" Đối với người Saiyan, không có cách gì thích nghi với sức mạnh tốt hơn chiến đấu". Đây là một câu nói mà Lê Khanh vô cùng tán đồng.
Cho nên, ngay sau khi song trọng, à nhầm là tam trọng đột phá cấp Hành Tinh, hắn lập tức vội vàng chạy ra khỏi Vẫn Mặc Tinh Hào tìm Xúc Thủ Thú Vương khiêu chiến.
À quên, hiện giờ phải gọi nó là Xúc Thủ Thú Hoàng mới đúng.
Suốt ba ngày này bị Lê Khanh liên tục tìm đến q·uấy r·ối, nó vậy mà cũng thành công đột phá đến Hành Tinh cấp bảy, chính thức ngồi ngang hàng với hai đại Thú Hoàng khác là Bát Trảo Thú Hoàng cùng Lôi Long Thú Hoàng.
" Ê to con, ra làm trận cho sảng khoái tinh thần nào?"
Lê Khanh sau lưng mọc ra bốn cánh bay trên mặt hồ hô lớn, tiếng động hấp dẫn đám quái thú cấp Lĩnh Chủ xung quanh nhưng không con nào dám tiến lên.
Trong mắt toàn bộ bọn chúng hiện ra cảm xúc nhân tính hóa e dè, sau có càng thêm lặn sâu vào dưới đáy hồ.
Điều này cũng phải quy công hắn ở ngày đầu tiên đã mở ra trận đồ sát lớn, một hơi g·iết sạch mấy chục con cấp Lĩnh chủ, quái thú cấp thấp càng là nhiều không kể xiết, cuối cùng mới chọc cho Xúc Thủ Thú phải ra tay thanh trừng.
Nhưng thanh trừng thì chẳng thấy đâu, chỉ thấy tên nhân loại đáng ghét này nhởn nhơ đánh với nó một trận, thấy sắp thua thì lập tức bỏ của chạy lấy người trốn vào trong đảo.
" Nếu không phải đánh không lại tên dây leo kia thì ta đã sớm đập nát cái đảo rách đó mà bóp c·hết ngươi rồi!"
Sâu dưới đáy hồ, tám con mắt đen của Xích Thủ Thú nhìn xuyên qua mặt nước thấy Lê Khanh thì nghĩ thầm.
Đến cấp độ này của nó, tư duy đã không kém mấy so với nhân loại, khác chăng là bởi vì dã tính quá lớn nên cũng lười dùng tới cái đầu.
Ngao!!!
Ầm ầm ầm
Từ dưới mặt nước, hơn trăm cái xúc tu phóng lên, mỗi cái đều to hơn năm nét, dài hàng trăm mét, bên trên mọc đầy giác hút, chất nhờn bám trên da thì có tính ăn mòn cực cao với các loại máu thịt sinh vật.
Như những cái trụ chống trời cùng lúc vùng vẫy, khuấy động cả một vùng nước thành lốc xoáy khổng lồ.
Sấm chớp vần vũ, gió nổi mây phun, thanh thế hết sức kinh người.
" Á à, nay khinh tao à? Đến cả cái đầu cũng không lộ ra gặp mặt, để tao vặt vài cái xúc tu về nướng ăn xem mày có ngoi lên hay không?"
Lê Khanh hưng phấn nói, trên thân có Hắc Thần trang cùng Haki bao bọc, sau lưng thì có cánh Phi Thiên Vũ tăng tốc độ, hóa thành một bóng đen lao v·út đến một cái xúc tu gần nhất
Vù!!
Xúc Thủ Thú động, xúc tu dùng tốc độ kinh người không hợp với vẻ ngoài quất xuống, âm thanh xé gió khiến người nghe thấy phải sợ run.
Nhưng Lê Khanh không sợ, nhìn cái thứ còn bự hơn cơ thể mình quát lớn :" Tới tốt ".
Xong một quyền đã sớm được vận lực đấm mạnh ra.
Tứ trọng chiến kình, haki vũ trang, " Chấn " ý cảnh tầng thứ tư.
Đúng vậy, không đọc lầm đâu, sau mấy ngày nghiên cứu say mê về sóng cơ học vật lý, lại thêm trong thực chiến kiểm nghiệm, cảm nhận, Lê Khanh đã thành công đem ý cảnh nâng lên tầng thứ tư, tuy chưa giải quyết được nhược điểm nhưng uy lực thì đã nâng lên một tầm cao mới.
Oành!!
Oong~~
Tiếng v·a c·hạm cùng tiếng xung chấn nổ vang ra.
Sức mạnh khủng kh·iếp khiến hai bên đều chật vật lùi lại, nhưng Lê Khanh phòng ngự quá khủng nên không có vấn đề gì.
Nhưng bên kia thì xúc tu của Xúc Thủ Thú Hoàng thì gặp chuyện lớn, một nửa da thịt đã bị thổi bay đi, cơn đau truyền đến khiến nó cuồng hống lên.
Mặt nước hồ càng thêm gợn sóng, đã tạo thành những sóng nước cao ập vào bờ, đến sương mù cũng bị thổi tan.
" Nhưng như vậy là chưa đủ g·ây t·hương t·ích cho nó ". Lê Khanh nói thầm
Quả nhiên, chỉ thấy da thịt nơi b·ị t·hương của Xúc Thủ Thú Hoàng một trận nhúc nhích, sau đó nhanh chóng mọc lên rồi lành lặn như chẳng có gì xảy ra.
Sức hồi phục đáng sợ không hề thua kém Thủy Mệnh Thể của Lê Khanh, chính là sức mạnh đặc trưng của chủng loài này.
" Phiền thật ". Hắn thầm than, lách mình tránh đi ba bốn cái xúc tu khác quấn đến.
Có lẽ đã ăn thua thiệt, Xúc Thủ Thú Hoàng lập tức thay đổi đấu pháp, thay vì cứng chọi cứng với Lê Khanh thì dùng số lượng áp đảo, hơn nữa công kích lựa chọn là quấn chứ không phải là quất nữa.
Chỉ thấy lúc này, hàng trăm xúc tu như những sợi dây bay múa khắp trời, lại như những con rắn độc không ngừng truy kích Lê Khanh.
Nhưng tốc độ hắn quá nhanh, cơ thể lại nhỏ nên cực kỳ linh hoạt, mỗi lần đổi hướng đều để cho Xúc Thủ Thú Hoàng vồ hụt, thậm chí có khi còn khiến hai ba sợi quấn lại với nhau.
Những lúc như vậy, hắn đều không chút lưu tình bồi cho một đấm vào nút thắt, một hơi đem mấy sợi đánh cho sắp đứt rời.
Hai bên cứ thế người qua thú lại, không ai nhường ai.
Mỗi bên có thế mạnh riêng, khả năng hồi phục thì bên nào cũng biến thái nên căn bản là đánh không c·hết.
" Thủ đoạn chiến đấu của mình vẫn quá ít, xem ra nên sớm đem các loại bí pháp đưa vào kịch trình tu luyện"
Nhưng không phải là không có tiến bộ gì, ba ngày trước hắn vẫn chỉ có thể né tránh thì nay đã đủ sức trực diện với một con Thú Hoàng, phải biết đây chính là tồn tại Hành Tinh cấp bảy đó.
Mà hắn, mới chỉ cấp một.
" Có điều, rời đi như vậy cũng thật không cam lòng, ít nhất cũng phải để lại cho nó một ký ức nhớ đời mới đúng".
Lê Khanh dừng phắt lại thân hình, hít sâu một hơi, quanh thân bắt đầu có tia chớp vàng kim chạy quanh trên da, xung quanh hắn bầu không khí toát ra cũng thay đổi hẳn, tràn đầy cảm giác áp bách cùng nguy hiểm.
Haiki vũ trang lúc này đã chuyển thành màu ám kim sắc, bị Lê Khanh hội tụ vào một khoảng nhỏ ở đầu nắm đấm, bên trong còn có " Chấn " ý cảnh tầng bốn
" Sóng cơ học có ba loại, sóng dọc, sóng ngang cùng sóng mặt, mình cũng chỉ mới lĩnh ngộ được sóng ngang cùng một chút da lông sóng mặt, nhưng nếu đem hai loại dung hợp thì sẽ tạo ra hiệu quả thế nào?"
Đó là câu hỏi mà Lê Khanh luôn đặt ra từ khi chạm đến ý cảnh tầng bốn.
Nhưng vì bận đột phá nên vẫn chưa có thời gian thử lần nào, hiện tại đang có một con quái thú " đánh không c·hết " trước mặt thì chẳng phải là đối thủ hoàn hảo để thí nghiệm.
Nghĩ vậy, hắn lập tức áp dụng ngay.
Đầu nắm đấm vốn đã toát ra sức mạnh khổng tưởng thì bỗng càng thêm kinh khủng, không gian liên tục tràn ra một loại chấn động kỳ dị khiến các phân tử không khí cũng phải đứt gãy tạo ra những t·iếng n·ổ nhỏ đùng đùng.
" Chấn Kình ". Lê Khanh đặt tên cho một đòn này.
Một quyền như lưu tinh đập xuống mặt nước hồ.
" Ngu ngốc, hắn muốn nhấn chìm cả Vụ Đảo hay sao? Như vậy ta làm sao còn có thể tuyển thêm La Phong vào sư môn ".
Trong Vẫn Mặc Tinh Hào, bản thể của Ba Ba Tháp đang ngồi ăn dưa quan sát cuộc chiến thấy cảnh này lập tức nhảy dựng lên, tức tối điên cuồng thao tác hệ thống phòng vệ năng lượng trên phi thuyền, hai tay gần như hóa thành tàn ảnh gõ lên bàn phím ảo.
Một cái lá chắn hình lồng trong suốt lấy Vẫn Mặc Tinh Hào làm trung tâm kéo dài ra bao trùm lấy toàn bộ Vụ Đảo, cho dù là công kích cấp Vũ Trụ cũng không thể gây ra hề hấn gì.
Sâu trong lòng đất 10 nghìn mét, một sợi dây leo to lớn màu đỏ khẽ nhúc nhích, đầu dây như linh xà ngước lên có vẻ đang nhìn về hướng cuộc chiến, nhưng sau đó lại lần nữa nằm im xuống như chưa có gì xảy ra.
Bên ngoài.
Theo quyền đầu chạm vào mặt hồ, một luồng sức mạnh khủng kh·iếp thoáng cái lan tràn ra.
Nếu " sóng ngang " có đặc tính là truyền dẫn thì " sóng mặt " chính là tàn phá, xung kích khổng lồ đột ngột xuất hiện khiến mặt nước như một khối cao su bị ép chặt xuống tận đáy, sau đó bị ' sóng ngang ' p·há h·oại từ cấu trúc nổ ầm ra.
Khoảnh khắc này, năng lượng giải phóng là cực kỳ khủng kh·iếp.
Trực tiếp đem toàn bộ hàng trăm triệu mét khối nước trong hồ Alexandrina thổi tung lên trên trời, bên trong còn kèm theo hàng triệu con quái thú thủy vực, từ lớn đến nhỏ, từ yếu ớt Thú bính đến mạnh mẽ cấp Lĩnh Chủ đều có đủ, chúng hoặc c·hết, hoặc ngất hoặc trọng thương, hai mắt con nào con nấy đều mê mang căn bản không hiểu chuyện gì xảy ra.
Đáy hồ lúc này lộ ra, để lộ ở đó là một thân ảnh khổng lồ cũng đã da tróc thịt bong.
Xúc Thủ Thú có dạng chi như bạch tuột, nhưng phần thân lại như một cái mai rùa có vô số lỗ to cho xúc tu thò ra ngoài.
Chỉ thấy lúc này đây, hàng trăm xúc tu của nó vậy mà đã có một nửa bị hủy diệt, hóa thành thịt vụn, trên mai cũng nứt nẻ khắp nơi, thậm chí với tốc độ tái sinh của nó cũng không thể kịp hồi phục lại ngay.
Tám con mắt đen kịt mọc trên mai cách không nhìn Lê Khanh, bên trong tràn đầy nghi hoặc, kiêng kị, cùng một chút sợ hãi.
Khoảnh khắc ấy, nó chỉ kịp cảm thấy một loại sức mạnh khủng kh·iếp bao trùm toàn thân, hoàn toàn không có sức phòng thủ.
Nếu không phải thân thể nó to lớn, sức sống lại cao thì có lẽ cũng đã thật phải nằm xuống rồi.
Ào ào ào
Lúc này, nước hồ theo sức hút Địa Cầu bắt đầu hóa thành mưa to, hàng triệu tấn nước từ độ cao trăm mét rơi thác đổ, các loại quái thú xen lẫn trong đó đùng đùng rơi theo, nhưng có mấy con còn sống thì không ai biết được.
Nước trong hồ lần nữa dần dâng cao trở lại.
Lê Khanh sắc mặt hơi có chút tái nhợt vỗ cánh đứng trên không, nhìn Xúc Thủ Thú Hoàng dần khuất sau màn nước mà khẽ thở dài.
" Sức khống chế vẫn không đủ, nếu có thể khiến v·a c·hạm của hai loại sóng chỉ tập trung vào một điểm là Xúc Thủ Thú thôi thì với uy lực kia đủ tạc nó thành thịt vụn rồi "
" Đáng tiếc, xem ra ta còn phải rèn luyện, lĩnh ngộ nhiều hơn nữa "
Nói rồi, Phi Thiên Vũ khẽ vỗ hóa thành quang ảnh bay trở lại Vụ Đảo, nơi duy nhất còn lành lặn như chưa có gì xảy ra.
" Hành tinh cấp 1 có thể tạo ra sức mạnh này sao?? Biến thái, thật quá biến thái rồi".
Trong Vẫn Mặc Tinh Hào, Ba Ba Tháp hung hăng cắn một miếng bánh snack nhai dồn rột nói, hai mắt đẹp của nó lúc này có chút phát sáng như cái đèn pha ô tô.
" Cái ý cảnh ' chấn động ' này cũng quá mạnh đi, dường như có quan hệ với bản nguyên Không Gian, cũng không biết sau khi lột xác thành lĩnh vực thì còn bá đạo đến mức nào "
" Đúng thật là chờ mong đâu!!"
0