Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 557

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 557


Cô cũng không quên dặn đi dặn lại một câu "nhớ để lại chút pin cho chị."

Thịnh Ngạo Tình vốn tưởng bản thân đã nắm chắc thắng lợi trong tay, không ngờ rằng lại có người vẫn ra giá tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người giấy nhỏ gật đầu, cầm điện thoại vui vẻ nhảy vào trong mũ trùm.

Người mà Tô Tái Tái không ngờ tới nhất, người được mệnh danh là giáo sư nghiêm khắc và vô lý của Luyện Đan Viên - Nghiêm Thanh lại ngồi sang một bên với đĩa bánh gạo hoa anh đào nhỏ bưng trên tay, háo hức trông đợi người giấy nhỏ ăn hết bánh đậu xanh trên tay nó, sau đó giả vờ ho một tiếng rồi đưa bánh gạo hoa anh đào qua một cách nghiêm túc đàng hoàng.

Viên Tuế yên lặng nhất, nhưng cũng bởi vì yên tĩnh cho nên rất thận trọng, nghe anh ấy nói như thế thì lấy bánh ngọt đặt lên một bên trên bàn, cẩn thận đẩy đến trước mặt người giấy từng li từng tí một. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người giấy nhỏ nhìn ông ấy, phát ra một tiếng "hì hì" rồi ôm lấy bánh gạo hoa anh đào bằng hai tay, tiếp tục cười tủm tỉm rồi há to miệng để cắn.

Khối ngọc bài kia chính là mục đích đến đây lần này của Thịnh Ngạo Tình, món đồ cô ta đã vừa ý thì cho dù có phải trả giá cao hơn cũng phải có cho bằng được.

Cho nên lúc Ngô Lục Lục vừa thốt lên xong, thì lập tức thu hút mọi người xung quanh nhìn lên phía màn hình.

Đại Vi ở một bên nhìn ngơ ngác một hồi rồi mới hướng về phía Tô Tái Tái, mở to mắt hỏi: "Tiểu Tái, Bé Giấy là..."

Ngay cả Tô Tái Tái cũng không nghĩ tới bản thân cô còn chưa kịp làm gì thì Thịnh Ngạo Tình đã “chiến” với những người khác rồi.

Nó cứ tựa lưng vào ly trà, ngồi ở đằng đó vừa gật gù đắc ý vừa ăn.

—— Vừa rồi, lúc quản lý Ngải vẫn còn ở đây, ông ấy đã kể thân phận của Thịnh Ngạo Tình cho bọn họ biết rồi.

Thật vui vẻ!

"?" Có ý gì?

Nhưng mới chụp được nửa thì chuông treo trên búp bê vải không nhịn được mà chạy "lục cục" về một phía khiến cho Đại Vi phải kêu lên một tiếng "Ối?" rồi mau chóng đuổi theo phía sau, cách chuông “vuốt lông” Kumanthong ở bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tiểu hữu, cô nhóc nhà họ Thịnh tham gia đấu giá rồi!"

Người giấy nhỏ sau khi được ăn no thì vỗ vỗ bụng, nhảy lại lên vai Tô Tái Tái trong cái nhìn đầy trông chờ của mọi người, đang lúc "lẹp bẹp" chuẩn bị bò vào lại mũ trùm thì giống như nhớ ra chuyện gì, quay đầu nhìn về phía Tô Tái Tái, đồng thời hùng hồn duỗi hai tay ra, không quên nghiêng đầu nháy mắt mấy cái với cô.

Người giấy nhỏ nghiêng đầu, xem xét miếng bánh ngọt trước mặt mình, rồi sau khi quan sát thêm Viên Tuế thì mới đưa tay ra lấy miếng bánh đậu xanh hình bông hoa rồi cắn một nửa miếng.

Mọi người thi nhau lắc đầu, mặc dù cảm thấy tiếc nhưng cũng nhanh chóng từ bỏ.

Vẻ mặt của cô ta lập tức trở nên khó coi.

Cực kỳ hí hửng.

Hiện tại lại hô tám trăm nghìn tệ cho một khối ngọc bài chỉ trị giá sáu trăm nghìn tệ, thực sự là...

"Hiểu, hiểu rồi..." Tô Tái Tái thấy vậy thì vừa cười vừa thở dài rồi đưa điện thoại cho nó.

Sau đó mọi người được chứng kiến một miếng ngọc bài bình thường lại được ra giá một mạch đến hai triệu tệ.

Nảy giờ mã số này vẫn luôn phá đám. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 557

"À. Thì ra cô ta muốn có khối ngọc bài này à?" Tô Tái Tái cười, dừng một chút rồi mới chậm rãi mở miệng tiếp: "Vậy thì cũng dễ rồi."

Người vui vẻ còn có Đại Vi, cô ấy len lén bỏ búp bê vải mà mình tự làm bên cạnh người giấy nhỏ, vừa kiềm chế tiếng thét vừa chụp ảnh lia lịa.

Lúc Đại Vi ngờ ngợ, đang định hỏi lại thì đôi mắt sắc bén của Ngô Lục Lục đã phát hiện dòng mã số quen thuộc trên màn hình lớn. Ông ấy vỗ một cái lên lan can rồi nhắc nhở Tô Tái Tái.

Đôi mắt sáng rỡ, cặp má đỏ ửng, dáng vẻ của cô ấy giống như đang cho một con vật nhỏ có lông ăn vậy, sợ nó sẽ bị mình dọa sợ mà bỏ chạy. (đọc tại Qidian-VP.com)

----

Cho nên vốn dĩ món đồ chỉ sáu trăm nghìn tệ nhưng cô ta lại hô thẳng lên đến tám trăm nghìn tệ khiến những người đấu giá khác không thể theo nổi.

Thì ra là ý này.

—— hôm nay ông ấy cũng đến đây vì miếng ngọc này.

Khiến cho ánh mắt của mọi người đều không dõi theo Hội đấu giá nữa mà chỉ toàn tập trung về phía của người giấy nhỏ.

Nhưng khi nhìn thấy con số đó, mọi người đều cau mày và tỏ ra có chút chán ghét.

"Là em. Cũng là nó." Tô Tái Tái cười tủm tỉm trả lời.

Mọi người giật mình.

Vẻ ngoài đáng yêu dễ thương này chẳng khác nào phiên bản mini của Tô Tái Tái cả.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 557