa, có được không?”
Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lúc, đột nhiên nghĩ đến một số tin tức cô đã xem trên mạng trước đây, còn có mấy nội dung trong tiểu thuyết.
Cô nhắc lại chủ đề trước đó.
Bùi Chi Hành gật đầu, khẽ nói.
“Em đi hỏi chị em đã.”
"Cũng... cũng bình thường."
“Anh muốn ăn lẩu cùng em và chị em không?”
"Chị muốn ăn gì? Em nhúng cho chị."
“Vì chưa tìm được chị, lúc mẹ ra đi vẫn luôn nắm lấy tay bố căn dặn, nói cho dù thế nào cũng phải tìm được chị. Nếu không tìm thấy chị, mẹ ở dưới cũng sẽ không yên lòng.”
“Thật ra tôi… không thích thịt bò đến thế.”
"Chị, ai gọi vậy?"
“Không trẻ con.”
-
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lộ Tuệ Tuệ nhìn Bùi Chi Hành dần dần trở nên không đúng.
Lộ Niên Niên vui vẻ.
Cô nhìn Hạ Lỵ.
Hạ Lỵ nói.
Sau khi ăn lẩu xong, bốn người trở về.
"Xem ra sếp Bùi đang rất cố gắng à nha."
Lộ Tuệ Tuệ nói.
Lộ Tuệ Tuệ: "Được rồi."
"Không, anh cảm thấy kiểu tóc đuôi ngựa đó không trẻ con sao?"
À không, anh thậm chí còn dong dài hơn Lộ Cảnh Sơn một chút, Lộ Cảnh Sơn không lảm nhảm nhiều như Bùi Chi Hành, lúc nào cũng luôn dặn dò cô chú ý an toàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Lúc mẹ rời đi, có phải rất đau đớn không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tối nay bọn tôi đi ăn lẩu, có thể còn đi dạo gần đó một lát.”
“Anh nói gì cơ?"
Sau đó vẫn luôn dõi theo hai chị em họ.
Loại người như anh ấy trông không giống như thích ăn thạch trái cây chút nào. Nhưng điều mà cô không ngờ tới là sau khi nói lời này, Bùi Chi Hành vậy mà lại đồng ý.
Lộ Niên Niên quên mất Bùi Chi Hành chỉ trong một giây, cùng Lộ Tuệ Tuệ trò chuyện.
"Anh nghiêm túc đấy à?"
Cô ấy nói.
Bùi Chi Hành không phải là người thích gây sự chú ý, anh tự nhúng đồ ăn, nhưng anh không thích ăn lẩu lắm nên ăn vài miếng, anh chấp nhận số phận đảm đương việc nấu ăn.
Lộ Niên Niên: "Vâng."
"Dạ?"
“Hai đứa chú ý an toàn là được.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bùi Chi Hành nghi hoặc, gật đầu.
Bùi Chi Hành có đường nét tinh xảo, sống mũi cao, lông mi rất dài, màu sắc con người rất đậm, giống như màu mực không thể hòa tan. Khi anh rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm cô, sẽ khiến người ta cảm thấy rất thâm tình.
“Xin lỗi chị.”
"Vâng."
"Vậy khi nào anh về nhà thì nói với tôi một tiếng."
Một lúc sau, Quý Minh Tân và Bùi Chi Hành cũng đến.
Bùi Chi Hành nghĩ tới hai b.í.m tóc đuôi ngựa cao cao của cô, rũ mi xuống nói.
Đang nói, Quý Minh Tân bỗng nhiên nhớ tới một chuyện.
Lộ Tuệ Tuệ nghẹn lời, ngẩng đầu nhìn ánh nắng mặt trời chói chang chiếu xuống, dùng mũ che nắng, mơ hồ nói:
"Ừm."
Lộ Tuệ Tuệ biết cách chỉnh sửa video.
Bốn người mặt đối mặt, tám mắt nhìn nhau, Bùi Chi Hành rũ mắt nhìn Lộ Tuệ Tuệ, phát hiện ra cô đã thay quần áo và tạo hình, hoàn toàn khác với những bức ảnh trên hot search hôm nay.
“Không biết nữa.”
Lộ Niên Niên không chừa chút mặt mũi nào cho anh ta.
Thịt bò không béo.
Đôi mắt hoa đào có chút trêu ngươi nha.
"Không nhiều."
"Chị Hạ Lỵ, chị và Nhạc Nhạc cứ nghỉ ngơi tốt đi. Em và Niên Niên ăn lẩu xong sẽ về nhà. Tuyệt đối sẽ không gây rắc rối cho chị và chị Uông Trân nữa."
"Đúng vậy, em cũng tin thế."
Chương 89: Chương 89
Cô không còn rối rắm về việc Bùi Chi Hành ăn thạch trái cây nữa, mím môi nói:
-
Lộ Tuệ Tuệ nhắc tới chuyện này vẫn thấy hơi xấu hổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy tôi cúp máy nhé?”
"Chị.”
Hạ Lỵ còn có việc phải làm, không thể cùng họ ăn lẩu. Trước khi rời đi, chị ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ.
Lúc hai người đàn ông tới, bọn họ mới gọi người phục vụ bưng nồi lên.
Nghĩ tới đây, Lộ Tuệ Tuệ nhịn không nổi mà cười ra tiếng.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh, rũ mi xuống nói.
"Muốn ăn thử."
Ngay từ lần đầu nhìn thấy anh, Lộ Tuệ Tuệ đã biết anh đẹp trai hơn hầu hết các minh tinh nam, nhưng cô chưa bao giờ nhìn anh gần như vậy, cũng chưa từng thấy nghiêm túc ngắm nhìn anh như vậy nên cô không quá coi trọng chuyện này.
"Nhãn hàng tặng tôi rất nhiều thạch, nếu anh muốn ăn thử, tối muộn lúc về nhà tôi sẽ tặng anh một thùng nhé?"
Quán lẩu này là do Quý Minh Tân mở, khi có tiền dư, anh ta thích đầu tư các kiểu. Trước khi Lộ Niên Niên đến đã chào hỏi qua với anh ta, nói một câu nhờ anh ta sắp xếp người, chừa một phòng ra.
"Trước kia chị có đi sở thú nhiều không?"
Bùi Chi Hành cau mày, đang định nói thêm điều gì thì Lộ Niên Niên từ phòng vệ sinh quay về.
Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt, nghi ngờ thính giác của mình có vấn đề.
"Đã rõ!"
Nghe được lời này của Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy hơi buồn cười. Không biết vì sao, cô cảm thấy Bùi Chi Hành giống bố cô.
“Rất đáng yêu.”
Lộ Tuệ Tuệ bật cười.
"Chúng ta đi qua bên kia ngắm nha?"
Sau khi Hạ Lỵ rời đi, hai chị em bước vào quán lẩu.
"Chị đang muốn nói với em việc này. Sáng mai đi thì thế nào? Nhân tiện hỏi bố có muốn đi cùng không."
Bùi Chi Hành trả lời.
"Tôi không có ý đó."
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.
Lộ Niên Niên nhìn sắc mặt của cô, nhận ra cô thật sự không tức giận, nhẹ giọng nói:
"Em tự chỉnh video hay nhờ Nhạc Nhạc chỉnh sửa hộ?"
"Anh thật sự muốn?"
“Đề em tự chỉnh vây.”
Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn chằm chằm anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"..."
Quý Minh Tân cảm nhận được bản thân bị bơ đi, hét lên.
“Thật quá trẻ con.”
Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra một lúc, sau đó phản ứng lại, nói:
Bùi Chi Hành "Ừ" một tiếng.
Không hiểu sao, tai Lộ Tuê Tuệ tự nhiên cử động một cái.
“Lẩu đã sôi chưa?”
Khi nhận được điện thoại của Quý Minh Tân Lộ Niên Niên sửng sốt.
Hai người nhìn nhau, đồng thanh nói.
"Những người tốt bụng và xinh đẹp sẽ biến thành những ngôi sao trên bầu trời sau khi họ c.h.ế.t đi."
Có vẻ như đàn ông rất thích phụ nữ trưởng thành thỉnh thoảng cosplay thành những thiếu nữ vị thành niên thì phải.
Đều quen biết nhau cả, có gì mà không được. Hơn nữa nếu Bùi Chi Hành đến, lát nữa cô có thể bảo anh đến nhà cô lấy thạch luôn, không cần cô phải tự mang qua.
"Em xin lỗi gì chứ? Em cũng đâu nói sai cái gì."
Vừa cúp điện thoại, Lộ Niên Niên từ phía sau đi tới, đôi mắt cong cong hỏi.
Có Quý Minh Tân và Lộ Niên Niên ở đây, đường về sẽ không nhàm chán.
"Niên Niên, anh Minh Tân của em cũng muốn ăn thịt bò."
Lộ Tuệ Tuệ ngây như phỗng.
Quý Minh Tân: "... Được."
“Không có.”
Cô xấu hổ nói.
…
Nghe thấy câu hỏi của Lộ Niên Niên, Lộ Tuệ Tuệ không nghĩ nhiều.
Lộ Tuệ Tuệ không để ý đến lời nói của cô ấy, giơ tay vỗ nhẹ vành mũ của cô ấy.
Lộ Niên Niên cũng nhận ra mình đã nói phải điều không nên nói, cô ấy cụp mắt xuống, nhỏ giọng nói:
Sắc mặt Lộ Tuệ Tuệ hơi cứng ngắc, quay đầu nhìn anh.
"Tôi chỉ là ngạc nhiên khi thấy anh muốn ăn cái này thôi."
"Tôi nói được, cảm ơn."
"Anh ăn đi, lát nữa tôi ăn chút rau là được."
“Chị ơi, ngày mai chúng ta đi gặp mẹ nhé.”
“Được mà.”
Lộ Tuệ Tuệ liếc nhìn cô ấy.
Lộ Tuệ Tuệ một giây ngậm lại.
Hai chị em trò chuyện như không có ai xung quanh, hoàn toàn phớt lờ hai người đàn ông.
Lộ Tuệ Tuệ nghĩ nghĩ.
Lộ Tuệ Tuệ cong khóe miệng, cố ý nói.
Chú ý tới ánh mắt ngơ ngác của cô, Bùi Chi Hành quay đầu về phía cô, nhỏ giọng nói.
"Bức ảnh đăng trên mạng ấy là tạo hình chụp quảng cáo."
Cô còn tường Bùi Chi Hành sẽ khác, nhưng không ngờ cũng thường thường như vậy.
"... Ừ."
Lộ Niên Niên bừng tỉnh, nhướng mày nói:
Cô dừng lại, không khỏi bật cười.
“Em cười cái gì?”
Cô ấy nghĩ nghĩ.
Quý Minh Tân: "..."
Lộ Tuệ Tuệ một giây hoàn hồn.
-
Lộ Tuệ Tuệ: “Ăn thịt bò đi.”
Hai người cùng nhau tán gẫu, Lộ Niên Niên thỉnh thoảng xác nhận lại với Quý Minh Tân.
Hai chị em đi dạo quanh sở thú khoảng hai hoặc ba tiếng rồi mới rời đi.
"Được."
"Nhìn gì vậy?"
Nghe thấy tiếng cười của cô, Bùi Chi Hành khẽ cau mày.
Anh rũ mắt đọc tiêu đề do tay săn ảnh viết, hai người cư xử thân mật, cùng nhau ăn một cốc thạch trái cây.
Anh dừng lại, ngồi xuống cạnh cô, thuận miệng hỏi:
“Anh có muốn thử không?”
“Sao lại thay quần áo?”
"Có vấn đề gì sao?"
"Chú ý an toàn."
Nghe vậy, Lộ Niên Niên gật đầu lia lịa.
Ban đầu Lộ Tuệ Tuệ nghĩ Bùi Chi Hành sẽ từ chối.
Chỉ có điều cả hai đều không ngờ rằng Quý Minh Tân và Bùi Chi Hành cũng tới đây.
"Mẹ sẽ không ở dưới đó."
Bùi Chi Hành nheo mắt lại, thấp giọng hỏi.
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt nhẹ, thở dài một hơi, nói:
Lúc này khi nhìn anh, cô nhận ra rằng… người này có vẻ rất hợp với gu thẩm mỹ của cô.
“Hôm nay quay quảng cáo thạch trái cây à?”
"Ừm."
“Cũng không hẳn rắc rối.”
Đồ ăn trong bát Lộ Tuệ Tuệ càng ngày càng nhiều, tất cả đều đến từ hai người bên trái và bên phải.
"Thạch ý."
“Chị ơi, chị có muốn em kể nhiều chuyện của mẹ hơn không?”
Cô mơ hồ nói.
Mấy chữ “rất dễ thương” thốt ra từ miệng Bùi Chí Hành, chỗ nào cũng cảm thấy bất ổn.
Lộ Tuệ Tuệ lên tiếng.
Lộ Tuệ Tuệ giật mình, nhớ đến hoàn cảnh sống của nguyên chủ, lắc đầu.
Lộ Niên Niên không có cảm giác gì với anh, đến hay không đến đều như nhau, cô ấy nghĩ nghĩ.
Bùi Chi Hành hỏi lại.
Bùi Chi Hành: "..."
“Bùi Chi Hành.”
"Không muốn tặng tôi nữa à?"
“Thích ăn thạch trái cây hả?”
Bùi Chi Hành: "Gì cơ?"
"Được."
Lộ Tuệ Tuệ nghẹn lại.
"Là chị Hạ Lỵ nhận cho tôi."
Lộ Tuệ Tuệ: “Sôi rồi."
Lộ Tuệ Tuệ chỉ lên bầu trời và nói với ánh mắt dịu dàng.
"Em và Lộ Niên Niên mấy giờ về?"
"Vâng ạ."
Lộ Niên Niên “Ừm” một tiếng rồi thở dài.
Bùi Chi Hành im lặng một lúc, trầm giọng hỏi.
“Anh tự nhúng đi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.