" Lê Khanh, chủ nhân đ·ã c·hết, các sư huynh sư tỷ của ngươi cũng không còn, do đó ta sẽ thay thế chủ nhân dạy dỗ ngươi "
Trong một gian phòng, Ba Ba Tháp bay lên lấy một chiếc hộp từ trên kệ cao xuống nói với Lê Khanh.
" Ngươi yên tâm, chủ nhân trước khi c·hết đã dặn dò ta lại tất cả, ta cũng là trí năng sinh mệnh đi theo ngài suốt 6000 kỉ nguyên, tri thúc hay kinh nghiệm đều có đủ "
" Ngoài ra còn có các video học tập, tâm đắc ngày trước của các sư huynh sư tỷ ngươi lưu lại, đảm bảo sẽ không để ngươi thua kém đệ tử thân truyền của bất kỳ ai ngoài kia "
Lê Khanh nghe vậy gật đầu.
Nói không phải ác ý sư môn gì nhưng hắn thật thích hoàn cảnh thế này, chỉ còn bản thân là truyền nhân, sư phụ lại không yêu cầu hắn phải báo thù này nọ, toàn bộ tài nguyên đều nghiêng vào bồi dưỡng bản thân, lại còn tự do thích làm gì thì làm.
Đi nơi nào trong vũ trụ để tìm ra được một sư môn như vậy.
Khuyết điểm duy nhất có lẽ là không có ai bảo kê, cái gì cũng phải tự mình vượt qua, còn không thể bất cẩn để lộ tài vật ra ngoài.
Nhưng như vậy vừa hay lại phù hợp với huyết mạch Saiyan của hắn, chỉ có không ngừng chiến đấu, không ngừng vượt qua khó khăn nguy hiểm thì mới có thể mạnh lên một cách nhanh nhất.
" Trước tiên, ta đưa cho ngươi cái nhẫn không gian này "
Ba Ba Tháp trịnh trọng mở hộp ra, lấy ra một cái nhẫn bạc tinh xảo, mặt nhẫn có hình của đầu một loại sinh vật gì đó không biết tên nhưng thần thái cực kỳ sống động.
" Đây là nhẫn không gian? Dùng thế nào?". Lê Khanh lật qua lật lại hỏi.
" Ngươi chỉ cần đeo nó vào, nó sẽ tự động lấy một ít máu nhận chủ, sao đó lại dùng niệm lực khắc họa tinh thần ấn ký xem như mật mã là được ". Ba Ba Tháp tùy ý nói, sau đó lại bay lên một cái kệ khác lục lọi.
" Vật phẩm không gian có rất nhiều loại, nhiều hình dáng, nhưng của ngươi là loại khá đặc biệt, có thể giống như Hắc Thần trang hoàn toàn giấu vào trong da thịt ngươi nên sẽ không bị người khác phát hiện ra "
" Phải biết, ở ngoài vũ trụ cũng không thiếu loại bí pháp niệm lực có thể thẩm thấu vào bên trong không gian của người khác, che đậy một chút là cần phải có "
Lê Khanh nghe vậy gật đầu, cẩn thận một chút không bao giờ là thừa.
Hắn đeo nhẫn bạc lên ngón giữa, chỉ cảm thấy da thịt hơi nhói một chút rồi thôi, còn chiếc nhẫn thì hóa thành một dòng chất lỏng bạc thấm vào trong da biến mất.
Nhưng cảm giác thì vẫn thấy nó còn ở đó.
Niệm lực thẩm thấu vào bên trong, hai bên lập tức hình thành một mối liên hệ kỳ diệu nào đó.
Chiếc nhẫn giống như trở thành tay chân, một ý niệm quét qua lập tức biết bên trong có gì, là một không gian rỗng dài 612 mét, rộng 521 mét, cao 108 mét.
Tổng cộng gần 34.5 triệu mét khối, có thể chứa được cả một tòa cao ốc tầm trung rộng rãi.
" Thế nào? Không gian bên trong rất lớn đúng không, phải biết muốn cắt không gian thành một khối rồi đem dung nhập vào vật phẩm là rất khó, không gian lớn thế này càng là hiếm thấy vô cùng, có thể bán cái giá trên trời."
" Nếu để bị đám người Vũ Trụ cấp biết được tuyệt đối sẽ bất chấp mà g·iết người đoạt bảo, Vực Chủ cũng phải thèm. "
" Cho nên, sau này khi dùng ở nơi đông người thì tốt nhất chỉ nên thu thả những vật dài cao rộng không quá 10 mét thôi ". Ba Ba Tháp cầm một cái hộp khác to hơn bay lại, trịnh trọng dặn dò.
Lê Khanh nghe vậy cũng nghiêm túc gật đầu : " Ta nhớ rồi!"
" Tốt, đây là vật phẩm thứ hai dành cho ngươi, một cặp Phi Thiên Vũ "
Nhìn hai miếng kim loại tròn quên thuộc, Lê Khanh cảm thấy kỳ quái, không kiềm được muốn mở miệng nói gì đó nhưng lập tức bị Ba Ba Tháp mắt đẹp liếc xéo một cái nuốt ngược trở về.
" Ta biết ngươi có một cặp rồi, nhưng loại Phi Thiên Vũ này là niệm lực binh khí loại đặc thù, mang một cặp thì nó chỉ là cấp 1, mang hai cặp thì sẽ là cấp 2, tối đa một ngươi có thể cùng lúc sử dụng ba cặp Phi Thiên Vũ, cũng tức là binh khí niệm lực cấp 3, hơn nữa còn là loại dễ sử dụng nên giá rất cao "
" Đáng tiếc ngươi không phải khống vật sư, nếu không thì ta còn có một cái Hồ Đao Bàn cấp ba giá trị hơn." Ba Ba Tháp tiếc nuối nói.
" Nhưng cũng may ngươi đã có sẵn một cái, Phi Thiên Vũ cấp 2 cũng đủ ngươi sử dụng đến trước Vũ Trụ cấp rồi ".
Lê Khanh nhận lấy, cũng như cặp trước nhận chủ rồi gắn vào sau lưng.
Phù!!
Hơi động ý niệm, lập tức có bốn cặp cánh lớn bán trong suốt bung ra, mỗi cái vỗ nhẹ đều sinh ra vô số điểm sáng nhỏ như kim tuyến bay khắp nơi, vô cùng đẹp đẽ.
" Món bảo vật thứ ba, chính là 289 viên Mộc Nha Tinh này, có nó ngươi cũng không cần phải hấp thu năng lượng vũ trụ hiệu suất thấp tu luyện nữa, với huyết mạch của ngươi ta đảm bảo chỉ cần sáu tháng là có thể đột phá đến Hằng Tinh cấp ". Ba Ba Tháp bay đến gõ gõ vào balo sau lưng Lê Khanh.
" Món thứ tư là nguyên năng chiến giáp cấp 1 chuyên dùng cho Hành Tinh cấp, cái này ngươi có rồi nên thôi. "
" Món thứ năm là Ma Vân Đằng, một dạng thực vật chiến sủng hiếm thấy trong vũ trụ, cho dù là hộ thể, công kích hay khốn nhiễu địch nhân đều là lựa chọn tốt "
" Lê Khanh, giờ ngươi có hai lựa chọn ". Ba Ba Tháp đưa ra hai ngón tay lắc lắc.
" Hả? Chọn gì?". Lê Khanh hứng thú hỏi, trong lòng cũng có suy đoán được chút gì đó.
" Năm đó chủ nhân để lại hai cây Ma Vân Đằng non, ta vì để bảo vệ hòn đảo này trước đám quái thú cùng với thu hút cường giả đến nên đem một cây trồng bên ngoài, đồng thời dùng một ít Mộc Nha Tinh nuôi nấng nó cùng đám Liễu thụ "
" Giờ ba mươi năm rồi nó cũng đã phát triển đến Hành Tinh cấp 6, thực lực cũng có chút không tầm thường. Nhưng thả rông lâu quá nó giờ đã tràn đầy dã tính rồi, muốn thu phục phải chính diện đánh bại mới được "
" Một cây non dễ dàng thuần phục nhưng cần bồi dưỡng từ đầu, cùng một cây phải tốn công chiến đấu nhưng có sẵn thực lực Hành Tinh cấp 6. Ngươi muốn chọn cái nào?"
" Cái thứ hai ". Lê Khanh không chút do dự nói.
Hắn còn chưa quên mình còn có một cái nhiệm vụ của hệ thống trên lưng đâu.
" Thông minh ". Ba Ba Tháp mỉm cười hài lòng búng ngón tay :" Nhưng ngươi thực lực hiện tại còn kém, căn bản không có cửa thắng, nên trước tiên cần đem cả gen nguyên năng lẫn tinh thần niệm tăng lên cấp Hành Tinh đi rồi hãy thử ".
" Được ". Hắn vốn cũng là có ý như vậy.
" Món thứ sáu "
" Hả? Còn nữa? ". Lê Khanh giật mình, không nghĩ sư phụ tiện nghi Hô Diên Bác để lại cho mình nhiều thứ như vậy.
" Chính là thứ này ". Ba Ba Tháp phất nhẹ tay, mảnh kim loại đỏ dính trên bắp đùi hắn bị một loại lực lượng khống chế bay ra, xoay lượn một vòng sau đó lơ lửng trên đầu ngón tay.
" Thứ này là Xích Hỗn Đồng Mẫu, là mảnh vỡ nhỏ rơi ra từ cánh của Vẫn Mặc Tinh Hào, vô cùng vô cùng quý hiếm, Vực chủ cũng sẽ điên cuồng c·ướp đoạt, Giới Chủ thì không đến nỗi nhưng cũng thèm thuồng, cho nên tốt nhất ngươi vẫn nên để ta bảo quản hộ cho ". Ba Ba Tháp cười hắc hắc đem Xích Hỗn Đồng Mẫu bỏ vào hộp cất lên kệ.
" Dù sao ngươi cũng không phải Khống vật sư, dùng thứ này cũng không phát huy được bao nhiêu uy lực của nó "
Lê Khanh ý vị thâm trường nhìn lấy bóng lưng Ba Ba Tháp.
Đây là đang chuẩn bị để lại đồ tốt cho La Phong đây mà, nhưng có một cái Ba Ba Tháp nói đúng, sử dụng Xích Hỗn Đồng Mẫu còn không bằng tập trung tinh tu các loại sức mạnh đang sở hữu hiện giờ.
Nhưng có một cái Lê Khanh tuyệt đối không thể bỏ lỡ, cho nên đành mở miệng hỏi
" Sư phụ là Bất Hủ cường giả, hẳn không chỉ để lại cho ta những thứ chỉ dùng được ở cấp Hành Tinh đâu phải không?"
" Tất nhiên, nhưng người cũng sợ ngươi thực lực quá yếu những giữ nhiều bảo vật sẽ khiến cho kẻ khác thèm thuồng, cho nên đã phân chia làm ba phần gửi vào trong ba tài khoản của " Ngân hàng Ngân Hà Vũ Trụ " chờ ngươi lần lượt đạt tới cấp Hằng Tinh, cấp Hành Tinh, cấp Vực Chủ thì có thể nhận lấy ".
Ba Ba Tháp có chút giật mình cười gượng nói : " Bên trong có số tiền tài khổng lồ cùng rất nhiều bảo vật, đảm bảo đủ tài nguyên để ngươi phát triển đến cấp Giới Chủ ".
Biểu cảm này của Ba Ba Tháp càng khiến Lê Khanh nghiền ngẫm nhìn nó hơn, xem ra cô nàng này đã sớm đánh chủ ý lên La Phong, dù đã nhận hắn làm truyền nhân nhưng vẫn muốn thu đối phương về tận lực bồi dưỡng.
Nhưng Lê Khanh cũng không nói gì, cũng không phản cảm.
Bởi hắn hiểu, ở góc độ của Ba Ba Tháp thì Lê Khanh tuy tiềm năng nhưng thiên phú tinh thần niệm sư của hắn lại là cường hóa hệ, không hề phù hợp với Vẫn Mặc Tinh nhất mạch, càng chuyên về khống vật sư, huyễn thuật sư hơn.
Ở mảng này, thiên phú của La Phong thật sự rất ít người sánh bằng, Lê Khanh không thừa nhận cũng không được.
Nhưng thừa nhận là một chuyện, số tiền trong tài khoản của Hô Diên Bác để lại hắn sẽ không bỏ qua, bởi vì đó là thứ cần thiết để hắn có thể mua sắm những thứ cần thiết nhằm tăng cao sức mạnh toàn nhân loại Địa Cầu.
Bảo vật bên trong hắn có thể không cần, nhưng tiền thì phải có.
Lê Khanh cũng không muốn đến đó lại bị ' một phân tiền làm khó anh hùng ' chỉ có thể từ từ chờ cốt truyện diễn ra hệt như trong nguyên tác, để đám người ngoài hành tinh kia đến Địa Cầu chít chít mó mó ra oai.
Thứ hắn muốn, là một hậu phương vững chắc, có thể khiến bản thân an tâm tung hoành khắp nơi trong vũ trụ.
" Được rồi, kiểm kê di sản đã xong ". Ba Ba Tháp rất nhanh điều chỉnh cảm xúc trở lại bình thường nói, dẫn đầu lại lần nữa đi ra bên ngoài đại sảnh.
" Kỳ thật, những t·hi t·hể Bất Hủ này mới là báu vật vô giá, nhưng ngươi hiện không có khả năng sử dụng nên trước tiên thu vào không gian đi ".
" Được ". Lê Khanh động ý niệm, đem năm t·hi t·hể cường giả Bất Hủ thu vào, chỉ chừa lại bộ xương màu vàng kim.
" Đây là nhị sư huynh của ngươi, một cường giả Giới Chủ nhưng lại bị một đòn của Bất Hủ đánh xuyên vào phi thuyền g·iết c·hết. Thật nực cười đúng không? Hắn vẫn luôn xui xẻo như vậy!"
Ba Ba Tháp lại gần, dùng tay vuốt ve từng đốt xương, trong mắt toàn là đau buồn cùng hồi ức, lúc còn ở cùng mọi người lưu lạc trong vũ trụ nó vẫn thường hay bắt nạt đám đệ tử cùng nô bộc này đây.
Vậy mà giờ, chỉ còn lại hài cốt nằm lạnh lẽo nơi đây, sự đời thật sự rất vô thường.
" Thứ này cũng có giá trị với các Vực Chủ cấp, nhưng dù sao cũng là sư huynh ngươi, sau này tìm tinh cầu hẻo lánh nào đó chôn cất hắn đàng hoàng thôi ".
" Được rồi, đừng buồn nữa ". Lê Khanh thấy vậy cũng không đành lòng, tiến lên dùng tay sờ sờ đầu Ba Ba Tháp, tay còn lại cũng đem hài cốt sư huynh thu vào nhẫn không gian.
Ba Ba Tháp cảm thấy trên đầu có chút ấm áp thì ngẩn người ra nhìn hắn, ký ức về một người đàn ông cao lớn mạnh mẽ ngày xưa cũng hay làm thế với nó ùa về, khóe mắt bất giác trở nên óng ánh nước, cắn chặt bờ môi run giọng nỉ non
" Chủ nhân "
0