Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thiên La

Unknown

Chương 546: Chạy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 546: Chạy


Vài đầu huyết nhãn bạo viên đang giao chiến chợt dừng lại, sau khi hò hét một lúc thì bọn chúng chạy về phía cự sơn.

Lúc đầu Lâm Phong có ý định dốc toàn lực chạy về phía di tích Đan Minh, làm như vậy vừa tiết kiệm thời gian vừa trốn được huyết nhãn bạo viên, đúng là nhất cử lưỡng tiện.

- Tình hình lúc đó tiểu tử ngươi không có ma trận thì chạy được sao ?

Chương 546: Chạy

Cách đó vài chục dặm có ba đầu huyết nhãn bạo viên đuổi theo một nữ tử nhưng chỉ đuổi được một lúc thì quay trở về, bọn chúng còn phải canh chừng dược viên, hơn nữa tốc độ cũng không bằng đối phương.

- Sao lại như vậy.

- Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.

- Lớn chuyện rồi.

- Không… khục… khục

Nhưng cái diệu kế của hắn còn chưa kịp thi triển đã bị lão đầu dập tắt, thứ nhất thương thế của Lâm Phong chưa bình phục, thứ hai bọn họ không nắm rõ địa hình nơi này bằng huyết nhãn bạo viên cho nên khả năng bị đuổi kịp là rất cao.

- Có chuyện gì hả ?

- Hỏa Nguyên rộng lớn như vậy đâu chỉ có một ngọn hỏa sơn.

Y phục trên người Lâm Phong tơi tả, sắc mặt tái nhợt, linh lực tán loạn, hơi thở suy yếu, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều.

Sau khi thương lượng xong, Lâm Phong lấy ra địa đồ quan sát, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, cuối cùng trời cao cũng độ hắn một lần.

Lúc đó Lý Nguyệt Thần đã nhìn thấy Lâm Phong cưỡi một đầu yêu cầm xông thẳng vào vào bầy thiết sa hạt, theo suy đoán của trưởng lão trong tộc thì đầu yêu cầm đó sở hữu thượng cổ huyết mạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chẳng lẽ lão muốn ta quay trở lại, làm như vậy chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ.

Thi thể sa ngư xuất hiện trên đường tiến vào Hỏa Nguyên thật ra là do tam đại gia tộc đã an bài từ trước, mục đích là muốn nhìn rõ thực lực của đám thiên kiêu để tiện lên kế hoạch tranh giành tài nguyên.

Linh quang lóe lên rồi vụt tắt, một nam một nữ hiện ra bên cạnh Phong Thanh Thanh, nữ tử có vẻ không sao nhưng tên nam nhân thì cực kỳ thê thảm.

- Tiểu tử hồi phục đến đâu rồi ?

- Huân Vũ tỷ, Phong chấp sự đại sự không ổn rồi, té lẹ thôi.

Huân Vũ ở bên cạnh khẽ cuối đầu, giọng nói tự trách.

Cách tốt nhất bây giờ là tìm một chỗ an toàn để ẩn nấp, đợi thêm một thời gian để Lâm Phong khôi phục, huyết nhãn bạo viên sau khi tìm kiếm không có kết quả cũng sẽ lơ là.

- Chuyện cần làm ta đã làm, còn lại phải xem vào vận khí của đạo hữu.

- Tuân lệnh.

Vấn đề là phải đi đâu để tìm được một chỗ an toàn, bình thường thì cự sơn là lựa chọn tốt nhất, nơi đó gần như không có thiên thú sinh sống, số lượng yêu thú cũng không nhiều.

Bên trên hỏa sơn, Lý gia và huyết nhãn bạo viên liên tục giao chiến vài canh giờ cuối cùng cũng lấy đủ số lượng bách hỏa tinh nguyên thảo, bọn họ đang chuẩn bị rút lui chợt nghe được tiếng gầm thét từ trên ngọn cự sơn phụ cận truyền đến.

- Mau phát tín hiệu rút lui.

Chỉ có thượng cổ huyết mạch mới đủ sức khiến cho huyết nhãn bạo viên bỏ qua cả bách hỏa tinh nguyên thảo.

Sau khi Phong Thanh Thanh nghe được mọi chuyện, vẻ mặt phức tạp, vừa tức giận vừa bất lực, đã là lúc nào rồi mà cái tên này vẫn còn nổi lòng tham.

- Bớt nhảm, không đi sẽ không kịp.

- Im lặng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc nãy Lâm Phong dùng thượng cổ huyết mạch của thiên ảnh ma điêu để dụ dỗ đám huyết nhãn bạo viên, đối với yêu thú thì huyết mạch so với linh dược còn quan trọng hơn, đợi đám yêu viên từ hỏa sơn trở về nhất định sẽ truy đuổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Phong nhìn thấy ánh mắt lo lắng của nhị nữ, trong lòng dâng trào cảm giác tự trách, lúc trước một thân một mình thì muốn làm gì cũng được, bây giờ thì không thể rồi.

Phong Thanh Thanh nhìn huyết nhãn bạo viên rời đi, nàng lặng lẽ tìm một chỗ kín đáo ẩn nấp sau đó lấy ra ma trận kích hoạt, tất nhiên nàng sẽ không sử dụng mà chỉ báo hiệu cho tên nào đó biết.

- Có lẽ đã qua giai đoạn nguy hiểm.

- Ngươi lại gây ra chuyện gì ?

- Đúng là rừng càng già càng cay.

Nếu chỉ lấy sáu quả đại viêm thì không sao, đằng này Lâm Phong lại muốn đào cả gốc nên thời gian vượt qua tính toán, hắn cũng không ngờ huyết nhãn bạo viên lại dám động thủ.

Không chỉ Lâm Phong mà Huân Vũ cũng có chung ý nghĩ nên nàng chỉ sử dụng linh vực che mắt chứ không phòng thủ, còn tốt là đám bạo viên sợ làm tổn hại đến dược viên nên chỉ dùng một chiêu viên hống nếu không cả hai đã rơi vào tình trạng nguy hiểm.

- Vậy thì tranh thủ đi mau.

Phong Thanh Thanh vội truyền linh lực để giúp Lâm Phong ổn định thương thế, linh lực tán loạn bên trong cơ thể hắn dần khôi phục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù trong lòng tràn đầy hỏa khí nhưng nàng lại không thể ra tay với hắn, giờ mà đập một cái không chừng sẽ đi luôn.

Giọng nói Lâm Phong ẩn chứa oán hận, cho dù có muốn đi cũng không được, linh lực vẫn chưa dùng được thì đi kiểu gì.

- Ta hiểu rồi.

Lâm Phong là một trong số ít thiên kiêu có thể chiếm được tiên nghi của Lý Nguyệt Thần, đối thủ thú vị như thế này hi vọng không nên biến mất quá sớm.

- Là do muội không tốt, không bảo vệ được chàng.

Nhị nữ nhìn hắn đột nhiên bật dậy liền lên tiếng nhắc nhỡ, Phong Thanh Thanh trừng mắt nhìn d·â·m tặc.

Lão đầu tất nhiên không có ý đó, dù Lâm Phong muốn tự hủy thì lão cũng sẽ ngăn hắn lại.

Lâm Phong vừa mở miệng thì cảm giác cả người đau nhói, ho khan liên tục.

- Cẩn thận.

- Vừa đi vừa nói.

- Nè nè, lão có ý gì đây ?

- Lão không có chút lòng trắc ẩn nào sao ?

Âm dương ma trận đã thất truyền từ lâu, dù là tu sĩ cũng không có mấy người biết được chứ đừng nói đến đám yêu thú kia.

Trước khi kích hoạt ma trận, Lâm Phong để Huân Vũ thi triển linh vực che mắt huyết nhãn bạo viên, còn hắn sẽ nhận nhiệm vụ lấy linh dược.

Phong Thanh Thanh vừa vận công điều tức nhưng khi nhìn thấy thảm trạng của Lâm Phong liền bỏ ngang, vội tiến lại kiểm tra thương thế của hắn.

- Không phải lúc nãy đám bạo viên sợ tổn hại đến linh dược nên không muốn tấn công ta sao ?

Vài đầu huyết nhãn bạo viên vừa rời đi thì có tộc nhân chạy đến bên cạnh Lý Nguyệt Thần, bộ dáng cung kính.

- Chẳng lẽ hắn đã dùng đến đầu yêu cầm kia ?

Lý Nguyệt Thần nhìn bạo viên rời đi, ánh mắt suy tư.

Có thể lúc đó huyết nhãn bạo viên nghĩ đám người Lâm Phong đã bị trọng thương sau khi trúng chiêu nên bọn chúng mới không vội truy bắt.

- Chuyện đơn giản như vậy chẳng lẽ chỉ có tiểu tử ngươi nghĩ được ? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tiểu thư, có nên tiếp tục tấn công không ?

Đúng như lão đầu dự đoán, sau khi huyết nhãn bạo viên đẩy lui Lý gia lập tức chuyển qua truy đuổi Lâm Phong, hàng vạn đầu yêu viên như ong vỡ tổ chạy đi khắp nơi để tìm kiếm.

Tuy nói linh dược không trân quý như thương cổ huyết mạch nhưng cũng là thứ hiếm có khó tìm, nếu có thể giữ lại thì ai lại muốn hủy đi.

Lúc này ba người Lâm Phong đang ẩn nấp bên trong một cái hang động trên hỏa sơn, nơi này chỉ cách địa bàn của bầy huyết nhãn bạo viên ba ngọn cự sơn.

Lâm Phong nghe lão đầu nói, vẻ mặt vừa có tí huyết lại tái dần.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 546: Chạy