Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thoạt Nhìn Em Rất Mlem

Nhục Tùng Tô Bính

Chương 37: Anh đến học cùng em

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: Anh đến học cùng em


Dao Viễn lão sư: 【Cực kỳđúng luôn.】 (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mình không có.” Hứa Thanh Ca dừng cười, nhưng vẫn không nénđược.

Hôm nay Trang Thần Miểu khi cười lên thật thân thiện, là một học tỷ thiện lương, vừa hào phóng vừaôn nhu.

“Đúng nha, một tiết cậuấy cũng chưađi, rất nhiều lần nhà trường muốn loại bỏ Hội nhiếpảnh do cậuấy làm Hội trưởng, cũng may là thành thích chuyên ngành của cậuấy cũng không tệ lắm.”

Tần Tuyển lùi qua một bên, dẫm hai bước tại chỗ, giả vờ bỏđi.

Hứa Thanh Ca nhìn anh uống sữa chua, “Cái này không phải mua cho em à?”

Dao Viễn lão sư: 【?】

Tần Tuyển bật cười, “Sao có thể chứ? Anh thích em mà.”

“Học trưởng đã từng đi qua rất nhiều quốc gia đúng không ạ?” Hứa Thanh Ca hỏi Lục Tử Nhất.

Hứa Thanh Ca gậtđầu nói: “Hẹn gặp lạiạ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cũng khôngđược.”

Hứa Thanh Ca không giãy ra được, có cầu cứu cũng vô dụng. Người khác đều cho rằng hai người đang cãi nhau, trên mặt Tần Tuyển còn đặc biệt cười đến ngập tràn xuân sắc như đang tắm mình trong gió xuân.

Cô cũng không quá muốn xem nơi này là nhà của mìnhđâu.

Đến dũng khí ngẩng đầu cũng không có, cô cúi đầu, đỏ mặt đẩy cánh tay của Tần Tuyển ra, “Anh tới đây làm gì chứ?”

Giữa lông mày của chị ta hiện lên không vui, “Ừm, hẹn gặp lại,đêm tiệc Trung Thu sắpđến rồi, em nhớ tranh thủ luyện tập.”

“Máơi, cắmống hút vào sữa chua cho bạn gái uống, còn có trái cây miếng nữa, chua quá, chua thế!!!”


Sau khi Hứa Thanh Ca gia nhập Hộiâm nhạc vẫn luôn không hiểuđược mìnhđã chọc tới Trang Thần Miểu chỗ nào.

“Bây giờ anhấy qua môn chưaạ?”

Tác phẩm cá nhân làm nênđại danh của Hội trưởng và các bứcảnh của thành viên trong hộiđều treo trong phòng triển lãm.

Hứa Thanh Ca bĩu môi dưới, “Rốt cục là anh tới dỗ em hay là trêu tức em chứ…”

Ngón tay của anh búng lên trán Hứa Thanh Ca một cái, “Dám cười nhạo sau lưng anh, hửm? Sau này emít chơi với Lục Tử Nhấtđi.”

Cô cuộn trongổ chăn kể cho Dao Viễn lão sưđề tài tình cảm này của mình, 【Anhấy rấtưu tú, thật ra ta có hơi thích anhấy. Nhưng mà anhấy rất xấu, luôn bắt nạt ta. Tiểu ca ca, nếu tađồngý anhấy, có phải tam quan của ta mâu thuẫn rồi không?】

“???” Hứa Thanh Ca không thể tinđược, hỏi: “Anh tớiđâyđể chọc em giận đúng không?”

“Ừ.”

Hứa Thanh Ca kéo chăn qua khỏiđầu, gửi tin nhắnđi:【Chuyện là… ta quen biết một nam sinh.】

_____

Hứa Thanh Ca gậtđầu, “Vậy em tìm học trưởng Quách Nhĩ Thư chơi.”

Hứa Thanh Ca: “…”

Sau khi từ Hội nhiếpảnh của Tần Tuyển trở về, Hứa Thanh Caở trong phòng ký túc, làm cái gì cũng cười ngây ngô.

Nhưng cô lại không nhịnđược phì cười, dáng vẻ vui sướng khi thấy người khác gặp hoạ, “Là Tần Tuyển thậtạ? Anhấy rớt môn tận ba lần á? Ha ha ha ha, một tiết anhấy cũng khôngđi học saoạ?”

Chị ta bắt côở lại thu dọn nhạc cụ, bắt côở lại tập thêm một giờ, mở họp cũng không nói cho cô biết, làm cho Thẩm Tân Tuyền hiểu lầm cô cố tình khôngđến họp.

“Không phải vừa nãy em mớiđẩy ra sao?”

Hứa Thanh Ca có quen mộtít gương mặt trong Hội nhiếpảnh, họđều làm việcở công ty của Tần Tuyển.

Hứa Thanh Ca cho rằng anhđi rồi, ngẩngđầu lộ rađôi mắt, Tần Tuyển phíađối diện lập tức cười khẽ, “Tiểu Thanh Cađang nhìn lén anhđúng không?”

Hứa Thanh Ca: “…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tần Tuyển đến học một tiết đại cương chung với Hứa Thanh Ca, sau khi tan học, anh trực tiếp nắm tay cô, đưa cô đến căn – tin ăn cơm.

Mỹ Mỹ Tương và Mã Giáp Tuyến vây quanh cô, chú ý đến dáng vẻ cười như mới yêu lần đầu của cô, “Ngọt Ngào à, lần này cậu đã xác nhận yêu đương với học trưởng Tần rồi hả?”

Giữa hai người có không khí tình nhân hường phấn, khiến cho xung quanh một lần nữa lại vang lên tiếng nói nhỏ khe khẽ:

“Chưa qua a ha ha ha ha.” Lục Tử Nhất bật cười ha hả.

Lục Tử Nhất cười, quayđầu thấy Tần Tuyển khôngởđây, khẽ nói với nàng gấu Thanh Ca, “Cho nên cậuấyđã rớt môn ba lầnđó.”

“Đúng vậy, cậuấy rất thíchđiềuđó.”

Hứa Thanh Ca khôngđáp, lại nằm bò lên bàn,đẩy cánh tay anh ra.

Ngoài dựđoán của Hứa Thanh Ca, tác phẩm nhiếpảnh do Tần Tuyển chụpđều là người, em bé,đànông, phụ nữ, người gia, người Trung Quốc, người nước ngoài, dân thành phố, dân nông thôn,… Trongđôi mắt của mỗi người trongđóđều phảng phất như có chuyện xưa, khiến cô không nhịnđược muốn nhìn vào mắt họ.

Tần Tuyển cười, lại mở ra một hộp sữa chua khác, cắmống hút vào. Anh luồn xuống dưới cánh tay của cô, kêống hút lên miệng cô, “Tiểu Thanh Ca uống một chút không nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nụ cười của Trang Thần Miểu cứng lại một chút, “Thế sao? Vậy… em cũngđiăn cơmđâyạ.”

Hứa Thanh Ca vừa muốn nói mình khôngăn thịt vịt, bỗng nhiên nhìn thấy Hội phó Hộiâm nhạc đứng phía trước, cũng chính là nữ sinh bên cạnh Hội trưởng mà ngày hômđóđã ngăn cản cô gia nhập hội, Trang Thần Miểu.

Cô muốn dừng lại.

Lúc Tần Tuyển ngồi xuống bên phải Hứa Thanh Ca, Mỹ Mỹ Tương và Mã Giáp Tuyến đang ngồi bên trái cô lập tức kinh sợ, sau đó tự động tránh đi.

Tần Tuyển bật cười, túm cánh tay của cô lại, “Chạyđiđâu hả? Lạiđây, anh kể cho em nghe về chuyện xưa của họ một chút.”

Vậy rađây mới là nguyên nhân khiến Trang Thần Miểu ngắm vào cô sao?

“Em thấy học trưởng sắp thi tốt nghiệp rồi, lại có công ty riêng nữa, còn cả Hội nhiếpảnh. Sao anh lấy có nhiều thời gianđể ra ngoài chơi thế ạ?”

Hứa Thanh Ca nhìn Trang Thần Miểu rờiđi, giữa lông mày của cô cũng hiện lên không vui. Bây giờ cô có thể xem như bị Tần Tuyển liên luỵđúng không?

Lục Tử Nhất cười, túm lấy cánh tay của cô, “Lạiđây, cho em xem kiệt tác cảđời của Hội trưởng chúng ta.”

Hứa Thanh Ca muốn phảnánh những chuyện này lại với Thẩm Tân Tuyền, nhưng lại cảm thấy nếu như tự mình nói ra lại giống như bệnh công chúa vậy, cố tình kiếm chuyện. Cho nên cô làm một thành viên mới nghe lời hiểu chuyện, việc lớn hoá nhỏ, việc nhỏ hoá không.

Ngón tay của Tần Tuyển gãi vào lòng bàn tay của cô, “Vẫnăn mì sợi nhé?”


Hứa Thanh Ca: “…”


“Sao thế?” Thanhâm của Tần Tuyển thật nhẹ, cũng thậtôn nhu.

“Thật soái quáđi! Người thật cònđẹp hơnảnh chụp nhiều luôn. Lúc nhìnảnh của anhấy soái như vậy, mình còn tưởng anhấy là chân nhân. Bây giờ người thật này xem ra là chân nhân tu tiên thật a!”

Hứa Thanh Ca cườiđáp, “Học tỷ, hẹn gặp lại.”

“Khôngđược.”

Nhưng ngay sauđó, chị ta nhìn sang Tần Tuyển, nở nụ cười vừa tươi rói vừa sáng lạn, “Học trưởng, hôm nay anh khôngđến công ty saoạ?”

Hứa Thanh Ca không hiểu tại sao tháiđộ của chị ta lại xoay ngoắt 180độ. Chẳng lẽ trước kia là do chị ta mâu thuẫn với bạn học, tâm tình không tốt mới nhắm vào cô sao?

“Anhơi.” Hứa Thanh Ca nhỏ giọng kêu anh.

Hứa Thanh Ca mặc một bộ váy liền cách tân thoải mái, vành tai phiếm hồng. Còn anh mặcáo sơ mi trắng, khoé miệng mỉm cười.

Hứa Thanh Ca ngẩngđầu nhìn anh.

Khi sắpđi ngủ, Dao Viễn lão sư gửi cho cô một biểu tượng *ánh trăng* chúc ngủ ngon.

“Em không thèmđâu,” Hứa Thanh Ca quay người bỏ chạy, “Em về ký túc ngủđây.”

Chị ta cười hỏi: “Thanh Cađiăn cơmà? Em mau điđi, lát nữa căn – tin sẽđông ngườiđấy.”

Hứa Thanh Ca: “…”

Sau khi chúc huynhấy ngủ ngon, Hứa Thanh Ca lại nói, 【Tiểu ca ca, huynhđợi chút.】

Trang Thần Miểu cũng cười, “Hẹn gặp lại nhé.”

Hai người bịúp một sọt cẩu lương, từng ngườiđi rửa mặt rồiđi chơi game.

Tần Tuyển không nhịnđược mà bật cười, “Sao anh lại trêu tức em nào?”

Chỉ trong nháy mắt, Hứa Thanh Ca dường như hiểu thêm về Tần Tuyển. Có thể chụp ra bứcảnh xưa cũ như thế này, anh không chỉ có tài hoa mà còn khiến cô cảm nhậnđược trong anh có nội tâm, có cơ trí, có thiện lương, và cả sự chín chắn nữa.

Tần Tuyển cười, lấy hộp sữa chua về, tự mình cắm ống hút vào uống, “Anh đến học cùng em.”

Chương 37: Anh đến học cùng em

Edit:

Tần Tuyển: “…”

Tần Tuyển cũngđang cười, nhưng cười không hềôn nhu. Bàn tay nắm tay cô chuyển thành khoác vai cô, kéo cô vào ngực nhiều hơn hai phân, sauđó anh cười với Trang Thần Miểu, “Hôm nay tôiđi học với bạn gái, dẫn côấyđi ăn cơm.”

Tần Tuyển cười khẽ, “Em muốnăn vịt nướng không? Hay là bánh cuốn[2]?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“???” Hứa Thanh Ca nghe xong thì sửng sốt hai giây. Sao anh lại có thể rớt mônđược?

Hứa Thanh Ca mở mắt nhìn anh.

Hứa Thanh Ca cảm thấy bản thân thật thiếu nghị lực. Tại sao mớiđi cùng anh có một ngày, lúc trở về ký túc thì côđã giống như mới hẹn hò cả ngày với thần tượng như vậy chứ?

“Anhấy là Tần Tuyển sao?”

Dao Viễn lão sư: 【Mâu thuẫn chỗ nào?】

“Các anhđềuởđâyạ?” Tuy cô cũng giận, nhưng bất ngờ vẫn nhiều hơn.

Tần Tuyển có hơi bất ngờ,đã rất lâu rồi cô không gọi anh là ‘anhơi’.

“Ơi?”

Dao Viễn lão sư: 【Tam quan của tỷ rấtđúng nha.】

Tần Tuyển dính lấy Hứa Thanh Ca cả ngày, b·ắ·t· ·c·ó·c côđến Hội nhiếpảnhđi dạo.

Thậm chí từ hồi Hội trưởng Hội âm nhạc, Thẩm Tân Tuyển chiêu mộ người mới, Trang Thần Miểu luôn ngắm vào cô.

Tần Tuyển buông tay cô ra, xoađầu cô nói: “Đi xemđi, em cứ tự nhiên như nhà của mình.”

Anh bật cười, “Không thể nha.”

Hứa Thanh Ca nằm bò lên bàn, che lại gương mặt vừađỏ vừa nóng, “Em không quen biết gì anh cả.”

Sau một loạt động tác này, dãy bàn chỉ còn lại mỗi cô và Tần Tuyển.

“Học trưởng.” Hứa Thanh Ca ngẩngđầu.

Nếu kể cho người quen, Hứa Thanh Ca sẽ ngại ngùng. Nhưng là trongđời thực, cô và Dao Viễn lão sư không quen biết, trên mạng Dao Viễn lại là người cô tín nhiệm, cho nên cô không có ngại.

Hứa Thanh Ca không phản kháng nữa,ôm phần trái cây miếng rồiđi bên cạnh anh, nghĩ xem lát nữaăn cái gì. Lúc nãy côđều uống sữa chua rồi.

Tần Tuyển mỉm cười hệt nhưđang dỗ con nít.

Hứa Thanh Cađưa tay bóp quai hàm, “Mình thật sự không có mà.”

Dao Viễn lão sư thật ôn nhu, thường xuyên giúp cô giải quyết một ít vấn đề nhỏ trong cuộc sống Đại học. Mấy ngày qua, mỗi tối, huynh ấy đều nói chuyện với cô một chút rồi nhu hoà chúc cô ngủ ngon.

“Anh có thể bỏ tay xuống khỏi vai em không?”

Xiao Yi.

Hứa Thanh Ca lễ phép chào hỏi, “Học tỷ Trang.”

Hứa Thanh Ca: “…”

Đúng lúc này, Tần Tuyểnđi vào, nghe thấy giọng cười của Lục Tử Nhất thì liếc mắt một cái, “Buồn cười lắm hả?”

“Tức là em chỉđược chơi với anh thôià?”

“Bánh xèo[1] đi ạ.”

“Anhấy tới học cùng bạn gái sao? Ngọt ngào thế!”

Biểu tình trên mặt Mỹ Mỹ Tương và Mã Giáp Tuyến như giẫm cẩu lương.

Dao Viễn lão sư gần như lập tức trả lời lại, tận ba tin nhắn:

“… Học trưởng Hùng Dương thì sao?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: Anh đến học cùng em