Thiên La
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 283: Thánh cung chiêu đồ.
- Tiểu tử ngươi còn do dự gì nữa, cơ hội tốt như thế này không phải lúc nào cũng có.
- Tốt.
- Nơi này không tiện hay là đến chỗ của ta có được không ?
Lý Nguyệt Thần nhìn hai thanh niên đối diện, giọng nói không nhanh không chậm.
- Như Mộng thật sư nói như vậy sao?
- Chuyện lần này ta sẽ không trách đệ.
Trang Bất Phàm lập tức phản đối.
Nguyệt Thần nhìn tên sư đệ đối diện, ánh mắt vẫn tĩnh lặng nhưng làm cho đối phương hít thở không thông.
Thời gian tiếp theo, càng lúc càng có nhiều tu sĩ tiến về thánh thành, chỉ còn vài ngày nữa là vòng đấu loại của thánh cung chiêu đồ sẽ diễn ra.
- Nguyệt Thần tỷ tỷ nói không sai, muội sẽ bảo vệ cho tỷ tỷ, ca ca cứ yêu tâm quay trở về.
Nghĩ đến đây Lâm Phong liền gật đầu.
Một thanh niên nhìn đĩa rau luộc trên bàn, vẻ mặt bất lực, đã ba ngày rồi hắn vẫn chưa được ăn thịt, sắp tới phải tham gia thánh cung chiêu đồ nên tạm thời không thể rời thành săn yêu thú.
- Nam Hoang gần đây không yên bình, ta có thể nhờ vài vị chấp sự ở lại bảo vệ cho hai người.
- Ta không buôn.
- Đạo hữu xin dừng bước.
Ánh mắt hắn nhìn qua thanh niên bên cạnh, hình như tên này cũng đến từ Tây Hoang.
- Muội…
Lâm Tử Tinh hiểu rõ vị tiểu muội này, tu vi không cao nhưng bảo bối lại có rất nhiều, cho dù một đám tôn giả xuất thủ cũng chưa chắc bắt được nàng.
- Thì ra là Lâm huynh, nghe danh đã lâu.
Trang Bất Phàm đứng bên cạnh dùng ánh mắt khinh thường nhìn Lâm Phong.
Lâm Hi rưng rưng mắt nhìn tỷ tỷ.
Hai thanh niên từ bên trong dược phòng bước ra, Tử Tinh đi trước Bất Phàm theo sau.
- Huynh đệ bệnh tình thế nào rồi?
- Lần này Bất Phàm sư huynh tuy thất bại nhưng không phải lỗi của huynh ấy, tỷ tỷ đừng trách phạt sư huynh.
Không chỉ có khách điếm trong thành mà ngay cả Vạn Bảo Các và một số thương hội lớn cũng rơi vào tình trạng tương tự, nghe nói Vạn Bảo các phải hủy bỏ buổi đấu giá vì không đủ số người tham dự.
Trang Bất Phàm không ngờ vị tiểu muội này lại trở mặt đâm hắn một nhát chí mạng, nhất thời không biết phải nói như thế nào.
Chương 283: Thánh cung chiêu đồ.
Khi Lâm Phong bước tới dược phòng, ánh mắt vừa nhìn vào bên trong liền xoay người rời đi.
- Tử Tinh nghe nói Lâm đạo hữu tinh thông đan thuật hôm nay có duyên gặp được hi vọng có thể cùng đạo hữu bàn luận.
- Không cần, nhiều người chỉ làm cho người khác chú ý.
- Ta thích thứ này, ngươi nhường cho ta đi.
Bên trong một khách điếm, lão bản nhìn thống kê mấy ngày hôm nay, vẻ mặt chán nản, từ sau khi trận so tài kết thúc thì số linh thạch thu về không ngừng giảm xuống.
Lâm Hi h·i·ế·p mắt nhìn tên sư huynh kiêu ngạo của nàng.
- Như Mộng từng nói với ta, luận về đan đạo thì Lâm Phong là người đầu tiên làm cho muội ấy có cảm giác tuyệt vọng khi đối mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lâm huynh quá khen.
Tây Hoang có thập đại thiên kiêu đều có khả năng luyện thành bát đan nhưng chỉ có ba tên luyện hành bát đan thượng phẩm, một trong ba tên đó đang đứng trước mặt hắn.
- Huynh lúc nào chẳng vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không có, xem ra lần này ta đã đánh giá thấp đối phương.
Lúc này giọng của lão đầu truyền đến.
Nữ tử bên cạnh nhìn thấy đối phương gọi viện binh cũng học theo.
- Ca ca, sư huynh có ngươi ức h·i·ế·p ta.
Tuy Nam Hoang giành được chiến thắng nhưng dùng đệ nhất thiên tài đấu với đệ lục thiên tài có thắng cũng không oai, hơn nữa Lâm Phong là dùng thủ đoạn để chiến thắng.
Ánh mắt Nguyệt Thần dừng lại trên người của thanh niên vẫn giữ im lặng từ khi bước vào phòng.
- Nhất trí.
- Sau này muốn đặt cược nhất định phải né ôn thần ra.
- Đan thuật của tiểu tử đó sao có thể so với đệ.
Bên trong thánh thành hàng vạn tu sĩ vẫn đang bàn luận về trận so tài giữa Lâm Phong và Trang Bất Phàm.
- Nghiêm trọng như vậy sao?
Trong lúc hai nữ tử đang tranh giành thì có vài thanh niên bước vào, Lãnh Phi Dao vừa nhìn thấy liền hét lớn.
Nữ tử mỉm cười lắc đầu, ngọc thủ vẫn nắm chặc nữ y.
Vẻ mặt Lâm Phong lập tức thay đổi, hắn mỉm cười nhìn đối phương.
Lãnh Phi Dao dứt lời liền chạy lên tầng trên, bây giờ nàng có thể thỏa thích lựa chọn mà không sợ bị đám nữ tử kia tranh giành.
- Vẫn đang trong giai đoạn phát bệnh.
- Thứ này là do ta chọn trước, ngươi lấy thứ khác đi.
- Ngươi có buôn không.
Lão đầu không nói thì Lâm Phong đã quên mất trong giới chỉ vẫn còn một tấm địa đồ dẫn đến di tích Đan Minh, theo lão đầu suy đoán thì vị trí hiện tại của Đan Minh có thể là ở Tây Hoang.
- Bất Phàm.
- Không biết vị đạo hữu này xưng hô thế nào?
- Chỉ có hai người ở lại sao?
- Muội…
- Lão cũng biết là ta không có thời gian, ta còn phải về cho chim ăn nữa.
- Muội đề nghị phạt Bất Phàm sư huynh vào cấm địa diện bích 10 năm.
- Ta không cần linh thạch của ngươi, mau buôn ra.
Lâm Phong xoay người nhìn hai thanh niên đối diện, vẻ mặt kinh ngạc.
- Chẳng lẽ huynh đang nghi ngờ lời nói của Nguyệt Thần tỷ tỷ?
Lâm Tử Tinh nhíu mày, hắn cảm giác làm như vậy không an toàn.
- Ta không nhường.
- Tiểu tử ngươi có thể nhân cơ hội này tìm hiểu tin tức về Tây Hoang, đừng quên địa đồ Đan Minh vẫn còn trong túi ngươi.
- Không thể nào.
Tu sĩ khi bước vào khách điếm phần lớn chỉ gọi thức ăn đạm bạc, lâu lâu có vài tên bỏ ra mấy chục khối linh thạch gọi vài món thịnh soạn nhưng chưa kịp ăn đã bị mấy tên gần đó trừng mắt dọa chạy.
Lâm Tử Tinh nói thêm vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tiền bối dạy chí phải.
- Ta sẽ trả gấp đôi linh thạch cho ngươi.
- Sư tỷ lần này không phải là lỗi của đệ, nếu tên Lâm Phong đó không dùng gian kế thì đệ đã thắng trận.
Giọng nói từ bên trong dược phòng truyền ra.
Lâm Hi gật đầu.
Giọng nói của lão đầu truyền đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thì ra là cao nhân.
- Tiểu tử này chính là thiên tài đứng thứ hai trên Đan bảng.
- Đan thuật của đệ không bằng đối phương, thất bại là chuyện bình thường.
Lâm Phong dẫn đầu rời đi, trước tiên phải đi tìm tiểu sư tỷ để thông báo với nàng một tiếng, hắn vừa bước tới chỗ giao dịch nữ y thì nghe thấy tiếng hét của tiểu sư tỷ từ bên trong truyền ra.
- Thật trùng hợp, không ngờ lại gặp được Trang huynh ở đây.
- Lâm Tử Tinh, hình như ta đã nghe cái tên này ở đâu thì phải.
- Đệ thấy tên này chỉ là loại hữu danh vô thực, sư huynh đừng kỳ vọng quá nhiều.
Lâm Phong nhíu mày, kinh nghiệm luyện đan của hắn còn không bằng Trang Bất Phàm sau có thể luận bàn với Lâm Tử Tinh, hay là tìm cách chuồn êm cho lành.
- Sau khi thương lượng thành công, Lâm huynh và Bất Phàm sẽ cùng các vị trưởng lão hộ tống thượng cổ đan thuật về Tây Hoang.
- Được rồi.
- Tại hạ Lâm Tử Tinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trang Bất Phàm trừng mắt nhìn sư muội, từ nay về sau hắn sẽ không mua cho nha đầu này một gốc linh dược nào nữa.
- Không.
Lâm Phong theo thói quen lượn vài vòng để lão đầu lựa chọn vật phẩm, hắn đi đến khu vực giao dịch yêu đơn mua vài chục viên huyền cấp sau đó lên trên mua thêm vài viên địa cấp để dành cho Thiên Ảnh ma điêu.
Ánh mắt hắn nhìn tên bên cạnh.
Lâm Phong vừa bước vào Vạn Bảo các thì nhìn thấy một cảnh tượng làm cho người ta kinh ngạc, đại sảnh rộng lớn chỉ có vài chục tu sĩ lượn lờ qua lại, lúc này thánh thành đang vào mùa cao điểm theo lý thì nơi này phải đông hơn bình thường.
- Thật sao?
- Tiểu Phong tử mau tới đây, có người ức h·i·ế·p ta.
Phi Dao trừng mắt nhìn nữ tử đối diện.
- Hi muội nói không sai.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.