Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thiên Tài Cuồng Phi

Băng Y Khả Khả

Quyển 6 - Chương 28-2: Khôi phục cơ thể 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 6 - Chương 28-2: Khôi phục cơ thể 2


" Cảm nhận được rồi?" Dạ Nhược Ly thu hồi ánh mắt rồi liếc nhìn gương mặt tuấn mỹ của Bắc Ảnh Phong: "Tiểu Phong nhi, chúc mừng đệ, lát nữa đệ liền đi bế quan đi, ta tin tưởng không tới mấy ngày đệ sẽ có thể trở thành Bán Thần Tôn."

Trong tòa tháp này ngoại trừ Hỗn Độn ở tầng mười ra thì tầng chín là tầng cao nhất. Mà trong tầng chín này chỉ có hai luyện đan sư là mạnh nhất, một người thuộc về hắn, người khác là luyện đan sư đứng đầu Đông Phương Thế Gia.

"Đuổi?" Tống Liệt nhếch môi, khinh thường cười một tiếng: "Nếu như Lận gia muốn dùng vũ lực thì sợ rằng đã sớm ra tay rồi, sao lại còn đứng ở đây đàm phán với chúng ta? Ngươi cho rằng lão tử là đồ ngu sao?"

Nàng chẳng lẽ có đặc thù đam mê hay sao? Cư nhiên nhượng này nhóm người thân thể tr*n tr**ng ly khai...

"Ta nhổ vào, tên khốn đáng c·h·ế·t, nếu như hắn rơi vào trong tay ta thì ta sẽ cho hắn đẹp mặt! Đúng là tức c·h·ế·t ta mà!" Tống Liệt tức đến đỏ bừng cả mặt, hận không thể đập Lận Quan một trận.

"Phong ca ca, tỷ tỷ." Đông Phương Oánh cắn môi hồng giống như đã hạ quyết tâm, ngửa đầu nói: "Ta muốn rời khỏi đây một khoảng thời gian, nhưng mà ta tin chắc rằng chúng ta nhất định sẽ nhanh gặp lại."

Không biết nữ tử đó có thể mang tới rung động lớn cho hắn thế nào, hắn cũng có chút mong đợi...

Lão tổ tông phất tay áo, dienxdafnllequysdoon tuy rằng giọng điệu tốt hơn Tống Liệt nhưng vẫn không hề khách sáo mà hạ lệnh đuổi khách.

"Ngươi..."

Bạch Thiên Phong thu hồi quạt xếp rồi ôn nhuận cười một tiếng: "Ta chỉ nghe nói nơi này có kịch hay nên tới xem thôi, các ngươi không cần để ý tới ta, nên làm gì thì cứ tiếp tục làm đi." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nha đầu, ngươi thật sự đồng ý cuộc tỷ thí này sao? Nhưng mà, ngày đó..." Tống Liệt nhíu mày, trong mắt đầy vẻ lo lắng.

"Dạ Y môn do ta tự mình dự thi."

Tuy rằng nha đầu này có thể luyện chế đan dược Chí Tôn phẩm nhưng rõ ràng là rất khó khăn, nói không chừng sẽ gặp phải tình huống giống ngày đó, khi ấy nàng lại phải chịu đau đớn...

Dạ Nhược Ly nhắm mắt làm ngơ hết mấy lời nghị luận này, nàng tự ý đi đến trung tâm quảng trường.

Edit: susublue

"Còn cái khác nữa sao?"

"Dựa vào cái gì mà bây giờ mới tới, ta còn cho rằng bọn họ chưa lâm trận đã bỏ trốn nữa."

Cung Vô Y siết chặt eo Dạ Nhược Ly, khuôn mặt tuấn tú âm trầm hẳn đi, đôi mắt phượng liếc nhìn bạch y nam tử, dung nhan yêu nghiệt cũng thoáng trở nên lạnh lẽo.

"Các ngươi thật sự không đi?" Lận Quan khẽ nhíu mày, sắc mặt âm trầm nói: "Hi vọng các ngươi suy nghĩ cho kỹ, hơn một kẻ Thần Phẩm đỉnh phong như người không có tư cách coi thường Lận gia ta!"

Sau đó hai người liền tìm đến nơi Thiên Hoàng chữa thương, bởi vì Thiên Hoàng bị thương không nhẹ nên chút đan dược mà Bắc Ảnh Phong mang theo vốn không thể chữa khỏi cho hắn được.

Nữ tử này làm sao có được thực lực đánh bại Lận Tâm đại sư?

"Không sai, bởi vì môn phái là nàng và ta."

" Minh Chủ Liên Minh luyện đan làm việc thì có gì mà không yên tâm." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tiểu Dạ nhi, chúng ta đi thôi." Cung Vô Y quay đầu nhìn nàng, đôi mắt phượng đầy ý cười nói: "Đám Hắc Linh đã sớm đến đây đợi rồi, ha ha, vi phu còn có một bất ngờ muốn tặng cho nàng."

"Đệ cũng lớn rồi, đã đến lúc nên tìm một nữ tử làm bạn."

Từ khi Dạ Y môn đáng c·h·ế·t này tới Diệt thành, chỉ dựa vào một luyện đan sư Thần Phẩm đỉnh phong mà dám ngang nhiên tranh đoạt chuyện làm ăn với Lận gia, hơn nữa còn dùng đan dược đổi lấy dược liệu.

"Nhưng nếu Lận gia ngươi thua thì nhất định phải tr*n tr**ng rời khỏi Diệt thành, không được mang theo bất cứ vật gì của Lận gia, bao gồm cả quần áo của các ngươi cũng phải để lại!"

Dạ Nhược Ly không chút do dự đồng ý.

"Lận gia chủ, các ngươi vẫn nên về đi, chúng ta tuyệt đối không rời khỏi nơi này!"

Nghe mọi người nghị luận, Dạ Nhược Ly mới biết được thân phận của bạch y nam tử này

"Đại tỷ, ta đã nói chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi, ta và nàng..."

"Có tin hay không thì tùy ngươi." Tống Liệt nhếch môi khinh thường nói: "Không nghe nói qua luyện đan sư Chí Tôn phẩm thì chỉ có thể chứng minh ngươi không có kiến thức, ngươi không phải người có tư cách gặp nàng!"

Đột nhiên Bắc Ảnh Phong ngẩn ra, mặt lộ vẻ thích thú: "Đại tỷ, hình như ta cảm nhận được rồi..."

"Tiểu Dạ nhi, đoạn đường này nàng thu hút không ít ánh mắt người khác, nhưng mà vi phu tin tưởng trên đời này người có thể sóng vai đi với nàng, có thể đứng ở bên cạnh nàng, bảo vệ nàng chỉ có một mình vi phu, cho nên chúng ta nhất định phải cùng đứng trên đỉnh cao nhìn xuống chúng sinh, mỉm cười nhìn nhân thế phồn hoa."

"Đại tỷ, tỷ hiểu lầm rồi." Bắc Ảnh Phong gãi gãi đầu, ngại ngùng cười: "Ta và nàng chích là bằng hữu, hơn nữa nàng vì không muốn liên hôn nên mới trốn khỏi gia tộc."

"Ha ha, xem ra có kịch hay để xem rồi, bổn thiểu chủ tới thật đúng lúc."

"Nhất định... Sẽ có một ngày như vậy."

Bắc Ảnh Phong mấp máy môi, có chút bất đắc dĩ than thở, nhưng mà trong đầu lại bất giác hiện lên nụ cười xinh đẹp đáng yêu của Đông Phương Oánh.

Lận Quan biến sắc, phất ống tay áo, dung nhan xanh mét nói: "Nếu hai bên đã là luyện đan sư thì hãy dùng luyện đan thuật để quyết định đi? Người thua sẽ rời khỏi Diệt thành này, vĩnh viễn không được bước vào đây một bước! Ha ha, không phải ngươi quen luyện đan sư Chí Tôn phẩm sao? Có bản lĩnh thì mời người đó tới tham gia thi đấu thay ngươi đi." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Quyết định tỷ thí với ta hay là quyết định bị đuổi ra khỏi Diệt thành này?"

Lận Quan cắn chặt hàm răng, hung tợn lên tiếng nói.

"Ngươi chắc chứ?" Lận Quan cười lạnh một tiếng, nói: "Không biết ngươi có muốn đánh cược với ta, nếu Dạ Y môn thua, chẳng những phải cút ra khỏi Diệt thành này mà còn phải giao hết phương thuốc dân gian của Dạ Y môncho ta không?"

"Sao?" Bạch y nam tử thu hồi quạt xếp, ngồi dậy, hai tròng mắt ôn nhuận lóe sáng đầy phấn khởi: "Vậy nàng ta đang ở đâu ngươi có biết không?"

Suốt ba ngày gần đây không có ngày nào không luyện chế đan dược nên nàng có chút mệt mỏi, vì vậy mới muốn đi nghỉ ngơi trước...

"Kỳ quái, rõ ràng sư phụ ta đã tới đây, ta cũng cảm nhận được Linh Tâm thạch ở đây, hay là ta lại đến muộn một bước rồi?” Lão quái vật lắc đầu, chợt nhắm hai mắt lại, tĩnh tâm trong chốc lát rồi lại trợn mắt lên "Bọn họ rời khỏi tầng hai rồi sao? Sư phụ, sao ngươi có thẻ bỏ lại đồ đệ này được, ta còn có nhiều vấn đề chưa hiểu rõ mà."

Tuy rằng hai người đều là Siêu Thần Phẩm nhưng không thể nghi ngờ là luyện đan sư Đông Phương Thế Gia mạnh hơn hắn ta nhiều.

"Xảy ra chuyện gì?"

Bên ngoài, một hắc y nhân cấp tốc chạy vào, hắn chắp tay, nói: "Thiếu chủ, nữ tử ngài kêu ta để ý đã tới tầng chín, ngài xem..."

Trong lòng Lận Quan kinh sợ, nheo hai mắt lại, sắc mặt dần trở nên ngưng trọng.

"Cái gì?"

"Có dũng khí đến cũng tốt, nhưng mà trong Dạ Y môn cũng chỉ có một luyện đan sư Thần Phẩm đỉnh phong, tuy rằng không biết hắn ta lấy đâu ra được những phương thuốc chưa ai gặp nhưng nếu dựa vào thực lực thì không phải đối thủ của đại sư Lận Tâm của Lận gia."

Nói xong Lận Quan phất ống tay áo, nâng bước đi ra ngoài phòng, rồi nhanh chóng biến mất khỏi ánh mắt mọi người.

Nói xong lời cuối cùng thì sắc mặt Lận Quan càng khinh thường hơn.

Thông Thiên tháp này cực lớn, nhất là khoảng cách giữa các tầng, bởi vậy người Cửu U giới phải mất mấy tháng mới tới được tầng chín này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bởi vì trước khi Lận Tâm luyện chế đan dược, Lận Quan đã nói với lão ta nữ tử này không đơn giản, kêu lão sử dụng toàn bộ thực lực để tỷ thí cho nên Lận Tâm sẽ không lưu tình!

"Lận gia chủ, có phải ngươi lầm rồi không?" Lão tổ tông liếc mắt nhìn Lận Quan, thản nhiên nói: "Ở Dạ Y môn, nàng mới là người chấp chưởng thật sự, là Môn chủ của Dạ Y môn chúng ta!"

Bàn tay nàng vung lên, một luồng sáng trắng bắn về phía Tống Liệt.

Lận Quan hơi biến sắc, hắn híp mắt lại, trong mắt đầy khí lạnh.

"Được."

"Nên để ta nói sẽ tốt hơn."

Trong Dạ Y môn, Tống Liệt cao ngạo hất cằm, liếc xéo cái người đang đứng trước mặt, giọng điệu có chút cuồng vọng khinh thường.

Khi lời này vang lên thì mọi người đều kinh ngạc nhìn nữ tử áo trắng.

Thông Thiên tháp, tầng chín.

"Cái này chỉ là một trong số đó."

Con ngươi đen nhánh của Dạ Nhược Ly đầy khí lạnh, xoay người đi về phía sương phòng, cũng đã đến lúc nàng giúp Phong Thần luyện chế cơ thể rồi.

Bạch Thiên Phong nhếch khóe môi, con ngươi vẫn nhìn chằm chằm Dạ Nhược Ly, nhưng mà lúc nhìn thấy Cung Vô Y bên cạnh nàng thì ánh mắt thoáng trở nên âm trầm, diễn;dafnllequys~dôn đôi mắt ôn nhuận cũng lóe sáng khác thường.

"Môn chủ đã có gan đồng ý cuộc tỷ thí này rồi thì ta liền chờ Môn chủ đến, nhưng ta sẽ cho Môn chủ một khoảng thời gian để chuẩn bị, nửa tháng sau sẽ là ngày tỷ thí của chúng ta."

Hắn tuyệt đối không để mình trở thành vướng ngại của đại tỷ!

Lão quái vật than thở rồi có chút uất ức nói: "Thôi, ai kêu nàng là sư phụ của mình, ta cũng đã ở tầng hai này mấy trăm năm rồi, cũng đến lúc rời khỏi đây rồi, dù sao lão quái vật ta cũng đã quyết định từ nay về sau sẽ làm cánh tay đắc lực cho sư phụ."

Thật ra không phải Dạ Nhược Ly cố ý đến muộn mà là đêm qua vận động mệt mỏi nên ngủ một giấc đến hừng đông, đám người Tống Liệt cũng rất biết điều không đến quấy rầy, cho nên chờ nàng tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao.

Trong phòng ngủ tinh xảo xa hoa, bạch y nam tử biếng nhác dựa trên ghế bành, tay nhẹ nhàng lay động quạt xếp, khuôn mặt tuấn tú như ngọc nở một nụ cười ôn nhuận.

"Dù thế nào thì con mồi ta nhìn trúng sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về ta..."

Bắc Ảnh Phong khe khẽ mỉm cười, nhưng mà thực lực như vậy vẫn không đủ.

Lúc này ở đại quảng trường sớm đã có đông quần chúng tụ tập.

Ngọn lửa đỏ tươi làm nổi bật dung nhan tuyệt sắc, giờ phút này biểu cảm nghiêm túc của nàng thu hút ánh nhìn của mọi người.

Lão tổ tông đi lên, kể lại mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này cho Dạ Nhược Ly nghe, nghe lão tổ tông kể lại thì Dạ Nhược Ly mới dần dần thu lại biểu cảm vừa rồi, sắc mặt không nhìn ra cảm xúc gì.

"Thiên Phong thiếu chủ." Lận Quan hơi ngẩn ra, nhanh chóng tiến lên, chắp tay lại nói: "Không biết thiếu chủ đến nơi này có gì chỉ giáo?"

Vì vậy lúc đám người Dạ Nhược Ly đến quảng trường thì mọi người đã sớm mất bình tĩnh rồi...

Ngón tay Dạ Nhược Ly bất giác chạm vào Cửu U hồng tinh trên cổ rồi hơi nhếch môi lên, trong con ngươi đen nhánh đầy vẻ kiên định.

Dứt lời đã có người mang ghế dựa ra cho Bạch Thiên Phong.

Tống Liệt nâng tay bắt lấy luồng sáng đó, mở tay ra nhìn lướt qua tờ giấy Tuyên Thành rồi nói: "Được, ta hiểu rồi, tuy rằng dược liệu này cực kỳ hiếm có, nếu ở đại lục Thần Chi thì tuyệt đối không tìm được. Nhưng ở tầng chín này thì không đến nông nỗi tuyệt chủng, trong vòng nửa tháng ta sẽ tìm được, nha đầu ngươi cứ yên tâm đi."

Bạch Thiên Phong phất vạt áo rồi nhanh chóng ngồi xuống, biếng nhác dựa vào lưng ghế, khóe môi vẫn nở nụ cười ôn nhuận.

Lúc này vẻ mặt của Bắc Ảnh Phong cũng đầy mong đợi nhìn Dạ Nhược Ly.

"Luyện đan sư Siêu Thần Phẩm sao? Luyện đan sư Siêu Thần Phẩm thì giỏi lắm sao? Lão tử đã từng gặp qua luyện đan sư Chí Tôn phẩm rồi, sao có thể sợ Lận gia của ngươi?"

Dạ Nhược Ly giương mắt nhìn, một gương mặt tuấn mỹ dịu dàng xuất hiện trong tầm mắt nàng, lúc này trong đôi mắt phượng của Cung Vô Y đầy ý cười, nhịn không được nên duỗi tay ôm nàng vào trong ngực.

Tống Liệt đang muốn há mồm đồng ý thì đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng lúc ở đại quảng trường, vì vậy chỉ có thể nuốt lời nói vào bụng. Hắn không muốn vì mình hành động theo cảm tính mà liên luỵ đến nha đầu kia nữa.

Từ đầu tới cuối Hắc Linh đều duy trì gương mặt lạnh lùng, khí lạnh âm trầm tỏa ra quanh người, hắn hoàn toàn nhắm mắt làm ngơ với những lời bới móc của Lận gia...

Hiếm khi Dạ Nhược Ly có ý trêu ghẹo Tống Liệt.

"Ta sẽ cho các ngươi thời gian suy xét, ba ngày sau các ngươi nhất định phải cho ta ta đáp án! Lựa chọn cùng ta tỷ thí hay là bị đuổi ra khỏi đây, ha ha!"

"Dạ Y môn?" Bạch y nam tử nhẹ nhàng mỉm cười, tròng mắt thoáng lóe sáng: " Dạ Y môn mới thành lập mấy tháng trước, hơn nữa còn có một luyện đan sư Thần Phẩm đỉnh phong đó sao? Dạ Y môn này mới thành lập đã tỏa sáng, vì vậy cũng trêu chọc người Lận gia, ha ha, xem ra kế tiếp có kịch hay để xem rồi."

"Vi phu biết nàng lo lắng cái gì, nhưng mà...” Cung Vô Y nhẹ nhàng mỉm cười rồi cúi đầu nhìn nữ tử bên cạnh, mị hoặc nói: "Tiểu Dạ nhi, nàng yên tâm, ta đã lệnh cho Hắc Linh dẫn người đến tầng chín trước rồi."

Rời khỏi nhà đã lâu rồi, lần này nàng nhất định phải trở về một chuyến, có vài chuyện nếu chưa được giải quyết thì chỉ có thể trở thành trở ngại ngăn cản nàng theo đuổi Phong ca ca thôi.

Cung Vô Y đã dặn dò Hắc Linh chuẩn bị tốt phòng trong Dạ Y môn rồi nên hai người liền tự ý đi đến sương phòng, rồi Dạ Nhược Ly liền bắt đầu bế quan, luyện chế thân thể cho Phong Thần...

"Dạ, Thiên Phong thiếu chủ." Lận Quan chắp tay cung kính, rồi nhìn về phía đám người Dạ Nhược Ly, nói: "Lận gia ta phái Lận Tâm ra thi đấu, không biết Dạ Y môn phái ai tham gia thi đấu?"

"Mặt khác, hãy giúp ta tìm mấy dược liệu ghi trên này."

* Y (医)trong Dạ Y Môn tương đương với chữ Y (衣) trong Cung Vô Y. Chữ Dạ là lấy từ tên Dạ Nhược Ly nên Dạ Y Môn là tên được ghép từ tên của hai người.

Tống Liệt đang muốn nói gì, nhưng rồi vẫn ngậm miệng lại.

Nữ tử này là Môn chủ Dạ Y môn? Rốt cục nàng có năng lực gì? Lận Quan cũng từ từ thu lại ý khinh thường vừa rồi.

Trong mấy năm Cung Vô Y rời đi, gần như đêm nào Dạ Nhược Ly cũng tu luyện, đề cao cảnh giác giờ giờ phút phút, mà chỉ có khi yêu nghiệt bên cạnh thì nàng mới có thả lỏng thần kinh, an tâm chìm vào giấc mộng.

"Đi thôi, chúng ta đi đón Thiên Hoàng, sau đó liền đến tầng chín trước..."

Nàng tự mình tham gia thi đấu sao? Rốt cục nữ tử này có thân phận gì? Một cuộc tỷ thí quan trọng như vậy mà lại giao cho nàng, Dạ Y môn không sợ thua thảm hại sao? Phải biết là Lận Tâm đại sư chính là luyện đan sư Siêu Thần Phẩm đó.

Qua hai lần gặp mặt, Lận Quan liền cảm thấy nữ tử này không hề đơn giản.

"Cái gì? Đuổi con mẹ nó ra ngoài! Dựa vào cái gì mà muốn lão tử chuyển ra khỏi Diệt thành này? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Lận gia thì giỏi lắm sao? Luyện đan sư Siêu Tuyệt Phẩm giỏi lắm sao? Lão tử nói cho ngươi biết, lão tử khăng khăng không đi thì ngươi có thể làm gì lão tử?"

Nhưng mà hiển nhiên trong tay tên luyện đan sư Thần Phẩm đỉnh phong này nắm giữ không ít phương thuốc hắn chứ từng gặp qua nên Lận gia bọn họ mới thua thiệt đến thương tích đầy mình.

"Được." Dạ Nhược Ly trầm mặc nửa ngày rồi vẫn gật đầu đồng ý.

"Ngươi là kẻ nào? Bản gia chủ đang nói chuyện với người quản lý Dạ Y môn, một vãn bối như ngươi lắm miệng làm gì?"

Nàng lấy dược liệu mình nhờ Tống Liệt tìm trong khoảng thời gian này ra, sắc mặt Dạ Nhược Ly dần dần trở nên ngưng trọng, mà lúc nàng nâng tay lên thì ngọn lửa lập tức nổi lên trong lòng bàn tay.

Nghe thấy giọng nói này thì Lận Quan liền liếc mắt nhìn qua, lúc thấy bạch y nữ tử đi dưới ánh mặt trời thì ánh mắt lại càng âm lãnh hơn, diễn*dafn~llequysdoon khóe miệng nở nụ cười lạnh.

"Tiểu Phong nhi, có phải đệ nên nói cho ta biết chuyện giữa đệ và Oánh nhi rồi không?" Dạ Nhược Ly quay đầu nhìn Bắc Ảnh Phong, khóe miệng nở nụ cười nhợt nhạt, nhưng trong con ngươi đen nhánh lại đầy ý cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi người ở Diệt thành đều biết hai bên sẽ tỷ thí, vì vậy sáng sớm liền vây quanh quảng trường. Mà Lận gia cũng đến rất sớm, người chậm chạp mã chưa đến là đám người Dạ Y môn.

Dạ Nhược Ly khẽ nhíu mày, vì sao bạch y nam tử này lại khiến nàng rất không thoải mái, giống như nàng là con mồi của hắn vậy.

Ngược lại người có được cơ thể, có nghĩa là Linh Hồn lực có hi vọng đột phá để tiến vào Bán Chí Tôn, nhưng lại mãi không đột phá được.

Một giọng nói quen thuộc vang lên ở ngoài phòng, Tống Liệt nhất thời sửng sốt, liếc mắt nhìn qua, sau khi thấy mấy bóng người bước vào đại sảnh thì ánh mắt đầy kích động.

Quyết đoán như vậy khiến Lận Quan sinh nghi, trừ phi trong lòng đã có dự tính, nếu không sao có thể đồng ý dễ dàng như thế? Hay là nàng đáp vậy chỉ để lừa gạt mình thôi?

Lận Quan nliếc mắt nhìn bọn họ, khóe miệng nở nụ cười lạnh khinh thường, mà lão giả tóc trắng xóa đứng bên cạnh hắn rõ ràng đó là Lận Tâm đại sư của Lận gia.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, hai thế lực bắt đầu tỷ thí.

Lão tổ tông cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu, nếu như Nhược Ly nha đầu ở đây thì sao Lận gia có thể kiêu ngạo như vậy được?

Hắn và đại tỷ xa nhau đã mấy chục năm, chỉ mới gặp lại nhau có vài năm ngắn ngủn, mà trong vài năm nay phần lớn thời gian hắn đều ở trong Thanh Minh phủ, nếu có thể thì hắn không muốn rời khỏi đại tỷ.

Nửa tháng trôi qua rất nhanh, trong nửa tháng này Tống Liệt đã tìm được những dược liệu mà nàng cần, mà Kim thần cũng đã tới Dạ Y môn, bây giờ rốt cuộc hai người cũng có thể cùng đồng hành với nhau, điều này cũng làm cho Dạ Nhược Ly vui mừng.

"Liên hôn?" Đầu tiên Dạ Nhược Ly sửng sốt rồi tiện tay vỗ vai Bắc Ảnh Phong, "Đệ yên tâm đi, đệ là đệ đệ của Dạ Nhược Ly ta nên đệ là người có tư cách nhất trong bất cứ ai."

"Bạch Thiên Phong thiếu chủ là tầng Đệ Nhất Thiên Tài ở tầng chín này, cũng là người tình trong mộng của nhiều nữ tử, bây giờ lại xuất hiện ở nơi này."

Mà lúc Dạ Nhược Ly tìm được Thiên Hoàng thì hắn lại bị ngất xỉu vì bị trọng thương trong một thời gian dài, thế là Dạ Nhược Ly căn cứ vào vết thương của hắn để luyện chế đan dược, đến khi Thiên Hoàng khôi phục khỏe mạnh mới rời đi...

"Nha đầu, rốt cuộc ngươi tới rồi, nếu còn không trở về thì có lẽ ngươi sẽ không gặp được ta nữa?"

"Bây giờ Kim thần cũng đang tới nơi này, hắn sẽ nhanh chóng tới nơi thôi, còn có..." Cung Vô Y hơi dừng lại rồi nhếch khóe môi, liếc nhìn Dạ Nhược Ly chằm chằm: "Tiểu Dạ nhi có đoán ra hàm ý của ba chữ Dạ Y môn này không?"

Ba ngày sau, trong đại sảnh Dạ Y môn, Lận Quan lại làm khách không mời mà đến thêm lần nữa, hắn cười lạnh nhìn hai người Tống Liệt và lão tổ tông.

"Dạ Y môn?" Dạ Nhược Ly vuốt cằm, trong mắt lóe sáng kỳ lạ: "Y* tương đương với Y*, cho nên môn phái này là dùng tên của chúng ta để đặt?”

"Các ngươi suy xét thế nào rồi?"

Quyển 6 - Chương 28-2: Khôi phục cơ thể 2

Mấy người vừa rời đi thì một bóng người mặc y phục xanh đen đột nhiên đáp xuống đất, đứng ở trong sơn động lúc đầu bọn họ ở.

Lão gia hỏa coi thường nhếch môi, giọng điệu đầy vẻ chế giễu.

Gương mặt tuấn tú của Cung Vô Y đầy ý cười, hắn hơi cúi đầu đặt một nụ hôn xuống trán Dạ Nhược Ly.

Ý cười biến mất khỏi khuôn mặt tuyệt sắc, Dạ Nhược Ly ngưng trọng nói.

Gió nhẹ lướt qua, trường bào họa tiết trăng lưỡi liềm bay nhẹ trong gió, đầu bạc như tuyết, Thiên Hoàng cúi đầu nhìn hai bàn tay, dung nhan tuấn mỹ như tiên thoáng xẹt qua một chút cảm xúc không dễ dàng phát giác...

Nàng tin tưởng nàng sẽ nhanh chóng có khả năng cùng yêu nghiệt đứng trên đỉnh đại lục này, đặt ra quy luật chí cao vô thượng cho đại lục này.

Bây giờ đã không còn là tranh chấp giành lợi ích nữa mà là Dạ Y môn đã làm mất mặt mũi Lận gia hắn nên sao hắn có thể bỏ qua được?

Không sai, nếu đánh với Dạ Y môn thì chỉ mất nhiều hơn được, huống chi trong Dạ Y môn cũng có ba vị Thần Tôn đỉnh phong, trừ phi phụ thân tình nguyện ra tay, nhưng bây giờ phụ thân vẫn đang đóng cửa bế quan, sao có thể ra ngoài vì chút chuyện nhỏ như vậy được?

"Không phải ta đang nằm mơ đó chứ? Uy danh của Bạch gia ở tầng chín này ngang hàng với Đông Phương Thế Gia, trong hai gia tộc này có mấy cường giả Bán Chí Tôn phàm cấp, mà người mạnh nhất trong hai gia tộc đã đạt tới Linh cấp rồi."

Lận Quan phất tay áo, cười lớn hai tiếng rồi xoay người rời đi, bóng dáng dần dần biến mất dưới ánh nắng buổi trưa...

Tiếng nói vừa dứt thì bóng dáng lão ta lóe lên, bóng người già nua biến mất khỏi sơn động...

Đặt cược ác độc như thế khiến mọi người trợn tròn mắt, kinh sợ nhìn nữ tử lạnh nhạt trước mắt.

"Không sao, ta đang có đan dược muốn luyện chế, huống chi..." Dạ Nhược Ly ngừng lại, trong con ngươi đen nhánh lóe sáng khó hiểu: "Chỉ có khi Dạ Y môn chúng ta nắm chắc cái tầng chín này trong tay thì mới có thể chiếm được ưu thế lớn trong trận chiến cuối cùng."

"Hơn nữa hình như Môn chủ của Dạ Y môn là một bạch y nữ tử, tuổi của nàng ta không lớn. Thật không biết đám người này đang làm trò quỷ gì lại cho một nữ nhân cầm đầu!"

Dù có như thế nào thì chỉ có ở bên cạnh nàng Bắc Ảnh Phong mới được an toàn nhất, có nàng ở đó thì quyết không cho phép ai làm hắn bị thương dù chỉ một chút.

"Được, ta hiểu rồi, nếu như người Lận gia mà còn tới nữa thì các ngươi phái người tới thông báo cho ta, yêu nghiệt, chúng ta đi."

"Tống Minh Chủ, ngươi nguôi giận trước đã, để ta nói lý do đi." Lão tổ tông bất đắc dĩ than thở, tính tình lão gia hỏa này quá nóng nảy, ngay cả Ngũ Huyền đại nhân cũng không để vào mắt, dám chống lại lời hắn nói, như vậy sao có thể hy vọng lão ta sẽ bình tĩnh nói chuyện với mình được?

"Thiếu chủ, thiếu chủ..."

Vào lúc này một giọng nói cuồng ngạo vang lên từ bên ngoài phòng: "Tỷ thí sao? Sao Dạ Y môn chúng ta lại có thể không đồng ý được? Chỉ cần ngươi đừng hối hận là được!"

Vốn dĩ nàng muốn tiến hành luyện chế đan dược sớm, đáng tiếc lại không thể thu thập đủ dược liệu ở đại lục này, chỉ có khi tiến vào tầng chín này thì mới có hi vọng.

Bắc Ảnh Phong nghe vậy thì ngây người một chút, nhưng hắn cũng không nói thêm gì.

Đồng thời Dạ Nhược Ly cũng vung bàn tay trắng nõn lên, Long Phượng thần đỉnh lập tức hiện dưới ánh mặt trời.

"Ha ha!" Lận Quan ngửa đầu cười lớn hai tiếng giống như nghe thấy một chuyện rất buồn cười vậy: " Luyện đan sư Chí Tôn phẩm sao? Ngươi đang nằm mơ ư? Cả tòa tháp này không có ai là Chí Tôn phẩm, không biết ngươi gặp được ở đâu?"

Dạ Nhược Ly đi bộ ra khỏi cửa, nhìn thẳng đến ngọn núi cách nơi này không xa, hỏi: "Yêu nghiệt, sao Tống Liệt và lão tổ tông lại ở chỗ này, chẳng lẽ đây là kinh ngạc chàng dành cho ta sao?"

Sau khi nói tạm biệt xong thì mỗi người liền đi một ngả, Dạ Nhược Ly đi ra khỏi La gia thì một ngọn lửa hừng hực bốc lên, cả La gia liền bị biến mất không dấu vết chỉ trong nháy mắt, mà tất cả người của La gia cũng không thể trốn thoát được.

Bắc Ảnh Phong hơi híp mắt, lông mi thon dài che đi vẻ kiên định trong mắt.

Ở trong lòng hắn, cái gọi là luyện đan sư Chí Tôn phẩm chỉ do lão già này bịa ra để lấy thể diện trước mặt hắn thôi, đáng tiếc lời bịa đặt này lại quá ngu ngốc!

Nhìn thấy người tới Tống Liệt giả bộ lau nước mắt, mặt đầy uất ức nói.

Bởi vì Dạ Nhược Ly nhỏ tuổi nên đương nhiên Lận Quan cho rằng nàng là người trong tộc của Tống Liệt hoặc là Bắc Ảnh lão tổ tông.

Bạch y nam tử đứng dưới ánh mặt trời, tay rung quạt xếp, gương mặt tuấn tú như ngọc, khóe miệng nở nụ cười ôn nhuận, hai tròng mắt ôn hòa nhìn chằm chằm Dạ Nhược Ly, một lát sau mới thu hồi ánh mắt.

"Bẩm báo thiếu chủ, nàng ta đang đi về hướng Dạ Y môn."

Tới tầng chín cũng nghĩa là ngày quyết chiến cuối cùng không còn xa nữa.

"Ha ha, nữ tử này càng lúc càng thú vị."

Lận Quan ngửa đầu cười lớn hai tiếng, giữa lông mày đầy ý chế giễu.

"Thì ra đường đường là Dạ Y môn mà lại nhát gan như thế, ngay cả một cuộc tỷ thí cũng không dám đồng ý, ha ha, như vật mà còn dám nói láo mình quen luyện đan sư Chí Tôn phẩm?"

Huyền khí nồng nặc ập vào mặt, Dạ Nhược Ly khẽ ngẩng đầu lên nhìn trời xanh, nói: "Với huyền khí nồng nặc như nơi này thì việc tu luyện sẽ tốn ít công sức mà lại được lợi rất nhiều, thậm chí huyền khí nơi này chỉ yếu hơn Thanh Minh phủ."

"Là Bạch Thiên Phong của Bạch gia, trời ơi, Thiên Phong thiếu chủ lại có thể đến nơi này."

Dù sao ở mộ Thần Tôn này, lực sát thương của Thần khí đôi với linh hồn sẽ nhiều hơn, chỉ có thật sự sống lại thì mới được xưng tụng là một cường giả Bán Chí Tôn thật sự.

Đan dược này được xếp vào danh sách Thần đan trong cuốn sách Chí Tôn phẩm, tên là Chí Tôn Thần đan, sau khi dùng đan dược này thì những cường giả từ Bán Chí Tôn trở xuống đều có thể gia tăng huyền khí lên cả ngàn năm.

"Nơi này đã xảy ra chuyện gì ? Minh Chủ, sao ngươi lại tức giận đầy bụng như vậy? Có người trêu chọc ngươi hay sao?"

Dạ Nhược Ly nói xong lời đó thì liền xoay người đi ra khỏi đại sảnh.

Một giọng nói ôn nhuận như nước chảy vang lên, lướt qua trái tim của mọi người, mang tới một cảm giác khoan khoái cho bọn họ.

Nhưng nếu muốn đột phá Bán Chí Tôn thì không phải cứ dựa vào đan dược là sẽ thành công. Mà nếu Phong Thần muốn Linh Hồn lực đột phá được Bán Chí Tôn thì chỉ có thể đợi sau khi luyện chế thân thể xong mới có thể thật sự bước vào Bán Chí Tôn.

Dù Cung Vô Y và Dạ Nhược Ly sóng vai cùng đi, nhưng Tống Liệt và lão tổ tông lại đi ở phía sau Dạ Nhược Ly, bởi vậy mới khiến người khác cảm thấy là do Dạ Nhược Ly cầm đầu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 6 - Chương 28-2: Khôi phục cơ thể 2