Thiên La
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 252: Tàn tích U Minh
- Ta đi hết nỗi rồi.
- Nếu cùng cấp chiến một trận ta chắc chắn sẽ đánh bại yêu nữ.
Bên trong cổ thành có một nơi vẫn toàn thay sau trận đại chiến đó là phủ thành chủ, trưởng lão của ngũ đại thánh cung đều đã tập trung về nơi này.
Phần lớn tu sĩ khi nghe được thông báo đều quyết định ở lại, U Minh thánh cung từng là đệ nhất thế lực ở Nam Hoang nhất định sẽ có không ít bảo vật.
- Lúc đó ta sẽ hành hiệp trượng nghĩa, cứu nhận độ thế, giúp đỡ đồng môn…
- Để hắn vào.
- Ngươi thật sự muốn đánh với ta ?
Lâm Phong ngồi xuống bên cạnh băng nữ, ánh mắt thâm tình nhìn đối phương.
Đúng lúc này ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân, giọng nói từ bên ngoài truyền vào.
Lâm Phong vừa rời khỏi Vạn Bảo các thì một tên huyết y nhân liền xuất hiện bên cạnh hắn.
- Hừ, ai cho ngươi ngồi, mau đứng lên.
Dù sao cũng đã biết bên trong thánh thành không còn bảo vật, Lâm Phong quyết định đi theo huyết y nhân để xem yêu nữ tìm hắn làm gì.
Toàn bộ bảo vật bên trong cổ thành có thể đã được đám hắc y nhân đưa về thánh cung.
Nói đến trận pháp Linh Mộng lại nhớ đến tên khốn kia, rõ ràng là một tên đan sư lại biết phá trận, không hiểu tên khốn đó tu luyện kiểu gì.
- ẦM…
- Thứ gì không thuộc về tiểu tử ngươi thì sẽ thuộc về người khác, đi thôi.
- Ta hiểu rồi, tiền bối đúng là cao minh.
- Nếu tiểu tử ngươi có linh thạch nhiều đến mức không dùng hết thì ngươi sẽ làm gì ?
- Rõ ràng ngươi đến Vạn Bảo các là muốn tìm bảo vật, nam nhân không có tên nào là thật lòng.
- Là hắn vi phạm thánh quy, không thể trách ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tiểu tử ngươi còn ngồi đây thì bảo vật sẽ bị đám người ngoài kia lấy hết.
Linh Mộng nhíu mày, tên khốn này lại tán tỉnh tỷ muội của nàng ngay trước mặt nàng, nhất định không thể để hắn đạt được ý đồ.
Sao khi thương lượng nữa ngày cuối cùng các vị trưởng lão đã đưa ra quyết định sẽ tiếp tục tiến về U Minh thánh cung.
- Hắc hắc… đương nhiên là mang đi giấu rồi.
- Đừng tưởng lão tử sợ ngươi, có dám cùng lão tử đại chiến 300 hiệp không ?
Để khuyến khích tin thần tự lực tự cường, ngũ đại thánh cung tuyên bố tu sĩ tìm được bảo vật không cần phải giao nộp, người nào đào được thứ gì thì lấy thứ đó.
Giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Thì sao ?
Lâm Phong kể cho lão đầu nghe về giấc mộng vĩ đại của hắn nhưng lão thừa biết tên tiểu tử này đang thi triển trảm phong quyết.
Lâm Phong trừng mắt nhìn yêu nữ.
- Bên trong thành có rất nhiều bảo vật, trong vòng vài ngày đám người kia không thể lấy hết.
Lâm Phong nghe lão nói liền tiến lên tầng kế tiếp, cấm chế của tầng thứ hai cũng bị phá, hắn tiếp tục đi lên tầng cuối cùng, kết quả không có gì thay đổi.
- Tiểu tử ngươi đừng có mà tạo nghiệp nữa, nói chính sự đi.
- Ngươi giấu ở đâu ?
- Hắc hắc… nơi này đâu phải địa bàn của ngươi, ta muốn ngồi chỗ nào là chuyện của ta.
Hắn vừa bước vào thì nhìn thấy vài chục tu sĩ đang tìm kiếm, bên trong nơi này thảm hại không thua gì bên ngoài, chỉ còn lại một đ·ống đ·ổ n·át.
Chương 252: Tàn tích U Minh
- Đối với ta Hàn Băng sư tỷ chính là bảo vật trân quý nhất, muốn tìm bảo vật đương nhiên phải đến Vạn Bảo các.
Tin tức dư nghiệt U Minh thánh cung còn sống nhanh chóng được truyền đi, phần lớn tán tu sau khi biết tin đều muốn rời cổ thành chỉ là bọn họ chưa kịp rời đi thì lại nghe được một tin nóng khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chủ nhân có chuyện muốn gặp ngươi.
- Đương nhiên là để tìm Hàn Băng sư tỷ.
Bên trong một căn phòng lớn, Linh Mộng và Hàn Băng đang nghiên cứu một tấm địa đồ, đây là một trong những thứ nàng tìm được bên trong phủ thành chủ.
- Cấm chế của nơi này đã hoàn toàn bị phá giải, đi thôi.
- Hư cấu vô lý.
Lão đầu tiếp tục dập tắt ảo tưởng của hắn, thực lực của Linh Mộng lão đầu đã được nhìn thấy dù cùng cảnh giới đánh một trận thì một trăm tên Lâm Phong cũng chưa chắc là đối thủ của nàng.
Lãnh Hàn Băng nghe hắn nói vẫn lạnh lùng nhìn tấm địa đồ trước mặt nhưng ánh mắt lại ẩn hiện tiếu ý, Linh Mộng vừa nhìn liền nhận ra vị tỷ muội của nàng lại bị tên khốn kia lừa gạt.
Lâm Phong đi thẳng lên trên, với kinh nghiệm làm ăn vài năm với Vạn Bảo các thì những thứ bảo vật thật sự thường được bọn họ giữ trên lầu.
Tu sĩ không muốn đi theo sẽ được một vị trưởng lão dẫn ra khỏi Ma Lĩnh sơn mạch.
- Chỉ cần suy nghĩ một chút là ra.
- Ngươi đi tìm Hàn Băng lại chạy đến Vạn Bảo các làm gì ?
Lâm Phong nghe lão nói, hai mắt lấp lánh hào quang, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn.
Sau khi chạy loạn vài vòng, Lâm Phong chui vào một ngọn tiểu sơn, tiền thân của nơi này trước kia chính là Vạn Bảo các.
Hỏa ảnh lóe lên, Lâm Phong b·ị đ·ánh bay ra khỏi phòng, Linh Mộng thu lại ngọc thủ, vẻ mặt vô tội nhìn Hàn Băng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước mặt chỉ có một căn phòng trống ngay cả đám tu sĩ cũng không thèm lên đây để tìm. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tiểu tử ngươi có di ngôn gì không, để lão phu giúp ngươi thực hiện.
Lão nhìn vẻ mặt ngu ngốc của tên tiểu tử trước mặt chỉ có thể từ từ giải thích.
Vấn đề ở đây là U Minh thánh cung tọa lạc trên một dãy sơn mạch rộng lớn, xung quanh có cự sơn bao phủ, địa hình vô cùng phức tạp, bên trong cổ thư có ghi mỗi cung đều có thiên trận bảo hộ.
Có thể đám hắc y nhân đã mang toàn bộ bảo vật bên trong thánh thành giấu ở thánh cung, so với một cái thánh thành rộng lớn thì thánh cung dễ phòng ngự hơn rất nhiều, dù ngũ đại thánh cung có kéo tới cũng chưa chắc đã lấy được.
- Khởi bẩm thánh nữ, Lâm Phong đã được đưa đến.
Linh Mộng vừa dứt lời thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
Lâm Phong bài ra bộ dáng lưu manh, yêu nữ lúc này tìm hắn nhất định là có chuyện muốn cầu, nhất định sẽ không dám động thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên tầng thứ nhất cũng có một đám tu sĩ đang tìm kiếm, Lâm Phong đảo quanh một vòng ngay cả một gốc linh dược cũng không tìm thấy.
Lâm Phong vừa giác ngộ liền rời khỏi Vạn Bảo các, trừ thánh thành ra thì vẫn còn một nơi có vô số bảo vật, chính là thánh cung.
- Hàn Băng sư tỷ thì ra tỷ ở đây, làm đệ đi tìm thật khổ a.
- Lão đầu hình như tim ta sắp vỡ rồi.
Tuy không phải bảo vật nhưng có thể dẫn đến U Minh thánh cung, so với tên nào đó suốt ngày chỉ biết chạy lung tung trong thành hữu dụng hơn rất nhiều.
Một đòn vừa rồi của Linh Mộng chỉ đủ lực đánh đối phương bay khỏi căn phòng, nàng vừa nói xong thì tên khốn kia đã xong vào.
Cửa phòng mở ra, Lâm Phong từ bên ngoài hiên ngang bước vào, ánh mắt đảo qua một vòng không nhìn thấy thứ gì có giá trị, cuối cùng dừng lại trên người băng nữ.
- Lão biết chỗ có bảo vật ?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.