Thiên La
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 355: Trở về.
Hàn Băng nói xong liền xoay người trở vào, Lâm Phong đứng bên ngoài ngẫn người, hạnh phúc đến quá bất ngờ làm hắn không kịp phản ứng.
Lâm Phong lén nhìn chiếc giường trước mặt, không ngờ thứ này vậy mà được làm từ hàn ngọc, bán đi ít nhất cũng được vài vạn trung phẩm linh thạch.
- Không còn sớm nữa, chúng ta nghĩ ngơi thôi.
Vì vừa sử dụng truyền tống trận nên không thể tiếp tục truyền tống, trưởng lão thánh cung quyết định đêm nay sẽ nghĩ ngơi ở đây.
Chương 355: Trở về.
Đoạn Vân cốc nằm sâu bên trong Thiên Phong sơn mạch, bình thường ít người lui tới, chỉ cần Ma giáo cẩn thận một chút thì sẽ rất khó bị phát hiện.
Giường của yêu nữ chẳng khác gì tuyệt địa, chỉ có đường vào mà không có đường ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hết rồi ?
- Nơi này đúng là không thích hợp xây ổ.
- Có chuyện gì sao ?
- Lão đi mà thử.
- Đoạn Vân cốc có thể là một cái hố do Ma giáo đào ra.
- Ta không quan tâm ngươi muốn làm gì, đừng quên những lời ngươi đã hứa với ta.
Ánh mắt hắn lướt qua một vòng cuối cùng dừng lại trên giường của băng nữ, bao nhiêu hưng phấn như gió thoảng mây bay.
Trong lúc đám tu sĩ đang bàn tán thì ở phía xa có một đoàn người bước tới, dẫn đầu là một đám lão giả, trên y phục có ký hiệu của Âm Dương thánh cung.
Lâm Phong cảm giác có thứ gì đó bên trong cơ thể sắp bùng nổ, hắn lập tức xoay người chạy ra bên ngoài.
- Hừ, chẳng phải ngươi không thích nam nhân sao ?
- Các vị đạo hữu mời vào trong.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức chạy ra bên ngoài, bên trái của hắn là chỗ của băng nữ, bên phải là chỗ của bạo nữ, chuyện quan trọng như vậy nhất định phải tìm lão bà hỏi ý kiến.
Linh Mộng nhìn hắn rời đi liền ngăn lại.
Lâm Phong nhìn địa đồ trong tay, địa hình Đoạn Vân cốc như một cái hồ lô, bên trong sơn cốc ngang dọc vài chục dặm nhưng lối vào chỉ có một vách núi nhỏ hẹp, một khi bị bịt kín thì xác định.
Trời vừa sáng, Vô Phong thành chủ đã dẫn toàn bộ cao tầng ra đứng bên ngoài thành, đám tu sĩ ngửi được mùi bất ổn liền kéo theo hóng chuyện.
Nếu đúng là âm mưu của Ma giáo thì bọn chúng sẽ để người thánh cung thuận lợi thăm dò, ngược lại tin đồn là thật thì lúc hai bên gặp nhau nhất định sẽ giao chiến.
- Một người cô đơn, hai người hạnh phúc, ba người vui vẻ, tiểu tử ngươi muốn thử không ?
Tuy bọn chúng không thể nhìn ra tu vi của đối phương nhưng dựa vào thái độ của thành chủ có thể đoán được đám người này không thể đắt tội.
- Đệ có chuyện quang trọng muốn nói với sư tỷ.
- Quần long hội tụ, chẳng lẽ thiên hạ sắp đại loạn.
- Ngươi nhìn xem chiếc giường này thế nào ? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vào đi.
Linh Mộng dùng ánh mắt vũ mị nhìn nam nhân đối diện, ngọc thủ khẽ kéo lớp hồng y để lộ đôi chân ngọc dài miên mang trắng không tỳ vết.
- Loạn thế xuất anh hùng, thời của lão tử tới rồi.
Trước khi Cửu Huyền xuất phát đã có một đội nhân mã đi trước dò đường, đợi khi mọi người đến địa bàn Ngự Thú thánh cũng sẽ biết được tin tức là thật hay giả.
Nữa giờ trôi qua lại thêm một đoàn người xuất hiện, lần này đến lượt Vô Cực thánh cung.
- Lần tập kích này không đơn giản.
- Rất tốt.
Lúc này Linh Mộng nữa ngồi nữa nằm trên giường của Hàn Băng, ngọc thể khoác lên một tấm lụa mỏng không đủ che đi xuân quang, nhìn bộ dáng của yêu nữ chắc chắn sẽ qua đêm ở đây.
Vô Phong thành là một trong bát đại thành trì của Ngự Thú thánh cung, đây cũng là thành trì cách Thiên Phong sơn mạch gần nhất.
Lão đầu trầm ngâm.
Một đám tu sĩ vội rời đi, nhiều cường giả xuất hiện như vậy nhất định là có đại sự sắp xảy ra, tôm tép như bọn chúng tốt nhất nên tránh xa để bảo mạng.
- Ngươi có muốn nằm thử không ?
Linh Mộng khẽ mỉm cười, nụ cười ẩn ý.
- Nếu đã như vậy, cáo từ.
- Có khi nào bọn chúng nghĩ nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất không ?
Phùng Quang để một vị vương giả dẫn đường còn bản thân tiếp tục ở lại bên ngoài thành.
Phùng Quang vừa nhìn thấy liền dẫn người ra tiếp đón. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nể tình ngươi vì thánh cung tiêu hao không ít tâm tư, bản thánh nữ quyết định thưởng cho ngươi, có muốn nhận không ?
- Lão phát hiện gì hả ?
- Bản thánh nữ ở đâu còn phải xin phép ngươi sao ?
Giọng của lão đầu đột nhiên truyền đến.
- Ta nghi ngờ chuyện lần này là âm mưu của Ma giáo.
Lâm Phong đi tới trước nơi ở của Hàn Băng, hắn còn chưa kịp làm gì thì nàng đã xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đây cũng không phải là nơi nguy hiểm nhất.
- Không ngờ Ma giáo lại xây tổ ở một nơi như thế này.
Linh Mộng nhìn vẻ mặt buồn bực của Lâm Phong, khóe môi khẽ cong.
- Sao ngươi lại ở đây ?
- Kiểu này chắc là có đại nhân vật sắp xuất hiện.
- Sao ta đột nhiên có cảm giác không ổn.
- Ngươi nghĩ ngũ đại thánh cung đơn giản như vậy sao ?
Đám tu sĩ lúc nãy còn bàn luận sôi nổi bây giờ đã hoàn toàn câm lặng, bộ dáng nghiêm chỉnh chào đoán đoàn người bên ngoài thành bước vào.
Linh Mộng ngồi nghe từ đầu đến cuối, vẻ mặt không chút biến sắc cứ như đã đoán trước mọi chuyện.
- Sao vậy, có phải ghen rồi không ?
Tất cả chia ra tìm chỗ nghĩ chân, đệ tử vừa tìm được vị trí lập tức vận công khôi phục thần thức.
- Ngươi làm vậy là có ý gì ?
- Ta chỉ xem hắn như một món đồ chơi.
Lâm Phong đạp vân tung mị ảnh lướt vào, nơi ở của Hàn Băng như một căn phòng nhỏ, bên trong chẳng khác gì khuê phòng của nàng, mà đã là phòng thì sẽ có giường ngủ.
Lâm Phong mang toàn bộ những suy nghĩ của hắn và lão đầu nói ra, tin đồn lần này có thể là do Ma giáo cố ý tung ra để dẫn dụ ngũ đại thánh cung.
- Tới liền.
Hàn Băng chầm chậm bước tới gần đối phương, từng lớp y phục thoát xuống để lộ ngọc thể tuyệt vời, tiên thiên mỹ cảnh thế này đáng tiết chỉ có một người chiêm ngưỡng.
- Đợi đã.
- Có gì thì nói mau, đừng làm phiền bản thánh nữ nghĩ ngơi.
Lâm Phong không ngờ thánh cung đã sớm có chuẩn bị, một tên đệ tử như hắn có thể nghĩ ra được thì đám lão đầu kia sao có thể không đề phòng.
- Ngươi yên tâm, món đồ chơi tốt như vậy không dễ gì tìm được, ta sẽ giữ cẩn thận.
- Tiểu tử ngươi còn chờ gì nữa, vào nhanh.
- Chẳng lẽ nhân phẩm lão tử bạo phát.
- À hú…
Lão đầu nhìn địa đồ sơn mạch vài lần, vẻ mặt trầm ngâm.
Lâm Phong nhíu mày, nếu đúng như lão đầu nói thì toang rồi, một khi ngũ đại thánh cung tiến vào sơn cốc chẳng khác nào dê vào hang cọp.
Ngọc thủ Linh Mộng khẽ vỗ vào giường ngọc. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đúng vậy.
- Làm phiền Phùng đạo hữu.
- Nghe nói bình minh ở Vô Phong thành cũng rất đẹp.
- Không biết có chuyện gì xảy ra ?
Lãnh Hàn Băng lạnh lùng nhìn nữ tử trên giường.
- Ngươi cứ đứng đây mà chờ thời.
- Vì thánh cung cống hiến sức lực là trách nhiệm của đệ tử, không biết thánh nữ muốn thưởng thứ gì ?
- Ta chưa từng xem hắn là nam nhân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.