Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 338

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 338


Chung Tử Ngang vừa nói xong, thợ quay phim lập tức quay gần sát lại, để cư dân mạng có thể nhìn thấy rõ vết thương trên mu bàn tay Tô Tái Tái.

Bé Giấy lại là chị gái của Chung Tử Ngang à?

[Ặc… Nếu là tôi thì đã sớm gào thét rồi, không ngờ chị Tái Tái lại giống như chẳng có chuyện gì xảy ra cả.]

Về việc mới vừa rồi vẫn còn đang nhức óc về chuyện của đại thần “Bé Giấy”... đã tạm thời bị anh ấy quăng lên chín tầng mây.

Chung Tử Ngang nghe thế đắc ý, mạnh miệng nói: “Tôi vốn là người đàn ông mạnh mẽ mà!”. Cậu ấy vươn tay ra muốn nhận lấy sô cô la Tô Tái Tái đưa cho mình.

Sau đó là phỏng vấn hậu kỳ mỗi người năm phút, đám cư dân mạng cũng bắt đầu rối rít thảo luận màn vượt ải vừa nãy.

Khi đám cư dân mạng trở nên kích động, Đại Khôn Hào đang xem phát sóng trực tiếp cũng ngây người.

Thật không ngờ ngay cả cái thằng nhóc hư hỏng này mà cô Tô cũng có thể xử lý được.

Ánh mắt sáng rực, chứa đầy sự khâm phục.

Miêu Đại Yên đứng ở một bên nhìn, quay qua cười với Tô Tái Tái, đồng thời còn lén lén giơ ngón cái lên với cô.

Chung Tử Ngang nghe xong, nhìn thoáng qua chỗ Tô Tái Tái, sau đó ghét bỏ hít mũi, rồi mới kiêu ngạo chỉ vào cô, nói: “Chị ấy đi.”

[Ai cơ???] (đọc tại Qidian-VP.com)

Chung Tử Ngang ngẩng đầu, đôi mắt lóe sáng nhìn Tô Tái Tái, gật đầu nói: “Vâng!” một tiếng, sau đó nhăn nhó nói một câu: “Mặc dù… Chị xem ra kém chị gái của tôi… Nhưng chị là người giỏi nhất trong chương trình này.”

Khi cư dân mạng bắt đầu tranh luận xem “Rốt cuộc chị Tái Tái là chồng ai?”, chủ đề #Huyền Linh Sư: Chương trình giải trí chữa lành khác lạ# bắt đầu hiện lên bảng hot search.

Đội của Vệ Cát và Mã Tú mặc dù không cần bảo vệ “người chơi bình thường” nhưng lại ngoài ý muốn bị kẹt ở cửa thứ hai, mãi tới khi đám người Tô Tái Tái vượt cửa thành công, hai người họ mới thuận lợi được thả ra.

“Đúng vậy.” Tô Tái Tái liếc mắt nhìn mu bàn tay mình, nhét nửa thanh sô cô la vào trong tay Chung Tử Ngang rồi rụt tay về, sau đó vừa ăn phần sô cô la của mình vừa nói: “Cũng chỉ là một thây ma nhỏ mắc tè cào thôi!”

Đến khi tới trước mặt cô, cậu ấy mới để đồ ăn lên bàn tròn rồi lúng túng nói: “Lấy cho chị đó.”

[Là ai cơ?]

Cô nói thế, Chung Tử Ngang và đám cư dân mạng cùng nhau giật mình, nhớ lại cảnh lúc nãy Tô Tái Tái tóm lấy cậu ấy đi vào nhà vệ sinh.

Khúc Nhiên thấy trên đầu của Chung Tử Ngang đổ đầy mồ hôi, vội vàng lấy khăn giấy đưa cho cậu ấy, vẻ mặt đầy áy náy: “Xin lỗi cậu chủ nhỏ. Vừa rồi chị… cho rằng… haiz, đều là lỗi của chị, lần sau chị nhất định sẽ nắm tay em thật chặt.”

[Bình luận bên trên cũng giống tôi đấy. Chắc là vì cậu chủ nhỏ nhỉ. Rất… Rất xúc động.]

“Cậu chủ nhỏ à, em cũng ăn chút gì đi.” Khúc Nhiên đưa nước và bánh mì cho Chung Tử Ngang.

Cậu bé chỉ nhìn mà không lấy, trái lại ngẩng đầu nhìn Khúc Nhiên, có chút ngượng ngùng nhỏ giọng gọi một tiếng “Chị Khúc Nhiên...”, tiếp đó lại nhìn thoáng qua Tô Tái Tái rồi một lần nữa quay sang nhìn Khúc Nhiên, hỏi: “Em có thể đưa cho... chị ấy không?”

Cư dân mạng cũng rất tò mò, chăm chú xem phát sóng trực tiếp, chờ đợi đáp án của Chung Tử Ngang.

[Vãi lờ! Cái này… Bắt quỷ thì tôi không biết, nhưng so về khả năng chơi game… Đúng là chị Tái Tái không so được thật.]

Nói xong, cậu ấy không để Tô Tái Tái nói gì cả, xoay người chạy tới bên cạnh Khúc Nhiên, không còn giống với dáng vẻ trước kia, chủ động tìm Thịnh Điền muốn trang bị tiếp viện, đàng hoàng cõng phần trang bị của mình.

… Xuất sắc!

Đại Khôn Hào chua chát lướt xem bình luận, sau đó cất điện thoại vào, tiếp tục xem phát sóng trực tiếp với ánh mắt sáng lấp lánh.

Ngay cả Đại Khôn Hào - người đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp từ nãy đến giờ cũng tỏ vẻ không thể không phục.

Không ít người cảm thấy rất cảm động, rất thỏa mãn.

Cậu ấy giật mình nhìn Tô Tái Tái, hỏi: “Chị, tay của chị… Vừa rồi chị bị thây ma cào sao?”

“Tử Ngang, vừa rồi em sợ lắm phải không?” Trác Mai vươn tay xoa đầu Chung Tử Ngang, nhỏ giọng an ủi cậu ấy: “Không sao rồi, không sao rồi.”

Dáng vẻ này khiến người xem vô cùng thích thú, khắp màn hình đều là dòng chữ [Đại Khôn Hào phiên bản 2.0]

Đại Khôn Hào nghĩ tới đây, lập tức móc điện thoại ra đăng bài lên Weibo, phát ra tiếng thét chói tai “Cảm thấy vô cùng vinh hạnh”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khựng lại một chút, cậu ấy bổ sung thêm, giống như thể sợ mất mặt vậy: “Nhưng vẫn không giỏi bằng chị tôi!”

... Hừ, đàn em gì chứ, còn phải xem xem cô Tô có nhận cậu ta hay không nữa.

Nhiều cư dân mạng đổ xô vào khu vực bình luận của bài viết và trêu chọc: “Nè Đại Nhị Hào, xem ra sau này cậu sắp có thêm một "đàn em" rồi đấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

[Rõ ràng là chương trình giải trí về huyền học, nhưng không biết tại sao, sau khi xem xong lại cảm thấy rất cảm động! Còn có cả cảm giác chữa lành nữa! Cảm giác của tôi bị sai à?]

Không biết vì độ khó của cửa cuối cùng vốn dĩ không cao, hay là bởi vì Chung Tử Ngang biết nghe lời, tình nguyện phối hợp với mọi người. Tóm lại, hai tổ thuận lợi qua cửa thành công, giành được thắng lợi.

“Ting!” một tiếng, đã đến tầng bốn của bệnh viện, vừa ra khỏi thang máy, Miêu Đại Yên đã nhạy bén nhìn thấy hai hộp tiếp tế, sau khi mở ra xem thì vui mừng khôn siết, ngẩng đầu nhìn về phía mọi người rồi nói: “Là đồ ăn này!”

[Đại thần của cậu chủ nhỏ là chị ấy à? Ôi là trời!]

[Người trước không tham gia giới thể thao điện tử đúng ko? “Bé Giấy” này là đại lão cực mạnh mới vừa nổi lên, khả năng chơi game không thể chỉ dùng từ lợi hại để hình dung. Vô số người cừ khôi ở mảng thể thao điện tử đều thua cô ấy, chúng tôi gọi là King của giới game!]

Khúc Nhiên ngây người, nhưng sau đó nhanh chóng nhận ra “chị ấy” trong lời nói của cậu ấy có lẽ là Tô Tái Tái. Khúc Nhiên gật đầu cười, đưa đồ ăn cho cậu ấy và nói: “Em đi đi.”

Nhân viên công tác rốt cuộc cũng hỏi tới vấn đề mà nãy giờ mọi người vẫn luôn thắc mắc: “Cậu chủ nhỏ, tôi muốn hỏi một câu. Người chị mà cậu nói… Rốt cuộc là ai thế?”

[Ồ… Giỏi dữ vậy hả?]

Chương 338 (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Tái Tái nghiêm túc nói.

Lúc này đã tới phần phỏng vấn của Chung Tử Ngang.

[Đờ mờ, rốt cuộc là ai đấy?]

Chung Tử Ngang không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhận lấy tờ khăn giấy của Khúc Nhiên, sau khi lau mồ hôi xong thì lại lén nhìn sang Tô Tái Tái.

“Cậu chủ nhỏ, sau khi kết thúc chương trình, cậu cảm thấy biểu hiện của ai tốt nhất?” Nhân viên công tác hỏi.

[Thật sự rất giỏi! Chưa từng thua trận nào thì phải?]

Thật đúng là là “Người huấn luyện gấu cừ khôi!”

Nhưng tay vừa duỗi ra được một nửa thì thấy trên mu bàn tay cô có vết cấu, có vài chỗ còn bị tróc da, nhìn vào biết ngay là rất đau.

[Trời ơi, trông như này chắc đau lắm.]

Chung Tử Ngang đứng đó cúi đầu, mũi chân di di trên đất một lúc lâu rồi nhỏ giọng thì thầm: “… Tôi không cố ý đâu.”

[+1! Còn nữa, tôi muốn gả cho chị Tái Tái! Ha ha!]

Thịnh Điền cũng đứng bên cạnh xin lỗi: “Tôi cũng có lỗi nữa, xin lỗi nha cậu chủ nhỏ.”

Điều này khiến mọi người bật cười, đồng thời họ cũng hiểu ra rằng cô không muốn nói sự thật, nên lắc đầu và lập tức chuyển chủ đề.

“Chị xem, đây chính là kỹ năng sinh tồn của trẻ con trên núi đấy.”

Tô Tái Tái nghe xong nhướng mày, nghiêng người ngồi trên ghế, vươn tay lấy sô-cô-la, bẻ làm đôi rồi đưa bên nhiều hơn cho Chung Tử Ngang: “Nè, vừa rồi cậu làm tốt lắm, không khóc lóc cũng không quậy quọ, là một người đàn ông chính hiệu. Đây là phần thưởng cho cậu.”

“Ừ. Biết sai biết nói lời xin lỗi đúng là quỷ tốt.” Tô Tái Tái ngậm sô cô la trong miệng, vươn tay vò tóc cậu ấy, cười nói: “Ăn đi. Chúng ta còn một cửa phải xông qua nữa.”

... Không hổ là cô của mình!

Ngầu quá chứ gì?

“Tôi muốn ăn sô-cô-la.” Lúc Tô Tái Tái đi ngang qua đã để mắt đến sô-cô-la trong hộp tiếp tế, thế nên bấy giờ trong khi cô đang bước sang một bên để dựng chiếc bàn tròn bị lật ngửa cùng với vài chiếc ghế rải rác ở bên cạnh lên thì không quay đầu lại mà chỉ lên tiếng nói.

Chung Tử Ngang mím môi, gật đầu với Khúc Nhiên, sau đó ôm lấy thức ăn đi về phía Tô Tái Tái. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đương nhiên là chị gái Bé Giấy rồi!” Chung Tử Ngang kiêu ngạo, lớn tiếng trả lời, bắt đầu khoe khoang: “Chị gái Bé Giấy chơi game rất hay, bắt quỷ cũng rất giỏi!”

“Không thành vấn đề!” Miêu Đại Yên cười đáp.

[Bên trên đang suy nghĩ bậy bạ gì đó! Đó là chồng tôi!]

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 338