Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi
Nhất Oản Xoa Thiêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 479
Người dẫn chương trình nhanh chóng chạy tới đưa găng tay cho bọn Tiền Tam.
“Ông.” Bạch Ngữ Dung nghe vậy hơi cảm động, ngẩng đầu nhìn về phía Phụng Hồng Bác, cố nén vui mừng, thận trọng mở miệng: “Chuyện này là nhờ cả vào cuốn sách cổ mà ông cho cháu.”
Chương 479
“Ừm!” Hứa Tần Nhã cũng gật đầu lia lịa.
Bên môi ẩn giấu nụ cười coi thường.
Không chỉ vậy, thậm chí Tô Tái Tái còn giơ cốc Coca trong tay lên như thể đáp lễ lại sự khiêu khích của cô ta.
Sau đó anh ta nín thở đứng bên cạnh, cho tới khi mấy giám khảo nhìn về phía anh ta, anh ta mới thận trọng hỏi: “Đạo trưởng, bốn vị tiền bối, viên đan dược này...?”
Trong lúc hai người đang vui vẻ, bọn họ không phát hiện ra Phụng Hồng Bác hơi nghiêng đầu, còn chưa nhìn tới bọn họ đã quay lại nhìn về đằng trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Tái Tái, giờ thì cô lấy gì ra để so với tôi đây?
Có lẽ là ánh mắt khiêu khích của cô ta quá quá chói mắt, hoặc là do Tô Tái Tái nhạy cảm.
Chu Phổ gật đầu, cũng nhìn không chớp mắt.
Nhưng lúc này giám phẩm sư không rảnh để ý tới ai khác, bọn họ vội vàng vẫy tay gọi: “Mau mau mau, găng tay.”
Người cũng kích động ra mặt còn có phó viện trưởng Tôn và Tần Trác Thắng.
“Phải ạ.” Bạch Ngữ Dung ửng đỏ mặt, hơi cúi đầu ngượng ngùng: “Chờ đánh giá xong chắc là sẽ công bố phải không ạ?”
Nhưng giờ thì tốt rồi, hiện tại Bạch Ngữ Dung cũng đã có được “đan sơ phẩm”, xem như cân bằng lại thế cục.
Còn không đợi Bạch Ngữ Dung nhìn đi chỗ khác, Tô Tái Tái vốn đang nhắm mắt uống Coca bỗng mở mắt ra nhìn về phía cô ta.
Một người cũng thở phào nhẹ nhõm khác là Bạch Ngữ Dung. Phụng Hồng Bác nghe thấy, nghiêng đầu qua nhìn cô ta, cười mở miệng: “Không cần phải lo lắng, Ngữ Dung, ông vẫn luôn tin tưởng cháu.”
“...” Bởi vì thái độ khinh thường này của cô mà hai tay Bạch Ngữ Dung vốn đã buông ra lại nắm chặt lại.
Không chỉ mình Bạch thị được cứu mà ngay cả số tiền lớn mà nhà họ Hứa đã bỏ vào cũng có thể thu hồi lại!
Bạch Ngữ Dung không biết tại sao mình lại nghĩ như vậy nhưng lúc này Tô Tái Tái nửa cười nửa không quả thực khiến cô ta có ảo giác như vậy.
Sau đó hờ hững nhìn đi chỗ khác.
Chỉ nhìn một cái thôi mà dường như tâm tư của cô ta đã bị Tô Tái Tái nhìn thấu vậy.
Mọi người ở đây nhìn quanh, muốn tìm ra là ai. Phó viện trưởng Tôn và Tần Trác Thắng cũng có động tác tương tự.
Hộp gấm mở ra, giám phẩm sư vốn đang cười lập tức “ôi chao” một tiếng, ba người còn lại cũng kích động đứng bật dậy, ngay cả Tiền Tam ngồi uống trà nãy giờ cũng đặt chén trà xuống để xem.
Vừa rồi, lúc Thẩm An cũng luyện ra được một viên “đan sơ phẩm”, sắc mặt hai người rất khó coi.
Bằng không thì... Về sau bọn họ liền phiền toái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thất phẩm?! Phẩm Đan Hội biết bao năm rồi không có đan thất phẩm chứ? Rốt cuộc là vị Luyện Đan Sư nào luyện chế ra vậy?
Mà Phụng Hồng Bác cũng không hề keo kiệt, liên tục gật đầu khen ngợi: “Không tồi không tồi, không hổ là người ông nhận làm cháu gái.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Như thể đang cười nhạo Bạch Văn Liên và Hứa Tần Nhã ngây thơ.
Thậm chí Bạch Ngữ Dung cảm thấy mình chỉ là hạt bụi mà Tô Tái Tái chẳng buồn nhìn tới, hững hờ phủi đi.
Nghe vậy, mọi người xôn xao.
Phản ứng của bọn họ lập tức khiến mọi người hiếu kì.
Mãi một lúc lâu sau, cô ta mới ép mình thôi không nhìn nữa, quay lại nhìn các giám phẩm sư đã chuyển qua đánh giá viên tiếp theo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói xong, Bạch Ngữ Dung giương mắt nhìn về phía Phụng Hồng Bác, ánh mắt đầy chờ mong.
Tô Tái Tái che miệng lại ngáp một cái, liếc nhìn mấy người đang nhìn không chớp mắt, thái độ cô lại rất thoải mái.
“... Bát, không, là đan thất phẩm!” Giám phẩm sư ngừng lại rồi thay đổi thái độ: “Là đan dược thất phẩm!”
Hành động đó như thể hoàn toàn không coi sự khiêu khích của cô ta ra gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đến lượt cậu rồi, sư đệ.” Nghiêm Thanh nhìn chiếc hộp gấm đó không chớp mắt, nói nhỏ với Chu Phổ.
Bạch Ngữ Dung không kịp tránh đi, hai người bốn mắt nhìn nhau. Khoảnh khắc ấy, cô ta lập tức sững sờ.
Bạch Ngữ Dung nghe vậy khấp khởi mừng thầm, dựa vào động tác cúi đầu xấu hổ để liếc nhìn Tô Tái Tái. Khóe mắt ẩn giấu sự đắc ý và phô trương.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.