Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi
Nhất Oản Xoa Thiêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 250
Tô Tái Tái dừng một chút rồi bổ sung: “Đây là lần đầu tiên cháu tới tổ chương trình.”
Cảm giác này, đơn giản giống như khi bạn đi nhà ma, lo lắng sẽ có chuyện gì đó phát sinh, nhưng tới khi thật sự không xảy ra chuyện gì, thì cảm xúc: “Thế thôi á?” sẽ xuất hiện.
Nói không chừng, chờ sau này khi “linh vật” này nổi tiếng, còn có thể mang tới một chút độ ảnh hưởng cho Huyền Linh Sư.
Bởi vì biết cô gái tên Đồng Nhược Thiến đang đứng trước mặt mình này nhất định có thể trở thành một trong các tiêu điểm trong chương trình, cho nên thái độ của anh ta niềm nở hơn hẳn so với khi đăng ký cho những người tham gia khác.
Tiếng gọi lại này khiến đám người chị Hà đều nhìn về phía Tô Tái Tái, ánh mắt qua lại giữa Tô Tái Tái và A Quần, bọn họ không rõ vì sao vừa rồi cô không trả lời.
“À vâng vâng, mời cô ngồi.” Nhân viên công tác cũng nghe được lời xì xầm của những người tham gia báo danh khác, bởi vậy khi thấy Đồng Nhược Thiến tháo kính râm ra, hai mắt anh ta sáng rỡ hẳn lên.
Đúng lúc này, khóe mắt anh ấy lơ đãng liếc qua một bên, đột nhiên mở to hai mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đạo diễn Bách gần đây càng ngày càng rời xa khoa học nghe thế thì thở phào, nhưng cũng đồng thời cảm thấy hơi tiếc nuối.
Cùng lắm thì coi như bọn họ có thêm một linh vật.
Bách Trúc vốn đang uống một hớp cà phê, nghe vậy thì quay đầu qua nhìn Tô Tái Tái, anh ấy vừa nuốt cà phê vào trong bụng, tính hỏi thăm cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cháu thật sự chỉ tùy tiện nhìn thôi.”
Lúc này chị Hà mới bừng tỉnh, thế là vừa “ơi” một tiếng vừa nhanh chân đuổi theo đám người Bách Trúc.
Bách Trúc không nói lời nào, híp mắt nhìn Tô Tái Tái.
A Quần đi tới, cười hỏi: “Đạo diễn Bách, anh uống cà phê hay vẫn là nước?”
“Vâng, được! Cảm ơn chú hai Bách.” Tô Tái Tái nói lời cảm ơn, ngẫm lại cô cảm thấy mình không thể báo đáp, lập tức bổ sung thêm một câu: “Vậy sau này cháu cũng dẫn chú đi mở mang kiến thức một chút.”
“Không cần khách sáo.” A Quần cười, quay qua nhìn Tô Tái Tái nói: “Tiền bối Tô, cô uống cà phê hay nước?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tính toán tới lui thế nào cũng không lỗ, cớ sao lại không làm chứ?
Tô Tái Tái nghe hỏi thì quay qua nhìn Bách Trúc, vẻ mặt vô tội, cười một tiếng, trả lời: “Cháu chỉ tùy tiện xem một chút thôi.”
Đúng lúc này, một cái tay vươn ra, chuẩn xác không sai kém chút nào tóm được ly cà phê suýt chút nữa đã hất vào mặt A Quần.
Lúc đi vào trong thang máy, đạo diễn tổ B nhiệt tình bắt chuyện với Bách Trúc: “Sau này còn cần anh chỉ dạy nhiều hơn!”
Chuyện này trong giới giải trí cũng không phải chuyện ghê gớm gì, cho nên khi Bách Trúc nói anh ấy muốn mời một người tới làm khách mời, cấp trên cũng mở một mắt nhắm một mắt, ngầm cho phép.
Giây tiếp theo, anh ấy giống như tức giận mà nhảy dựng lên.
“Cà phê, cảm ơn.” Bách Trúc gật đầu.
Nghĩ thế, một giây sau, đạo diễn Bách lại bày ra tư thế anh cả trong giới giải trí, ưỡn ngực, tư thế hệt như nói “Đây có là cái gì đâu”, lườm Tô Tái Tái một cái rồi nói: “Sau này còn có rất nhiều thứ cháu chưa từng thấy qua đâu.”
A Quần thấy vậy, nghi hoặc hỏi lại: “Tiền bối Tô?”
Động tác lớn tới nỗi không chỉ khiến cái ghế sau lưng bị đổ, mà thậm chí ly cà phê trên tay anh ấy cũng hất về phía A Quần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì sao... chị ấy cứ có cảm giác là mình đã nghe qua giọng nói của cô gái này ở đâu rồi thì phải?
Khi Bách Trúc đi tới cửa phòng hội nghị, anh ấy nghiêng đầu nhìn Tô Tái Tái đứng ở đằng kia, cô quay đầu không biết đang nhìn cái gì đó.
Nhưng còn không đợi chị Hà kịp nghĩ kỹ, nhân viên công tác đã phát hiện chị ấy đang đứng tần ngần ở đó, bởi vậy vội vàng hô to: “Chị Hà ơi.”
Bách Trúc gật gật đầu, không trả lời đạo diễn tổ B, mà ngược lại hơi nghiêng người, chỉ chỉ Tô Tái Tái nói: “Đây là Tô Tái Tái.”
Lần này tới lượt Bách Trúc mở to mắt, ngay cả mấy người chị Hà cũng cứng người đứng yên tại chỗ, mở to mắt nhìn Tô Tái Tái.
Dừng lại một chút, anh ấy bổ sung thêm: “Bạn tôi, con bé vì cổ vũ tôi nên mới miễn cưỡng tới đây làm khách mời.”
“Được.” Tô Tái Tái đáp lời, lúc này mới chậm rãi đi tới.
Nói là khách mời… Đoán chừng là Bách Trúc muốn đưa cô tới tổ sản xuất của Huyền Linh Sư để mạ vàng, đợi khi nào cô nổi tiếng hơn một chút thì lập tức mời cô tới làm ngôi sao trong bộ phim của anh ấy.
“Tiểu Tái.” Bách Trúc lên tiếng gọi cô, đợi cô quay lại nhìn mình, anh ấy mới tỏ vẻ trấn định nói: “Đi họp thôi.”
Đúng lúc này, A Quần và hai nhân viên công tác khác đi vào, trên tay còn cầm theo đủ các loại đồ uống.
“Đạo diễn Bách, anh có thể đồng ý lời mới tới đây đúng là tốt quá.”
“…” Nhìn thử xem anh ấy có tin không?
Sau khi tháo kính râm xuống thì cô ta cười thật duyên với nhân viên công tác của chương trình Huyền Linh Sư rồi mới mở miệng: “Xin chào, tôi tới báo danh tham gia chương trình Huyền Linh Sư.”
Phản ứng của Bách Trúc quá đột ngột, nhanh tới nỗi hai vị đạo diễn còn không có cơ hội hỏi “Chuyện gì thế?” đã trơ mắt nhìn thấy Bách Trúc sắp hất cả ly cà phê vào mặt A Quần.
“Kỳ quái…”
Bản lĩnh này…
Đạo diễn tổ B vẫn luôn phân tâm để ý tới Tô Tái Tái, thấy cô nhìn quanh bốn phía, thấy cái gì tốt cũng có vẻ tò mò thì trong lòng không khỏi coi thường.
Bọn họ trò chuyện vài ba câu xong thì cũng đã lên tới tầng nào đó.
Dừng lại một chút, anh ấy bổ sung thêm: “Tới đó chú dẫn cháu đi mở mang kiến thức một chút.”
… Hóa ra là như thế, dọa anh ấy nhảy dựng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tới khi anh ấy nhìn theo tầm mắt của cô, phát hiện ở đó không hề có vật gì cả, trong lòng không khỏi “lộp bộp” một chút.
Chờ Tô Tái Tái đi theo Bách Trúc xuống xe và đi về phía thang máy, chị Hà nhìn theo bóng lưng cô rồi lầm bầm một cách khó hiểu.
Bây giờ anh ấy không sợ Tô Tái Tái nhìn thấy ai, chỉ sợ cô nhìn vào hư không không người thôi.
Mặc kệ việc Tô Tái Tái chỉ là cô gái nhỏ tầm mười bảy, mười tám tuổi, có thật sự xứng với xưng hô “tiền bối” này hay không, nhưng cô là do Bách Trúc dẫn tới, gọi như thế tuyệt đối không sai.
Mà Tô Tái Tái - người ngồi ké xe của Bách Trúc nãy giờ - vừa mới đến bãi đỗ xe của tổ chương trình là đã được chị Hà tự tay giao micro cho.
Chị Hà cũng không biết có phải ảo giác của mình không, nhưng chị ấy luôn cảm thấy thái độ của Tô Tái Tái với chị ấy tốt hơn so với những người khác nhiều.
Tô Tái Tái đi theo sau lưng Bách Trúc, có hơi hững hờ.
Chị Hà sửng sốt, sau đó vội cười nói: “Không có chi.”
Anh ta theo thứ tự đưa đồ uống cho mọi người.
Ngược lại, Tô Tái Tái cầm ly cà phê giống như mới vừa hoàn hồn, nhìn tay mình, sau đó “Ồ” một tiếng, cười nhìn Bách Trúc: “Vận may cháu tốt đấy, thế mà tóm được này.”
Bộ dạng này của Tô Tái Tái rõ ràng là giống như chưa từng tham gia ghi hình bao giờ. Nhưng cô có diện mạo hơn người, khí chất cũng rất tốt.
“Quỷ gì đấy???”
Đạo diễn lớn chính là như vậy, hoặc là mời một ngôi sao hạng A đang nổi quay phim, hoặc là tự mình ra tay nâng đỡ người mới.
Khi cả hai đi vào phòng họp, rồi lần lượt ngồi xuống trong sự ân cần đón tiếp của đạo diễn, lúc này Bách Trúc mới nhân cơ hội xích lại gần cô, nhỏ giọng hỏi: “Lúc nãy cháu nhìn thấy cái gì đấy?”
Tô Tái Tái nhìn anh ta, vẻ mặt có chút nghiền ngẫm.
Vừa ra khỏi thang máy, mọi người liền đi tới phòng hội nghị.
Như vậy rất đáng sợ đó, có biết không?
Tô Tái Tái cũng không từ chối xưng hô “tiền bối” này, ngược lại cười gật đầu nói chuyện với mọi người.
Đương nhiên, Bách Trúc và Tô Tái Tái là nhân vật chính của buổi họp này, tất nhiên là muốn đưa cho hai người họ đầu tiên.
Bách Trúc vừa tính hỏi: “Mở mang cái gì”, nhưng mới tới nửa đường đã đoán ra được ngụ ý của Tô Tái Tái.
Nhưng có mấy giọt cà phê trong ly bị đổ ra, dính lên mặt A Quần.
Cô gật đầu nói: “Cảm ơn chị Hà.”
Anh ta vội vàng mời Đồng Nhược Thiến ngồi xuống.
Anh ấy vừa nói xong, mọi người trong tổ chương trình giật mình: “A~” một tiếng, sau đó gật gật đầu cười hiền hòa với Tô Tái Tái, tất cả mọi người đều gọi cô là “tiền bối Tô.”
Chương 250
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.