Thu Trì Mộ Vũ
Vưu Gia Lợi Diệp Tử
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 27
Ngay lập tức, hương hoa ngập tràn, mùi thơm bay khắp nơi, là hoa của cỏ Linh Hương mà ta sợ nhất.
Lúc sống c.h.ế.t cận kề, ta còn có thời gian mà oán thầm: người này thật cứng nhắc, ta sắp không sống nổi, còn quản gì che chắn hay không?
Khuôn mặt cười nham hiểm của đại tỷ dần mờ đi, tiếng gọi lo lắng của Thúy Ý cũng dường như xa dần...
Nàng thấy phá hoại không được, nhìn ta đầy oán hận.
Là Tạ Cảnh đã đến.
Chương 27
"Các ngươi không hiểu, thiên đạo tự nhiên của ta, thuận theo mệnh trời mới là đúng đắn! Tại sao các ngươi không hiểu! Sao mọi người đều nghe lời ngươi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lúc mơ hồ, cảm giác có ai đó bế ta lên, mùi thuốc quen thuộc thoảng qua, làm ta tỉnh lại chút ít. (đọc tại Qidian-VP.com)
Các trưởng làng và nông dân, nghe vậy, không nói hai lời, bắt đầu cúi đầu gặt lúa trong ruộng.
Những cánh hoa cùng phấn hoa theo hơi thở của ta, vào mũi và họng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói rồi, nàng chạy đến bên cạnh ta, lấy từ trong tay áo ra một túi vải, vung tay rải trước mặt ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tam tiểu thư, phiền người cùng cô nương Thúy Ý che chắn một chút, để ta cứu Nhị tiểu thư!"
Triệu Thanh Vân thấy vậy, không nói thêm gì, chỉ nhẹ gật đầu với ta, lên xe ngựa rời đi.
Rốt cuộc tiền tài động lòng người, biết lúa lai quý giá, lại là vật được quan lại quý tộc săn đón, ai còn để ý đến chuyện nó là tự nhiên hay lai tạo?
Đại tỷ vẫn không cam lòng, muốn ngăn cản thuyết phục, nhưng mấy người nông dân cúi đầu gặt lúa, ai còn quan tâm đến lời nàng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.