Thiên La
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 513: Mê trận
- Đúng là một loại trận pháp thú vị.
Sau khi quan sát một lúc, hoàng y nữ tử hướng về một phía bước đi, đám tu sĩ im lặng theo sau, ngay cả Ung Ngạn cũng không dám lên tiếng.
- Thẳng tiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão đầu đoán có thể bọn họ đã tiến vào một cái mê trận, trước khi lựa chọn đường đi thì Lâm Phong sẽ để lại một vài ký hiệu, như vậy không sợ lặp lại.
- Đi.
Mấy hôm trước lão theo dõi Lâm Phong đến chỗ này thì mất dấu, dù đã tìm kiếm rất nhiều lần vẫn không phát hiện được tung tích, lão không cam lòng nên vẫn ở lại nơi này chờ thời.
Sau nhiều năm nghiên cứu vẫn không có kết quả, lão chỉ có thể tìm đến Đan thành với hi vọng sẽ có một tên đan sư nào đó nhận ra được thứ này.
Một canh giờ trôi qua, hỏa vụ xuất hiện biến động, lối vào trận pháp dần hiện rõ, hoàng y nữ tử dẫn theo mọi người lần lượt tiến vào bên trong.
Cứ đi được một dặm sẽ có hai con đường xuất hiện, nhiệm vụ của hắn là chọn một trong hai con đường để tiếp tục bước đi.
- Hửm ? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Loại trận pháp này chỉ hiện ra trong một khoảng thời gian cố định.
Trước khi lối vào biến mất, một đạo lam quang đã bay vào bên trong, không gian dần khôi phục lại như lúc đầu.
Chuyện này làm cho hắn cảm giác đau đầu, thông thiên lệnh không có hiệu quả chứng tỏ cảnh vật nơi này không phải do trận pháp hóa thành.
Đột nhiên lệnh bài trên người lão đầu lóe sáng, lão vội bước ra bên ngoài căn phòng, đại thủ hướng về phía không trung chụp tới, trong tay xuất hiện một cái lệnh bài.
- Mỏi chân chứ thú vị gì.
Không ngờ lão chưa kịp hành động thì Lâm Phong đột nhiên biến mất, ánh mắt lão nhìn về phía lối vào của trận pháp, vẻ mặt do dự dần trở nên kiên định.
- Là vạn lý truyền tin lệnh của tứ ca.
Lâm Phong nhìn gốc đại thụ trước mặt, trên thân có khắc hai chữ Lâm Phong, bộ dáng chán nản, đây đã là lần thứ ba hắn nhìn thấy gốc đại thụ này rồi.
- Tại sao không lập tức tiến vào ?
- Cái tên tiểu tử đó đúng là có chút bản lĩnh, không chỉ khiến Nguyệt Thần của chúng ta chú ý mà đến cả Thánh nữ Ma giáo cũng không tha.
Lão lấy ra một cái lệnh bài, mặt trước có khắc một cái đan đỉnh, mặt sau là một chữ Lý to tướng.
- Hài, tên tiểu tử này đúng là phiền phức, ngay cả tôn giả cũng chọc vào.
- Lão đầu có phải lão bí rồi không ?
Còn nguyên nhân vì sao lão theo dõi Lâm Phong phải bắt đầu kể từ lúc diễn ra đấu giá hội của Vạn Bảo Các ở Đan thành.
Khi Lâm Phong vừa tiến vào sơn mạch lão đã có ý định động thủ nhưng lại phát hiện nơi này có không ít tu sĩ, lỡ như bị người khác nhìn thấy thì không tốt nên lão quyết định đợi khi tiến sâu vào sơn mạch sẽ ra tay.
- Vẫn là cái nơi này sao ?
Cách đó vài dặm, một lão đầu đang vận công đột nhiên mở mắt, giọng nói kinh ngạc.
Hoàng y nữ tử vừa dứt lời liền tìm chỗ vận công điều tức, Ung Ngạn nhìn theo bóng lưng nữ tử, ánh mắt âm trầm.
Bên trong Lạc Sơn, ba người Lâm Phong vẫn tiếp tục hành trình, nữa canh giờ trôi qua, bọn họ dừng lại bên cạnh một gốc đại thụ.
- Không ngờ ở đây lại có một cái trận pháp huyền diệu như vậy.
Tuy thương thế của Lâm Phong vẫn chưa khỏi nhưng đã có thể tự đi, lúc này hai chân của hắn đã mỏi nhừ.
Đám người Lâm Phong nghĩ ngơi một lúc rồi lại tiếp tục hành trình, vài canh giờ trôi qua, gốc đại thụ lại xuất hiện trước mặt ba người.
Lâm Phong nhìn về phía trước, nơi đó có hai con đường cho hắn lựa chọn, mỗi đường đều có giấu vết của hắn để lại.
- Lão đầu có phải lại bị lạc rồi không ?
- Vậy bây giờ đi đâu đây ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Nữa canh giờ trôi qua, hoàng y nữ tử dừng bước, nàng thu lại trận bàn.
Cặp dưỡng hồn ngọc mà Lâm Phong đấu giá được là bảo vật của lão mang đến, hi vọng có thể tìm được người nào đó biết hàng.
- Nếu đã biết ý đồ của bọn chúng, vậy kế tiếp chúng ta sẽ làm gì ? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ngay cả một đám vương giả cũng dám tiến vào, chẳng lẽ lão phu là tôn giả lại không dám.
Đại Dương thành, bên trong căn phòng sang trọng, Lý Nguyệt Thần cùng với một vị trưởng lão đang thưởng trà luận đạo.
- Xem ra tin tức của chúng ta nhận được là chính xác, Ma giáo thật sự để ý đến Lâm Phong.
Sau khi kiểm tra lệnh bài, vẻ mặt Lý Nguyệt Thần hiện ra chút kinh ngạc.
Tuy lần này kế hoạch của Ma giáo nhắm vào Lý gia hoàn toàn thất bại nhưng đã để lại thiệt hại nghiêm trọng, danh tiếng bị ảnh hưởng, vài vị trưởng lão bị phạt vào cấm địa, Lý Mộng Kỳ bị cấm túc ba năm, sau khi mãn hạn sẽ kết hôn với một tên chân truyền đệ tử của Hỏa Dương thánh cung, tương lai của nàng ở Lý gia chính thức kết thúc.
Chương 513: Mê trận
- Ha ha, ta không nói là được chứ gì.
Lão đầu dùng thần thức kiểm tra lệnh bài vài lần rồi đưa cho nữ tử ngồi bên cạnh.
Đến lần thứ bảy gặp được gốc đại thụ, trong lòng Lâm Phong dâng lên một cảm giác vừa chán nản vừa tuyệt vọng, không muốn tiếp tục. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dưới sự cưỡng ép của lão đầu, hắn lại tiếp tục hành trình, đến lần thứ chín thì cả Huân Vũ và Thanh Thanh đều sinh ra cảm giác tương tự như Lâm Phong.
Lão đầu mỉm cười, lão hiểu rõ nha đầu này chí lớn, nhất định sẽ không vì một tên tiểu tử mà làm hỏng đại nghiệp.
Lão đầu quát lên một tiếng, lệnh bài phá không bay đi, ánh mắt lão nhìn l·ên đ·ỉnh của Lạc Sơn một lúc rồi xoay người rời đi.
Nữa ngày trước, Lâm Phong đã không còn nhìn thấy bảo vật và linh dược xuất hiện, thay vào đó là một con đường mòn dẫn l·ên đ·ỉnh núi.
- Đường thương đau đầy ải nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người…
Lý Nguyệt Thần tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, tuy nàng đã dùng Ung Ngạn để lấy lại chút lợi ích nhưng đó chỉ là món khai vị, nàng nhất định phải để Ma giáo trả giá.
- Lục thúc, người còn nói lung tung thì sau này Nguyệt Thần sẽ không đến thăm thúc nữa.
- Một canh giờ nữa lối vào sẽ xuất hiện ở đây.
- Tiểu tử ngươi than cái gì, đi thêm vài vòng nữa là tới rồi.
Từ sau khi buổi đấu giá kết thúc, lão luôn âm thầm theo dõi Lâm Phong nhưng vẫn chưa có cơ hội ra tay, tuy lão không biết tên tiểu tử đó chạy đến Cốt Hỏa sơn mạch để làm gì nhưng đây lại là cơ hội tốt của lão.
Nhưng cho dù hắn lựa chọn kiểu gì vẫn sẽ quay lại nơi vừa tiến vào mê trận, lúc đầu còn tưởng là huyễn cảnh nhưng khi Lâm Phong kích hoạt thông thiên lệnh thì mọi thứ vẫn không đổi.
Mấy chục năm trước lão vô tình tìm được động phủ của một tên thiên cấp đan sư, cặp dưỡng hồn ngọc chính là được lấy từ trên di hài của tên đan sư đó, tuy lão không biết thứ này dùng để làm gì nhưng chắc chắn không phải phàm vật.
- Chỉ là một cái tiểu trận sao có thể làm khó lão phu.
- Tất nhiên là dẫn xà xuất động.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.