Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Ngày khai giảng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Ngày khai giảng


Vinh quang thay tổ quốc tự do của chúng ta

Sau khi xong xuôi, đến là bài phát biểu, Đạt ‘cá’ chỉ xung quanh:

“ Thử đi. Mà giờ đa thê, tán được, sao cưới cả hai.”

Nghe vậy, Thạch nhàm chán, cũng đảo ánh mắt xung quanh, coi như 'mở mang tầm mắt'. Nhưng không nhìn thì thôi, một khi nhìn đúng là kinh hỉ. Đặc biệt là cái lớp A1, đúng là vừa có tài vừa có sắc. Cả lớp toàn một mầu gái. Khả Hân vốn tính nổi trội, nhưng ở đó cũng chỉ tầm giữa. Trong đó đặc biệt là cô ngồi cuối. Cao, rất cao phải đến 1m73 mặc một thân áo dài trắng ngồi một chỗ thôi cũng đủ khiến mọi con trai yêu từ ánh mắt đầu.

Mãi mãi liên kết bởi nước Đại Việt vĩ đại

“ Chào các em, cô tên là Lê Ngọc Mai, bây giờ các em đã là học sinh của lớp 10A6 rồi, các em nhớ giúp đỡ lẫn nhau nhé.”

Lâm ‘thộn’ nghe vậy, người nhũn ra. Mặc dù gia đình hắn giầu có cũng có quyền. Nhưng khác Đạt ‘cá’ hắn không phải con độc đinh. Với lại từ nhỏ, mọi mặt kém xa ông anh, nên bố hắn vô cùng nghiêm, chỉ cần làm sai là chắc chắn đòn roi. Chính vì vậy nghe Thạch nói phải lên đồn, Lâm ‘thộn’ nói:

Thạch đáp:

Sau đó cả hai chạy lên lớp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe vậy, Đạt ‘cá’ khẽ yy, cười vui sướng.

Những tưởng bóp nghẹt vậy, Lâm ‘thộn’ sẽ cò kè, nhưng không, rất nhanh rút ra một xấp tiền, nói:

“ Ok.”

“Cô ơi, ở đây như thế nào có quan hệ vợ chồng, em không có thì điền sao.?”

“ vâng.”

Sớm lường trước, Ngọc Mai khẽ vỗ bàn:

Thạch nhanh chóng đếm, xác nhận đủ, ném điện thoại qua:

Vinh quang thay tổ quốc tự do của chúng ta

Thạch cười:

Thạch cười:

"Cách, cách, tùng, tùng, tùng" rồi hét lớn: “ Chào cờ! Chào.”

……………..

Nghe vậy, mấy tên được đi, ưỡn ngực đi tự hào.

“ Lần đầu bỏ qua. Đánh người chạy đi, ai đánh kẻ chạy lại. Mày muốn đền đơn giản thôi. Bộ quần áo tao mặc vừa nhập bên Mỹ về, mày làm bẩn, đền bộ khác. Nguyên tem nguyên mác là 1 củ. Cộng với thuốc men, ảnh hưởng tinh thần thêm 1 củ. Tất cả là 2 củ. Mày đến tao sẽ xóa video.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không tính.”

Cả ba bước vào, tiếng trống cũng vang lên: “ Tùng….tùng….tùng.”

“ Mẹ kiếp, trường mình thật nhiều mỹ nhân. Muốn ngực ? có ngực. Muốn eo ? có eo. Muốn mông ? có mông.”

…………….

Và Bác vĩ đại đã dẫn đường

Lâm ‘thộn’ xong xuôi, trả lại, nhanh chóng phóng đi.

“ Bây giờ các em tự chọn chỗ, cô cũng sẽ không đổi, nhưng nếu sau này nghịch ngợm, cô sẽ sắp xếp lại.”

“ Số là 09xxxx.”

Nghe vậy, cả đám nhao nhao. Cô Ngọc Mai chỉ định ba tên to cao nhất, rồi nhìn những người còn lại, nói:

Thạch vừa đặt mông. Rất nhanh cô giáo bước vào. Trái ngược với sự thất vọng khi nghe nói giáo viên cấp ba toàn bà cô. Chủ nhiệm lại là cô giáo khá sinh đẹp. Đám học sinh ồ lên. Cô giáo bước lên bục, nói:

“ Video đó, mày tự tay xóa đi.”

“ Tao mày tách riêng ra. Tìm em nào trông có vẻ ham học mà ngồi. Sau này thi cử đỡ lo. Lên lớp đều, chứ giờ để đúp xấu hổ c·h·ế·t.”

Bên kia, vốn mới trưởng thành, nghe đến công an, Lâm ‘thộn’ run sợ, lắp bắp:

“ Mày tán em ấy đi. Tao giúp tay.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chúng ta nguyện sẽ mãi mãi trung thành

Thành trì vững chắc của tình đoàn kết các dân tộc

Thành trì vững chắc của tình đoàn kết các dân tộc

Khi điền xong, thì tiếng trống khai giảng cũng vang lên, cô Ngọc Mai nói:

Đạt ‘cá’ cười:

“ Bạn ơi chỗ này có ai ngồi chưa, mình ngồi xuống nhé.”

“ ba em nào đi cùng cô đến phòng dụng cụ lấy nghế cho lớp.”

“ Tao biết mày không thiếu chút tiền này, nhưng đây tiền đầu tay kiếm được. Không dùng cất đi, có ý nghĩa, về bốc phét với ông Sâm cũng được.”

Vinh quang thay tổ quốc tự do của chúng ta

“ Đây là phiếu khai thông tin, các em cầm lấy điền đầy đủ. Chỗ nào không hiểu hỏi lại cô.”

Đưa chúng ta tới thành công của chủ nghĩa Cộng sản

……………..

Thành trì vững chắc của tình đoàn kết các dân tộc

Hơn một ngàn người, hát vang:

“ Đúng là oan gia ngõ hẹp.” Dứt lời cầm đống tiền vừa bóp chẹt, phe phảy, nói:

Đảng của nhân dân, sức mạnh của nhân dân

………………

“ Cô xinh quá mày ơi.”

Một hồi, đám học trò yên vị, cô Ngọc Mai nói:

Thạch nghe vậy, biết ngay phổ biến đó là gì. Chính là 3 tiếng rầm mưa rãi nắng: nghe hiệu trưởng phát biểu 1 tiếng đồng hồ sau đó lại làm lễ 1 tiếng đồng hồ xem văn nghệ 1 tiếng đồng hồ.

Đưa chúng ta tới thành công của chủ nghĩa Cộng sản"

Đạt ‘cá’ gật đầu:

Thạch quan sát thấy hầu hết đã ngồi, nhìn Đạt ‘cá’ nói:

Chương 9: Ngày khai giảng

Đạt gật đầu:

“ Các ngươi nói…nói…cái gì.”

Đảng của nhân dân, sức mạnh của nhân dân

“ Vừa nãy còn kinh lắm mà, sao giờ mềm vậy.”

Thấy Lâm ‘thộn’ khuất, Thạch ném 1 củ qua cho Đạt ‘cá’ nói:

Thấy bản mặt của Thạch, Đạt ‘cá’ hắc hắc:

“ Cô nhiêu tuổi rồi?”

Thạch gật đầu:

Thạch cười:

“ Mày đếm xem đủ chưa.”

Đạt ‘cá’ lắc đầu:

…………..

Rất nhanh, nghế mang đến, đúng là ở đâu cũng vậy, quả ngế huyền thoại với bốn chân không có tựa có một lỗ ở giữa có mặt. Dần dần dưới sự sắp xếp của giáo viên. Tất cả đều yên vị, thầy hiệu trưởng đứng trên bục, đánh một hồi trống:

………….. (đọc tại Qidian-VP.com)

“ Liên bang không thể chia cắt của những nước cộng hòa tự do

“ Vâng.” Đám học trò đáp.

“ Cô ơi cô, tên từng dùng là có ý gì ạ, tên gọi ở nhà có tính không.”

………..

…………….

“ Các em trật tự nào. Chúng ta chỉ có chút thời gian, xong sẽ xuống chào cờ, nghe thầy hiệu trưởng phổ biến.”

“ Sau này mong Lâm huynh tiếp tục chiếu cố.”

Được tạo nên bởi ý nguyện của nhân dân

Mặc dù không thích cách hỏi trẻ trâu của đám cùng lớp, nhưng Thạch biết đây rất có thể vô cùng thú vị. Trong khi đám kia đang đối với cô giáo tấn công thì Thạch từ biết chế độ đa thê rất tò mò, nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, nhưng hiển nhiên ở vùng quê nghèo, gần như không có ai vợ thứ hai. Thạch cũng biết cô bạn ngồi bên là Bích Ngọc, đặc biệt hơn cũng không phải quê đây. Mà do bố về đây làm đi theo.

Đạt ‘cá’ tuy được khuyên vậy, vẫn lựa chọn ngồi cuối, cùng bàn Lâm ‘thộn’ còn Thạch bước đến vị trí bàn ba, kế sát cửa số, đã có một người ngồi, đó là bạn gái không xinh cũng không xâu tạm ổn, khác với người khác đang luyên thuyên làm quen bạn mới. Cô nàng lại chăm chú đọc sách, có vẻ tri thức. Thạch cười:

“ Cầm đi. Mỗi thằng một nửa.”

Nghe Thạch nói vậy, Đạt ‘cá’ gật đầu:

“ Ừm. Mày biết thông tin chứ, dáng cao này mà không tham gia Showbiz đúng là uổng phí của trời ban.”

“ Chúng mày cần gì mới bỏ qua đây.”

Đảng của nhân dân, sức mạnh của nhân dân

“ OK.”

Nói xong, cầm một tờ giấy, tiếp:

Đưa nhân dân tiến lên quyền năng đích thực

Buổi khai giảng cũng kết thúc.

Rất nhiều đứa nghe vậy vừa điền vừa hỏi những câu rất bâng quơ, gần như cố ý để nói tình để trêu chọc cô giáo, Thạch cảm thấy ngây thơ:

Lâm ‘Thộn’ mặt đen.

“ Giờ em Hoa tao đang khốn khổ, tán em này nữa c·h·ế·t à.”

“ Thấy thế nào, xinh chứ. “ (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mặt trời tự do xuyên qua giông tố

Trong lao động và chiến đấu được ghi thành kỳ công

Nghe thế, đám học sinh kêu lên thích thú.

“ Mày cầm đi. Công mày hết.”

“ Cô còn độc thân không?”

“ Các em đi xuống trước, tìm vị trí 10A6, đợi cô và các bạn chút.”

Đưa chúng ta tới thành công của chủ nghĩa Cộng sản

…………….

Với chiến thắng của lý tưởng cộng sản bất diệt

Cô gái rụt rè, đáp:

Đó chính là Liên bang Đại Việt thống nhất và hùng mạnh

Chúng ta thấy tương lai của đất nước mến yêu

“ Theo luật h·ình s·ự, điều XX cố ý á·m s·át là phạt tù …… Mày không nghe rõ ư.”

…………….

Nghe thế, Thạch giật mình, bởi nếu Thạch nhớ không nhầm, đây là HHVN tương lai, dành Á hậu cuộc thi Hoa hậu thế giới. Cũng chính người này, góp một phần giúp Tiên Lữ phát triển vượt bậc nhờ danh tiếng. Nhưng thật không tin được, lại cùng tuổi với hắn. Nghĩ vậy, Thạch quay sang Đạt ‘cá’ cười:

Đạt ‘cá’ nghe thế, hất hàm:

“Cô ơi, ở đây có số điện thoại, nhưng em không nhớ. Cô có thể đọc cho em, về em gọi lại được không ạ.”

Vừa giới thiệu xong, đám choai choai nnháo nhào lên:

“ Có chứ. Nghe nói là con lai, bố người Việt, mẹ người Trung. Tên Triệu Khả Vy, quê ở thị trấn Vương. Tao bàn luận với mấy thằng, nếu tổ chức Miss teen, em này không cần thi cũng nhất.”

Nhưng vừa tới cửa, lại gặp lại Lâm ‘thộn’ Đạt ‘cá’ cười hắc hắc:

“Không có cũng không cần điền.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Ngày khai giảng