Thiếu Nữ Bệnh Thần Kinh
Chuông Gỗ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 83: Chỉ dẫn của các Trường Sinh Linh Giá.
Khóe mắt liếc bóng dáng xao động của Hermione ở phía góc đang bị một cô gái tóc ngắn cá tính giữ lại. Levy bình tĩnh hướng cụ Dumbledore, làm một động tác chào tiêu chuẩn.
Harry đóng lại nắp của chiếc hộp gỗ trong lòng. Mảnh linh hồn tội lỗi trên không ở lúc mọi người chưa kịp phóng bùa chú tới phá hủy bước cuối thì đã bị cậu thu vào đây.
"Điều này mọi người chẳng phải lo, không phải tôi đã ở đây rồi sao, mọi người có thể giam lỏng tôi cho đến khi đánh bại được đội quân Tử Thần Thực Tử!"
"Tôi nghĩ là sẽ được thôi Sirius ạ. Thanh gươm Gryffindor từ trước đến giờ luôn là một vũ khí có hiệu quả rất lợi hại"
"Cậu đùa mình sao, Harry, tin cô ta một lần nữa?"
"Nhìn tôi đi, ngay cả đũa phép cũng đã bị các ngài bẻ gãy, phép thuật truyền thừa từ người cá cũng vì đến thế giới Muggle mà đã suy yếu đến thảm hại. Dù tôi có cả hàng ngàn hàng trăm cách tinh quái, tin chắc rằng ngài hoàn toàn có thể đoán ra mà nhỉ, rồi sau đó g**t ch*t tôi một cách dễ dàng. So với ngài a...tôi còn kém lắm"
"Mánh khóe gì đây thưa ngài Dumbledore?"
Không biết hắn ở nơi đó liệu có ổn không nữa...
Levy mỉm cười hư hỏng, đóng rất đạt vai diễn bạn gái độc ác si tình yếu ớt của Boss lớn Voldemort.
"Từ khi con cầm nó, mảnh linh hồn của Voldemort ở bên trong đã mê hoặc con không biết bao nhiêu lần, cũng may mỗi lần đều là Levy kéo con tỉnh lại" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cụ Dumbledore lắng nghe lời nói dõng dạc của cô, đăng ra nghi vấn.
Harry nặng nề gật đầu, từ trong túi lôi ra một tấm mề đay có mặt đá màu xanh sậm lặng lẽ tản ra luồng khí hắc ám và được khắc dòng chữ màu bạc - Salazar Slytherin.
"Con nói là cô bé ấy biết nơi giấu của tất cả Trường Sinh Linh Giá sao?"
Nhưng y như lời của Harry. Bùa phép của cụ và mọi người phát ra có mạnh cỡ nào, khi chạm vào bề mặt của miếng mề đay thì đều nhất tề vỡ nát thành bọt lửa rồi tan biến trong không khí.
"Cẩn thận đó ngài Dumbledore!"
Levy rất có thể lại muốn lừa cậu bé lần nữa.
---
"Levy!?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng, Dumbledore vẫn lấy ra thanh gươm Gryffindor.
"Buông ra thằng Ron này! Mày làm vậy Harry đau đấy!"
Nói xong, cụ thả cho miếng mề đay lơ lửng trên không trung. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Trò không sợ cô bé đang đơn thuần là lợi dụng trò rồi đem những mảnh linh hồn này tới cho Voldemort sao, Harry?"
Nghĩ thôi cũng đã thấy thực điên rồ!
Dumbledore nhìn chiếc vòng, hai bàn tay thả lỏng, duỗi ra cầm lấy nó.
Khẽ lắc đầu, Dumbledore xua đi mấy hình ảnh trong đầu. Dương thanh gươm Gryffindor lên cao, cụ không chần chừ mà hạ xuống một đường sắc lạnh xuống tấm mề đay.
Cụ Dumbledore trầm lắng hỏi ra một câu, cảm xúc trong đáy mắt vĩnh viễn bị giấu sau một vẻ tĩnh lặng như nước.
"Tôi đã tự giao nộp bản thân cho các ngài. Điểu này vẫn chưa đủ để các ngài tin hay sao?"
Bùm!
Đồng dạng tâm trạng với bà còn nhiều người khác nữa.
Các giáo sư và các thành viên của hội Phượng Hoàng cũng nhíu chặt mày nhìn Harry. Yên lặng trách móc cậu ấy quá khờ khạo.
Chiếc mề đay của Salazar Slytherin hứng trọn một đường gươm, khẽ rung lên, một loạt những đường nứt từ li ti đến lớn chừng ngón trỏ xuất hiện trên bề mặt nhẵn bóng của nó.
"Đây là một Trường Sinh Linh Giá mà Levy đã dẫn con đi lấy ở một hang động gần ven biển tiếp giáp với đồi Hogwarts"
"Tôi có thể giúp ngài và mọi người đánh bại đội quân của Voldemort, thưa ngài Dumbledore. Các ngài hoàn toàn có thể giám sát và thậm chí giam lỏng tôi để không phải nghi kị rằng tôi sẽ trốn đến chỗ của hắn và làm hắn mạnh lên. Thứ tôi muốn, chỉ có Voldemort. Tôi bằng lòng cung cấp tất cả thông tin có ích cho mọi người trong trận chiến này"
"Đúng vậy. Thanh gươm Gryffindor từ trước đến giờ đều rất tốt"
Sao có thể bình tĩnh đây?
"Chuyện này..."
Draco phông má, từ bên cạnh Harry đứng dậy, trừng Ron, đập mạnh vào hai bàn tay của cậu ta một phát đau điếng, buộc Ron phải rụt tay lại, sau đó tin tưởng đứng gần lại với Harry.
"Anh tin Harry đã suy xét kĩ càng, em binh tĩnh lại đi Ron"
Dumbledore tra hai lòng bàn tay vào nhau, đặt thẳng trước bụng, hai đầu ngón cái xoay chuyển, đầu lông mày hơi nhíu lại.
Ngay khi Harry tính nói, từ ngoài cửa bình tĩnh bước vào bóng dáng đang cười tủm tỉm của cô gái nhỏ âm hiểm trong lời nói của mọi người - Levy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giáo sư Moody đứng ở đó không xa, nhìn một lượt những người có mặt trong phòng lúc này, tiến lại trước mặt Harry, dùng đầu đũa phép tra vào vòng dây của miếng mề đay, đưa tới trước mặt của Dumbledore để cụ có thể nhìn rõ hơn.
Cedric đặt một tay lên vai Harry, nhìn Ron bày tỏ ý kiến.
"Đây trước tiên là vị trí và cách phá hủy các Trường Sinh Linh Giá còn lại. Sau khi phá hủy xong, tôi sẽ cung cấp cho mọi người tất cả mọi thứ về đội quân Tử Thần Thực Tử. Chỉ mong sau này khi thắng trận, chặt đứt hết vây cánh sức mạnh của hắn, xin mọi người đừng đuổi tận g·i·ế·t tuyệt, để tôi lúc ấy có thể đem hắn rời đi thật xa khỏi thế giới phù thủy này và không bao giờ trở lại nữa"
Moody, toàn thể mọi người và cụ Dumbledore trao đổi ánh mắt với nhau.
Sau khi ra hiệu mọi người lui lại một khoảng an toàn. Dumbledore nhanh chóng khua đũa phép, phóng một bùa phá hủy tới nó.
"Cô ấy..."
"Cô ấy còn nói, cách duy nhất để phá hủy miếng mề đay này là dùng thanh gươm Gryffindor ngài đã từng đưa cho con g·i·ế·t Tử Xà ngày trước"
Jessica đang đứng bên cạnh Ron, không thể tin trừng lớn mắt, muốn lại gần chạm vào Levy nhưng lại bị c** nh* kéo giật lại.
Remus Lupin đứng bên cạnh cha đỡ đầu của Harry, yên lặng nắm lấy bàn tay của ông ấy đang thả bên người, bày tỏ quan điểm của mình.
Bà Weasley thấy cụ đột nhiên mạo hiểm như vậy, không nhịn được kinh hãi thốt lên.
Số 12 đường Grimmauld...
Levy hướng cô ấy gật nhẹ đầu, nụ cười ở khóe môi chưa bao giờ thuyên giảm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Gỗ: chương ~~~ :3
Chương 83: Chỉ dẫn của các Trường Sinh Linh Giá.
Họ...chính là xao động rồi...
"Cậu làm gì vậy Harry!?"
Cụ Dumbledore gật gù, liếc qua chỗ giao nhau của tay hai người, cười nhẹ nhàng, trong đầu nhớ lại một hồi giao đấu ở căn phòng g·i·ế·t chóc kia.
Chiếc mề đay rất nhanh bị vỡ nát. Bên trong chậm rãi bay ra một đoàn khí tức hắc ám, mang theo tiếng gào thét đến chói tai.
"Làm sao ta có thể tin trò không giấu những thứ mánh khóe khác đây, Levy?"
Dumbledore mỉm cười với họ, thản nhiên cầm nó lên xem xét, hoàn toàn không có dấu hiệu gì gọi là bị mê hoặc cả:
"Xin lỗi mọi người, đây là thỏa thuận của mình và Levy. Cô ấy cung cấp thông tin về nơi trú ẩn của Voldemort, cũng như vị trí của các Trường Sinh Linh Giá. Đồng thời các mảnh hồn sẽ phải thu lại và đưa cho cô ấy"
Ron không thể đứng yên được nữa, cầm cổ áo của Harry lay mạnh.
Có thể thừa nhận, với điều kiện của cô, hoàn toàn chính là cho bọn họ nắm đằng chuôi của cán dao có thể quyết định thắng bại.
Sirius Black im lặng từ đầu, vô cùng lo lắng, rốt cuộc không nhịn được hỏi ra một câu.
"Đây xác thực là một Trường Sinh Linh Giá của Voldemort và đó là vòng cổ của một trong bốn nhà sáng lập nên Hogwarts - Salazar Slytherin - một vật đã bị thất lạc từ rất lâu về trước, sau khi ngài ấy rời khỏi Hogwarts"
"Lâu rồi không gặp, Jessica"
Khi Harry vừa thông báo với mọi người là cậu ấy đã quyết định hợp tác với bạn gái của Chúa Tể Bắc Ám - Levy - để đi chống lại chính Chúa Tể Hắc Ám.
Trời ạ. Đó là mảnh hồn của Voldemort đấy!
Cạch.
Ron bật dậy từ trên giường, không thể bình tĩnh thốt lên với cậu bạn Harry của mình.
Crắc...
Những trận chiến tuy tàn khốc nhưng lại thắt chặt rất nhiều loại tình cảm nha...
Ron kinh hoảng hô lên.
"Ngài nghĩ nó có thể phá hủy Trường Sinh Linh Giá này không Dumbledore?"
Cụ Dumbledore hiện tại không khác gì điểm tựa tinh thần của bọn họ, giúp bọn họ có thể kiên cường hơn trong trận chiến với Voldemort. Nếu ngài ấy vì vậy mà xảy ra chuyện, bọn họ sẽ rất tự trách.
"Vậy chẳng khác nào cậu đã cho cô ta cơ hội khiến Voldemort mạnh hơn nữa sao Harry, cậu điên rồi!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.