Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Thu Thảo

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Thu Thảo


Dứt lời quay đầu rời đi, mà nhìn Quốc đi xa, Thu Thảo nhoẻn miệng cười.

Bị gọi thẳng mặt, cô gái Hà Phương không hề gượng ngùng, mà nở nụ cười, đáp:

Hắn quay lại thì thấy Thu Thảo cắn chặt răng tay vung dao nhỏ, cách đó, Nam bị đâm vào tay đẫm máu, đám đồng bạn đang vây. Hắn chưa kịp đi xa, thì Thu Thảo đã áp sát, kề dao lên cổ, trầm giọng:

"Mẹ đúng làm con hết hồn..."

"Thu Thảo, tớ cũng chỉ là đang giúp cậu mà thôi. Anh Nam vừa đẹp trai, vừa ga lăng, nhà có quyền có thế, bao người theo đuổi, cậu còn chê gì. Tớ chỉ giúp cậu tiến nhanh hơn thôi."

"Chị tin hay không tin thì tuỳ, nhưng em nghĩ chị an ổn 1 tháng mọi thứ sẽ ổn."

"Chị nói tôi bị liên luỵ nhưng cũng phải nói đám đó là ai chứ? Chị gây rắc rối thế mà một câu nói là xong ư?"

"Đồng ý đi.. Đồng ý đi."

Xong đi ra bấm số Đạt 'cá':

Thạch lần này thực hoang mang, theo bản năng mà đạp. Không rõ đi bao lâu, Thu Thảo ném dao xuống, ngồi sụp xuống, khóc nức nở:

Cúp xong, nhìn Thu Thảo:

Chiều tối, Thạch về nhà sau khi dọn dẹp xong bắt đầu nhắn tin với Khả Hân, cả hai đang vui vẻ thì từ ngoài cổng, giọng một người con trai ỏng ỏng vang:

Thấy ý chí của con cùng biết gia đình Đạt 'cá' bà Hiền gật đầu:

"Xin lỗi, tôi không cố ý."

Thạch xoa xoa mồ hôi, đáp:

"Anh không thể sống thiếu em được. Mong em đồng ý."

Thạch nghe tới đây hơi nhíu mày, bởi hắn nhớ không nhầm thì Bí Thư tháng tới cũng hạ bệ, mặt ngoài nói là tham ô hàng tỷ đồng, mặc dù không biết thời không này có diễn ra không, nhưng hắn vẫn vỗ vai Thu Thảo nói:

"Tên vừa nãy là con trai của bí thư tỉnh, hắn theo đuổi tôi từ lâu, nhưng tôi từ chối. Không ngờ hắn mua chuộc cô chủ nhiệm và bạn thân nói là tổ chức tiệc tiếp đón các thầy trên trường ở Hà Thành về."

Thu Thảo nghe thế lắc đầu, nghĩ rằng Thạch thật thơ ngây, nhưng cũng nhoẻn miệng cười: (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng khi vừa quay xe, đằng sau vang lên tiếng la hét:

Xong cầm trong túi một điện thoại xinh xinh, chìa ra:

anh Phong nhẹ giọng:

Thạch gật đầu, khí bấm xong, đưa lại, nói:

"Bố em ra đồng, anh tìm bố em có chuyện gì thế?"

"Bấm số em đây."

"A...a....a..."

"Chuyện nhỏ. Biển xe 89xxxx."

"Không sao đâu chỉ, trên đời sẽ có công lý. Tên đó và cha dựa vào chức quyền làm loạn sẽ có ngày bị trừng trị thích đáng."

"Anh yêu em từ lâu, trên cao có trăng sao chứng kiến...Em làm người yêu anh nhé."

Xong trình bầy đầu đuôi câu chuyện, bà Hiền thở dài:

Thạch nhìn đồng hồ, thấy sắp tới 7h, nói:

Thạch ngó đầu ra, thấy đó là anh Phong con ông Thiêm, đáp:

Chương 11: Thu Thảo

"Được, để em báo."

"Bố mày vừa về để đi đám cưới bên làng Muội với mấy chú rồi. Thôi lát để mẹ đi đón."

"Chú Hoà vừa gọi báo tối nay chú về tầm 7h, bảo ông Lai ra đón."

"Chị đợi em chút, em gọi chi thằng bạn."

Thạch lắc đầu:

"Để em đưa chị về."

Mà người được gọi là Nam, đeo đôi kính cận, tay cầm bó hoa hồng, nói:

Dứt lời cũng tạm dừng nhắn tin với Khả Hân rồi đi ra đồng, nhưng ra tới nơi hắn thấy cánh đồng vắng hoe, khi đang ngơ ngác thì bà Hiền mướt mát mồ hôi, vỗ vai:

Thu Thảo lắc đầu:

"Ông Lai ơi, ông có nhà không?"

Đường nông thôn lúc này vãn đầy ổ gà, cộng thêm đèn đường không có, ông Lai đi đã vất vả nữa là mẹ, Thạch đáp:

"Đi, nếu không muốn c·h·ế·t."

Trước thái độ quay ngoắt 180 độ của Thạch, Thu Thảo cũng sững sờ, xong gạt đi nước mắt, nói:

"Không để con đạp qua làng Muội, nhờ Đạt 'cá' đèo đi. Nhà nó có xe máy."

"Hà Phương, sao cậu dám thế, uổng công tới coi cậu là bạn."

"Rảnh, để tao phóng qua, mà gặp chuyện gì, cần tao bảo anh em giúp không." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đám đó là người xấu, chị đi đâu tôi đưa về." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đây là căn nhà ba để lại cho hai mẹ con chị. Nhưng cả hai mẹ con chị chưa từng tới, chỉ có quản gia vẫn quét dọn. An ninh nơi đây khá tốt."

"Ống tướng ra đây làm gì thế?"

"Để con đi cho. Từ đây lên Tỉnh cũng bằng hai lần quãng đường tới trường, con đi được."

Nam nghe xong lòng căm tức thầm nhủ: "Con đĩ, nếu ông chiếm được mày, sẽ khiến mày đau khổ, bởi cả hai là bạn học từ thời cấp ba, hắn cũng tán bao năm nhưng mỗi lần nàng luôn dùng cớ này để từ chối, chỉ còn mấy tháng nữa là kết thúc đại học, hắn biết với tham vọng, Thu Thảo sẽ rời xa mảnh đất này lên Hà Thành, mà lên đó cơ hội của hắn sẽ mất, nên dùng tiền mua chuộc Hà Phương để sáng tạo cơ hội này, nên hắn gương mặt vẫn thể hiện sự si tình đáp:

*

"Mong anh cho em thời gian, em muốn tốt nghiệp xong rồi suy nghĩ."

Thạch nhíu mày:

Thạch gật đầu:

"Đám người đó cậu không trêu chọc được đâu. Cậu đi đi đừng để liên luỵ."

"Thôi về, xong đi cho đỡ vội."

Bà Hiền vẫn có vẻ lo lắng, thấy thế Thạch nói:

Xung quanh đám nam nữ quần áo hiệu hô vang:

Lần này vừa nói vừa áp sát. Mà Thạch chứng kiến vậy cũng khẽ thở dài, quay đầu rời đi, bởi nhìn cách ăn mặc cùng xe sang, hắn biết mình cũng không thể trêu vào, muốn anh hùng cứu mỹ nhân cũng phải có thực lực.

Nếu bất kỳ người con gái nào trong hoàn cảnh đó, đều siêu lòng, nhưng Thu Thảo biết Nam chỉ là kẻ chơi bời, mỗi người con gái qua tay hắn chỉ một thời gian sẽ vứt bỏ, cắn răng:

Thạch ưỡn ngực tự tin, khiến bà Hiền lắc đầu cười không thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy người đẹp khóc tê tâm liệt phổi vậy, Thạch dùng tay xoa xoa nhẹ, nói:

Thu Thảo cũng không miễn cưỡng, Quốc theo chỉ dẫn nhanh chóng tới một căn nhà. Những tưởng là một căn nhà sập sệ nhưng lại là 1 biệt thự hai tầng, thấy Thạch hồ nghi, Thu Thảo nói:

"Alo, mày rảnh không, đi đón hộ tao chú Hoà. Tao đi đón mà đang gặp chút chuyện."

Đạt 'cá' giọng ồm ồm:

"Cảm ơn em." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Thu Thảo