Thương Sinh Giang Đạo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 316: Lời hứa
Nghe vậy, tinh thần ai cũng căng thẳng hơn cả. Đã lâu rồi không thấy con rắn nên tôi cũng bạo gan ló đầu ra quan sát một chút. Vẫn là thân hình dài ngoằn trắng bóc, vẫn là cái vẻ lạnh lẽo như tử thần tước đoạt sinh mạng chúng sinh, vẫn là đôi mắt nhắm nghiền với vệt đỏ bao bọc xung quanh. Đúng là con rắn đó rồi. Nó đang cuộn mình ngủ bên dưới vực sâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đi khẽ thôi, tôi thấy con rắn đó rồi.” Cô thì thầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong tình hình chỉ còn đúng hai lựa chọn là sống hoặc c·hết, phần lớn mọi người đều sẽ học được cách liều lĩnh để hướng tới lựa chọn có lợi cho bọn họ nhất. Trong trường hợp này, sống sót là điều mà ai cũng nhắm tới. Tất nhiên, không thể không kể tới điều kiện đi kèm là phải sở hữu được cổ vật nghiên cứu có giá trị. Suy cho cùng, không có vật chứng minh thành quả thì làm sao tập đoàn trả lương cho chúng tôi đường hoàng chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Men theo con đường cũ mà Oseye đã đánh dấu, chúng tôi nhanh chóng hướng xuống dưới lòng đất. Đường đi không dễ dàng gì, lúc thẳng lúc dốc, có khi lại phải nối dây leo trèo, mất ròng rã mấy tiếng đồng hồ di chuyển liền. Xét trên chặng đường, không khéo chúng tôi đã di chuyển được mấy cây số rồi ấy chứ, nhưng vì chặng đường rối rắm trong này nên khó mà biết đã xuống sâu bao nhiêu. Cho tới khi Oseye dừng bước chân, đặt tay lên miệng khẽ suỵt một tiếng thật nhỏ rồi ra hiệu cho cả đoàn dừng chân lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.