Thiên La
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 205: Ngũ cung đại hội
- Là sư phụ truyền cho đệ tử.
- Tiểu tử cơ hội đến rồi, nói theo lão phu là được.
- Hừ, không cần nhiều lời, muốn lấy đan thuật thì đám lão đầu các ngươi cũng phải thể hiện một chút lòng thành, khi nào đủ thành tâm thì đến tìm lão nương.
Lạc Quân thở dài, lâu lâu ngủ được một giấc cũng bị mấy tên này phá đám, nếu là lúc trước thì lão đã đấm cho mấy phát nhưng bây giờ làm gì cũng phải để ý đến hình tượng thánh chủ.
- Lão phu tất nhiên khác với đám các ngươi, lão phu là thương lượng trong hòa bình còn đám lão đầu các người là c·ướp đoạt bằng b·ạo l·ực.
Vô Cực chấp sự vội chạy tới nói nhỏ với thánh chủ.
Lâm Phong gật đầu, trên đường đi hắn đã bàn tính mọi chuyện với lão đầu, cuối cùng tìm ra được phương pháp tốt nhất là giao đan thuật cho Cửu Huyền thành cung nhưng không phải cho không.
- Tốt nhất đừng để lão tử gặp được tên khốn đã đánh bại nữ thần, nếu không lão tử sẽ đánh đến khi sư phụ hắn không nhận ra thì thôi.
- Lưu trưởng lão, thượng cổ đan thuật có thể giúp đan đạo Nam Hoang mở ra một con đường mới, hi vọng đạo hữu có thể vì đan đạo vô thượng mà bỏ qua lợi ít cá nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lão có tư cách gì nói đến đạo đức nghề nghiệp.
Lạc Quân mỉm cười.
Một nữ tử gần đó bỉu muôi.
- Lão làm vậy có khác gì bọn ta ?
- Tiểu bối Lâm Phong là chân truyền đệ tử Cửu Huyền đan cung.
Phần lớn tu sĩ chỉ chú ý đến chuyện Nam Cung Như Mộng b·ị đ·ánh bại ít ai để ý đến thượng cổ đan thuật, trên thực tể thì chỉ có đan sư mới quan tâm đến đan thuật.
- Mặt kệ bọn họ, chúng ta đi làm vài bình rồi nói tiếp.
- Thật không ngờ nữ thần của ta đã b·ị đ·ánh bại, có lẽ bây giờ lòng nàng rất đau khổ.
Lưu Vũ Đồng dứt lời liền xách cổ Lâm Phong bay đi, đám đan sư vừa định đuổi theo lại bị Lạc Quân ngăn chặn.
- Hừ, hôm nay bọn ta không lấy được đan thuật thì các người đừng hòng rời đi.
- Thánh chủ, Lâm Phong là đệ tử của nhị trưởng lão Cửu Huyền đan cung, Lưu trưởng lão. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chúng ta nên đến an ủi Nam Cung sư tỷ.
- Đan thuật này là của tiểu tử ngươi tìm được sao ?
- Chuyện này đệ tử không rõ, sư phụ chỉ căn dặn đệ tử dùng nhân dẫn thuật ở vòng cuối cùng.
- Thì sao ?
Lạc Quân gật đầu, ánh mắt khiêu khích nhìn đám đan sư.
Tin tức thứ hai là thượng cổ đan thuật xuất thế, cực hạn đan đạo bị phá vỡ, từ cửu đan biến thành thập nhị đan.
- Đệ tử sẽ nghe theo sư sắp đặt của các vị trưởng lão.
Khí tức tôn giả trên người lão tràn tới ép Lâm Phong liên tục lùi lại, hắn cắn răng chịu đựng một lúc thì khí tức giảm dần, Lưu Vũ Đồng xuất hiện trước mặt.
- Thật vậy sao ?
Đường Nghiêm nhìn tên tiểu tử trước mặt gần nữa giờ vẫn không nói một câu, lão đang suy nghĩ xem nên giải quyết chuyện này như thế nào cho ổn thỏa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám đan sư đỏ mặt nhìn Lạc Quân, tên này còn dám nói đến đạo đức với bọn họ sao, một vài lão đầu bất mãn lên giọng
- Trưởng lão anh minh, vừa nhìn đã nhận ra.
Lâm Phong đang đứng hóng chuyện thì thấy ánh mắt đám lão đầu đều nhìn về phía hắn, nhất thời không biết phải làm sao, bình thường hắn sẽ tìm được cách giải quyết nhưng bây giờ đối diện là tôn giả, chỉ một ánh mắt đã ép hắn đến nghẹt thở.
- Không phải.
Đám đan sư bên cạnh đã hoàn toàn mất niềm tin vào Lạc Quân, bọn họ phải tự dựa vào bản thân.
- Các ngươi muốn uy h·iếp đệ tử của lão nương?
Tốc độ tin tức truyền đi không thua gì truyền tống trận, chỉ vài giờ trôi qua toàn bộ đệ tử ngũ đại thánh cung và tu sĩ bên trong thánh thành đều nhận được tin, không ít người đã bài tỏ quan điểm.
Nhưng bọn họ không biết một khi thượng cổ đan thuật xuất thế sẽ tạo ra một cơn chấn động cho toàn bộ tu sĩ không chỉ ở Nam Hoang mà cả Thiên La đại lục.
Vô Cực thánh chủ hư không xuất hiện giữa hai đám lão đầu, khí tức tôn giả đỉnh cấp bao phủ toàn bộ chủ cung khiến cho hàng ngàn tu sĩ trên kháng đài ngậm miệng.
Lâm Phong nhìn bạch bào lão đầu vừa xuất hiện, chỉ một câu nói đã làm cho một đám tôn giả, vương giả ngừng chiến, hàng ngàn tu sĩ câm lặng, không biết đến bao giờ hắn mới đạt đến trình độ ngầu lòi như lão.
- Tiểu tử ngươi tên gì ?
- Đám lão đầu các ngươi sống hơn mấy trăm năm vẫn không trưởng thành lên chút nào sao ?
Sau khi nghe được một lúc, cuối cùng lão cũng hiểu tại sao mấy lão đầu này lại muốn đánh nhau, đan thuật huyền diệu như vậy dù là lão cũng muốn đoạt lấy, Lạc Quân đi tới bên cạnh Đường Nghiêm.
- Có chuyện gì xả ra ?
- Nhất trí.
- Nếu lão phu không nhìn lầm thì đan thuật tiểu tử ngươi sử dụng chính là nhân dẫn thuật trong tam dẫn linh hỏa thuật có đúng không ?
Bên trong một căn phòng lớn, Lâm Phong đứng giữa phòng, xung quanh hắn là trưởng lão Đan cung, sau khi rời khỏi chủ cung thì Lưu Vũ Đồng đã mang hắn trở lại chỗ ở của nàng, đám lão đầu cũng chạy thẳng tới đây.
- Ta nghe nói tên đó phải dùng đến thượng cổ đan thuật mới có thể đánh bại Nam Cung sư tỷ, nếu chỉ dùng thủ pháp của thánh cung thì hắn chắc chắn không phải đối thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đường lão đầu ta biết ở gần đây có vài chỗ bán linh tửu rất được, chúng ta đi làm vài bình có được không ?
- Không sai, trong lòng ta sư tỷ là nhất.
- Đừng tưởng ta không biết ý đồ của lão, có phải lão cũng muốn lấy thượng cổ đan thuật đúng không ?
- Ta nói mấy lão đầu các ngươi đúng là thấy tài sáng mắt, đạo đức nghề nghiệp bỏ đâu hết rồi.
- Thật là bá đạo.
Đám đan sư bên cạnh nhìn bộ dạng thân thiết của hai tên trước mặt không nhịn được mà hét lên.
Muốn đổi lấy thượng cổ đan thuật thì mang một thứ có giá trị tương đương đến trao đổi, đó là những gì Lưu Vũ Đồng muốn nói với bọn họ.
- Hắn không phải đệ tử Đường Nghiêm sao ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Một vị chấp sự tiến lên kể lại toàn bộ mọi chuyện cho Lạc Quân nghe, khởi nguồn xuất phát từ trên người một tên đệ tử.
Đúng lúc này, giọng nói hùng hồn từ trên cao truyền đến.
- Hai ngươ định rời đi ?
- Đẹp là được.
Sau khi trận đấu kết thúc, từ bên trong chủ cung truyền đi hai tin tức chấn động, thứ nhất là đệ nhất thiên tài đan đạo, một trong Nam Hoang nhị mộng Nam Cung Như Mộng bị một tên vô danh tiểu tốt đánh bại.
- Thật vậy sao ?
- Đúng vậy.
- Nhất trí.
- Tiểu tử ngươi nói đan thuật là do sư phụ ngươi truyền dạy nhưng từ trước đến giờ lão phu chưa từng nghe thấy Lưu trưởng lão dùng đến loại đan thuật này.
- Tiểu tử ngươi có lời gì muốn nói không ?
Giọng nói lão đầu truyền đến, theo bản năng Lâm Phong khẽ gật đầu, Lạc Quân thấy vậy liền đẩy Đường Nghiêm qua một bên đi tới chỗ Lâm Phong.
- Đám lão đầu các ngươi sống mấy trăm năm vẫn còn muốn ăn bánh không chịu trả tiền sao ?
- Đan thuật là của tên tiểu tử kia, lão có thương lượng với Đường Nghiêm cũng vô dụng thôi.
Lạc Quân nghe xong liên đi tới bên cạnh vỗ vai Đường Nghiêm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.