Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 5: Cơ Duyên Đầu Tiên

Chương 5: Cơ Duyên Đầu Tiên


Diệp Vũ cẩn thận nhìn viên **Xà Đan** lơ lửng trước mặt, ánh sáng từ viên đan tỏa ra một màu tím huyền bí, linh lực dồi dào bên trong cuồn cuộn như sóng biển. Đây là bảo vật cực kỳ quý giá, đặc biệt đối với tu sĩ đang ở giai đoạn Tụ Khí như hắn.

Hắn không vội vàng hấp thụ ngay lập tức. Cổ Thánh Sơn vốn dĩ đầy rẫy nguy hiểm, và việc tu luyện ở một nơi như thế này có thể dẫn đến những hệ quả không lường trước. Diệp Vũ quyết định tạm thời cất viên Xà Đan vào trong túi trữ vật, chờ đến khi tìm được nơi an toàn hơn mới tiến hành hấp thụ.

Sau khi thu thập viên Xà Đan, hắn tiếp tục di chuyển sâu hơn vào Cổ Thánh Sơn. Mỗi bước đi, Diệp Vũ cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của không gian xung quanh. Càng tiến vào sâu, không khí càng lạnh lẽo, áp lực linh khí dày đặc hơn khiến hắn phải cẩn trọng từng động tác.

Trong lúc hắn đang tìm kiếm đường đi, từ xa, Diệp Vũ nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy sát khí. Hắn lập tức dừng lại, lùi nhẹ ra sau một thân cây lớn, che giấu thân hình mình.

Từ phía trước, một nhóm tu sĩ xuất hiện. Họ mặc trang phục khác biệt, không thuộc về bất kỳ môn phái nào mà Diệp Vũ từng gặp. Những người này mang theo một luồng khí lạnh băng, ánh mắt sắc lạnh lướt qua xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó.

"Bọn chúng là ai?" Diệp Vũ thầm hỏi.

Dường như cảm nhận được có người theo dõi, một tu sĩ trong nhóm đột nhiên quay đầu, ánh mắt lóe lên sự cảnh giác. Diệp Vũ biết nếu bị phát hiện trong tình huống này, hắn sẽ rơi vào thế bất lợi. Hắn nhanh chóng vận dụng công pháp **Ẩn Khí Thuật** thu nhỏ khí tức của mình lại đến mức tối thiểu, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của nhóm người kia.

"Chắc là ta quá n·hạy c·ảm," tên tu sĩ kia lẩm bẩm, rồi tiếp tục đi theo đồng đội của mình.

Diệp Vũ thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời trong lòng hắn cũng dấy lên nghi ngờ. Nhóm người này chắc chắn không phải tu sĩ bình thường. Từ cách họ di chuyển và hành xử, có vẻ như họ đang tìm kiếm thứ gì đó quan trọng.

Sau khi nhóm người kia rời đi, Diệp Vũ nhanh chóng di chuyển theo hướng ngược lại, tránh gây bất kỳ sự chú ý nào. Hắn biết rằng dù đã bước chân vào Cổ Thánh Sơn để tìm kiếm cơ duyên, nhưng nơi đây không chỉ có những quái thú hung dữ, mà còn có những kẻ địch khác mà hắn không thể lơ là.

---

Vài ngày trôi qua, Diệp Vũ đã dần quen với nhịp độ của Cổ Thánh Sơn. Mỗi ngày hắn đều phải đối mặt với các thử thách không ngừng nghỉ, từ việc chiến đấu với các loài yêu thú hung tợn đến việc tránh né những trận pháp nguy hiểm ẩn giấu khắp nơi.

Tuy nhiên, hành trình của hắn không chỉ có khó khăn. Một buổi tối nọ, trong khi đang nghỉ ngơi dưới tán cây, Diệp Vũ chợt cảm nhận một sự dao động nhỏ từ xa. Linh giác của hắn mách bảo rằng có điều gì đó bất thường, như thể một nguồn sức mạnh tiềm ẩn đang gọi hắn.

Hắn quyết định đi theo linh giác đó. Đến một nơi sâu trong núi, Diệp Vũ phát hiện ra một hang động ẩn giấu, phía trước là một tấm bia đá cũ kỹ. Tấm bia này khắc những ký tự cổ xưa mà hắn không hiểu được, nhưng linh lực phát ra từ bên trong hang động thì không thể nhầm lẫn.

Cẩn thận tiến vào trong hang, Diệp Vũ cảm nhận rõ ràng linh khí nơi này cực kỳ dày đặc. Khí lực bên trong khiến hắn có cảm giác như đang bước vào một thế giới hoàn toàn khác. Khi đi sâu hơn, hắn bất ngờ nhìn thấy một cái hộp đá nhỏ đặt trên bệ thờ.

Trong hộp đá, một cuốn bí tịch cổ xưa nằm im lặng. **Thiên Nguyệt Cửu Biến** – một trong những công pháp mạnh mẽ đã thất truyền từ lâu, theo lời đồn đại có thể giúp người tu luyện tăng tốc độ hấp thụ linh khí lên gấp chín lần so với bình thường.

Diệp Vũ chấn động trong lòng. Hắn không ngờ rằng mình lại có thể tìm thấy một bảo vật như vậy ở nơi đây. Công pháp này chắc chắn sẽ giúp hắn vượt qua những đệ tử khác trong Phong Vân Môn và thậm chí còn có thể đột phá nhanh hơn.

Nhưng ngay khi Diệp Vũ chuẩn bị lấy cuốn bí tịch, hắn đột nhiên cảm nhận được một luồng sát khí mạnh mẽ từ phía sau. Một bóng người lao tới với tốc độ như chớp, không cần hỏi, chính là kẻ muốn c·ướp lấy bảo vật trong tay hắn.

Không còn lựa chọn nào khác, Diệp Vũ rút kiếm và nhanh chóng đối đầu với kẻ t·ấn c·ông. Đây không phải là một trận đấu dễ dàng, vì kẻ địch không chỉ mạnh về thực lực mà còn rất thành thạo trong việc điều khiển linh lực.

Diệp Vũ né tránh, rồi phản công bằng kiếm khí mạnh mẽ, nhưng đối thủ cũng không kém phần nhanh nhẹn. Cả hai người giao chiến ác liệt trong không gian hẹp của hang động. Nhưng rồi, với bản lĩnh và kinh nghiệm đã trải qua, Diệp Vũ dần tìm ra điểm yếu của đối phương và tung ra một đòn quyết định.

Kẻ địch gục ngã, máu loang lổ khắp sàn đá lạnh lẽo. Diệp Vũ thở dốc, lau mồ hôi trên trán và quay lại với cuốn bí tịch. Hắn biết rằng cuộc chiến này chỉ là khởi đầu, và còn nhiều thử thách lớn hơn đang chờ phía trước. Nhưng giờ đây, với **Thiên Nguyệt Cửu Biến** trong tay, Diệp Vũ đã sẵn sàng đối mặt với tất cả.

"Con đường tu tiên thật dài, nhưng ta sẽ không dừng bước."

### Chương 5.1: Bí Tịch Thiên Nguyệt Cửu Biến

Sau khi chiến thắng kẻ địch trong hang động và thu lấy cuốn bí tịch **Thiên Nguyệt Cửu Biến** Diệp Vũ biết rằng mình đã bước vào một cơ hội cực kỳ lớn. Công pháp này không phải là thứ mà bất kỳ tu sĩ nào cũng có thể gặp được. Nhưng cùng với cơ duyên, luôn đi kèm với những hiểm họa khôn lường. Hắn nhanh chóng cất bí tịch vào túi trữ vật, rồi rời khỏi hang động để tránh những kẻ săn bảo vật khác.

Rời khỏi hang động, Diệp Vũ tìm một nơi an toàn, một khu vực yên tĩnh dưới tán cây cổ thụ bên cạnh một dòng suối nhỏ. Nơi này có linh khí không quá dày đặc nhưng đủ để bảo vệ hắn trong quá trình tu luyện. Diệp Vũ ngồi xuống, bắt đầu mở bí tịch **Thiên Nguyệt Cửu Biến** ra đọc.

Trang đầu tiên của cuốn bí tịch mô tả về công pháp này là một loại công pháp biến đổi, theo từng giai đoạn sẽ giúp người tu luyện gia tăng tốc độ hấp thụ linh khí và tối ưu hóa công lực. **Cửu Biến** nghĩa là qua mỗi biến hóa, tu sĩ sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, và khi đạt đến biến thứ chín, linh lực sẽ thăng hoa vượt bậc.

"Không ngờ rằng loại công pháp này lại có thể giúp tăng cường sức mạnh nhanh chóng như vậy." Diệp Vũ lẩm bẩm, mắt không rời khỏi từng dòng chữ trên trang sách. Hắn biết rằng nếu có thể lĩnh ngộ hoàn toàn, hắn sẽ sớm vượt qua nhiều tu sĩ khác trong Phong Vân Môn, thậm chí còn có thể đột phá cảnh giới hiện tại.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, Diệp Vũ dành nhiều ngày để nghiên cứu công pháp, nắm vững từng biến của **Thiên Nguyệt Cửu Biến**. Mỗi giai đoạn trong bí tịch đều yêu cầu sự tập trung và kiên nhẫn cao độ, nhưng cũng hứa hẹn mang lại sức mạnh to lớn.

---

Một buổi sáng sớm, sau khi cảm thấy mình đã hiểu rõ về giai đoạn đầu của công pháp, Diệp Vũ quyết định bắt đầu quá trình tu luyện. Hắn ngồi xếp bằng dưới gốc cây, điều hòa hơi thở và tập trung tinh thần. Hắn vận hành linh khí trong cơ thể theo hướng dẫn trong **Thiên Nguyệt Cửu Biến** cảm nhận rõ ràng từng dòng năng lượng luân chuyển qua các kinh mạch.

Linh khí từ môi trường xung quanh bắt đầu tụ tập, hòa quyện với nội khí của Diệp Vũ. Hắn cảm nhận rõ ràng tốc độ hấp thụ linh khí đã nhanh hơn rất nhiều so với trước đây. Mỗi hơi thở, linh khí từ dòng suối, từ cây cối xung quanh đều chảy vào cơ thể hắn, mang lại cảm giác thư thái và nhẹ nhàng.

Chỉ trong một thời gian ngắn, Diệp Vũ đã cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt. Cơ thể hắn trở nên nhẹ nhàng hơn, tinh thần tỉnh táo, linh lực bên trong tăng lên không ngừng. Đây chính là sức mạnh của giai đoạn đầu tiên trong **Thiên Nguyệt Cửu Biến**.

---

Trong khi Diệp Vũ đang tu luyện, một luồng sát khí vô hình từ xa đang dần tiến lại gần. Một nhóm tu sĩ khác, chính là những kẻ mà hắn đã gặp trước đó, lần này đã phát hiện ra tung tích của hắn.

"Tên tiểu tử này đã lấy được bảo vật bên trong hang động, chúng ta không thể để hắn rời khỏi đây dễ dàng như vậy." Một trong số các tu sĩ thì thầm với đồng bọn.

"Chỉ cần g·iết hắn, cuốn bí tịch sẽ thuộc về chúng ta. Hãy đợi đến lúc hắn sơ hở, chúng ta sẽ ra tay."

---

Diệp Vũ, mặc dù đang tập trung tu luyện, nhưng cũng cảm nhận được sự bất thường trong không khí. Hắn nhanh chóng dừng quá trình tu luyện, mở mắt và nhìn xung quanh. Cảm giác nguy hiểm dâng lên khiến hắn cảnh giác, tay nắm chặt lấy thanh kiếm bên cạnh.

Không lâu sau, nhóm tu sĩ xuất hiện từ phía sau cây cối. Kẻ dẫn đầu cười lạnh, ánh mắt chứa đầy sát ý: "Tiểu tử, giao ra bí tịch ngươi vừa lấy được, có lẽ chúng ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống."

Diệp Vũ đứng dậy, mắt sắc lạnh nhìn nhóm người trước mặt. Hắn biết rõ đây không phải là kẻ thù đơn giản, nhưng cũng không có ý định giao ra bảo vật mà mình vừa mới giành được.

"Muốn bí tịch sao? Tự đến mà lấy!" Diệp Vũ lạnh lùng nói, chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến.

Nhóm tu sĩ không nói nhiều, lập tức lao tới với tốc độ cực nhanh. Diệp Vũ nhanh chóng rút kiếm, vận dụng linh lực từ **Thiên Nguyệt Cửu Biến**. Dòng linh khí bên trong cơ thể hắn lúc này đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, giúp hắn điều khiển kiếm pháp trở nên linh hoạt và mạnh mẽ hơn.

Tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên, những tia lửa lóe sáng trong không trung. Cuộc chiến trở nên ác liệt, nhưng Diệp Vũ, nhờ vào tốc độ hấp thụ linh khí vượt trội, nhanh chóng chiếm ưu thế. Hắn né tránh những đòn t·ấn c·ông của đối thủ một cách nhẹ nhàng, rồi phản công bằng những đòn kiếm mạnh mẽ và chính xác.

Chỉ sau một loạt chiêu thức, nhóm tu sĩ đã không thể chống đỡ nổi. Từng người một gục xuống trước mặt Diệp Vũ, kẻ thì b·ị t·hương nặng, kẻ thì đ·ã c·hết ngay tại chỗ.

Khi trận chiến kết thúc, Diệp Vũ thở dài, nhìn xung quanh đầy máu me và tàn tích. Hắn biết rằng con đường tu tiên đầy rẫy nguy hiểm và kẻ thù. Nhưng với mỗi trận chiến, sức mạnh của hắn lại được củng cố, và quyết tâm theo đuổi con đường này cũng trở nên vững chắc hơn.

"Thiên Nguyệt Cửu Biến... Ta phải tiếp tục tu luyện, trở nên mạnh mẽ hơn, để không còn bị kẻ khác truy đuổi." Diệp Vũ thầm nghĩ, ánh mắt kiên định.

Hắn lau sạch v·ết m·áu trên kiếm, quay lưng rời đi, tiếp tục hành trình tìm kiếm cơ duyên và tu luyện trong Cổ Thánh Sơn đầy hiểm nguy này.

Chương 5: Cơ Duyên Đầu Tiên