Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thiên La

Unknown

Chương 39: Lạc Nhạn cốc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Lạc Nhạn cốc


- Về rồi nói.

- Tiểu huynh đệ ăn từ từ thôi, coi chừng nghẹn a.

- Lão đầu có muốn đến khe nứt không, giờ đi luôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Lâ·m đ·ạo hữu đang nói đùa có phải không ?

- Tiểu tử ngươi đừng thở dài nữa, về thôi.

- Nha đầu nói hay lắm.

Lâm Phong nghe lão nói cho dù da mặt có dày thì cũng thấy nhột, nhất định phải lấy lại phong độ.

- Chuyện này đạo hữu yên tâm, Lưu đoàn trưởng đang giải quyết, có lẽ mấy ngày nữa sẽ có kết quả.

Lâm Phong nhíu mày, theo lời của Hổ ca thì Liễu mỹ nhân không giống với tán tu bình thường, xem ra cần thay đổi kế hoạch.

- Hiểu gì ?

Lâm Phong nhìn nữ tử đối diện, không biết tại sao hôm nay nàng lại mặt ít y phục hơn thường ngày làm cho hắn nhìn đến quên luôn lời thoại.

Lâm Phong không biết cái gì gọi là địa thế nên toàn bộ giao cho lão đầu, hắn như con rối chỉ biết di chuyển qua lại bên trong sơn cốc.

- Tiểu huynh đệ chúc mừng, chúc mừng.

- Đậu xanh, nói như ta sắp c·hết vậy.

Liễu Huân Vũ khẽ lắc đầu.

- Chẳng phải còn lão phu ở bên cạnh trò chuyện sao ?

Sáng hôm sau Lâm Phong rời Thương Vân thành, một tiêu lần này là Lạc Nhạn cốc, nhờ tu vi đột phá nên tốc độ di chuyển cũng nhanh hơn lần trước, chỉ cần một ngày là tới nơi.

- Địa cấp trận pháp, nói dễ hơn làm.

- Đáng tiếc không đủ nguyên liệu nếu có thể tạo ra một cái địa trận thì tiểu tử người hời to rồi.

- Yên tâm, lão phu đã tính hết cho tiểu tử ngươi.

Lâm Phong tìm một chỗ đặt tiểu truyền tống trận sao đó theo cách cũ tiến vào bên trong, ánh mắt đảo quanh vài vòng, nơi này vẫn hoang tàn âm u như lúc trước.

Lý Thành Hổ gật đầu.

- Mấy tên lúc trước còn chưa gặp được nàng thì đã bị ném ra ngoài, một số tên cứng đầu xong vào thì b·ị đ·ánh cho khỏi xuống giường, ta nhìn đệ bình an đi ra còn tưởng đệ thành công rồi chứ.

- Lão đầu… alo alo lão có đó không ?

- Là sao ?

- Đa tạ đạo hữu đã cho ta biết.

- Đa tạ đạo hữu nhắc nhỡ, ta sẽ ghi nhớ.

Một giờ sao khí độc dần tan biến, lão đầu thở dài.

- Mỹ nhân với lão đầu sao có thể so sánh được.

- Lần trước nghe lời lão làm cho ta phòng đơn gối chiếc suốt nữa tháng, chán c·hết đi được.

- Chỗ này là nơi tập trung nhiều độc khí nhất bên trong sơn cốc, ngay cả yêu thú cũng không dám tới gần, chỉ có tên ngốc nhà ngươi mới chui vào thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khí độc bị đại trận hút vào bên trong một chiếc hộp nhìn từ xa như một cái vòi rồng đang bị đại địa muốt chửng.

- Ta… ta đi nhầm à không ta đến tìm Liễu đạo hữu có chút chuyện.

- Gặp rồi, nhưng nàng không đồng ý đi cùng.

- Chúc mừng đạo hữu, tam cấp chỉ là bước khởi đầu trên con đường tu chân, hi vọng đạo hữu đừng vì thỏa mãn nhất thời mà bỏ lỡ tương lai.

Tuy Lâm Phong không biết hình dáng của địa trận ra sao nhưng hắn đoán chắc thứ đó sẽ nuốt của hắn cả đống linh thạch chứ chả chơi.

- Làm nhanh đi, thời gian của ngươi không còn nhiều đâu.

Lâm Phong chỉnh lại trang phục, bài ra diện mạo tiêu soái nhất của hắn, hít một hơi thật sâu tịnh tâm điều khí rồi gõ cửa.

- Hổ ca nói cho đệ biết một bí mật, từ khi Liễu mỹ nhân đến đây đã có không ít người bày tỏ với nàng, ta thấy đệ là người ở lâu nhất hơn nữa còn toàn thây đi ra.

Lão đầu nhìn vẻ mặt xanh lè của hắn liền nhắc nhở.

- Đúng vậy, ta vừa đột phá linh giả tam cấp sơ kỳ.

Một lúc sau bên trong phòng truyền đến tiếng bước chân, cửa phòng mở ra, Liễu Huân Vũ xuất hiện, nàng vẫn mặt hồng y bó eo tôn lên dáng người đầy đặn, gương mặt xinh đẹp, đôi môi đỏ mộng, tóc buôn như thác, chân dài miên mang làm cho tên nàng đó nhìn sướng mắt.

Lý Thành Hổ nhìn mà đau lòng, thứ mỹ vị này hắn phải ăn từng chút cho đỡ thèm đó.

- Vậy là chấm hết rồi phải không, vậy là tất cả đổ xuống sông. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đạo hữu có phải vừa đột phá không ?

- Hổ ca đừng đùa nữa, tim ta sắp tan nát rồi đây này.

Lão đầu nhìn vẻ mặt đần độn của Lâm Phong chỉ muốn đá cho khuất mắt, mấy đời đệ tử của lão đều là kiêu hùng một phương, thê th·iếp thành đàn, không phải thánh nữ thì cũng là thiên kim đại tộc, giờ nhìn tiểu tử này mà thấy chán, càng nghĩ càng tức.

- Không có gì.

Lâm Phong nhìn vẻ mặt của nàng mới biết bản thân lỡ lời, nét mặt liền thay đổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Lão đầu sao ta thấy đau đầu quá, có khi nào dược tề của lão hết hạn hay có vấn đề không ?

- Còn không phải là nghe theo lời của lão sao.

- Ta có thể vào trong nói chuyện không ?

- Tiền bối đừng thừa nước đục thả câu, đó không phải đạo quân tử.

- Tiểu tử ngươi còn chưa hiểu sao ?

- Bây giờ bài trận luôn đúng không ?

Lý Thành Hổ ngồi nướng thịt chuột bên ngoài nhìn thấy Lâm Phong chán nản rời đi liền tiến lại an ủi.

Khi trận kỳ cuối cùng được cấm xuống, độc khí khắp nơi tụ lại một chỗ tạo thành một vòng xoáy lớn làm kinh động cả yêu thú bên trong sơn cốc.

- Đệ biết rồi, đa tạ.

Bên ngoài phong linh, một tên hắc y nhân lơ lửng giữa trời, ánh mắt như u linh nhìn về tòa thành trước mặt, dưới chân hắn là mấy bộ t·hi t·hể mặt y phục Vô Cực thánh cung.

- Là chỗ này.

- Chuyện…

- Bên phải, đi.

- Hài…

Nàng nhìn vẻ mặt thất vọng của hắn liền lên tiếng.

Lâm Phong đần mặt.

Liễu Huân Vũ nhỏ giọng, ánh mắt thoáng chút thất vọng.

Chương 39: Lạc Nhạn cốc

- Chẳng lẽ đệ không gặp được Liễu đạo hữu, vậy đệ ở trong đó lâu như vậy làm gì ?

Lâm Phong dần lấy lại được phong độ, bắt đầu thực hiện kế hoạch.

Lâm Phong như gà trống ngẩn đầu, chỉ tính ở Thương Vân thành thì hắn đã bước vào hàng cao thủ.

- Vậy à.

- Lão đầu cách này có ổn không ?

Lâm Phong nhìn xiên thịt nướng trước mặt tiện tay lấy một xiên cho vào miệng, ăn cho đỡ buồn.

- Là chuyện gì ?

- Hả ?

- Không lâu nữa hắc ám sẽ bao trùm nơi này.

Hắc y nhân dứt lời, thân ảnh như hắc vụ tan biến vào bóng đêm vô tận.

- Hút gì mà hút dữ vậy.

- Căng vậy sao ?

- Đừng nói ai biết tiểu tử ngươi quen lão phu.

Lâm Phong nhanh chóng bày trận, thứ này hắn đã thử nghiệm cả trăm lần chỉ cần vài phút là xong.

Lâm Phong lấy ra thêm mấy con hắc mộc thử đưa cho Hổ ca rồi rời đi, trên đường trở về hắn ghé qua cứ điểm của Thiết Sơn môn tìm một cái nhiệm vụ sau đó trở về nhà.

Liễu Huân Vũ nhíu mày, nếu là bình thường thì nàng đã rút kiếm rồi, khuê phòng của nữ nhân sao có thể để nam nhân tùy tiện vào được.

- Đừng nhìn nữa, nơi này không có con yêu thú nào đâu.

Lâm Phong tìm một chỗ ẩn nấp, theo lời của lão đầu thì khi trận pháp được kích hoạt vô số độc khí sẽ tụ về một chỗ tạo ra một lượng độc khí khổng lồ, ngay cả huyền thú đỉnh phong cũng không dám tới gần.

- Vừa rồi ta chỉ nói chơi, đạo hữu đừng để ý, ta đến đây là để hỏi chuyện của quỷ linh chi.

- Lưu đoàn trưởng từng dặn ta đừng có đánh chủ ý lên người Liễu đạo hữu, vì sao thì hắn không nói.

- Cuối cùng tiểu tử ngươi cũng nói được một câu tiếng người, nha đầu kia sao có cửa so với lão phu.

Lão đầu nổi lên khen một câu, ánh mắt nhìn Liễu Huân Vũ có thêm vài phần thưởng thức, Lâm Phong gật đầu phụ họa.

- Là chuyện này sao ? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Liễu đạo hữu hôm nay có thời gian không, ta muốn mời đạo hữu đi dạo vài vòng trong thành.

- Đa tạ ý tốt của đạo hữu, ta còn phải tu luyện.

Liễu Huân Vũ nói xong thì đóng cửa phòng, Lâm Phong nhìn cửa gỗ trước mặt rồi cuối đầu.

- Hài, bỏ là đúng.

- Lâ·m đ·ạo hữu, có chuyện gì không ?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Lạc Nhạn cốc