Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thiên La

Unknown

Chương 533: Cảm vực

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 533: Cảm vực


- Ngạo Phong chỉ muốn nói vài lời nếu Lâm huynh không rãnh thì có thể để dịp khác.

Lâm Phong chợt nhớ tới một chuyện, giọng nói có chút bất an.

Nam Cung Ngạo Phong dứt lời, đại thủ bắt ấn, hai ngón tay hóa chỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Huân Vũ cũng nhìn thấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Huân Vũ nhìn vẻ mặt trầm ngâm của Lâm Phong, nhịn không được hỏi.

Chuyện là Lâm Phong đang rơi vào bình cảnh không cách nào tu luyện ra linh vực của bản thân nên muốn nhân cơ hội này thỉnh giáo Nam Cung Ngạo Phong.

- Tại hạ có vài chuyện muốn thỉnh giáo đạo hữu không biết có được không ?

- Nếu đạo hữu gặp nguy hiểm bên trong Hỏa Nguyên có thể sử dụng thứ này, tại hạ sẽ lập tức chạy tới cứu viện.

Lúc đó tâm tư của hai nàng chỉ tập trung vào an nguy của hắn, đâu còn hơi sức mà để ý xung quanh.

- Cứ để hắn đi một mình như vậy sao ?

- Đạo hữu có chuyện gì sao ?

Huân Vũ mỉm cười.

- Đạo hữu hiểu lầm, tại hạ là chấp sự Trường Hà chiến cung.

- Chỉ có hai ngươi ?

Nam Cung Ngạo Phong vừa nhìn đã biết là cao thủ, am hiểu về vực của đối phương chắc chắn không thua kém bạo nữ, hơn nữa thanh niên này còn nợ ân tình của Lâm Phong chắc là không thừa nước đục thả câu, cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua.

Nam Cung Ngạo Phong gật đầu, trong lòng đã sắp hết kiên nhẫn, nếu không phải Nam Cung Như Mộng nhờ vả thì còn lâu hắn mới tốn thời gian với một tên đan sư như vậy.

- Im miệng.

Huân Vũ nhìn đôi nam nữ bên cạnh mắt lớn trừng mắt nhỏ, chỉ biết cười khổ, đôi oan gia này không cãi nhau thì không chịu nỗi sao.

- Lâ·m đ·ạo hữu còn chuyện gì sao ?

- Trước khi giấu ma trận ta có đi giải quyết vấn đề có phải hai ngươi đã thấy…

Chương 533: Cảm vực

- Không biết Nam Cung đạo hữu muốn bàn về đan thuật hay dược lý ?

- Hừ, ta chỉ sợ tên đó b·ị t·hương sau đó lại đổ thừa ta thiếu trách nhiệm.

- Mời nói.

Từng kiếm ảnh đâm về phía Lâm Phong, hắn vội vận linh lực hộ thể, hỏa ảnh rực cháy ngăn lại công kích của đối phương.

- Lần này Trường Hà thánh cung có được cơ hội tiến vào Hỏa Nguyên là nhờ vào ân tình của Lâ·m đ·ạo hữu, Ngạo Phong thay mặt thánh cung xin nói lời cảm tạ.

Phong Thanh Thanh trừng mắt nhìn d·â·m tặc.

- Làm sao ta biết được.

- Đa tạ hảo ý của đạo hữu.

- Ngươi còn nhắc lại chuyện này thì đừng trách ta.

Mấy hôm trước lão đầu đã bày ra cho Lâm Phong một phương pháp mới để tu luyện linh vực đó là cảm vực.

- Lâ·m đ·ạo hữu hiểu đại nghĩa như vậy, Ngạo Phong vô cùng kính phục.

- Nam Cung huynh không cần khách sáo, đều là đồng đạo Nam Hoang giúp nhau là chuyện nên làm.

Lâm Phong nhíu mày, chuyện ma trận nếu để người khác phát hiện sẽ rất phiền phức, có nên đi thu hồi lại không ?

- Ngươi lại muốn làm gì ? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nam Cung trưởng lão chính là chân truyền sư phụ của tại hạ. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đúng vậy, hơn nữa còn là chuyện rất quan trọng.

Bên ngoài hang động, Nam Cung Ngạo Phong đang bước đi chợt dừng lại, ánh mắt như một thanh lợi kiếm nhìn nam nhân bên cạnh.

Lâm Phong gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.

Nói một cách đơn giản là Lâm Phong sẽ tìm một vài người đáng tin để bọn họ thi triển vực vây khốn hắn vào bên trong, từ đó hiểu thêm về linh vực.

Lâm Phong bỏ qua mọi lời dụ dỗ của lão đầu, muốn thành đại đạo thì tâm phải vững.

Phong Thanh Thanh bỉu môi, nàng do dự một lúc cuối cùng không nhịn được mà tiến về phía cửa hang, Huân Vũ lặng lẽ theo sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Phong chuẩn bị khẩu chiến với bạo nữ thì nghe được giọng nói bên cạnh truyền đến, hắn xoay người nhìn lại thì phát hiện đối phương là một thanh niên anh tuấn, khí chất bất phàm, thiếu chút nữa là có thể so với hắn.

Nam Cung Ngạo Phong nhìn đối phương thu lấy tính vật thì xoay người rời đi, vừa đi được vài bước lại nghe thấy giọng nói của Lâm Phong truyền đến.

- Hai người vẫn chưa đánh mà đã làm lành rồi sao ?

- Thật sự chỉ động khẩu không động thủ ?

Lâm Phong nhận lấy hồng châu, vừa chạm vào liền có cảm giác ấm áp, nếu không thể kích hoạt thì dùng để sưởi ấm cũng được.

Phong Thanh Thanh nhìn hai tên nam nhân cùng đi ra khỏi thạch động, vẻ mặt có chút lo lắng.

- Kiếm vực, mở.

- Tiểu tử ngươi không phải nói sỉ khả sát bất khả nhục sao.

Lần trước khi Nam Cung Như Mộng đến bài tỏ, Lâm Phong có đưa ra một vài nhận xét công tâm về phụ thân của nàng, đúng là cái miệng hại cái thân.

Từ cổ chí kim đã có rất nhiều tu sĩ lựa chọn phương pháp này, hơn một nữa trong số đó thành công đột phá, số còn lại thì đột tử.

- Bạo lực không phải là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề, lão hiểu không ?

- Quân tử nhất ngôn.

- Kính phục thì không cần, chỉ cần năm trăm vạn trung phẩm linh thạch là đủ rồi.

- Chẳng lẽ đạo hữu muốn bàn chiến đạo với tại hạ, đợi đã…

Lâm Phong liếc nhìn xung quanh, thấy không ai để ý thì nhỏ giọng hỏi.

- Tại hạ không am hiểu về chiến đạo nhưng tại hạ có quen biết với vài vị đạo hữu…

Nam Cung Ngạo Phong nhìn sắc mặt Lâm Phong dần đổi, trong lòng khó hiểu, hắn chỉ muốn tìm đối phương nói vài câu có cần phải bày ra vẻ mặt phong phú như vậy không ?

- Lúc đó ngoài ngươi ra thì có ai nhìn thấy nữa không ?

Ánh mắt Thanh Thanh đề phòng nhìn đối phương.

- Hình như tại hạ đến không đúng lúc thì phải.

- Đạo hữu xin dừng bước.

- Nói mà không làm chính là ngụy quân tử.

Lâm Phong cảm giác không gian bắt đầu chuyển động, cơ thể hắn như bị thứ gì đó vây khốn, sau đó là vô số kiếm ảnh xuất hiện xung quanh.

- …

- Tại hạ Nam Cung Ngạo Phong ngưỡng mộ uy danh của Lâ·m đ·ạo hữu đã lâu, hôm nay có dịp gặp mặt nên muốn bàn luận.

- Thì ra là Nam Cung đạo hữu, nghe danh đã lâu.

Nam Cung Ngạo Phong lấy ra một viên hồng châu đưa cho đối phương.

- Lâ·m đ·ạo hữu cẩn thận.

Một khi rơi vào vực của người khác chẳng khác nào giao sinh mệnh cho đối phương, cho nên phương pháp này chỉ có thể tìm người đáng tin để thực hiện.

- Có phải ngươi lại muốn ăn đòn không ?

- Quân tử sỉ khả sát bất khả nhục, dùng b·ạo l·ực để khuất phục ta chính là sai lầm lớn nhất của ngươi.

- Vậy danh tiết của ta thì sao ?

Lâm Phong nghe đôi phương nói, khuôn mặt không nhịn được mà mỉm cười, ánh mắt nhìn đối phương tốt hơn vài phần, hình như đã lâu rồi chưa có ai khen nên có chút mất kiểm soát.

- Co được dủi được mới là đạo quân tử.

- Không biết đạo hữu có quen biết Nam Cung trưởng lão không ?

- Có chuyện gì sao ?

Lâm Phong nói thầm, dù sao hắn cũng lấy được thứ tốt từ chỗ Nam Cung Như Mộng chẳng những không lỗ mà còn có lời, chuyện đại nghĩa như vậy ai mà không muốn làm.

Sau khi thương lượng xong, cả hai tìm một nơi thanh tịnh để luyện tập.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 533: Cảm vực