Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 39: Hy Vọng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Hy Vọng


Phượng hoàn toàn cho rằng mình được hưởng sái hào quang của Lileen. Phượng phải cảm ơn cá tính quái gở của mình, giúp cô viết ra âm nhạc mang nét đặc trưng riêng. Dù là tay mơ cũng nhận ra gu nhạc của cô cá tính và độc đáo.

“Đấy. Phải thế chứ. Chị sẽ xin ban tổ chức cho chị em mình ngồi cạnh nhau. Mày báo bác đạo diễn đi. Ai lại để người già cả lô xô với đám nít ranh. Thế nhá! Chị cúp máy đây.”

Đôi chân lâng lâng lên sân khấu, khi tay cầm lấy cúp vàng nặng trịch, cô chia sẻ đôi lời với toàn bộ khách mời trong khán phòng và khán giả xem chương trình trực tiếp.

Lễ trao giải được tường thuật trực tiếp trên sóng truyền hình và livestream trên fanpage. Thân là nhạc sĩ nên cô ăn vận khiêm tốn so sánh với các khách mời khác.

Ngay trong buổi chiều hôm nhận được thư mời dự lễ trao giải thưởng âm nhạc, chị Tiên đã gọi điện cho cô, hỏi mấy giờ cô chuẩn bị xong để chị ấy qua đón.

“Haha, chắc gì em đã được nhận giải hả chị?”

Sau đó vài ngày, tin đồn ca khúc của Lileen đạo nhạc được tung ra. Tuy rằng ngay sau đó bị dập tắt và cả đồng chuyên gia ca nhạc cùng KOLS* đứng ra phản bác tin đồn này.

Một bất ngờ khác là Hoàng Anh tung ra một MV nhân thời điểm được công chúng tung hô là hot girl đời tư trong sạch. MV ra mắt cùng lúc với bài hát cô viết cho Lileen.

Ái chà, xem chừng Hoàng Anh càng thù ghét cô cho mà xem. Ai bảo cô cứ viết nhạc cho đối thủ của cô nàng chứ.

Chương 39: Hy Vọng

“Có gì đâu mà nói. Chỉ được đề cử thôi. Năm nay nhiều album xuất sắc lắm chẳng tới lượt chị đâu.”

Lileen vốn là ca sĩ chính quy, có fan đông đảo và sản phẩm chất lượng hơn hẳn. Vì thế MV tốn kém của Hoàng Anh bị một bản audio của Lileen chiếm hết hào quang.

“Em thắng kìa Phượng ơi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng nề hà gì cả, dù sao cô cũng không phải ngôi sao. Đúng như mong đợi, chị Tiên và cô được xếp chỗ cạnh nhau. Chị Tiên xởi lởi giới thiệu cô với các nhân vật lớn trong ngành.

Phượng nhìn xuống cái chân bó bột đang ngứa điên.

Một ngày, cô bỗng nhận được thư mời tới dự lễ trao giải thưởng âm nhạc hàng năm.

Bài hát cô viết trong mấy ngày u uất ở bệnh viện đã được idol Lileen cho ra bản audio. Ca khúc được chào đón đến mức fan của Lileen yêu cầu thần tượng của mình làm MV cho sáng tác này.

Chị Tiên kêu lên.

Phượng ngơ ngác đứng dậy trong tiếng vỗ tay của đám đông.

“Sau này cố gắng thắng giải này nhé.”

Trái tim cô chợt tràn ngập vui sướng.

Cô nhấc chân phải bó bột trắng bóc. Cô không nói cho Tiên, để khi nhìn thấy chị thêm bất ngờ.

Khi ánh đèn rọi xuống người cô, chị Tiên vui sướng vỗ vai cô.

Bây giờ tối, tất cả vào vị trí và chương trình bắt đầu. Khi nghe MC đọc các đề cử giải thưởng, cô mới biết chị Tiên được đề cử hạng mục Album của năm.

Cuối cùng, giải ca khúc được yêu thích nhất thuộc về tác phẩm của một ca sĩ gạo cội. Vì thế sáng tác cô viết cho Lileen trượt giải. Mặc kệ điều đó, cô đã quá thỏa mãn rồi. Suốt chương trình, khóe môi cô không khép lại được.

Những giải được công chúng quan tâm được đẩy xuống cuối chương trình để tăng sự kịch tính và thu hút khán giả xem đài. Vì thế giải Nhạc kịch của năm gần như được công bố đầu tiên.

Vốn đang vui sướng, Phượng xúc động ôm cổ chị Tiên. Đúng lúc này đèn và camera hướng tới phía chị Tiên nên hình ảnh thân thiết của hai người hiện lên màn hình chính và công chiếu cho cả nước xem.

“Em không đi chị ạ. Để bác đạo diễn đi đại diện là được rồi.”

“Tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình được đứng trong hội trường này, cầm trên tay giải thưởng danh giá. Tôi xin gửi lời cảm ơn đặc biệt tới thành viên đoàn kịch của Nhà hát Kịch. Cảm ơn chị biên kịch đã tốt bụng trả lời mọi cuộc gọi spam lúc nửa đêm của em. Cám ơn bác đạo diễn đã tin tưởng chọn dân nghiệp dư như cháu viết nhạc cho đứa con tinh thần của bác. Tôi xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người.

“Oa, chị giỏi quá! Sao chị không nói cho em.”

Tới khi MC giới thiệu nhạc sĩ của năm, chị Tiên nói thầm vào tai cô.

“Vâng…vâng…em biết rồi. Em đi. Em đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mày điên à? Nếu đây là lễ trao giải cho kịch thì đạo diễn đi được. Chứ giải thưởng âm nhạc thì người soạn nhạc kiêm nhạc sĩ là mày phải đi chứ. Mày bảo bác đạo diễn lên nhận giải người ta cười cho.”

Thì ra đây chính là niềm hạnh phúc khi được thừa nhận. Một người như cô cũng có thể được mọi người yêu quý, công nhận và coi trọng. Trong giây phút này, nỗi ám ảnh từ kiếp trước dường như ở rất xa, không còn liên hệ gì với cô hết.

Quả nhiên, lúc đến đón cô chị Tiên cuống lên lo lắng. Phượng chỉ nói là đi xe không cẩn thận nên ngã. Chị trách móc một hồi rồi cẩn thận đỡ cô lên xe. Khi đến lễ trao giải thì Tiên nhất quyết dính bên cô không rời, che chở như gà mẹ.

“Mày chưa biết à, cả bài mày viết cho Lileen cũng được đề cử giải ca khúc được yêu thích đấy. Mày được đề cử hai hạng mục lận. Nhất mày đấy! Không đến thì người ta lại đồn mày kiêu.”

*Key Opinion Leader: người có tầm ảnh hưởng trong chuyên môn hoặc lĩnh vực nhất định.

Để tránh Đạt đeo bám, Phượng án binh bất động không ra khỏi nhà. Dù sao bây giờ chân cẳng cô không tiện di chuyển. Cô không khoái sáng tác bằng guitar lắm nhưng còn hơn lằng nhằng với tên Đạt.

Phượng mải tự ca ngợi bản thân, không hề phát giác có dấu vết của người đi sau dọn dẹp chiến trường cho cô.

Tuy nhiên lúc này Phượng quá hạnh phúc nên không chú ý tới điều đó.

Đây có thể coi là giải Grammy của Việt Nam. Bất ngờ hơn, vở Hàn Mặc Tử được để cử giải Nhạc kịch xuất sắc của năm. Với sự lèo lái của “bầu Minh” và CCorp, giải thưởng gần như nắm chắc trong tay. Làng nhạc kịch trong nước vốn không sôi động và năm nay chẳng có đối thủ nặng ký nào thu hút được sự chú ý.

Cô biết trông mình hơi buồn cười khi chống nạng lên nhận giải. Lại còn trực tiếp trên sóng truyền hình toàn quốc nữa.

Không thể phủ nhận, được nhận đề cử giải thưởng Nhạc kịch của năm đối với cô là một liều thuốc tinh thần cực mạnh. Để cô vững tin rằng kiếp này, cô đang đi đúng hướng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đám đông bật cười trước câu nói đùa nhẹ nhàng của cô. Cô bước xuống sân khấu trong tràng pháo tay rộn rã từ phía khán đài. Nhất thời, ánh đèn sân khấu sáng chói làm mắt cô hoa lên. Tiếng vỗ tay rào rào choán hết não bộ của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi MC công bố giải thưởng thuộc về vở Hàn Mặc Tử do nhạc sĩ Nguyễn Thị Mỹ Phượng viết, tim cô rơi một nhịp.

Ánh mắt khích lệ của chị Tiên tiếp cho cô sức mạnh. Trong khán phòng lộng lẫy đầy những con người xuất sắc này, nói không phấn khích là giả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phượng đành chịu thua.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Hy Vọng