Thoạt Nhìn Em Rất Mlem
Nhục Tùng Tô Bính
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Cô không hề chú ý đến cảnh vật xung quanh, yên tâm giao tất cả mọi chuyện cho Tần Tuyển
“Làm phiền hai ngườiđình chiến một chút. Đợi sau khi chuyển nốt khoản lương còn lại của em gái tôi không thiếu một xu rồi, hai người lại chiến tiếpđược không?”
Hứa Thanh Ca lo lắng, “Vậy anhđã mất nhiều thời gian saoạ? Không phải gầnđây anh rất bậnư? Chuyện này có phảiđãảnh hưởngđến tiếnđộ làm việc của mọi ngườiở công ty khôngạ?”
Tần Tuyển nhìn về phía Diệp Trường Thanh, “Đó là bởi vì chồng trước của bà Giangđây cóýđồ khác với em của tôi.Ông tađã theo dõi emấy khi ra về.”
…
Dứt lời, Tần Tuyển lại hỏi: “Em còn thiếu bao nhiêu mớiđủ tiền mua máyảnh?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu như anh thật sự kéo chuyện nàyđến công ty của họđể nói, vậy thì 800 tệ của Hứa Thanh Ca chỉ là việc nhỏ. Nhưng họ nhấtđịnh sẽ bịđồng nghiệpởđó némđá cho không ngócđầu lênđược.
Hiển nhiên, Giang Vũ San và Diệp Trường Thanh cũng không ngờđược. Hai ngườiđều bị lời của Tần Tuyển doạ sợ, trong lúc nhất thờiđều trầm mặc không nói gì.
Bản thân Tần Tuyển cũng sớmđoánđược Giang Vũ San này không phải người tốt lành gì.
Không chỉ như thế, khi cô nói mình không thể tiếp tục dạyđàn cho Diệp Linh Linh với bà ta, khẳngđịnh là Giang Vũ San cũng biết cùng ngày hômđó, Diệp Vũ Thanh và côđã gặp nhau. Bà ta biết rõđức hạnh của Diệp Trường Thanh thấp thế nào. Quyếtđịnh cắt xen tiền lương của Hứa Thanh Ca hơn phân nửa chính là bởi vì Giang Vũ San biếtông ta có hứng thú với Hứa Thanh Ca, cho nên nảy sinhđịchý với cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Tuyển nhìn bà ta, không nhanh không chậm nói: “Bà Giang này, bà vốn đã biết đã xảy ra chuyện gì. Tôi hi vọng bà cũng biết rằng Thanh Ca không phải là nữ sinh còn non nớt tuỳ ý để bà bắt nạt. Hơn nữa, tôi đã tìm hiểu được công ty hiện tại bà đang công tác. Chẳng lẽ bà muốn tôi phải đến tận công ty của bà chỉ vì 800 tệ này để ‘thăm hỏi’ sao?”
Tần Tuyển rũ mắt nhìn cô, buồn cười đáp: “Anh có công ty riêng của mình, có nhân mạch, có kỹ thuật. Chuyện tìm hiểu công ty của người khác thế này còn không tra nổi sao?”
Tức giận và bất an trong lòng Hứa Thanh Ca nháy mắtđều tan biến. Cô an tâmđứng sau lưng Tần Tuyển.
Nhưng Diệp Trường Thanh rõ ràng không phục.Ông ta tiến lên một bước, chỉ vào Tần Tuyển, “Mày dám tới công ty tao quậy sao? Cả mày và em gái mày cẩn thậnđó cho tao!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời của anh vừa nói hoàn toàn vượt qua khỏi phạm vi tưởng tượng của Hứa Thanh Ca. Cô không nghĩđến Tần Tuyển sẽ vì một chuyện nhỏ này của cô mà uy h**pđến tận công ty của họ như vậy!
Tần Tuyển cũng không hề khó để phát hiện ra loại quỷ dị trong ánh mắt của Diệp Trường Thanh, đồng tử trầm tĩnh của anh chợt lạnh đi.
Chương 14: Cô không hề chú ý đến cảnh vật xung quanh, yên tâm giao tất cả mọi chuyện cho Tần Tuyển
Khí chấtôn hoà trên người Tần Tuyển chợt biến mất.
“Mày!”Đột nhiên, Diệp Trường Thanh trở nên hung hăng: “Mày là cái thá gì mà dám uy h**p tao?”
Anhđể Hứa Thanh Cađứng yên tại chỗ, còn mình thì nhấc chân tiếnđến trước mặt Diệp Trường Thanh, giọng nói mang theo trào phúng: “Vậy sao?Ông có muốnđánh cược việc làm của mình chỉ vì một cô gái với tôi hay không?Đương nhiênông có thể thử,để xem tôi vàông ai là người thua sạch trước.”
Tần Tuyển quayđầu lại, nói: “Em yên tâm, anh sẽ khôngđánhông tađâu.”
“Anhơi,” Cô vừa vui sướng vừa tò mò hỏi: “Sao anh lại biếtđược công ty mà họđang công tác thếạ?”
“Đều là chuyện nhỏ thôi, em không cần phảiđể trong lòng.”
Diệp Trường Thanh và Giang Vũ San bắtđầu cãi nhau, Tần Tuyển lại không muốn kéo dài thời gian. Anh lấy diđộng ra bật mã QR nhận tiền, sauđó quơ quơ diđộng trước mặt Giang Vũ San, cười nói:
“Cố lên nhé.” Tần Tuyển cổ vũ cô.
Tầm mắt của Tần Tuyển phát hiệnđộng tác nhỏ này của cô liền di chuyển thân mình ra trước, dùng chính mìnhđể bảo vệ côở sau lưng.
Hứa Thanh Ca ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt của Tần Tuyển vừa trầm tĩnh vừa nhu hoà. Dẫu có gặp biến cố kinh hoàng, anh vẫn bình tĩnh, đối phó thật tự tin, khiến cho cô phá lệ cảm thấy tin tưởng vì được anh bảo vệ.
Trênđường trở về, trong khi Tần Tuyển chuyển tiền vàoWechat của Hứa Thanh Ca, tinh thần của cô vẫn chưa kịp hồi phục sau tình huống vừa rồi.
Sau khi Giang Vũ San và Diệp Trường Thanh đến gần, Tần Tuyển mới mở miệng trước, “Xin chào bà Giang, tôi là anh của Thanh Ca.”
“Không có.” Tần Tuyểnônôn nhu nhu mỉm cười, “Chuyện này không tốn nhiều thời gian.”
Thật ra, cô hơi sợ mình sẽ gặp phải người xấu, hoặc là sẽ có người nói những lời khó ngheở khu bình luận công khai của phòng livestream.
Tan tầm là giờ caođiểm, ngườiđi xe buýt càng nhiều. Hứa Thanh Ca bị Tần Tuyển bao bọc trong một góc xỉnh, cảm giác giống như côđược che trong vòng tròn an toàn nhất vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu khu bà taở là một tiểu khu xa hoa, nói một cáchđơn giản, bà ta mời Hứa Thanh Ca tới dạy con gái mình họcđàn Cello mỗi ngàyđể không phải ngày nào cũng chở bé tới lớp học,điều này thể hiện bà ta chính là kiểu người không thiếu tiền.
“Mặt khác…”Ánh mắt của anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Trường Thanh, “Tôi cũngđã biết công ty củaông rồi. Nếuông còn dám xuất hiện trước mặt Thanh Ca thêm một lần nữa, tin tôiđi, tôi nhấtđịnh sẽ khiếnông không thể thăng tiếnđược nữa.”
Giang Vũ San không nhịn nổi, mắng: “Mẹ nóông bị bệnh phải không? Thấy gái trẻ làđi không nổi,ông dámđi tìm Hứa Thanh Ca nữa thử xem? Cút, hôm nayđừng tới thăm Linh Linh nữa, tôi phiền c·h·ế·t cái bản mặt củaông rồi!”
Edit:
Đôi mắt của cô hơi sáng lên, cũng không hề chúýđến cảnh vật xung quanh. Hứa Thanh Ca yên tâm giao tất cả mọi chuyện cho Tần Tuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từng giây từng phút, Tần Tuyểnđều bảo vệ cô phía sau lưng mình. Hứa Thanh Ca muốn ngăn cản anh, vừa bước lên một bước nhưng ngay lập tức bị anh kéo ngược trở về.
Hứa Thanh Ca khó tránh khỏi nhụt chí. Nếu không có thổ hào Dao Viễn Lão Sư tặng quàủng hộ cho cô, một ngày livestream như vậy cũng chỉ kiếmđược bảy tám chục tệ mà thôi…
“Anhơi,” Cô do dự hỏi Tần Tuyển, “Nếu em tắt biểu tượng mặt nạảođi trong khi livestream, anh nghĩ em có thể kiếmđược nhiều tiền nhanh hơn một chút khôngạ?”
Không thể bán lạiđồ cũ, dạyđàn Cello cũng không, Hứa Thanh Ca muốn kiếm tiền thật quá khó khăn!
Tần Tuyển tới gầnông ta, khí tức quanh người anh càng thêm mười phầnáp bức, “Còn nữa, chuyện củaông với thực tập sinh kia hình như làđược bà Giangđâyđè xuống nhỉ, cho nênông mớiđể lại căn nhà này cho bà tađể cảmơn chăng?”
Từ sau lưng Tần Tuyển,đầu của Hứa Thanh Ca ló ra, “Tôi không có nói dối.Ông ta theo dõi tôiđến tận tiểu khu nhà tôi. Bà Giang, tôi không hề vu khốngông ta.”
Xiao Yi.
“Tôi không biết cậu có rõ chuyện này hay không, nhưng người đột nhiên nghỉ dạy bởi vì chuyện riêng là em của cậu. Tôi vốn định muốn Hứa Thanh Ca dạy đàn Cello lâu dài cho con gái của tôi, nhưng đột nhiên cô Hứa đây lại nói bận việc, tôi cho rằng vấn đề là ở chỗ cô Hứa mới đúng?”
Hứa Thanh Ca chạy tới bắt lấy cánh tay của anh, không muốn Tần Tuyển phảiđơn thânđộc mã bịépđánh nhau. Côđứng ngay bên người anh, ánh mắt gắt gao trừng Diệp Trường Thanh.
Hứa Thanh Ca trốn sau lưng Tần Tuyển nomđược nửa bước.
Hứa Thanh Cađặc biệt nghiêm túc mà nói: “Cảmơn anhạ, thật sự anhđã giúp em rất nhiều rồi!”
Giang Vũ San cau mày nhìn chồng trước của mình một cái, nhưng sau khi nhìn qua Hứa Thanh Ca, bà ta lại chọn tin chồng trước của mình, “Ôngấy sẽ không làm ra mấy chuyện theo dõi cô gái trẻ như vậy. Hứa Thanh Ca, cô còn nhỏ, tôi hi vọng cô không vì 800 tệ kia mà nói lời không thật. Cô còn trẻ, dễ nhầmđường lạc lối, cô hẳn phải học thành thật hơnđi.”
Diệp Trường Thanh cười, “Anh chàng đẹp trai này, cậu đây là đang vu khống tôi sao? Tại sao cậu lại không nghĩ rằng em của cậu nói dối?”
Phía Diệp Trường Thanh khi bị Giang Vũ San ngăn lại cũng mười phần không vui, “Bà cản tôi làm cái gì? Thằng nhãi này vậy mà dám uy h**p tôi kìa!”
Hứa Thanh Ca tính nhẩm trong đầu rồi đáp: “Khoảng một vạn năm trăm tệ nữa.”
Hứa Thanh Ca nắm chặt tay thành quyền, quả thực khó tin rằng cô bé Diệp Linh Linh lại có ba mẹ như vậy! Mặt cô vì tức mà trắng bệch, “Bà Giang, sao bà có thể nói tôi như vậy? Tôi không hề nói dối.”
Người qua lạiđôi khiđụng phải lưng của Tần Tuyển, nhưng anh vẫn hệt như câyđại thụ anổn, sừng sững bấtđộngđứngđó, không hềđèép lên Hứa Thanh Ca dù chỉ một chút.
Hứa Thanh Ca không tinđược, nói: “Tôi không có nói dối.”
Hệt như người làm anh trai, khi biết em gái của mình gặp chuyện, khi emấy bị người khác chửi bớiđều tin tưởng và bảo vệ emấy vôđiều kiện.
Giang Vũ San gậtđầu với anh, “Chào cậu, hai ngườiđến vì chuyện tiền lươngđúng không?”
Giang Vũ San cũngđồng thời nhíu mày ngăn cản Diệp Trường Thanh lại, “Ông thôiđiđược không?Đừng có lại khiến tôi mất mặt!”
“Có hay không chỉ có lòng cô là rõ. Tôi không biết tâm tư của cô thế nào, nhưng tôi hi vọng trong quá trình trưởng thành, cô đừng vứt bỏ lương tri như thế. Cô còn trẻ, không cần phải lấy bề ngoài xinh đẹp này để ảo tưởng người khác nhất định sẽ rung động với mình.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.