Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thượng Cổ Truyền Kỳ
Unknown
Chương 11: Vũ Khúc 2
Lê Phương nghe tiếng gầm to kia lập tức cũng biết sắp có chuyện không tốt, hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, dứt khoát đuổi theo con quái vật đang chạy trước mặt.
Thông qua tiếng gầm kia, Lê Phương có thể đoán chừng thực lực của con quái vật kia so với hắn chỉ có mạnh hơn.
Đến gần tầng 8 thần thức của Lê Phương lập tức phóng ra đột nhiên phát hiện ở trong phòng chứa đồ khẩn cấp có một con quái vật hình người cao gần năm mét vọt ra, tốc độ vô cùng nhanh.
Con này quái vật này thân thể là một màu đen, có chừng 4 tay, mỗi một tay đều mang một loại v·ũ k·hí khác nhau, như đao, búa, kiếm, thương, thân hình to lớn tráng kiện không gì sánh được.
Đều làm cho Lê Phương cảm thấy sợ hãi nhất chính là, con quái vật này phát ra linh lực đã tiếp cận Luyện Khí Tầng 2, có thể nói sức mạnh có thể so với tu sĩ Luyện Khí Tầng 2. Hiện tại Lê Phương mới chỉ là Luyện Khí Tầng 1, hắn cùng sâu này kém khá xa.
Lê Phương suy đoán, con quái vật to lớn này hẳn là trùm cuối nha.
Giờ khắc này Lê Phương trong lòng biết rõ, nếu hắn không đi ra ngăn cản com quái vật này, thì một lát nữa thôi toàn bộ người trên phi thuyền đều sẽ c·h·ế·t, tuyệt đối không có một ai sống sót.
Những binh sĩ trên tàu có thể miễn cưỡng đánh với đám quái vật cấp thấp, đối mặt loại quái vật này, căn bản không có cách nào chống cự.
Lúc này, con quái vật đột nhiên làm ra một hành động làm cho Lê Phương vô cùng bất ngờ, chỉ thấy nó vung một cánh tay trái đang cầm đao lên, bổ thẳng xuống đầu con quái vật mà đám người Lê Phương đánh bị thương, máu đen cùng tàu hũ văng tung tóe khắp nơi, con quái vật hai chân quỳ gối, từ trong cái đầu bị bổ làm đôi kia đột nhiên bây ra một quả cầu phát ra ánh sáng màu đen.
Con quái vật bốn tay thấy vậy miệng lập tức hút mạnh, viên ngọc màu đen lập tức chui vàng miệng nó.
Đúng lúc này Lê Phương cũng giật mình phát hiện ra thực lực của con quái vật bốn tay lại tăng lên một chút.
Đến bây giờ Lê Phương mới hiểu ra mọi chuyện, vì sao con quái vật này không ra tay g·i·ế·t hết mọi người ngay từ đầu, hoàn toàn là do nó cố ý.
Từ lúc nó tiến vào phi thuyền, nó liền biến một nhóm người thành quái vật, đám quái vật này tạm gọi là F1.
Đám quái vật F1 theo chỉ định của con quái vật bốn tay sẽ đi lây nhiễm biến một nhóm người thành quái vật F2.
Khi đã đủ một số lượng nhất định thì những người còn lại trên phi thuyền sẽ là thức ăn để nuôi F1 và F2 này. Sau khi F1, F2 này trưởng thành sẽ bị quái vật 4 tay ăn, để đề thăng tu vi.
Đám người đội trưởng Quang chạy đến vừa lúc, thấy đầu con quái vật bị một con khác bổ làm đôi thì có chút bất ngờ.
Lê Phương trong nháy mắt liền đưa ra quyết định, bất kỳ giá nào cũng phải g·i·ế·t con quái vật này.
"Đội trưởng Quang, anh mau dẫn mọi người đi g·i·ế·t hết đám quái vật còn lại trên phi thuyền, con quái vật này chắc chắn là trùm cuối rồi, để nó cho tôi ngăn cản. Nhớ kỹ, không được để một con nào còn sống."
"Này cậu có làm được không?" Hà nhìn con quái vật ao hơn 5 mét trong lòng có chút sợ hãi. Bất quá lúc Hà hỏi câu kia Lê Phương đã đẩy đám người ra, trực tiếp đóng cửa phòng chứa vật liệu khẩn cấp lại. Lê Phương tuyệt đối không thể để cho con quái vật này rời đi.
Mà quái vật bốn tay sớm đã nhìn thấy đám người Lê Phương, chân phải đạp trên mặt đất một cái, phi về phía Lê Phương.
Khí thế mạnh mẽ của con quái vật theo đó chèn é đến, Lê Phương cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, thần thức phóng ra, lao lên tấn công.
Lúc này mà còn lưu thủ, là rất chuyện ngu xuẩn.
"Ầm..."
Nắm tay va chạm, hai người văng ngược ra.
Lê Phương tuy rằng xuất thủ, nhưng trong lòng vẫn là thở dài, hắn tu luyện thời gian quá ngắn, nội lực cũng vừa sinh ra cũng không có bao nhiêu.
Vốn cho là sẽ an toàn đi đến Tân Tinh ai biết lại gặp phải loại chuyện này?
Không đợi Lê Phương đứng vững, quái vật bốn tay đã dùng ba tay còn lại đánh về phía hắn, quả thực nhanh như một đạo quang ảnh.
"Oành" lực lượng khổng lồ đánh vào trên người Lê Phương, hắn trong nháy mắt đã bị đánh bay ra xa.
Quái vật bốn tay cũng không có ý định buông tha cho Lê Phương, nhanh chóng lao đến bên người hắn, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Lê Phương bị quái vật bốn tay đánh bay đồng thời, cũng cảm giác được xương ngực gần như bị đánh gãy.
Con quái vật bốn tay này sức mạnh quả thực đáng sợ. Nếu mà hắn không tu luyện Cửu Tinh Bá Thể Thuật đến tầng thứ 2 thì lần này, hắn nhất định phải trọng thương.
Lê Phương nằm trên mặt đất còn chưa kịp đứng lên, quái vật bốn tay đã lao đến trước mặt của hắn. Lê Phương biết thực lực của hắn cùng quái vật bốn tay có chênh lệch rất lớn.
Quái vật này thực lực đã đạt đến Luyện Khí Tầng 2, Lê Phương không phải đối thủ của nó cũng là việc bình thường.
Thêm nữa là thân thể của nó quá cứng rắn, công kích của Lê Phương đối với quái vật bốn tay cũng không gây ra bao nhiêu thương tổn. Như vậy nếu tiếp tục liều mạng tiếp, cuối cùng người thua thiệt nhất chính là hắn.
"Phải nghĩ biện pháp, bằng không chỉ có thể chịu đòn." - Lê Phương nghĩ thầm.
Mắt thấy quái vật bốn tay lại vung búa đánh tới, Lê Phương trực tiếp nhảy sang bên phải né tránh, cây búa màu đen trong chớp mắt liền hóa thành mấy chục lưỡi búa trực tiếp đem toàn bộ đường lui của Lê Phương chặn lại.
Một chiêu này có tốc độ rất nhanh, hai mắt Lê Phương co rút lại, vận nội lực phóng ra bên ngoài đỡ lấy mấy đường búa lao ra ngoài.
Quái vật bốn tay dường như không ngờ Lê Phương còn có chiêu này.
Lê Phương hơi thở phào nhẹ nhõm, cũng mai là hắn nhớ đến chuyện phóng nội lực ra bên ngoài tạo thành kết giới bảo vệ cơ thể, cũng may là còn đỡ được mấy búa.
Lại một tiếng ầm vang lên, một chân quái vật bốn tay đạp mạnh xuống đất lao về phía Lê Phương.
Lê Phương biết mình không thể tiếp tục do dự nữa, đám người của đội trưởng Quang chắc là đã đi xa.