Sáng sớm hôm sau, Lê Khanh dậy sớm bắt đầu đeo phụ trọng 500kg chạy bộ vòng quanh khu số 3, trên đường không thiếu những thân ảnh của học viên khác cũng siêng năng không kém.
Làm vài vòng cho nóng người xong thì mặt trời cũng vừa lên, hắn thay một đồng phục vận động của học viện phát cho rồi cũng Iris và Ivan tụ hợp lại ở một phòng học, chờ đợi giáo sư của bọn họ đến.
Trong học viện tinh anh này, có giới hạn tối đa là 150 học viên, sau Lê Khanh gia nhập thì cũng có hai người khác tiến vào.
Đồng thời, để giảng dạy 150 học viên này thì tương ứng cũng có 50 vị giáo sư, mỗi người phụ trách ba học viên, mà trùng hợp làm sao Lê Khanh lại được phân vào nhóm của Iris và Ivan.
Mà sau đó, càng trùng hợp hơn nửa chính là giáo viên phụ trách giảng dạy vậy mà lại là người quen, Chiến Thần Obeman.
" Giáo sư ". Iris, Ivan đồng loạt nghiêm người chào.
Lê Khanh thấy vậy cũng bắt chước theo.
Obeman nín cười nhìn thanh niên trước mặt, tuy trong lòng vẫn còn chấn động về cuộc họp hôm qua nhưng cũng không biểu hiện gì.
Ra hiệu cho cả ba ngồi xuống mới cười nói
" Lúc trước cũng quên nói với cậu ta là giáo viên phụ trách nơi này, nhưng không sao đâu, ngoài giờ học cứ giao lưu như bình thường là được "
" Vâng, giáo sư "
Lúc này, toàn bộ phòng học được chuyển thành không gia ba chiều, bên trên lần lượt trình chiếu các video hướng dẫn tu luyện, đao cung kiếm kích thân pháp đều có đủ, thậm chí là phân loại cùng đặc điểm quái thú.
Iris Ivan quen thuộc chọn một giáo trình rồi nhập tâm nhìn xem.
Còn Lê Khanh thì được Obeman hướng dẫn
" Mỗi ngày ta sẽ đến đây dạy học hai giờ, các cậu có gì không hiểu thì có thể hỏi, ta sẽ giải đáp, ngoài ra nếu bận săn giết quái thú hay tu luyện thì cũng có thể dùng chương trình liên kết trong phòng huấn luyện riêng để xem lại các video "
Obeman ấn vào một chương trình chuyên về quyền cước pháp.
Lê Khanh nhìn thấy video một vị Chiến Thần đang độc chiến một con Huyết Nguyệt Lang Nhân cấp Lĩnh Chủ.
Hai bên tốc độ đều rất nhanh, di chuyển linh hoạt, quyền cước cùng trảo sói liên tục va chạm tần suất cao, cuối cùng vị Chiến Thần đó lợi dụng thân pháp hoàn mỹ đặt vững lợi thế rồi giành chiến thắng.
Obeman bắt đầu giảng giải
" Như cậu thấy, quyền cước sư so với những võ giả dùng binh khí thì có hạn chế về khoảng cách cùng lực sát thương, tuy nhiên bù lại khả năng ứng biến của họ là cực kỳ linh hoạt "
" Hơn nữa, cậu có để ý không? Quyền cước pháp của vị Chiến Thần kia là đẳng cấp gì??"
Lê Khanh trầm tư : " Nếu đoán không lầm thì chính là hoàn mỹ cấp "
" Đúng vậy ". Obeman gật đầu.
" Tuy có câu nói vũ khí như tay chân nhưng thật ra trên đời này không có thứ gì mà cậu có thể điều khiển được tự nhiên như cơ thể mình, do đó những người tu luyện quyền cước pháp thường dễ đột phá lên hoàn mỹ, thậm chí là ý cảnh cấp hơn so với võ giả dùng binh khí "
Obeman lại mở ra một video khác, lần này là về một vị võ giả đã trên Chiến Thần, cũng tức là Hành Tinh cấp.
" Đây là do Tuần sát sứ Trương Vũ để lại cho đời sau học tập, ông ta cũng là cường giả tinh thông quyền pháp nhưng đáng tiếc đã qua đời hơn mười năm, cậu tập trung chú ý "
" Vâng "
Ở trong video, Trương Vũ đứng trước một con Long Quy khổng lồ, chỉ riêng mai rùa thôi đã như một hòn đảo nhỏ với các núi đá mọc tua tủa.
Chỉ thấy Trương Vũ dùng thân pháp quỷ mị lướt đi trên không trung, nhanh chóng áp sát đầu Long Quy, sau đó dùng đòn thốn kình thường thấy trong võ học Hoa Hạ nhẹ nhàng đấm một cái.
Sóng khí nổ tung, biển cả cuộn trào.
Đầu Long Quy bị đục ra một cái lỗ to bằng quả bóng đá, thậm chí bề mặt vết thương còn có khói trắng bốc lên.
Lúc này, trên video truyền đến âm thành già nua nhưng hữu lực hùng hậu
" Quyền cước, trào pháp, chỉ pháp, mặc kệ ngươi là tu luyện lưu phái nào nhưng đều quy chung vì thể pháp."
" Binh khí lấy sắc cùng nhọn làm chủ, vậy thể pháp có gì? Chính là lực "
" Muốn tu thể pháp đến đinh cao, trước tiên phải đem kỹ thuật dẫn lực luyện cho tốt, nếu không cũng đừng mơ đến ý cảnh làm gì! Nhớ lấy!"
Video đến đây là kết thúc, nhưng Lê Khanh thì lại chấn động trong lòng.
Kỹ thuật dẫn lực, hắn cũng biết, là dùng 10 tỷ để mua về khi mới trở thành chuẩn võ giả.
Lúc ban đầu, nó mang đến cho hắn rất nhiều lợi ích, nhưng theo đẳng cấp quái thú càng cao thì khả năng truyền dẫn sức mạnh để phá hoại từ bên trong càng kém nên dần bị hắn lãng quên, chỉ tập trung dùng sức mạnh bên ngoài bạo lực đánh giết.
Hóa ra là bản thân đã quá coi thường nó rồi à!
" Ta tuy dùng là trọng chùy, tuy nhiên trước đây từng đối chiến qua một quyền sư tinh thông dẫn lực thuật, kết quả thua thảm trong tay đối phương "
Obeman kể.
" Mỗi quyền hắn đánh ra đều vô cùng khó đỡ, ta dùng vũ khí ngăn chặn, lại có chiến giáp nhưng vẫn cảm thấy máu huyết như sôi trào, nội tạng chịu tổn thương, tuy không nhiều nhưng chỉ tích lũy một thời gian ngắn thì thể lực bị tiêu hao cực kỳ lợi hại "
" Sau đó dẫn đến sơ hở bị một đòn hạ gục, mọi việc chỉ diễn ra chưa đến 1 phút nữa ". Obeman cười khổ.
" Video chiến đấu của cậu trong Thí Luyện Tháp ta đã xem qua, phát hiện đây là thiếu sót lớn nhất mà cậu nên rèn giũa lại."
Trong lòng còn bổ sung thêm một câu: " Đây là các Tuần Sát Sứ đại nhân nói chứ ta có biết gì đâu!"
" Vâng, giáo sư ". Lê Khanh nghiêm túc gật đầu, hắn quả thật còn thiếu rất nhiều kinh nghiệm cùng kiến thức, lần này xem ra được đề tỉnh.
Không riêng dẫn lực thuật, thậm chí là Lục thức cũng nên nghiên cứu kỹ một phen, biết đâu hắn đã bỏ lỡ khả năng hữu dụng gì đó từ chúng thì sao?
Tiếp đó, Obeman lại kéo qua giáo trình về các loại quái thú, bắt đầu giảng giải cho hắn biết điểm mạnh, yếu, tập tính, phân bố của từng loài mà con người nghiên cứu được.
Thỉnh thoảng Iris có chỗ khó hiểu cũng đến hỏi Obeman, chỉ có Ivan là tự thân học tập.
Theo lời Obeman nói thì Ivan chính là học viên xếp hạng 9 trên Thiên Bảng, một thân thực lực hoàn toàn không kém ông ta thì lấy gì dạy, hôm nay đến đây có lẽ cũng chỉ vì rảnh rỗi mà thôi.
Hai giờ trong học tập chuyên chú rất nhanh trôi qua.
Sau đó, ba người chia tay nhau, Iris cùng Ivan dường như muốn tiến ra hoang dã săn bắn để kiếm điểm chiến tích, còn Lê Khanh thì theo chân Obeman.
Hắn cũng định ngày mai sẽ bắt đầu cuộc săn.
Hôm nay là 8 tháng 6, còn hơn hai mươi ngày nữa thì Thiên Địa Bảng mới chốt thứ tự cho phúc lợi tháng sau, tuy lạc hậu hơn những học viên khác mười ngày nhưng Lê Khanh tin là mình có thể đạt được thứ tự tốt.
Không vào Thiên Bảng thì ít nhất cũng phải vào được top 20 Địa Bảng.
Obeman dẫn hắn lần nữa đến Đảo Thiên Tháp.
" Ở học viện này có ba nơi đặc biệt quan trọng, thứ nhất là Phòng Khiêu Chiến, Phòng Thí Luyện không gian ảo, Phòng Trọng Lực "
" Mỗi nơi hàng giờ mỗi ngày đều có học viên hoặc giáo sư sử dụng, chỉ trừ từ 7h đến 8h là thời gian trống dành để giới thiệu với tân sinh "
" Thứ tự trên Thiên Địa bảng càng cao thì cậu sẽ càng được sử dụng lâu, hệ thống sẽ sắp xếp thứ tự rồi thông báo sớm cho cậu ngày giờ có thể sử dụng, tất nhiên là phải chi ra đủ điểm tích lũy "
" Trong đó Phòng Thí Luyện cậu đi qua rồi, giờ ta giới thiệu cho cậu hai nơi còn lại, đầu tiên là Phòng Khiêu Chiến "
Obeman dẫn hắn ngồi thang máy đến một đại sảnh khác
" Về phương diện này thì chúng ta cùng bên học viện tinh anh của Cực Hạn không khác nhiều, đều là kỹ thuật từ di tích khai quật ra sau đó chia đều cho hai bên, nhưng không hiểu sao đám học viên bên kia luôn áp bên đây một đầu"
Nói đến đây Obeman làm ra khuôn mặt bực bội vỗ vai Lê Khanh
" Cố lên, ta xem trọng cậu. Lần tới hai bên đấu giao lưu thì nhất định phải cho bọn Cực Hạn đẹp mặt "
" Ta sẽ cố gắng ". Lê Khanh cười gật đầu.
Thầm nghĩ La Phong dường như là đến học viện tinh anh Cực Hạn vào mấy tháng đầu năm sau thì phải, không biết có cơ hội chạm trán với đối phương không?
Nhưng nghĩ lại thì, La Phong từ sau chuyến đi Châu Úc trở về mới bắt đầu có thực lực Chiến Thần cao cấp, hiện tại có lẽ vẫn chỉ mới trở thành võ giả thôi đi.
" Này ". Obeman thấy hắn có chút thẫn thờ thì kêu gọi.
" Tới liền "
Bên trong đại sảnh là những bộ sopha cùng bàn kính dành cho học viên ngồi chờ, ở trung tâm đặt ba cái màn hình lớn đang trình chiếu ba trận chiến khác nhau.
" Thấy ba cánh cửa kia không? Tiêu hao điểm tích lũy có thể tiến vào trong, muốn chiến đấu mô phỏng với quái thú cấp bậc nào cũng được "
" Hoặc kéo người khác vào thi đấu, như hai tên kia kìa ". Obeman chỉ tay vào một màn hình, nơi hai học viên một đao một kiếm đang liều mạng đánh nhau.
" Nói cho cậu nghe, đám nhóc này rất thích cược tiền. Khà khà, mỗi trận như vậy đều không ít hơn một triệu đô đâu "
1 triệu đô chính là hơn 20 tỷ vnđ, tài khoản của Lê Khanh hiện tại cũng chỉ có khoảng 60 triệu đô, hầu hết là số tiền bán lục thức cho quân đội.
À mà quên, vnđ chỉ là tiền tệ lưu thông trong Cửu Long thành cùng Hà Đô thành, chứ ra ngoài thế giới đều phải quy đổi thành tiền của năm cường quốc để sử dụng.
Mà HR Liên Minh thì ăn chênh lệch cắt cổ trong vụ này, Lê Khanh tính ra mất trắng hơn năm triệu đô cho bọn họ, đúng là hút máu.
Lê Khanh tràn đầy hứng thú với Khiêu Chiến Thất này, với loại càng đánh thì càng mạnh như hắn thì đây cũng là một loại bảo địa.
Đáng tiếc là đánh bằng cơ thể ảo, tuy năng lực bị phục chế nguyên vẹn nhưng vẫn bị hệ thống khấu trừ 50% hơn nữa chỉ cần là kẻ bị hắn đánh bại một lần lần hai sẽ không cho điểm nữa.
Tiếp đó, hai người rời đi đến địa điểm tiếp theo.
" Đây là Phòng Trọng Lực, có hai máy được khai quật từ di tích, một cái còn lại ở bên Cực Hạn võ quán, hiện tại là thời gian sử dụng của ta "
Vách tường, mặt đất Trọng Lực Thất vân vân đều cấu thành từ hợp kim màu vàng, màu đen chen lẫn với nhau. Cả Trọng Lực Thất được loại hợp kim kỳ dị này làm cho có vẻ rất đặc thù.
" Các nhà khoa học trên Địa Cầu chúng ta đến nay vẫn không hiểu được loại hợp kim này."
Obeman sờ vào vách tường bằng hợp kim nói:
" Cho dù là tồn tại trên cấp chiến thần sử dụng binh khí hợp kim SS, cũng không có cách nào khiến nó có bất kỳ trầy xước gì, chỉ có Hồng ở máy bên kia có để lại được một dấu quyền sâu 5mm "
Lê Khanh gật đầu, chi tiết này hắn vẫn còn nhớ.
Obeman ấn vào bảng điều khiển, nói : " Trước tiên thử với mức 18 lần đi, cơ thể ngươi là Chiến tướng trung cấp thì hẳn có thể chịu được "
Oanh!
Một sức mạnh vô hình bao phủ lấy Lê Khanh, khiến cơ thể hắn hơi rung động nhưng rất nhanh bình ổn lại.
Một phần là bởi vì hắn ăn mặc quá đơn sơ nên cũng không chịu thêm trọng tải đến từ trang bị.
Lê Khanh nhắm mắt lại, cảm giác từng tế bào dù là nhỏ nhất cũng đang được rèn luyện.
Trước đây, dù hắn có cố tập thế nào thì cũng có một bộ phận cơ thể cực khuất không thể tác động tới, nhưng chúng lại vẫn cứ hấp thu năng lượng vũ trụ rồi ứ đọng, cuối cùng đầy không thể hấp thu tiếp.
Nhưng dưới trọng lực áp bức, toàn bộ tế bào đều phải gồng lên mà chịu, khiến năng lượng ứ đọng bắt đầu được tiêu hóa đi, cơ thể dần trở về trạng thái đói khát.
Đặc biệt, huyết mạch Saiyan khiến cơ thể hắn luôn hấp thụ năng lượng vũ trụ mọi lúc mọi nơi, càng khiến công dụng của Trọng Lực Thất trở nên hiệu quả hơn so với người khác.
Tốc độ tu luyện đã sánh bằng 60% lúc chiến đấu rồi.
Obeman nhìn biểu hiện của hắn âm thầm gật đầu, sau đó đem trọng lực nâng lên 20, rồi 25, 30, sắc mặt lúc này đã trở nên cổ quái.
Bởi vì Lê Khanh tuy mồ hôi chảy ròng hô hấp nặng nề nhưng vẫn còn đứng thẳng được, khuôn mặt thì càng thêm hưng phấn thậm chí còn chuẩn bị đi đường quyền nữa kìa.
Phải biết đây chính là mức trọng lực của Chiến Thần sơ kỳ thông thường rồi, chính Obeman trung kỳ mà cũng chỉ chịu được khoảng 60 lần mà thôi.
" Đồ yêu nghiệt "
Mắng thầm một câu, ông ta tắt đi trọng lực khiến mọi thứ trở về bình thường, Lê Khanh mất đã chới với ngã lăn xuống đất, ánh mắt u oán nhìn Obeman.
" Khụ, nơi đây cao nhất có thể tăng lên tới 1000 lần, về sau cậu có nhiều thời gian hưởng thụ "
" Nên nhớ thứ tự trên Thiên Địa Bảng sẽ quyết định số giờ hàng tháng cậu có thể sử dụng nơi này, nếu dưới hạng một trăm thì chỉ có thể sử dụng phòng trọng lực fake có mức tối đa là ba lần thôi đấy "
" Vâng, giáo sư "
Lê Khanh bật người dậy, hai mắt dấy lên quyết tâm, đây quả thật là nơi quá tốt rồi.
Thậm chí hắn còn đã tưởng tượng tới cảnh bản thân mang thêm phụ trọng cùng dược tề vào đây tu luyện, hẳn là sẽ càng gia tăng thực lực nhanh chóng hơn.
Quả thật là bảo địa mà!!
Còn hàng fake, chê nha!! Hắn đã dùng thì phải dùng thứ tốt nhất!!
0