Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thiên La

Unknown

Chương 322: Thượng cổ chiến trường.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 322: Thượng cổ chiến trường.


- Đời người ai cũng sẽ trãi qua vài lần thất bại, quan trọng là không được bỏ cuộc, chỉ cần ngươi còn sống thì vẫn còn cơ hội làm lại, không phải sao ?

Thiên ảnh ma điêu đổi hướng bay đi, một khi la bàn bắt được tín hiệu chứng tỏ Hàn Băng chỉ cách hắn vài ngàn dặm, với tốc độ của ảnh điêu thì không tới vài giờ hắn sẽ gặp được băng nữ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Lâm Phong không phải là loại người dễ dàng bỏ cuộc, một vài lần thất bại không thể làm hắn nản chí.

La Tử Cường đứng bên cạnh lắc đầu.

Từ lúc bị Linh Mộng đánh bại, nàng luôn nổ lực tu luyện chờ đợi ngày phục thù nhưng đến cả một nữ tử vô danh cũng không đánh bại thì sao có thể khiêu chiến với Nam Hoang nhị Mộng.

Vừa dứt lời, Lâm Phong và đồng bọn lập tức biến mất, lam y nữ tử dùng thần thức kiểm tra thì phát hiện đám người trước mặt đã hoàn toàn biến mất chỉ còn lại một đám thiên cẩu đang tiến về phía này.

Cự giải cũng đào thêm vài khối ném xuống bên dưới, tuy không thể làm b·ị t·hương lam y nữ tử nhưng có thể khiến nàng tốn một ít thời gian, không chừng còn bị đám hải cẩu đuổi kịp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 322: Thượng cổ chiến trường.

Nghĩ đến đây lòng nàng thoáng qua chút phức tạp, vừa ngưỡng mộ vừa đồng cảm với Hàn Băng, là một nữ nhân không ai không muốn tìm thấy được chân tình nhưng bị một tên d·â·m tặc để ý lại không phải là chuyện tốt.

- Ta không sao.

- Ngươi nghĩ có thể chạy thoát ?

Sở Linh đang phi hành cũng dừng lại, ánh mắt tò mò nhìn vị sư tỷ bên cạnh.

- Lão tử muốn đi thì thánh nhân cũng không ngăn được, hô biến.

Bên dưới thông đạo, lam y nữ tử chỉ giao đấu với đám hải cẩu vài chiêu liền rời đi, nàng vừa đi được một đoạn thì nhìn thấy một khối cự thạch từ trên rơi xuống.

Lâm Phong vừa kiểm tra xong số băng nguyên thạch cự giải đào được liền quay qua nhìn Phong Thanh Thanh, hắn nhớ không lầm thì nàng cũng đào được vài khối.

- Chắc là yêu sủng của Hàn Băng.

- Hàn Băng tỷ có chuyện gì sao ?

- Hàn Băng sư tỷ, lâu quá không gặp đệ rất nhớ tỷ.

- Nguyên thạch tạm thời để ở chỗ của ngươi, sau này lão tử sẽ đến lấy.

- Đuổi theo.

- Đừng để ta gặp lại các ngươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lập Phong cũng cảm giác được có thứ gì đó đang đi xuống, hắn vội hét lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lãnh Hàn Băng nhìn lưu manh đến gần, trong lòng có chút hoảng loạn, hàn khí theo bản năng hộ thể.

Hắn dùng ánh mắt đồng cảm nhìn nàng.

- Ngươi không muốn nói thì đừng nói.

- Phong chấp sự đúng là tài sắc song toàn, vừa nhìn đã biết được tâm tư của đệ tử.

Cách đó không xa, Lâm Phong xuất hiện ở nơi giao nhau giữa hai cái thông đạo, hắn lấy ra huyết đao đào một khối cự băng có kích thước vừa bằng thông đạo rồi ném xuống.

- Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm.

- Đồng môn của ta đang ở phía trước.

Lâm Phong vừa rời khỏi thông đạo liền bơi thẳng đến cái lổ phía trên, nơi này đã không còn an toàn tốt nhất là nhanh chân rời đi.

Lam y nữ tử đang bận giao chiến với Phong Thanh Thanh hoàn toàn không để ý đến lời nói của Lâm Phong, băng vực liên tục mở rộng có xu thế nuốt chửng phong vực.

Con đường nhanh nhất đương nhiên là đường hàng không, vừa rời khỏi thủy vực Lâm Phong lập tức thả ra thiên ảnh ma điêu.

Đám đệ tử Huyền Băng thánh cung bay được vài giờ thì nhìn thấy một chấm đen xuất hiện phía trước, cả đám vội dừng lại.

Trong số la bàn hắn mang theo có một cái vừa bắt được tín hiệu, Lâm Phong vừa nhìn thấy liền nở nụ cười hưng phấn, ngay cả chuyện nguyên thạch cũng bị hắn ném qua một bên.

- Đi.

- Bên trên yêu cầm có hai người, trong đó có một vương giả.

- Có phải tỷ sợ đệ lo lắng nên muốn lừa đệ không, không được đệ phải kiểm tra.

- Nữ tặc có dám đánh với ta một trận không?

Lâm Phong đắt ý nhìn lam y nữ tử. (đọc tại Qidian-VP.com)

Với thực lực của đám người Mẫn Quân nếu không mai gặp phải đám hải cẩu chỉ có thể rời đi nhưng có thêm sự trợ giúp của Cửu Huyền thánh cung không chừng bọn họ có thế đẩy lui bầy hải cẩu.

Bên phía đối diện, Lâm Phong cũng nhìn thấy được vài thân ảnh đang bay về phía của hắn, dẫn đầu là nữ tử hắn vẫn luôn tìm kiếm từ lúc tiến vào thượng cổ chiến trường.

- Ta cảm giác nữ tặc kia cũng không lợi hại hơn ngươi, chỉ là nơi giao chiến nằm bên dưới thủy vực nên nàng ta chiếm được chút ưu thế.

- Ngươi nói không sai, bây giờ chúng ta không đánh lại nữ tặc nhưng sao này thì ai biết được.

Phong Thanh Thanh ngồi bên cạnh, ánh mắt nhìn xuống băng đảo, ngọc thủ nắm chặc, lúc đó không nhờ d·â·m tặc giúp đỡ thì nàng đã bại dưới tay nữ nhân kia.

- Đợi đã.

Lãnh Hàn Băng vừa dứt lời liền đổi hướng bay đi, Sở Linh chưa kịp mở miệng thì đối phương đã đi mất, nàng quay qua nhìn sư tỷ bên cạnh.

Phong Thanh Thanh lén nhìn d·â·m tặc bên cạnh, dù là lúc hắn đào được nguyên thạch cũng không thấy hắn vui vẻ như bây giờ, xem ra địa vị của Lãnh Hàn Băng trong lòng hắn rất quan trọng.

- Thương hải tan điền thế sự biến thiên, đời người lên voi xuống c·h·ó mấy hồi.

- Ngươi luôn tự tin như vậy sao ?

Tu vi của Mẫn Quân cao hơn hai tên bên cạnh, nàng có thể cảm nhận được khí tức mơ hồ của đối phương cách đó hàng chục dặm.

- Có Hàn Băng giúp đỡ cơ hội đào được nguyên thạch sẽ cao hơn.

Phong Thanh Thanh thừa lúc đối thủ phân tâm liền thoát đến bên cạnh Lâm Phong, ánh mắt kiên kỵ nhìn nữ tử đối diện, đây là lần thứ hai nàng có cảm giác bất lực khi giao chiến với một nữ tử cùng cấp.

Khóe môi Phong Thanh Thanh khẽ cong lên, nói chuyện với tên dở hơi bên cạnh một lúc tâm tình của nàng đã tốt hơn một chút.

Sở Linh nghe sư tỷ nói, đôi mắt to tròn ẩn hiện kinh ngạc.

- Là một đầu yêu cầm.

- Nhưng chúng ta còn phải đi đào băng nguyên thạch.

Ảnh điêu như một tia chớp lướt ngang nền trời, chớp mắt đã bay được mấy chục dặm, với tốc độ thế này thì chưa tới một canh giờ đám người Lâm Phong sẽ rời khỏi băng đảo.

Hai bên vừa gặp mặt Lâm Phong lập tức phóng tới ôm lấy nữ tử đối diện, đáng tiếc ý định bất thành, Lãnh Hàn Băng nhẹ tránh qua một bên thoát khỏi cặp sắc thủ của tên nào đó.

- Chỉ biết khoác lác.

Cao thủ giao chiến chỉ cần vài chiêu là biết được mạnh yếu, lam y nữ tử vừa trấn áp Phong Thanh Thanh vừa đỡ được ám chiêu của Lâm Phong chứng tỏ thực lực của nàng hoàn toàn vượt trội.

- Có chuyện gì thì nói nhanh.

Ngọc thủ hóa chưởng đánh tới, đạo linh lực hùng mạnh đánh tan cự thạch, hàn khí trên người lam y nữ tử không ngừng tỏa ra.

- Mẫn Quân sư tỷ bây giờ làm sao đây ?

Lâm Phong nhìn bạo nữ nhắm mắt vận công liền ngăn lại, hắn chưa kịp mở lời thì có thứ gì đó trong người run lên.

- Rống…

- Là la bàn vĩnh cửu.

- Là la bàn của Hàn Băng sư tỷ.

Lâm Phong khẽ gật đầu.

Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt thất vọng của bạo nữ thì lại không dám mở miệng, giờ mà đòi nguyên thạch không chừng sẽ bị nàng đá xuống ảnh điêu.

- Không lẽ đầu yêu cầm này chính là đông môn của Hàn Băng tỷ ?

- Dù là giao chiến trên lục địa ta cũng không bằng.

Cách đó khá xa, một đám người vừa tiến vào vùng phụ cận của băng đảo, trong số đó có một bạch y nữ tử đang phi hành đột nhiên dừng lại, nàng nhìn la bàn vĩnh cửu trong tay, khóe môi khẽ cong lên,

- Hàn Băng sư tỷ hình như sắc mặt của tỷ không được tốt, có phải đã b·ị t·hương không ?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 322: Thượng cổ chiến trường.