Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 43: Tính toán lại

Chương 43: Tính toán lại


Người mới đến, có một tháng ở lại khách sạn, sau đó nếu không có Huyết Sát Tích duy trì, thì phải đến bên kia trại tập trung ở lại.

Mỗi giọt Huyết Sát Tích, có thể duy trì một tháng ở lại khách sạn.

Đây là quy định.

La Thiên Vũ giữ đúng như lời hứa, nằm trên giường đá ngủ khò khò một giấc liền tự giác rời đi.

Trước khi đi, hắn bị Dương Hàn gọi lại.

“Sư đệ, ở nơi này thứ gì đáng giá?” Dương Hàn dò hỏi.

“Huyết Sát Tích, Tinh huyết tu sĩ, Thức ăn, Linh thạch, đan dược.” La Thiên Vũ ngẫm nghĩ một chút, nói.

“Ở đây có chút linh thạch, sư đệ cầm lấy, một nửa trong đó coi như trả công sư đệ vì ta giải đáp thắc mắc. Nửa còn lại ngươi đem tiểu Nguyệt xem xét chiếu cố một chút.” Dương Hàn ngữ khí bình đạm, nhìn không ra vui buồn.

La Thiên Vũ ngạc nhiên, cầm lấy một túi nhỏ chứa không ít Hạ phẩm linh thạch. Ánh mắt hắn nhìn Dương Hàn thật sâu, cuối cùng không nói gì, chỉ nhẹ gật đầu rồi đi ra ngoài.

Dương Hàn thở một hơi. Trước mắt hắn còn chưa biết bản thân thế nào, làm sao có tâm sức chiếu cố kẻ khác.

Đây đã là những gì hắn có thể làm hiện tại.

Loại này hoàn cảnh, thật sự có thể đem con người cải tạo cùng biến đổi như thế nào, Dương Hàn là thật sâu cảm nhận được.

Nơi này không phân ngày đêm, chỉ có ánh sáng lờ mờ do màng sáng trận pháp mang lại.

Dương Hàn lúc này nằm trên ghế trúc, cẩn thận quan sát tình huống bản thân hiện tại.

「 Tính danh: Dương Hàn 」

「 Tu vi: Cảm Khí Cảnh Hậu kỳ 0/20.000 」

「 Công pháp: Cảm Khí Quyết, Sát Cẩu Vô Hối Tiểu thành (0/5.000) 」

「 Hành trang: Hạ phẩm Nhân Ngẫu, Lệnh bài thân phận, ngọc giản công pháp… {Ấn để xem toàn bộ} 」

「 Điểm kinh nghiệm: 2.512 điểm 」

Tu vi bản thân vẫn như cũ, nhưng trong hành trang lúc này là một đống các loại vật phẩm, tài liệu, pháp khí mua được ở phường thị.

Cũng may chuyến đi này Dương Hàn mua sắm không ít thứ, đầy đủ cho hắn sử dụng một đoạn thời gian.

Đặc biệt còn chuẩn bị sẵn một số lượng không nhỏ tài liệu luyện chế Uẩn Khí Đan.

Có thứ đan dược này trong tay, tạm thời trong thời gian ngắn, Dương Hàn cũng không ngại sử dụng linh lực khi có Uẩn Khí Đan có thể đem phục hồi một lượng linh lực nhất định.

Để bảo đảm an toàn, Dương Hàn cũng chậm một chút, không có đem Uẩn Khí Đan luyện được dung luyện chuyển hóa thành kinh nghiệm, mà là cẩn thận suy xét kỹ hơn.

Nếu nói ở nơi này quý giá nhất là thứ gì, Dương Hàn tin rằng chính là thứ có thể khôi phục tu vi cùng linh lực.

Mà Uẩn Khí Đan chính là thứ này.

Lật tay đem 「 Linh Bảo Hoán Cốt Công 」ngọc giản lấy ra, Dương Hàn bắt đầu đem tâm thần chìm đắm vào bên trong, muốn đem công pháp này bắt đầu tham ngộ.

Tu luyện không ngày đêm, bên ngoài người đi tới đi lui, sinh hoạt vẫn trước sau như một, cũng không vì có một người mới đến mà xáo trộn.

「 Đing! Phát hiện cường hóa luyện thể phương pháp. Có hay không học tập? 」

Dương Hàn không biết qua bao lâu thời gian, cũng chậm rãi mở mắt ra, gương mặt hài lòng. Linh Bảo Hoán Cốt Công này tham ngộ càng nhiều, càng phát giác nó giống như một môn công pháp cường hóa vật phẩm.

Mà vật phẩm cường hóa chính là bản thân hắn.

Sau khi chọn học tập, Tạo Hóa Lô hình thể đột nhiên xoay chuyển chậm rãi.

Không bao lâu, trên bảng thuộc tính của Dương Hàn vậy mà bên cạnh mục Tạo Hóa Lô lại xuất hiện một cái thân ảnh lập thể tựa như hình ảnh 3D.

Thân ảnh này từ trên xuống dưới nhìn kỹ liền có cảm giác quen thuộc, chính là hình chiếu của Dương Hàn.

Nhìn nhìn một chút bộ vị mẫn cảm, thân đỏ đầu đen, gân guốc cơ bắp, cương mãnh vô song. Quả nhiên chính là Dương Hàn hắn chứ không có sai.

Tinh quang trong mắt lóe lên, bàn tay vừa lật, liền xuất hiện một cái tiểu thuẫn.

「 Đing! Phát hiện một bán thành phẩm hạ giai pháp khí Kim Quang Thuẫn. [ Dung Luyện ] / [ Cường Thể ] 」

Phụ trợ vang lên tiếng nhắc nhở, đồng thời nhắc nhở vậy mà lại có chút thay đổi, xuất hiện thêm mục Cường Thể.

Dương Hàn tâm niệm chọn Cường Thể.

Lập tức Kim Quang Thuẫn từ trong tay Dương Hàn trống rỗng biến mất.

「 Chúc mừng sử dụng Bán thành phẩm Kim Quang Thuẫn cường thể thành công. Bì luyện tiến độ + 2% !」

Dương Hàn cảm giác được làn da mình có nhỏ bé cảm giác nóng ran, sau đó cảm giác này tiêu tán.

Cau mài ngẫm nghĩ, đột nhiên Dương Hàn nhớ tới một thứ, lập tức tìm tòi trong hành trang.

Đây rồi.

Lập tức tâm niệm sử dụng.

「 Chúc mừng sử dụng Thủy Giao Tinh Huyết cường thể thành công. Huyết luyện tiến độ + 3 % 」

Hắn sắc mặt mừng rỡ, quả nhiên có hiệu quả.

Đã có thí nghiệm thành công, tâm tình của Dương Hàn nhanh chóng tự tin hơn rất nhiều, lập tức từ trong hành trang bắt đầu lấy ra một cái chuôi kiếm đã gãy đôi, chỉ còn phần chuôi, không thấy phần lưỡi.

「 Chúc mừng sử dụng Vỡ đôi Phá Giáp Kiếm cường thể thành công. Cốt luyện tiến độ + 1 %. 」

「 Sử dụng rỉ sét loan đao cường thể thất bại, vật phẩm biến mất. 」


Dương Hàn đem pháp khí trên người mình mua được từ phường thị lần lượt đem ra thử nghiệm.

Cuối cùng Dương Hàn phát hiện, tùy theo thuộc tính của đồ vật mà có thể chuyển hóa vật phẩm thuộc tính để tăng lên tố chất thân thể khác nhau.

Để kiểm nghiệm, Dương Hàn đột nhiên hướng về sàn nhà bằng đá làm thủ chưởng ấn xuống.

Chỉ thấy trên bàn tay Dương Hàn vốn là chưởng, vậy mà lại lờ mờ xuất hiện một chút kiếm khí, đem sàn nhà xoẹt một tiếng ấn xuống một cái hình bàn tay dấu chưởng. Nhìn kỹ, chính giữa dấu chưởng lực còn có một đường kiếm khí cắt xuống.

Tình cảnh quỷ dị này khiến cho Dương Hàn há hốc mồm, mừng rỡ cực kỳ.

Dương Hàn không còn do dự chút nào, đem tất cả pháp khí còn lại trên người đều đem đi Cường thể.

Thật tiếc, nếu biết sớm Linh Bảo Hóa Cốt Công kết hợp với phụ trợ nhỏ của mình lại có công hiệu kỳ dị như vậy, Dương Hàn sớm đã đem thân gia c·hết sống gì cũng vơ vét một phen.

Mặc dù lấy giá trị quý giá của pháp khí so sánh với thân gia của mình, Dương Hàn chắc chắn không mua được một món pháp khí hoàn chỉnh hàng tốt, nhưng một ít đồ ve chai, pháp bảo tàn phiến hoặc là mảnh vỡ… giá cả cũng rất dễ chịu, hắn vẫn có thể lo liệu được, mà lại vẫn có thể hấp thu có hiệu quả.

Nhưng sự đời vốn không thể lúc nào cũng hoàn toàn theo ý mình được.

Nhìn lại ảnh lập thể của bản thân.

Dương Hàn nhìn thấy thân ảnh lập thể 3D của bản thân vẫn chậm rãi xoay tròn. Nhưng một chút bộ phận đã có chút thay đổi.

Trên da, máu huyết, gân, xương cốt đều có một chút mảng nhỏ chớp động màu đồng đỏ. Mặc dù còn rất mờ nhạt, nhưng chứng tỏ đã có sự thay đổi.

Dương Hàn nắm lại bàn tay, cảm giác trên tay có loại cảm giác cứng cáp rắn chắc.

Tựa như có một loại lực lượng ở trong cơ thể chậm rãi du động lấy, chỉ tùy thời chờ đợi Dương Hàn đem nó phát huy ra mà thôi.

Dương Hàn một mực ở trong phòng không ra.

Cũng không bao lâu, liền có người tìm đến.

Người này tên Trần Phương, là một nam tử gầy gò, bộ dáng hờ hững, tu vi cũng đã là Khai Linh Cảnh Trung kỳ, khí tức thâm trầm.

“Dương huynh đệ, có muốn gia nhập tổ đội cùng ta đi ra ngoài săn g·iết Huyết Sát Thú hay không?"

Trần Phương là một trong chín vị sư huynh cư ngụ ở trong khách sạn, có thể thấy thực lực của y không phải tầm thường.

Thế nhưng danh tiếng người này không được tốt lắm. Nghe La Thiên Vũ kể lại, có thể ở lại khách sạn cư ngụ, đều là hạng người tâm ngoan thủ lạt, cùng bọn hắn tổ đội một là có thực lực tương đương, hai là làm pháo hôi.

Thế nhưng là có một số người không chịu nổi dày vò, ôm tâm lý may mắn, cũng đều liều mạng theo ra ngoài săn g·iết.

Rất nhiều người đều ra đi như thế không trở về.

Mà mẹ của tiểu Nguyệt ở trại tập trung, cũng chính là theo vị Trần Phương trước mắt này đi ra ngoài không thấy trở về.

Nghe y sau khi trở về nói là bị lạc mất không thấy tung tích. Nhưng chuyện này dùng để lừa con nít thì được. Số phận của mẹ tiểu Nguyệt hẳn là đã chú định lành ít dữ nhiều.

“Thật có lỗi, tại hạ tạm thời chưa có dự định ra ngoài săn g·iết, mời các hạ tìm người khác.” Dương Hàn đối với loại người này tất nhiên không có sắc mặt tốt lành gì, ngữ khí lãnh đạm trả lời.

Trần Phương nghe vậy thì muốn nói gì nữa, nhưng Dương Hàn đem cửa đá đóng lại.

Sắc mặt Trần Phương không dễ nhìn, sau cùng quay lưng bỏ đi.

Dương Hàn đóng cửa đá lại không bao lâu, lại có tiếng phanh phanh trầm muộn.

Cái này Trần Phương tựa như âm hồn bất tán.

Dương Hàn trong lòng khó chịu, mở ra cửa đá, vừa muốn cùng người trở mặt, liền nhìn thấy một người khác đang đứng đó.

Chương 43: Tính toán lại