Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33: Hải Thành
Nhưng lúc này bên ngoài Hải Thành, nhìn về phía bờ biển, đang có vô số người đứng ở một chiếc thuyền lớn nhó nhìn.
“Thiên Cơ?” Hàn Thiên Vũ nhíu mày lấy làm lạ hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“vậy sao, nhưng những lúc ta cần ăn cơm uống nước, tắm rửa thì sao?” Hàn Thiên Vũ cười nói.
Thuyền đi được một lúc thì đậu ở bên bờ sông, ngay tại nơi Tống Khuyết và Hàn Thiên Vũ đang đứng chờ.
“có phải Thiên Cơ Hải Các là thế lực của nhân tộc? ta buổi sáng thấy chiếc thuyền này di chuyển từ phía nam đến.”
“Thiên Cơ”
“ Thiên Cơ Hải Các của chúng ta, không có chuyện gì trên thiên hạ này không biết, chỉ cần một mức giá chuẩn chỉ thì tất cả các thông tin các đại gia cần đầu sẽ xuất hiện”
“cộc cộc” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Khuyết lúc này đang chỉ huy đám thợ thuyền dựng lên biển quảng cáo, Hàn Thiên Vũ thì đúng ở trong phòng cao nhất của Thiên Cơ nhìn xuống, (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng mọi phương thế lực dù có cố gắng thế nào cũng không thể độc chiếm nơi này làm của riêng
Không có gì lạ
Kể từ đó Hải Thành là một nơi cực kỳ hỗn loạn, thế lực khắp nơi giao thoa tung hoành.
Nhưng cũng có người nghĩ rằng đây chỉ là hữu danh vô thực.
“Thiên Cơ Hải Các, không gì không biết, không gì không thông”
“được rồi nếu không có việc gì nữa thì ta về phòng của mình đây,” cảm thấy đã hết chuyện để nói, Hàn Thiên Vũ bèn đứng dậy đi về phía cửa, bên ngoài đã có một tên thủy thủ đợi sắn, giơ tay lên dẫn đường cho Hàn Thiên Vũ đi về phòng của mình.
“không biết được, nhưng thấy bọn họ phô trương như vậy, có thế lúc sau sẽ có chuyện hay mà xem”
“các hạ đã đạt đến Thánh Cảnh?” Tống Khuyết ngồi bật dậy, nhìn chằm chằm vào Hàn Thiên Vũ,
Hải Thành cũng không phải thuộc bất kỳ quốc gia nào quản lý, luật ở đây chỉ có một câu, “ cường giả vi tôn” các “ chư hùng trong Hải Thành cũng đang ngày đêm cực lực tranh đoạt lẫn nhau.
Không có gì lạ, con thuyền này quá lớn, màu đen tuyền, trước mũi thuyền còn có hai hàng chũ lớn,
Hàn Thiên Vũ cũng chẳng bận tâm gì lắm, cũng Tống Khuyết đi song song lên tàu, đám thủy thủ khi thấy Tống Khuyết thì cúi chào một cái, chỉ thấy hơi giật mình khi nhìn vào mặt nạ của Hàn Thiên Vũ rồi ai làm việc nấy, người gỡ ván, người giương buồm, rọn rẹp.
Đúng lúc này cửa đại sảnh mở ra, trước cửa xuất hiện một người trung niên khuôn mặt kiên nghị tiến đến, theo sau là một thủy thủ đang dẫn đường
“bọn mày lo lắng vớ vẩn gì vậy, đã dám phô trương như vậy thì tên chủ thuyền cũng không phải ăn chay.”
Tại vì muốn năm toàn bộ Thần Châu tin tức thì mỗi ngóc ngách của của mỗi quốc gia, đều phải có người bên trong.
“đơn giản lắm, ta là một thương gia bán tin tức, cái ta cần là những thứ giật gân và điểm tựa, nếu ta có một kẻ vừa mạnh vừa bí ẩn ở bên cạnh thì sẽ tạo cho khách hàng lòng tin,:” Tống Khuyết nháy mắt.
Kể cả Thiên Hạ đến nhất đại bang, cũng không dám vỗ ngực tự xưng chúng ta buôn bán tin tức.
Thiên hạ này việc nguy hiểm nhất là buôn bán tin tức,
…
“ đại loại thế đi, còn ngươi?” Hàn Thiên Vũ tùy tiện nói
“hà hà, đùa người chơi thôi, ta bây giờ đã không cần ăn uống.” Hàn Thiên Vũ cười nói
Bời vì cái này chứng minh, đám người Thiên Cơ Hải Các kia, cực kỳ là khủng bố,
…
Sau khi thuyền đã rời bến, Tống Khuyết mời Hàn Thiên Vũ vào phòng của mình hai người ngồi đối diện với nhau nói chuyện phiếm,
…
“ làm vệ sĩ cho ta, nếu kẻ nào phá luật ở đây, mong các hạ ra tay giải quyết, ta cũng không có đòi hỏi gì hơn.”
Ngay tại lúc này, Tống Khuyết đã đi vào đại sảnh của Thiên Cơ, hắn ngồi lên chiếc ghế lớn, đợi cá cắn câu, đứng bên cạnh Hàn Thiên Vũ đã đeo lên mặt nạ.
“chỉ là một cách quảng cáo thôi” Tống Khuyết cười nói, giơ tay ra phía trước, ý định mời Hàn Thiên Vũ lên tàu.
Hải Thành là một tòa thành rộng lớn, nằm ở trung tâm của cửu tộc, kinh tế mạnh mẽ vì là nơi giao thoa của các tộc, việc làm ăn buôn bán ở đây phải nói là thịnh vượng.
Lời Tống Khuyết vừa nói ra, đám nhân sĩ giang hồ đều không giữ được bình tĩnh nữa.
“Thiên Cơ Hải Các?” là cái gì vậy?”
“không có chỗ dựa, không phải kẻ nào muốn đến Hải Thành làm ăn mở cửa làm ăn”
Trong lúc này Hải Thành nổi lên từng cơn sóng ngầm.
“yên tâm, ta có cách của mình” Tống Khuyết cười nói
Vô số người nhìn vào con thuyền Thiên Cơ, trong lòng nổi lên những tâm tư khác nhau.
“cạch cạch”
Tống Khuyết vừa nói xong, đám người trong giang hồ đều nổi lên nghị luận.
“Lợi hại, thì ra là bán tin tức, thảo nào dám phô trương như vậy”
“các hạ không nên bỏ mặt nạ, vì ta muốn danh tính của các hạ là một bí ẩn, càng bí ẩn càng tốt?”
Ta sẽ sắp xếp cho các hạ một phòng riêng có đầy đủ tiện nghi, đám người làm của ta sẽ hàng ngày đưa cơm cho các hạ ở đó, ta chỉ mong một điều là các hạ ngàn lần đừng lộ mặt của mình cho người khác biết, tiện thể bây giờ ta sẽ gọi các hạ là A Cát. Cái tên Hàn Thiên Vũ cũng mong các hạ đừng dùng đến” Tống Khuyết nghiêm túc nói.
“vậy nhiệm vụ của ta ở đây là gì” Hàn Thiên Vũ hỏi tiếp
“tại sao” Hàn Thiên Vũ nghi hoặc hỏi
Đám người ở bên bờ sông, ánh mắt không ngừng nhìn con thuyền lớn tên Thiên Cơ cứ thế rời đi bờ sông Thiên Minh.
Trên thân thuyền còn quấn lên một tấm vải lớn, tre đi một phần mũi thuyền. con thuyền cứ từ từ duy chuyển trên mặt sông Thiên Minh, cái màu đen kỳ lạ của nó làm cho đám người quanh bờ sông cứ chố mắt đứng nhìn.
“công việc bán tin tức này sẽ kéo theo một đám người tham lam, ngươi quản được bọn chúng sao?” Hàn Thiên Vũ nói
Tống Khuyết tạo ra Thiên Cơ Hải Các đúng thật là để bán tin tức, món làm ăn này tại Thần Châu phải nói là muôn đời thịnh.
Bây giờ thuyền đã cập bến, để xuống ván gỗ cực lớn, trên bờ còn cắm một đoạn bảng chữ.
Đám thủy thủ gật đầu, nhanh tay chạy lên đầu tay, lấy ra dao găm cắt đi dây thừng buộc tầm vải, làm lộ ra hai chữ lớn ở đầu tàu
“Hiện tại, phải tìm cách làm cho Thiên Cơ Hải Các trở nên nổi tiếng” Tống Khuyết nói với Hàn Thiên Vũ.
Chương 33: Hải Thành (đọc tại Qidian-VP.com)
Đơn giản là bán tin tức, kiếm thật nhiều tiền, lúc này Hàn Thiên Vũ vẫn nhìn chăng chú Tống Khuyết, xem hắn sẽ làm gì kế tiếp.
ở trong Hải Thành chỉ cần đứng ở đầu đường cũng có thể thấy kiếm ảnh, đao quang, các thế lực đánh nhau sống mái.
“ta mới chỉ có Chiến Thần cảnh, còn kém các hạ nhiều lắm, sau này xin được giúp đỡ nhiều” Tống Khuyết gãi gãi đầu nói.
Một tháng đã trôi qua, theo vài lần nói chuyện với Tống Khuyết Hàn Thiên Vũ đã biết mục đích của hắn,
“nhìn qua giống quảng cáo bói toán, không ngờ đám lừa đảo này giàu thật, mua hẳn một chiếc thuyền lớn như vậy, đã bao nhiêu kẻ bị chủ thuyền lừa rồi ha?”
“đúng rồi, tao chi tò mò là lũ lừa đào này trụ dược ở Hải Thành trong bao lâu”
1 tháng trôi qua, tại bờ biển gần một tòa thành sừng sững giáp với cửu quốc tên gọi là Hải Thành
Cầu gỗ được đám thủy thủ trên tàu đưa xuống, Tống Khuyết lúc này dơ tay ra hiệu cho thủy thủ cắt đi tấm vải trước mũi tàu,
…. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đang thắc tại sao Tống Khuyết lại muốn hắn đeo mặt nạ quỷ, thì từ xa xa bến tàu xuất hiện một chiếc du thuyền cực lớn, nhìn tổng thể dài khoảng 100 mét, rộng hai ba chục mét, cao bằng ba tầng lầu, thân thuyền làm bằng một loại gỗ đen tuyền, tỏa ra mùi hương kỳ lạ át hẳn đi mùi tanh của sóng biển.
Đang chỉ huy đám thợ thì nghe đằng sau tiếng nghị luận ầm ĩ, Tống Khuyết liền quay lại nói lớn
“hoang nghênh các đại gia đến nơi này trải nhiệm Thiên Cơ Hải Các”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.