Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14 : Học viện tinh anh Lôi Điện
" Nhớ năm đó, một đám dân chạy nạn tha hương ở khắp nơi dưới sự dẫn dắt của Lôi Thần tụ về đây, cuối cùng xây lên một căn cứ thô sơ mỗi ngày đều chém g·iết cùng quái thú, nhờ có ngài ấy trấn giữ như một vị Thần linh mà nơi này mới ổn định, dần phát triển cho đến giống như hôm nay ".
Thân pháp, quyền thuật, lục thức, Vạn Trọng Chiến Kình tầng 2, Haki vũ trang.
Thiên bảng có năm mươi cái tên.
" Mỗi tháng cao tầng trại sẽ tiến hành sàng lọc phân loại một lần, ba người đứng bét Thiên bảng sẽ bị giáng xuống Địa bảng, ngược lại ba người đứng đầu Địa bản thì sẽ leo lên thế chỗ. Chênh lệch giữa hai bảng là to lớn vô cùng "
" Đây là tinh anh bảng xếp hạng, cũng là phân tầng để hưởng thụ các dạng phúc lợi tu luyện". Obeman giảng giải cho hắn quy tắc ở đây.
Mà nhắc tới cái này thì hắn lại có chút oán thầm.
Sau khi dùng thẻ thân phận cắm vào khe chỗ Địa bảng, tên hắn lập tức hiện lên trên.
Hai người tiếp tục dạo quanh trại huấn luyện.
Về mã số, bốn số đầu là năm cùng tháng gia nhập, hai số cuối là do thí sinh tự chọn, Lê Khanh đã sớm nói với Obeman lúc còn ở trên phi cơ.
Obeman tặc cười, cũng không biết đã dùng lời này dọa sợ bao nhiêu tân sinh rồi.
Obeman bên cạnh kinh dị hô lên, phải biết đôi mắt này là mắt của một con Song Đầu Kim Hỏa Sư thú Vương, tuy c·hết đã lâu nhưng uy thế trên đó kể cả Chiến thần sơ cấp bình thường cũng khó trực diện được.
Đập vào mắt đầu tiên là một cánh cửa cao hơn mười mét, bề mặt tràn đầy các hoa văn điện tử đang sáng lên nhàn nhạt, đẹp huyền ảo giống như trong các phim khoa học viễn tử kiếp trước từng xem.
Một người mạnh mẽ như vậy, khiến tinh thần chiến ý của Lê Khanh bị nhen nhóm lên, nhưng hắn biết mình hiện tại vẫn chưa đủ sức để khiêu chiến vị cường giả số 2 Trái Đất này.
Chương 14 : Học viện tinh anh Lôi Điện
Vừa qua cổng, đã thấy một bức tượng điêu khắc khổng lồ, mô phỏng một con hoàng kim sư tử hai đầu, một đầu ngửa lên trời gầm thét còn một đầu thì nhìn chăm chú vào cửa ra vào.
Tuy theo hệ thống thì giả lập chiến đấu chỉ nhận được 50% điểm tích lũy nhưng được cái có thể lặp đi lặp lại cày nhiều lần a, đối thủ bên ngoài dù sao cũng không dễ kiếm.
" Không sao, chuyện nhỏ mà. Tôi là Lê Khanh, còn cô?" (đọc tại Qidian-VP.com)
" Không có gì, sớm muộn một ngày ta cũng vượt qua nó, sao phải sợ một con thú đ·ã c·hết ". Lê Khanh lắc nhẹ đầu nói.
Trong lúc đang đứng hóng gió trên lan can thì có âm thành truyền đến, Lê Khanh theo tiếng nhìn xuống thì thấy một thiếu nữ đang đứng ở lan can của ngôi nhà cạnh bên, trên thân mặc đồ luyện công đen bó sát để lộ từng đường cong lả lướt.
Lê Nhanh dù chỉ tốt nghiệp cấp hai thì bỏ học để chuyên tâm cho tu luyện nhưng cũng có thể nghe nói được bốn thứ ngoại ngữ là Anh, Hoa, Ấn, Nga.
Một bước một dấu chân...
Ở thế giới này cũng hơn tháng rồi, đừng nói kết thù, xích mích với người xung quanh còn không có ai, đối thủ thì toàn là quái thú.
" A, người mới à? Hoa Hạ quốc?"
Mái tóc vàng cùng đôi mắt xanh, hẳn phải là người Châu Âu, nhưng nói là tiếng Nga phổ thông.
Cử cổng rộng mở, thỉnh thoảng có một số người mặc huấn luyện phục ra vào, một số thì lại mặc chiến giáp chỉnh chu.
Lê Khanh lúc này mới hứng thú dạt dào.
Cuối cùng, mới là nơi ở của hắn, một căn biệt thự diện tích không kém cái ở thành phố Cửu Long nhưng càng thêm hiện đại, nơi đây sẽ là điểm trú ngụ của hắn trong thời gian ở trại tinh anh.
" Chào mừng đến với học viện huấn luyện tinh anh Lôi Điện " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Trại huấn luyện Tinh anh thì nằm bên dưới chân núi "
Iris lắc người một cái đạp thân pháp rời đi, Lê Khanh chỉ nhìn qua đã biết là thân pháp cấp nhập vi, thầm than nơi này không hổ là tinh anh tụ hội, tùy tiện một người cũng đã có thân pháp không thua kém hắn.
" Oh my God, cậu vậy mà có thể kháng lại ánh nhìn của Vương cấp quái thú "
" Hẹn gặp lại "
" Cho dù là Vương thú dám dẫn thú triều tới tập kích thì cũng chỉ có con đường c·hết " (đọc tại Qidian-VP.com)
Lê Khanh cười dùng tiếng Nga tiêu chuẩn đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói xong, hắn cũng trở vào trong, vùi đầu vào khổ luyện các kỹ năng của bản thân.
Trong quá trình này, năng lượng vũ trụ thong thả chảy vào cơ thể hắn, bị từng tế bào tham lam hấp thụ, tốc độ tuy chậm nhưng Lê Khanh cũng không vì đó mà bỏ qua.
" Hiện nay ở trại tính luôn cậu là vừa vặn 148 người, mỗi người đều là toàn cầu nhất thiên tài, nhưng trong cái nhất này cũng có phân cao thấp "
Tiếp nữa, Obeman dẫn hắn đến trước mặt một tòa kiến trúc như kim tự tháp chổng ngược, toàn thân được làm từ hợp kim SS quý giá.
Obeman vừa cảm thán vừa giải thích cho Lê Khanh, sau đó chỉ vào một đỉnh núi bị mây mù che phủ ở phía xa.
Trước khi rời đi, Obeman còn đặc biệt căn dặn hắn sáng mai phải đến Đảo Thiên Tháp tiến hành một lần mô phỏng thí luyện, mặc kệ thành tích ra sao cũng có thể tham gia trại huấn luyện nhưng sẽ quyết định thứ hạng tháng này của hắn.
No 148: Lê Khanh ( 560600 )
" Vâng, chào chị Iris ". Lê Khanh lễ phép đặt tay lên ngực trái, đây là lễ nghi tiêu chuẩn hiện thời.
" Đây là Đảo Thiên Tháp, là nơi học tập, huấn luyện chủ yếu của các học viên, bên trong cũng có rất nhiều phòng huấn luyện đặc thù sử dụng công nghệ thu được từ các di tích văn minh cổ đại "
Hồng được xưng tụng thế giới cường giả, nhưng thiên phú tu luyện của Lôi Thần thậm chí còn cao hơn, thứ thua kém chỉ là chưa lĩnh ngộ " Vực ".
Cảnh quan bên trong rất đẹp, pha lẫn nhiều nền văn hóa kiến trúc trên toàn thế giới, có đơn giản hoa lệ phương tây cũng có tinh tế ưu nhã phương đông, cao ốc, đình viện, non xanh nước biết không thiếu gì.
Tại sao hắn không thể giống như đám nhân vật chính tiểu thuyết đi đến đâu có người gây chuyện đến đó, g·iết trẻ già ra mặt, kẻ thù liên miên không dứt.
" A, xin lỗi, vì người Hoa ở đây quá nhiều nên theo quán tính cũng nghĩ cậu là người Hoa ".
Một trong những mục đích hắn hướng tới ở nơi này không gì khác ngoài trọng lực phòng, ở trong đó huấn luyện, chiến đấu tuyệt đối là thu hoạch phong phú, nhất là với huyết mạch Saiyan.
Sau thời kỳ Đại Niết Bàn, nhân loại chẳng những tiến hóa về thể chất mà cả trí tuệ cũng tăng cường, không phải nói thông minh hơn mà là về khả năng ghi nhớ cùng xử lý thông tin, nhờ vậy việc học tập ngoại ngữ trở nên cực kỳ đơn giản.
Địa bảng có một trăm cái tên, ba hàng tên cuối cùng để trống.
Phải biết, nếu đối thủ là võ giả thì lượng điểm nhận được có thể tăng lên đến tận 50%.
Nhìn cảnh vật đô thị bên ngoài hắn không khỏi cảm thán, cả hai kiếp đều chưa nhìn thấy thành phố nào hiện đại như vậy, Cửu Long thành so với nó thật sự thua không chỉ một bậc.
Obeman tự tin nói, mà Lê Khanh cũng gật đầu thán phục.
Một loại uy áp ngạt thở bức tới, khiến hắn hơi nhăn mặt, nhưng sau đó chỉ dựa vào thuần ý chí của bản thân một lần nửa đứng thẳng người, thậm chí còn trừng mắt nhìn lại.
" Còn ba người cuối Địa bảng thì một tháng không sau, nhưng trong một năm mà tích lũy đủ ba lần như vậy thì liền...dọn thẳng xuống trại huấn luyện cơ sở "
" Tốt, thôi chị đi tắm đây, cố lên nhé, ở đây cạnh tranh khốc liệt lắm đó. Hẹn gặp lại "
" Trừ bỏ Hồng Ninh ra, ta dám đảm bảo với cậu là không có căn cứ nào sánh được với Lôi Quang thành về độ an toàn, dân cư ở đây hiện tại là 820 triệu người nhưng 35% trong đó đều là võ giả, so ra còn cao hơn Hồng Ninh 5%."
" Tới nơi rồi, xuống thôi "
Lê Khanh đương nhiên cực kỳ vui lòng.
Lê Khanh cảm giác đôi mắt của nó đang nhìn chằm chằm mình.
" Đỉnh Everest là nơi ở của Lôi Thần, ngài ấy là chuyên gia Yoga cùng Phật đạo thiền tông đứng đầu thế giới, thường xuyên bế quan ở đó cảm ngộ võ đạo "
" Từ đây đi lên hướng Tây Bắc ở giao giới giữa Hoa Hạ, Mông Cổ và Pakistan cũ chính là căn cứ Hồng Ninh nơi đặt Tổng bộ của Cực Hạn Võ Quán "
Mà các giáo sư muốn nhậm chức tại đây, ít nhất đều phải là Chiến Thần trung cấp trở lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Lôi Thần tuy trong người có hai dòng máu Ấn - Hoa, tuy nhiên từ nhỏ sống với bố ở một tiểu quốc Tây Á, cho nên khi xây dựng căn cứ này, mọi người đều lấy văn hóa kiến trúc của tiểu quốc đó làm chủ đạo "
Lê Khanh theo Obeman cưỡi một chiếc LandRover xa hoa rời khỏi sân bay.
Trên đường có thể thấy nhiều học viên cùng giáo sư đi lại.
Obeman mỉm cười ra hiệu hắn tiến vào.
Mà ở hai bên chân trước của sư tử, đều đồng loạt có hai cái bảng điện tử phân biệt ghi một chữ Thiên cùng Địa.
" Phải gọi là chị nha bé Khánh, ta tên là Iris • Vomka, người Nga "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.