Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thiên La

Unknown

Chương 216: Vô Cực bí cảnh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216: Vô Cực bí cảnh


- Biểu tỷ đừng tức giận, trước đó giữa tỷ và Lâm sư đệ có chút hiểu lầm bây giờ đã hòa giải hết, chẳng phải là rất tốt sao ?

Chương 216: Vô Cực bí cảnh

- Tiểu bối đang cần một món hồn binh được rèn từ diệt hồn thạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Thật sao ? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đệ có thể dùng tính mạng để đảm bảo những lời đệ nói hoàn toàn là sự thật.

Lâm Phong nghe đến đây thì nhịn không được hỏi.

Hắn có thể không sợ sao, một khi biểu tỷ ra tay với Lâm Phong thì hắn chính là đồng mưu, tội danh m·ưu s·át đồng môn mà rơi xuống thì Phong gia cũng không gánh nỗi. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hừ, tên khốn đó lấy một vạn linh thạch của ta vậy mà chẳng thèm nói một câu.

- Có thể không sợ sao ?

- Tại sao?

Lâm Phong đi vài vòng bên trong khu giao dịch binh khí, tìm tới tìm lui cũng không thấy được một món hồn binh.

Phong Thanh Thanh càng nghĩ càng tức giận, không phải vì thánh chủ lệnh thì còn lâu nàng mới tặng quà cho hắn.

Sáng hôm sau, Lâm Phong rời thánh cung đi đến Vạn Bảo các, lần này hắn không đến kiếm linh thạch mà là để tiêu linh thạch.

Hồn thú bên trong thượng cổ chiến trường thật ra là yêu thú hấp thu thần lực và ma lực, thời đại của lão đầu vẫn còn lưu truyền một ít sự tích về hai đại tộc đã từng thống trị đại lục.

Lâm Phong ngồi một bên nghe lão suy đoán, đột nhiên hắn nhớ ra một chuyện vô cùng quan trọng.

- Tỷ phải đi theo Lâm sư đệ, bảo vệ cho hắn.

- Ta hiểu rồi, đợi đến khi hắn không chú ý thì ra tay c·ướp lấy thánh chủ lệnh có đúng không?

Từ sau khi nhìn thấy di vật của Thần tộc, Lâm Phong nghe theo lời của lão đầu chạy đi khắp nơi tìm tin tức về thượng cổ chiến trường, càng tìm hiểu hắn lại càng cảm thấy nơi này chính là một cái đại bảo tàng.

- Thật ra Lâm sư đệ không tệ như tỷ nghĩ đâu.

- Đệ muốn ta làm bảo tiêu cho tên d·â·m tặc đó hử, đừng hòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phong Thanh Thanh nhíu mày.

- Biểu tỷ tuyệt đối không được làm như vậy.

- Sư tỷ có c·ướp được thánh chủ lệnh thì cũng không có tác dụng.

- Có phải ngươi sợ ta ra tay với tên khốn đó nên muốn lừa ta, đúng không?

Phong Viêm khi nhận được tin cũng có chút kinh ngạc, số lượng danh ngạch lần này chưa tới trăm cái, dù là chấp sự của Đan cung cũng không có đủ vé để vào.

- Lúc đó biểu tỷ chỉ cần đi theo Lâm sư đệ…

- Đệ còn dám nói.

- Người ta muốn c·ướp đâu phải là đệ, không cần phải sợ.

Phong Viêm thở phào, bước tiếp theo của kế hoạch xem như là hoàn thành, chuyện còn lại phải xem vào ý trời.

Ánh mắt Phong Thanh Thanh tán thưởng nhìn tên biểu đệ trước mặt.

Lão đầu trầm ngâm một lúc rồi lên tiếng.

- Hình như là thánh nữ giúp Lâm sư đệ lấy được.

- Ta nghe nói phần lớn khu vực bên ngoài của chiến trường đã bị khai phá, muốn tìm bảo vật phải đi sâu vào bên trong.

- Những thứ liên quan đến thần hồn đều không dễ tìm, tiểu tử ngươi lên trên lầu thử xem.

Phong Viêm đột nhiên bật dậy, phản ứng vô cùng khoa trương.

Khu vực bên trong là nơi giành riêng cho tôn giả và vương giả, một tên linh giả ngũ cấp như hắn thì có thể làm được gì, không cẩn thận là một đi không trở lại, chưa kể đám yêu thú kia cũng không phải là loại thiện nam tín nữ.

- Tiền bối thật sự có cách ?

- Không.

- Không thành vấn đề.

- Từ giờ cho đến khi bí cảnh mở ra thì tỷ không cần phải làm gì hết.

Lâm Phong vừa nhìn liền nhận ra đối phương, đúng là đúng người đúng thời điểm.

- Tiểu tử ngươi sợ ?

Từ khi quen biết với Lâm Phong, trừ những lúc bị tên sư đệ này chơi khâm ra thì Phong Viêm đã thu được không ít lợi ích như là địa hỏa linh chi, đan thuật không ngừng phát triển, mối quan hệ với Tuệ Vân cũng tốt dần lên.

Hai mắt Lâm Phong lấp lánh nhìn lão đầu.

Theo ghi chép thì thượng cổ chiến trường tồn tại trước cả ngũ đại thánh cung, mười năm một lần cổng vào chiến trường sẽ hiện ra khắp Thiên La đại lục, tất cả tu sĩ đều có thể tiến vào.

- Tiền bối đã lâu không gặp.

- Tiểu hữu đang tìm thứ gì sao, có cần lão phu giúp không?

- Đệ nói xem tiếp theo phải làm như thế nào ?

- Bên trong bản các vẫn còn vài món hồn binh nhưng không có loại nào được luyện từ diệt hồn thạch.

Phong Viêm bị biểu tỷ trừng mắt liền im lặng cuối đầu, hắn chính là nguyên nhân chính dẫn đến hiểu lầm giữa Phong Thanh Thanh và Lâm Phong.

- Mau lấy tài liệu về thượng cổ chiến trường ra xem.

- Đệ sao dám lừa tỷ, chuyện này không thể dùng b·ạo l·ực để giải quyết nếu như biểu tỷ cũng xảy ra chuyện thì ai sẽ cứu đại cô.

Nhưng tất cả chỉ là suy đoán của lão đầu, đợi đến khi tiến vào thượng cổ chiến trường thì mọi chuyện sẽ được làm rõ.

Hai người im lặng một lúc thì Phong Thanh Thanh lên tiếng.

- Nếu lão phu đoán không lầm thì đây là nơi diễn ra Thần Ma đại chiến.

Lão đầu nhíu mày.

- Chủ ý rất tốt, có nên hủy thi diệt tích không nhỉ?

- Gian phu d·â·m phụ.

Lão đầu mỉm cười hài lòng, xem ra cái đầu của tên tiểu tử này vẫn còn dùng được, hai mắt chưa bị tài vật che mờ.

Vừa nhắc đến mẫu thân, ánh mắt Phong Thanh Thanh liền dịu đi.

- Biểu tỷ có chuyện gì sao ?

Đêm qua, hắn và lão đầu đã cùng bàn luận kế sách tiến vào thượng cổ chiến trường, muốn đối phó với hồn thú thì phải dùng hồn binh được luyện từ diệt hồn thạch.

- Toàn bộ đều ở đây.

- Tên d·â·m tặc đó thật sự tốt như đệ nói?

Bên trong một căn phòng gần đó, Phong Viêm ngồi đối diện với Phong Thanh Thanh, nhìn đôi mắt tràn đầy lửa giận của biểu tỷ trong lòng hắn vô cùng bất an.

- Xem ra nơi này không có hồn binh.

Theo tin tức mà Phong Viêm nhận được thì Lâm Phong sẽ lấy được một cái danh ngạch tiến vào bí cảnh, lúc đó là cơ hội tốt để hành động.

Phong Thanh Thanh nhíu mày.

- Chẳng lẽ thời của lão không có xuất hiện thượng cổ chiến trường sao ?

Có lẽ là do thiên địa biến đổi từ đó đã phá vỡ phong ấn của thượng cổ chiến trường, tương truyền Thần tộc và Ma tộc sở hữu sức mạch vượt xa nhân tộc, một khi đại chiến có thể dẫn đến đại lục sụp đổ, vì tránh diệt thế xảy ra nên hai đại tộc đã phong ấn một vùng đất nào đó để quyết chiến.

- Trước tiên phải chuẩn bị vài thứ, có thể sẽ tốn một chút linh thạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Lâm tiểu hữu.

Phong Thanh Thanh nhíu mày, nàng chưa từng nhìn thấy thánh chủ lệnh nên không biết tên sư đệ này có nói thật hay không.

- Vậy đệ nói xem ta phải làm sao?

- Tiểu tử ngươi yên tâm, lão phu có cách giúp ngươi tiến vào bên trong, nhân phẩm tốt một chút không chừng còn tìm thấy bảo vật.

- Nếu đệ dám lừa ta thì nên chuẩn bị di ngôn là vừa.

Thượng cổ chiến trường nguy hiểm hơn cả Hoang Hguyên, bên trong có vô số yêu thú, trong đó có một loại gọi là hồn thú có thể công kích linh hồn và thần thức của tu sĩ.

- Tên d·â·m tặc đó cũng lấy được danh ngạch sao?

- Không được.

- Toàn bộ thánh cung chỉ có hai người được ban thưởng thánh chủ lệnh, một là thánh tử Trịnh Luân, người còn lại là Lâm Phong hơn nữa bên trên thánh chủ lệnh còn có ấn ký, chỉ khi Lâm sư đệ đồng ý thì tỷ mới có thể sử dụng.

Đúng lúc này có một giọng nói truyền đến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216: Vô Cực bí cảnh