Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thiên La

Unknown

Chương 538: Đại Nguyên sơn mạch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 538: Đại Nguyên sơn mạch


- Đó chính là Đại Nguyên sơn mạch sao ?

Tuy không tìm được t·hi t·hể của sa ngư nhưng cũng không gặp phải sa bạo, xem như là có được có mất, tiếp tục thế này thì chưa tới mười ngày nữa bọn họ có thể tiến vào khu vực phụ cận Hỏa Nguyên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đơn giản là vì dãy sơn mạch phía trước rất lớn, giống như một bức tường chắn ngang thiên địa làm cho người ta sinh ra cảm giác tuyệt vọng khi đối diện, không cách nào vượt qua.

- Đã làm phiền đạo hữu.

- Trưởng lão nói không sai.

Huân Vũ nhìn vẻ mặt ngẫn người của hắn, khóe môi khẽ cong.

Lâm Phong bước tới bên cạnh cửa phòng, trong lòng kiềm nén hưng phấn, nhỏ giọng gọi.

- Không sao, càng nhỏ càng tốt.

- Làm phiền trưởng lão. (đọc tại Qidian-VP.com)

Theo như tin tức truyền về thì trong số ám vệ Ung gia cử đi bắt Lâm Phong có một tên kim vệ và bốn tên ngân vệ, với đội hình này thì đừng nói là một tên đan sư như Lâm Phong cho dù là thiên kiêu chiến đạo cũng đủ sức đánh một trận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù trời còn chưa tối nhưng các vị tôn giả đã quyết định nghĩ ngơi, nơi này không phải Sa Nguyên nên không có thạch động, tu sĩ có thể tùy ý dựng trại nhưng không được vượt quá khoảng cách ba dặm.

Lăng Tử Yên tiếp nhận ngọc bài, khóe môi khẽ cong lên.

Nhưng cái bảo khố này không phải ai muốn lấy cũng được, chỉ là đường đến Hỏa Nguyên đã đủ dập tắt quyết tâm của phần lớn tu sĩ trong thiên hạ.

Trong lúc Huân Vũ dựng chỗ thì nhìn thấy Lâm Phong chạy loạn xung quanh, nàng có thể đoán ra được vài phần nguyên nhân.

Phong Thanh Thanh đắt ý nhìn tên nam nhân đối diện, từ lúc Huân Vũ biết chuyện giữa nàng và Lâm Phong thì tình cảm cả hai ngày một tốt, thỉnh thoảng chung phòng cũng là chuyện bình thường.

- Không còn sớm nữa, đạo hữu cũng nên nghĩ ngơi.

Nơi rộng lớn nhất Tây Hoang là Sa Nguyên nhưng nơi có nhiều linh dược nhất không phải Đan thành cũng không phải Hỏa Dương thánh cung mà chính là Hỏa Nguyên, nơi đây giống như một cái bảo khố của thiên địa.

- Cái tên Ung Dịch Thanh này sao lại hồ đồ như vậy, một khi kim vệ xảy ra chuyện thì địa vị của lão cũng không yên được.

Hai ngày trước, tất cả mọi người đã rời khỏi Sa Nguyên, phía trước bọn họ là một thảo nguyên xanh cỏ, đây cũng chính là khu vực phụ cận Hỏa Nguyên.

Lão đầu đứng bên cạnh nhíu mày.

Nếu như Ung Dịch Thanh không còn là gia chủ thì địa vị của lão chỉ ngang với trưởng lão trong tộc, muốn uy h·iếp thánh nữ Ma giáo là chuyện gần như không thể.

- Huân Vũ tỷ tỷ, đệ là Lâm Phong đây.

- Thời của lão tử tới rồi.

- Sao ta lại không thể ở đây ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại Nguyên sơn mạch tuy hùng vĩ nhưng số lượng yêu thú lại rất ít vì nơi đây có một thứ khiến cho cả tu sĩ và yêu thú không dám đến gần.

Ba người Lâm Phong tìm được một gốc đại thụ to lớn làm nơi dựng chỗ, để đảm bảo an toàn hắn còn bài thêm một vài trận pháp đơn giản xung quanh.

Nhờ có những dòng đại hà từ phía bắc đổ về kết hợp với thổ nhưỡng màu mỡ của Tây Hoang đã tạo ra một mảnh thiên địa lý tưởng để sinh vật phát triển, càng tiến gần tới Hỏa Nguyên càng thấy được nhiều gốc đại thụ có kích thước to hơn bình thường.

Lâm Phong nhìn Huân Vũ xoay người bước vào phòng, hắn lập tức đuổi theo, sau khi tiến vào còn không quên khóa cửa.

Theo đúng kế hoạch thì Lăng Tử Yên sẽ phái người cầm chân Ung gia, trong thời gian đó nàng sẽ truy bắt Lâm Phong, sau khi lấy được bí mật sẽ giao người cho Ung Dịch Thanh xử lý.

- Thánh nữ, ám vệ của chúng ta phái đi theo dõi Ung gia vừa truyền tin về.

Vài ngày trôi qua, Sa Nguyên vẫn không có gì thay đổi, trừ dòng sa hà cuồn cuộn chảy bên dưới thì chỉ còn lại một mảnh cát vàng vô tận.

- Chẳng lẽ Lâ·m đ·ạo hữu muốn ở cùng Huân Vũ.

Chương 538: Đại Nguyên sơn mạch

Sau khi nghỉ ngơi một đêm, tất cả mọi người tiếp tục lên đường, trãi qua trận c·hiến t·ranh đoạt t·hi t·hể sa ngư, trong lòng đám tu sĩ đối với chuyến đi lần này lại có thêm vài phần chờ mong.

Lâm Phong lại thấy chuyện này rất bất thường, hắn nhớ bạo nữ có sở thích ngủ trên cây nhưng hôm nay lại chạy tới chỗ Huân Vũ, rõ ràng là muốn giành lão bà với hắn.

- Hả ?

- Sao… sao ngươi lại ở đây ?

- Nếu Ung gia đã quyết tâm như vậy thì chúng ta cũng nên nhượng bộ một chút.

Lâm Phong nhìn hư ảnh sơn mạch ẩn hiện bên trong hỏa vụ, lần trước đến Cốt Hỏa sơn mạch thì hắn đã nhìn thấy một cảnh tượng tương tự nhưng vẻ mặt vẫn tràn đầy kinh ngạc.

Nữ tử khẽ gật đầu, vì đề phòng hành tung bại lộ cho nên nàng không dám đuổi sát đám người Đan thành, thời gian ba ngày vẫn nằm trong dự tính.

Sau khi vượt qua sa hà thì đám người Lâm Phong tiếp tục lang thang bên trong Sa Nguyên gần nữa tháng, thời gian này tương đối thuận lợi, bọn họ chỉ có hai lần gặp phải sa bạo, tuy có hơi chật vật nhưng không thiệt hại về nhân mạng.

Nhưng khi Lâm Phong nhìn thấy cảnh tượng bên trong căn phòng, nụ cười vụt tắt, hưng phấn tụt không phanh.

- Lâ·m đ·ạo hữu đừng hiểu lầm, chỗ của Huân Vũ không lớn chỉ sợ đạo hữu không quen.

- Đúng là có chút không tiện.

- Tỷ tỷ có thể yên tâm nghĩ ngơi, đệ đã bày rất nhiều trận pháp xung quanh nơi này.

- Đệ cũng muốn nghĩ nhưng mà không có chỗ.

- Lâ·m đ·ạo hữu có chuyện gì sao ?

Sau khi bố trí trận pháp phòng ngự, Lâm Phong quay trở lại thì nhìn thấy một căn phòng nhỏ bên cạnh gốc đại thụ, khóe miệng khẽ nhếch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đối với tu sĩ thì muốn vượt qua một dãi sơn mạch là chuyện không khó nhưng với điều kiện là bọn họ có thể sử dụng linh lực một cách bình thường và không gặp phải yêu thú t·ấn c·ông.

Đêm xuống, bên trong một cái thạch động, gần mười tên hắc y nhân tụ tập, trong đó có một lão đầu cẩn thận kiểm tra xung quanh, lúc sau lão đi tới bên cạnh một nữ tử hành lễ.

Ánh mắt Lăng Tử Yên lóe lên, Ung Ngạn ngã xuống ít nhiều cũng có vài phần liên quan đến nàng, cho dù đã dùng danh ngạch Hỏa Nguyên và tin tức liên quan đến Lâm Phong để bù đắp nhưng thù g·iết con không đội trời chung.

Lâm Phong chỉ ra vẻ một chút không ngờ lại bị đối phương từ chối, nếu đêm nay không vào được phòng của Huân Vũ thì phải leo cây thật rồi.

- Ý của tại hạ là chỗ ở càng nhỏ thì sẽ càng cảm thấy ấm áp.

Yêu thú nơi này cũng không ít, ngay cả thiên thú cũng có vài đầu nhưng khi bọn chúng nhìn thấy đám người Lâm Phong xuất hiện đều tự động tránh đi.

Lúc sau, cửa phòng mở ra, Huân Vũ xuất hiện, vì nàng chuẩn bị nghĩ ngơi nên chỉ mặt một lớp y phục đơn giản, nhìn kỹ có thể thấy nội y ẩn hiện bên trong.

Lúc này khoảng cách giữa Lâm Phong và Đại Nguyên sơn mạch còn hơn trăm dặm nhưng hắn vẫn có cảm giác choáng ngợp, loại cảm giác này chẳng khác gì lần đầu nhìn thấy Thiên Hỏa Sơn.

Còn bây giờ thì nàng sẽ ngồi xem bọ ngựa bắt ve, sau đó một lưới bắt hết.

Nếu may mắn đến được Hỏa Nguyên thì chờ đợi bọn họ chính là một bức tường thành khổng lồ được tạo nên bởi dãy sơn mạch hũng vĩ nhất Tây Hoang, Đại Nguyên sơn mạch.

- Xem ra chúng ta sẽ gặp phải một chút phiền phức.

- Nếu tỷ tỷ thấy không tiện thì thôi vậy.

Lúc này có một nữ tử từ bên ngoài chạy vào.

- Hửm ?

Chuyện là Lâm Phong mãi mê bày trận nên quên mất phải dựng chỗ, đợi khi hắn phát hiện ra thì đã muộn rồi.

Huân Vũ nhìn tên nam nhân đối diện, gương mặt xinh đẹp thoáng hiện tiếu ý, nàng thà tin yêu ngư c·hết đ·uối còn hơn tin vào cái lý do dở hơi này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 538: Đại Nguyên sơn mạch