0
Một đêm trôi qua.
Sáng hôm sau thì Lê Khanh lần nữa vác balo lên đường ra dã ngoại.
Hắn vẫn chọn điểm đến là hồ Paiku, nơi này vừa yên tĩnh ít học viên khác, cảnh sắc lại đẹp, quan trọng là quái thú ở đây khá đa dạng.
Trên cạn có sói hổ chuột báo, hươu dê bò rắn.
Dưới nước thì tôm cua cá lươn, thậm chí còn có cả bạch tuột, nói chung không thiếu loài gì.
Khi cần lương thực thì cũng có nhiều chủng để mà lựa chọn, khụ.
Lê Khanh hiện tại thực lực lại tăng, chỉ cần không chọc phải Lĩnh chủ cao cấp trở lên thì đều có sức đánh một trận, cho nên săn g·iết càng thêm không kiêng nể.
Điểm chiến tích vùn vụt tăng cao.
Thỉnh thoảng cũng gặp phải một vài học viên khác nhưng ai làm việc nấy.
Ngày 26 tháng 6 năm 2056.
Đùng!
Một quyền đánh vào đầu con Kim Giác Cự Tê, dẫn lực thuật hủy diệt não bộ khiến nó đột tử, Lê Khanh bình thản điều khiển phi đao cắt lấy cái sừng rồi bỏ vào trong balo.
" Phù, con thứ 300 rồi, cũng nên nghỉ trưa thôi "
Hắn vuốt mồ hôi không hề tồn tại trên trán, sau đó tìm một cái hốc đá gần đó ngồi xuống.
Đánh nhau không mệt nhưng cái nóng của vùng Tây Á này thật làm người khó chịu, cộng thêm thói quen khó bỏ của người Việt là ngủ trưa khiến mí mắt Lê Khanh cứ chùn xuống liên hồi.
" Hay ăn xong thì chui xuống lòng đất ngủ một giấc ngắn nhỉ?"
Lê Khanh vừa nướng bốn cái đùi tê giác to đùng trên bếp lửa vừa suy nghĩ vu vơ.
" Keng. Phát động nhiệm vụ, trực diện đánh tan sóng chuột, thưởng 30000 điểm. "
Đúng lúc này, hệ thống đột nhiên vang lên thông báo nhiệm vụ đã lâu rồi không xuất hiện, khiến Lê Khanh thoáng cái cả kinh đứng bật dậy
Vội vàng trong ba lô lấy ra một tấm khiên hình tròn, hắn đạp lên đó rồi khu động niệm lực nâng bản thân bay lên.
Tuy thiên phú khống vật sư chẳng ra sao nhưng thỉnh thoảng dùng để phụ trợ lặt vặt thì vẫn rất cấp lực.
Lên cao khoảng trăm mét thì dừng lại, dùng ống nhòm bắt đầu quan sát xung quanh, rất nhanh thì hắn nhìn thấy trên một dãy núi thấp phía tây dần bị một làn sóng đen bao phủ.
Tuy còn rất ra nhưng thanh thế kia thật sự kinh người khiến Lê Khanh phải hít một ngụm khí lạnh.
" Con mẹ nó thật là nhiều chuột ". Hắn dám thề hai đời mình chưa bao giờ thấy cái gì kinh khủng kh·iếp như thế này.
Tích tích. Đồng hồ thông minh lúc này rung lên.
Lê Khanh mở ra thì lập tức xuất hiện âm thanh của một nữ tiếp tuyến viên của học viện.
" Các học viên chú ý, các học viên chú ý "
" Phía tây nam khu săn bắn xuất hiện hiện tượng thú triều, đã xác định là sóng chuột cấp 2, cấp độ t·hảm h·ọa, xin các học viên nhanh chóng lui về điểm tập kết "
" Nhắc lại, nhanh chóng lui về điểm tập kết, sẽ có đội ngũ Chiến Thần cao cấp tiến đến giải quyết "
Nói đến đây thì âm thanh im bặc.
Lê Khanh có thể thấy một vài học viên hoạt động gần đó bắt đầu chạy về nơi đậu phi cơ.
Hắn đứng im đó, cẩn thận nhưng nhanh chóng suy xét kỹ những khả năng của bản thân xem có đủ sức ngạnh kháng sóng chuột hay không, ba mươi nghìn điểm tuy mê người nhưng cũng không thể vì đó đâm đầu vào chỗ c·hết.
" Thân pháp hoàn mỹ, quyền cước pháp hoàn mỹ, tam trọng chiến kình, haki 30% dẫn lực thuật 50% "
" Hơn nữa còn có các đặc tính của người Saiyan, đối đầu sẽ khó khăn nhưng chưa chắc đã không có phần thắng "
Cắn răng tính toán một lúc, Lê Khanh quyết định liều ăn nhiều, càng lên cao càng khó kiếm điểm, nhất là khi hắn còn đang bị quy tắc học viện hạn chế ra tay với quái thú Lĩnh chủ thì càng khiến cho nghèo còn gặp cái eo.
Ba mươi nghìn điểm này, cộng với gần bốn mươi nghìn trong túi nữa đã đủ hắn mua bí pháp tu luyện tinh thần niệm rồi, hoặc thậm chí là cả Vạn trọng chiến kình tầng bốn đắt đỏ.
Nhưng nguyên nhân lớn nhất là do thân pháp, chiến pháp của Lê Khanh dừng ở cấp hoàn mỹ quá lâu rồi, hắn muốn mượn cơ hội lần này nghiền ép tiềm năng bản thân thử xem có thể tăng thêm một bước hay không.
" Cường giả đều là từ trong biển máu bước ra, mới thấy chút nguy hiểm mà đã rút lui thì cứ về nhà tắm rửa ngủ cho rồi."
Tự nói một câu trấn an mình, sau đó Lê Khanh nhảy xuống đất hướng về sóng chuột cắm đầu chạy tới.
Hành động của hắn lập tức khiến cho nhiều học viên khác nhìn thấy phải sững sờ.
" Tên này bị điên rồi đi "
" Không nghe thông báo của học viện hay sao?"
" Ảo tưởng sức mạnh rồi "
" Đây là sóng chuột cấp hai đó, kể cả Chiến thần cao cấp cũng đơn độc không gánh nổi "
"..."
Hình ảnh này cũng lập tức bị vệ tinh quay chụp lại, nhân viên ở phòng điều khiển đều bị sự liều lĩnh của Lê Khanh dọa sợ, một nửa vội vàng liên lạc hắn còn một nửa thì gọi cho cấp trên.
" Học viên Lê Khanh, xin quay trở lại điểm tập kết, xin quay trở lại điểm tập kết "
" Nhắc lại, đây là sóng chuột cấp hai, không phải ngươi có thể đối phó "
" Mau rút lui "
" Mau rú...t..."
Tích!!
Lê Khanh trực tiếp tắt đi đồng hồ.
Đứng trên một bãi đá nhìn làn sóng đen đã hiện ra trong tầm mắt hít sâu lấy một hơi, ánh mắt lóe lên sự sắc bén cùng chiến ý kh·iếp người.
" Tới đi ". Nếu đã lựa chọn thì sẽ kiên trì đến hơi thở cuối cùng.
Ầm ầm ầm....
Hàng triệu con chuột đen chạy tới, mặt đất cũng như rung rẩy lên, hóa thành một cơn s·óng t·hần nhấn chìm lấy cơ thể nhỏ bé của Lê Khanh.
....
Đùng.
Giữa sóng chuột nghìn nghịt, một t·iếng n·ổ lớn vang lên, khoét ra khoảng trống rộng vài mét nhưng sau đó lại một lần nữa bị vô số bóng đen che phủ.
Lê Khanh liên lục vũ động quyền cước, mỗi lần ra đòn như vậy đều có hai ba con chuột b·ị đ·ánh cho bạo liệt, máu tươi vung vẫy khắp nơi.
Nhưng mùi máu tươi chỉ càng khiến những con khác thêm điên cuồng.
Đám chuột này mỗi con chỉ có thực lực thú binh sơ cấp, bình thường Lê Khanh nhìn thấy thậm chí còn lười ra tay, thế mà bây giờ lại trở thành một mối uy h·iếp khổng lồ.
Con này c·hết thì năm con khác xông lên, như vô cùng tận g·iết mãi không hết.
Tầm nhìn của Lê Khanh lúc nào cũng bị che kín bởi vô số cơ thể màu đen, thân pháp cấp hoàn mỹ cũng không thể nào né tránh tất cả.
" Cút ra cho tao "
Một lần nữa đấm mạnh xuống đất, sóng xung kích thổi quét khiến đám chuột tạm dạt ra xung quanh.
Lê Khanh nhân cơ hội thở dốc vài ngụm.
Bao nhiêu con rồi? Trăm con? Ngàn con? Chục ngàn con?
Hắn cũng không biết nữa.
Thể lực đang tiêu hao nghiêm trọng, cũng may là huyết mạch Saiyan đang điên cuồng hấp thụ năng lượng xung quanh bù đắp vào.
Sức mạnh Lê Khanh tăng dần theo từng đòn đánh.
Nhưng như vậy là chưa đủ.
Chuột vẫn còn nhiều lắm, chuột có ở khắp mọi nơi.
Chiến giáp SS đã bị phá hủy vài chỗ, để lộ ra cơ thể bị haki vũ trang nhuộm đen ở bên trong, chính nhờ nó mà Lê Khanh mới có thể chống cự đến hiện tại.
Nhưng cũng chính vì haki vũ trang mà hắn không thể điều động phi đao để tăng lên hiệu suất g·iết chóc, không thể không nói ngự vật sư ở trong đánh số đông thế này mới là có lợi thế nhất.
Đáng tiếc, hắn là tinh thần niệm sư hệ cường hóa.
" Vậy thì dùng sức mạnh áp đảo tất cả đi!!"
Chiến ý của Lê Khanh dâng cao hơn bao giờ hết.
Chưa lúc nào hắn khát khao chiến thắng như lúc này, khát khao một sức mạnh vĩ đại có thể hủy diệt mọi thứ dám cản trở con đường bản thân.
Oành!!
Khi chiến ý cùng tinh thần hòa làm một thể, Lê Khanh cảm thấy như có thứ xiềng xích gì đó trong bản thân vỡ vụn ra, tinh thần thoáng đãng như có thể hòa vào trời đất
Khoảnh khắc này, Lê Khanh như thấy mình đang xuất hiện trong một không gian kỳ ảo, xung quanh là vô số xung động kỳ lạ.
Những cảm ngộ như in sâu vào trong lòng hắn.
Về dẫn lực thuật, về Vạn Trọng Chiến Kình, về cảnh một hòn đá bị chấn bể mà hắn từng thấy
Trước mắt Lê Khanh hiện ra hình ảnh của một trận đ·ộng đ·ất, núi cao sụp đổ, vạn vật bị hủy diệt, khung cảnh điêu tàn.
Như một loại bản năng nào đó, cơ thể hắn bước về trước một bước, một bước rất bình thường như mọi lần
Oong~
Một luồng lực lượng mang theo vận luật kỳ lạ xuất hiện, lúc đầu yếu ớt nhỏ bé, sau đó men theo không khí hóa thành hình sóng lan tràn ra khắp bốn phương
Oành!
Đại khí đột nhiên chấn động, toàn bộ chuột trong phạm vi năm mét xung quanh Lê Khanh đều bị thổi bay đi, cơ thể bên ngoài không hề có v·ết t·hương nhưng máu từ tai, miệng, mũi chúng chảy ra liên tục, hai mắt trắng dã toàn bộ đều c·hết sạch.
Nếu có người ở đây mổ xẻ những con chuột này thì sẽ kinh dị phát hiện, dưới lớp da thịt kia là toàn bộ mạch máu, nội tạng đều đã bị chấn vỡ thành mảnh nhỏ, thậm chí cả xương cũng nứt nẻ khắp nơi không có một mẩu nào là toàn vẹn.
Lê Khanh lại vung ra một quyền.
Trên nắm tay hắn, một vòng năng lượng màu trắng ngà lóe lên rồi biến mất, sau đó khung cảnh lúc trước đó lại lặp lại.
Không khí rung lên, chuột lăn ra c·hết!
" Đây, chính là ' Chấn ' ý cảnh sao?"
Lê Khanh hai mắt thanh tịnh nhìn đôi bàn tay của mình, sóng chuột đen nghịt bị hắn một bước một quyền mạnh mẽ xé ra một lỗ hỏng lớn.
" Dẫn lực thuật đạt tới cực hạn, tiếp đến chính là ' Chấn ' bỏ qua phòng ngự, bỏ qua khoảng cách, đem lực lượng tinh tế đánh vào trong cơ thể địch nhân, hủy diệt từ bên trong. Thật là bá đạo!"
Trời đất bao la, mỗi hạt sương mỗi lá cỏ đều là một loại ý cảnh, ' Chấn ' của Lê Khanh lĩnh ngộ chính là một ý cảnh vô cùng cường lực, bởi bản thân nó liên quan đến quy tắc vận hành của vũ trụ.
Chỉ là chính hắn lúc này cũng chưa ý thức được đến đó mà thôi!
" Giờ thì dễ làm rồi!"
Lê Khanh thở ra một hơi thật dài, hai mắt lấp lóe một lần nữa tràn đầy chiến ý
" Ỷ đông phải không? Để xem chúng mày có đủ cho tao đánh đã tay hay không?"
Oong~
Nhất quyền sơn băng, nhất cước địa liệt.
Một bước bước ra, vạn chuột t·ử v·ong!!
" Tên yêu nghiệt này, cứ vậy mà lĩnh ngộ ý cảnh rồi!"
Lơ lửng trên trời cao, Marco Tuần Sát Sứ nhìn xuống bên dưới hít một ngụm khí lạnh, kinh hãi đến không biết nói gì.
Vốn nghe cấp dưới báo lên là lập tức chạy đi chi viện, ai ngờ lại chứng kiến cảnh này, phải biết cho dù là Hành Tinh cấp như ông cũng không có bao nhiêu người lĩnh ngộ ý cảnh đâu.
Mà nhìn qua, tựa hồ còn là loại cực kỳ mạnh mẽ nữa!!