Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thiên La

Unknown

Chương 357: Thánh Ma chi chiến.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 357: Thánh Ma chi chiến.


Đêm xuống, Hoang Nguyên tĩnh lặng như một bức họa, trong bóng đen vô tận, từng tia sáng lóe lên, thanh âm v·a c·hạm của binh khí vang vọng khắp sơn lâm.

Bên trên đỉnh núi, một đám hắc y nhân lặng lẽ quan chiến.

- Ngũ đại thánh cung thật sự chạy đến.

- Kịch hay chỉ vừa bắt đầu.

Hai bên giao chiến thêm một lúc, hắc y nhân dần chiếm thượng phong, đệ tử thánh cung lần lượt rút lui.

Vừa chạy được vài dặm, đệ tử thánh cung lấy ra một tờ pháp chỉ kích hoạt, huyết quang xuyên qua màn đêm bay thẳng lên dạ thiên.

Bên trong một căn phòng sang trọng, Liễu Mông nhàn nhã thưởng trà cùng với hai lão đầu, bên cạnh còn có một nữ tử.

- Huân Vũ, nghe Kỳ nhi nói hôm nay ngươi đi cùng Lâm Phong.

- Vâng.

- Tên tiểu tử đó đúng là không biết an phận.

Lần trước lão đến Cửu Huyền đúng lúc Lâm Phong tiến vào thượng cổ chiến trường, lần này lại chạy đến tìm đám Ma giáo, đan sư dạo này liều mạng như vậy sao.

Liễu Mông nhíu mày, xem ra lão phải tìm cách đẩy nhanh mối nhân duyên này, trước khi tiểu tử kia tự hủy thì lão nhất định phải tìm ra được vị trí của tổ địa.

Lão đầu ngồi bên cạnh nhìn vẻ mặt lo lắng của Liễu Mông liền mỉm cười.

- Tộc trưởng đang lo lắng cho tên tiểu tử đó ?

- Có thể không lo được sao.

- Nếu vậy có thể để Huân Vũ cùng hắn tập kích Ma giáo.

- Lời này có đạo lý.

Liễu Mông nghe lão đầu nói, ánh mắt ẩn hiện linh quang, để Huân Vũ ở bên cạnh tiểu tử đó không chỉ có thể bảo vệ hắn mà còn có thể bồi đắp tình cảm, nhất cữ lưỡng tiện.

Nghĩ là làm, lão lấy ra một tờ pháp chỉ đưa cho Huân Vũ.

- Thứ này là vạn lý hành không, gặp phải nguy hiểm lập tức sử dụng.

- Đa tạ tộc trưởng.

Liễu Huân Vũ nhận lấy pháp chỉ, sau khi nghe trưởng bối căn dặn một lúc rồi rời đi, đêm nay nàng sẽ không ở cùng với tộc nhân Liễu gia mà lập tức xuất phát đến chỗ Lâm Phong.

Hôm sau, sâu trong Hoang Nguyên vô tận, linh quang rực sáng, một đoàn người hư không xuất hiện trên đỉnh núi.

Phía trước bọn họ là một dãy sơn mạch hùng vĩ, nơi được mệnh danh là nốc nhà của Nam Hoang, Thiên Phong sơn mạch.

- Cuối cùng cũng đến.

Lâm Phong liếc nhìn xung quanh, vẻ mặt hiện rõ hưng phấn, lần này hắn sẽ có cơ hội kề vai sát cánh với những nhân vật đình đám nhất Nam Hoang.

Đêm qua, ngũ đại thánh cung đã xác nhân tin tức Ma giáo ở bên trong Đoạn Vân cốc là hoàn toàn chính xác, các vị trưởng lão ngay lập tức tập hợp toàn bộ thánh đồ chuẩn bị tập kích.

Khoảng cách từ Vô Phong thành đến Thiên Phong sơn mạch gần ngàn dặm, muốn đến nơi ít nhất phải mất nữa ngày thời gian.

Vì để rút ngắn khoảng cách, Ngự Thú thánh cung đã cho xây dựng một cái truyền tống trận tạm thời có thể truyền tống cùng lúc vài ngàn tu sĩ từ Vô Phong đến vùng phụ cận Thiên Phong sơn mạch.

Khi Lâm Phong nhìn thấy truyền tống trận không nhịn được mà cảm thán.

- Quá lợi hại.

Chín cây cột đá đứng giữa thiên địa, nhìn bề ngoài thì đơn giản nhưng lại không đơn giản như vẻ bề ngoài.

Chỉ riêng linh thạch đổ vào đã hơn trăm vạn trung phẩm, thời gian hoàn thành chưa tới một ngày, bên trong Nam Hoang rộng lớn e là chỉ có ngũ đại thánh cung làm được.

Khi thánh cung đến bên ngoài Thiên Phong, tinh tú trên cao vẫn lấp lánh, nhật nguyệt còn chưa đổi ngôi, đây chính là thời gian tập kích vô cùng lý tưởng.

Một vị trưởng lão Ngự Thú thánh cung cưỡi yêu cầm bay lên.

- Các vị đạo hữu, lần này để lão phu dẫn đường cho các vị.

Lão đầu vừa dứt lời liền cưỡi yêu cầm bay đi, hơn ngàn tu sĩ lập tức thả ra yêu cầm đuổi theo, vì tránh để Ma giáo chú ý nên lần này thánh cung quyết định không dùng hành không pháp chỉ mà chỉ dùng yêu cầm.

Lâm Phong cưỡi yêu cầm bay sau cùng, hắn không cưỡi thiên ảnh ma điêu mà chỉ cưỡi một đầu địa cấp yêu cầm bình thường, không có gì nổi bật.

- Tiểu tử sao không cưỡi ảnh điêu cho lẹ.

- Lâu lâu đổi gió không được sao ?

- Gió chiều nào theo chiều đó hử ?

- Lão không hiểu.

Trong số tu sĩ tập kích Ma giáo thì tu vi của Lâm Phong thuộc loại gà nhất, người ta chỉ cưỡi yêu cầm phổ thông, ngay cả yêu cầm của trưởng lão cũng chỉ là thiên cấp phổ thông, sao hắn dám mang địa cấp cổ huyết thiên ảnh ma điêu ra lòe thiên hạ, làm người phải biết an phận.

- Lão hiểu hông ?

- Hết rồi ?

Vẻ mặt lão đầu hiện rõ khinh bỉ, tu vi Lâm Phong đúng là gà nhất xóm nhưng chuyện hắn lo thật sự là đám Ma giáo kia để ý đến thiên ảnh ma điêu.

Một tên lục cấp linh giả cùng với một đầu địa thú sở hữu cổ huyết chẳng khác gì dê béo lạc giữa chiến trường, không bị thịt mới là lạ.

Lâm Phong không ngờ lão đầu có thể nhìn ra được tâm tư kín đáo của hắn nhưng vẻ mặt vẫn không chút thay đổi.

- Không biết đã đi tới đâu rồi.

Đoạn Vân cốc nằm sâu bên trong Thiên Phong sơn mạch, theo địa đồ thì nơi Ma giáo cư ngụ lại chính là nơi giao nhau giữa lãnh địa của thiên thú và địa thú.

Lâm Phong nhìn địa đồ trên tay, từ chỗ hắn đến Đoạn Vân cốc chỉ có địa thú, huyền thú và hoàng thú cư ngụ, đám tạp nham này chắc chắn không dám manh động.

- Đây chính là ngọn núi vừa bay qua, chỉ còn năm ngọn núi nữa sẽ đến nơi.

- Lão phu cảm giác có chút không ổn.

- Lần này lão không hù được ta đâu.

Phía sau của hắn không có ai nhưng phía trước là cả một thế lực, vài chục vị tôn giả, vài trăm vị vương giả cùng với một đám thiên tài yêu nghiệt, muốn sang bằng Thiên Phong cũng có vài phần cơ hội.

Lão đầu im lặng quan sát địa đồ một lúc, càng nhìn càng thấy không ổn.

- Phía trước có đại trận, tiểu tử ngươi cẩn thận.

Lâm Phong nghe lão đầu nói liền lấy ra một cái ma trận ném xuống, những chuyện liên quan đến sinh mạng lão đầu tuyệt đối không bao giờ lừa hắn.

Lãnh Hàn Băng ngồi bên cạnh nhìn vẻ mặt lo lắng của lưu manh, nhỏ giọng hỏi.

- Có chuyện gì sao ?

- Phía trước có trận pháp, mọi người cẩn thận.

Lão đầu ngồi gần đó nhíu mày.

- Tiểu tử, đừng có ăn nói lung tung.

Đi chung chim với Lâm Phong ngoài trừ Hàn Băng, Huân Vũ và Phong Thanh Thanh còn có một lão đầu cấp bật tôn giả, nhiệm vụ của lão là bảo kê đám thiên tài này.

Hàn Băng cầm pháp trượng trên tay, Huân Vũ lấy ra trường kiếm, ngay cả Phong Thanh Thanh cũng chuẩn bị chiến đấu.

Lão đầu thở dài, đám tiểu bối này tuy là thiên tài nhưng kinh nghiệm chiến đấu quá ít, cần phải được khai sáng.

- Người dẫn đầu là trưởng lão Ngự Thú trận cung Lý Hạo Nhiên, trình độ trận pháp gần như vô đối ở Nam Hoang.

- Hi vọng là như vậy.

Lâm Phong vừa dứt lời thì đám người dẫn đầu đột nhiên đổi hướng, vô số quang trụ từ dưới đất mọc lên, đợi khi đám tu sĩ kịp phản ứng thì đã muộn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 357: Thánh Ma chi chiến.