Thiên La
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 397: Thi đấu
- Tỷ nói thật ?
Lão đầu thở dài.
Không chỉ có Lâm Phong mà cả Phi Dao cũng lo lắng, nhất là khi nhìn thấy bộ dáng c·hết nhát của tên sư đệ.
- Phụ thân, các vị trưởng bối đã có mặt đầy đủ.
Cho dù đắt tội với cả thiên hạ thì sao, chỉ cần đời này không hối hận là được.
- Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, tiểu nhân lại càng khó.
Đại thủ kết ấn, linh lực bên trong cơ thể không ngừng tỏa ra hóa thành một vòng xoáy cuống lấy hỏa ảnh và hắc khí.
Trong số thánh nhân vẫn lạc khi đại chiến với hư không yêu thú thì có hai người xuất thân từ Trường Hà.
- Có cần phải như vậy không ?
Liễu Mông từ bên ngoài bước vào, sau lưng lão là Liễu Kỳ và Lâm Phong.
Hôm sau, vào thời khắc nhật nguyệt giao hòa, vô số tu sĩ cùng hướng về Trường Hà thánh cung với quyết tâm lấy lại những gì đã mất.
- Chốt kèo.
Phi Dao tức đến dặm chân, vì danh dự của Cửu Huyền đan cung, nàng phải tìm cách trấn an tên sư đệ.
Lâm Phong lập tức phản đối, hắn cho rằng phương pháp của lão đầu có vấn đề.
- Lão đầu hình như biện pháp này của lão không khả quan.
- Tiểu Phong tử, nếu lần này đệ thắng cuộc thì ta sẽ tặng đệ một bộ nữ y.
- Không phải trùng hợp.
- Thật là trùng hợp, cả hai người này đều ở bên trong đại thành trì.
Vì để đề phòng một số tu sĩ quá khích có hành vi g·ây r·ối t·rật t·ự vào đảm bảo an toàn thi đấu, thánh cung đã phái năm vị chấp sự bảo vệ chiến đài.
Huân Vũ cuối đầu, đôi gò má ửng đỏ, ánh mắt nhu tình nhìn nam nhân phía xa, tuy Lâm Phong vẫn chưa mang sính lễ đến nhưng gia chủ và trưởng bối đều đồng ý thì không ai có thể ngăn cản hôn sự của nàng và hắn.
- Tiểu tử ngươi chỉ thất bại vài lần đã muốn bỏ cuộc ?
Vì chuyện của tổ địa, Lâm Phong dự tính âm thầm đến Liễu gia nhưng hành tung của hắn đã sớm bại lộ nên không cần phải che giấu.
Liễu Mông bước tới vỗ vai Lâm Phong.
Vẻ mặt Lâm Phong lập tức thay đổi.
- Đệ còn biết thứ đó không thể đổi linh thạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Phong cảm giác ánh mắt của đám tu sĩ nhìn hắn giống như nhìn thấy kẻ thù không đội trời chung, không giống như đang phô trương thanh thế.
Chương 397: Thi đấu
Lâm Phong bước đi trên đường, vẻ mặt hoang mang lo lắng, trước sau đều có người hộ tống nhưng trong lòng hắn vẫn cảm giác bất an.
- Quay đầu là bờ, lão đừng chấp mê bất ngộ nữa.
- Tiểu tử, đi theo lão phu.
Lâm Phong nhíu mày, xem ra lão đầu nói không sai, đám người U Minh thánh cung hoàn toàn không biết gì về Ma tộc.
- Đệ dám.
- Đệ mà thua thì biết tay ta.
Lưu danh thiên cổ thì được bao nhiêu linh thạch, Lâm Phong lấy ra mấy tấm địa đồ của Trường Hà thánh cung quan sát.
Từ khi luyện thành ám linh chi thể, Lâm Phong gần như chưa từng dùng đến, hắn cảm giác cái thể chất này có chút phế.
Mấy chục vạn năm trước, thánh nhân hoàn toàn có thể chiếm lấy một cái linh mạch để tu luyện.
Tiếp tục như thế này thì số linh thạch của nàng sẽ không từ mà biệt, tỷ tỷ cũng không tha cho nàng.
- Suỵt… đệ nhỏ giọng một chút.
Lãnh Phi Dao nhìn tỷ tỷ đi phía trước, nhỏ giọng nói.
Đôi mắt xinh đẹp đảo vài vòng cuối cùng dừng lại trên người tỷ tỷ, trong đầu lóe lên ý tưởng.
- Chưa từng.
Cũng chính vì nguyên nhân này lão càng muốn mang Lâm Phong ra thử nghiệm, biết đâu sẽ tạo ra kỳ tích.
- Đệ là nam nhân thì cần nữ y làm gì ?
- Tất nhiên là biết.
Trong lúc đám người bên ngoài đang bàn tán thì Lâm Phong vẫn ở trong phòng bế quan tu luyện, cơ thể hắn chia làm hai nữa, một bên là hỏa ảnh lấp lánh, một bên là hắc quang u ám.
Lâm Phong gật đầu, nếu mọi chuyện đúng như lão đầu suy đoán thì dễ làm, hắn chỉ sợ mấy vị thánh nhân nhàm chán chạy đến những chỗ như tuyệt địa thành lập động phủ thì toan.
Sau khi thương lượng, lão đầu đã đề nghị hắn thử dung hợp cả hai loại thể chất làm một.
Ngược lại, đám tộc nhân lại không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bọn chúng đều biết Lâm Phong đến Liễu gia cầu thân, sính lễ còn chưa tới làm sao lại thành công rồi.
Nói thì dễ nhưng làm mới khó, Lâm Phong đã thử cả trăm lần đều thất bại, lão đầu suy đoán nguyên nhân là do tư chất của hắn quá kém.
- Hay là đệ giả thua có được không ?
- Cái gì ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lãnh Phi Dao trừng mắt nhìn tên sư đệ.
- Sao hả, có muốn không ?
- Cùng lắm thì bị tỷ đánh vài cái còn hơn kết thù với mấy vạn tu sĩ.
Lão đầu sống mấy chục vạn năm, đọc qua vô số thư tịch, nhìn thấy không ít tu sĩ có song linh thể, tam linh thể nhưng chưa từng nghe nói đến chuyện dung hợp thể chất.
Phía sau cửa phòng, Liễu Ngọc Chân liếc nhìn tỷ muội bên cạnh, mỉm cười nói.
- Đệ… đệ không biết cái gì gọi là danh dự sao ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoài ra còn có một đoàn người được cử đi hộ tống Lâm Phong, đảm bảo hắn vẫn toàn thây trước khi trận đấu bắt đầu.
- Tiểu Phong tử, bọn họ chỉ phô trương thanh thế không có gì phải sợ.
Vừa bước vào đại sảnh, ánh mắt lão nhìn đám người xung quanh, giọng nói tràn đầy uy nghiêm.
- Tùy ý.
- Ta biết rồi.
Ngũ cung đại hội lần trước hắn đã làm cho đám tu sĩ táng gia bại sản, lần này tuyệt đối không thể phạm sai lầm, thà mất vài viên đan dược còn hơn là m·ất m·ạng.
- Ta hỏi nè, lão có từng nhìn thấy tên nào dung hợp thể chất bao giờ chưa ?
Sau này thiên địa biến đổi, linh mạch cạn kiệt, Nhân tộc chỉ có thể xây dựng thành trì bên trong phong linh cho nên mới xảy ra trường hợp như vậy.
- Có luôn.
Đám lão đầu nghe Liễu Mông tuyên bố chỉ mỉm cười, hoàn toàn không chút kinh ngạc như đã sớm đoán được.
Vài ngày trôi qua, đám tu sĩ bên trong thánh thành đều biết được lần này ôn thần tới Trường Hà là để cầu thân chứ không phải thách đấu, vì nguyên nhân này mà hình tượng của Lâm Phong trong lòng đám tu sĩ đã có chút chuyển biến.
Lâm Phong từng hứa sẽ mang di hài bọn họ an tán nơi quê nhà, bây giờ đúng lúc có thể thực hiện.
- Hình như không giống lắm.
Hỏa linh thể thì dùng luyện đan, ám linh thể thì dùng để thôn phệ tạp chất của linh dược, từ đó nâng cao chất lượng của đan dược.
- Đệ…
- Không phải là của ta mà là của tỷ tỷ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Phong gật đầu, vẻ mặt vô cùng thành thật.
- Có được chọn màu không ?
Hôm sau, tin tức Lâm Phong được Liễu gia chấp nhận nhanh chóng truyền khắp thánh thành, trở thành đề tài bàn tán của đám tu sĩ.
- Quên đi.
Bên trong đại sảnh, phần lớn trưởng bối trong tộc đều có mặt, bên ngoài còn có cả đám tộc nhân kéo đến, vừa xem vừa bàn tán, không khí vô cùng náo nhiệt.
- Đa tạ tỷ tỷ.
- Nếu tiểu tử ngươi thành công nhất định sẽ lưu danh thiên cổ, không muốn sao ?
Thánh môn rộng mở chào đón tu sĩ, chiến đài và kháng đài đều đã chuẩn bị sẵn sàng, đệ tử đứng thành từng hàng, thanh thế vô cùng to lớn.
- Có nội y không ?
- Chúc mừng.
Một già một trẻ nói được vài câu thì bên ngoài có người đến, giọng nói của Liễu Kỳ truyền vào.
Trước khi trận đấu bắt đầu, Lâm Phong nghe nói bên trong thành có tổ chức đặt cược, hắn là tuyển thủ nên không thể tham gia nhưng vẫn biết được chín phần là đặt vào Trương Huyền.
- Bắt đầu từ hôm nay, Lâm Phong chính là người của Liễu gia.
- ẦM… (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.