Gợi ý
Image of Hàm Ngư Lão Ba Bị Ép Kinh Doanh

Hàm Ngư Lão Ba Bị Ép Kinh Doanh

Bốn tuổi Y Y: Bánh, ta là từ đâu tới? Dương Hàm: Chúng ta đều đến từ Địa Cầu. Y Y (nghiêng đầu): Giọt cầu là thẩm a? Ngô, thế nhưng là, Bành Bành nói hắn là mua TV tặng. Tám tuổi Y Y: Bánh, nhà chúng ta có phải là rất nghèo a? Dương Hàm: Ai nói, nhà chúng ta siêu có tiền! Ba ba chuẩn bị mua mấy chục tòa nhà cho ngươi thu tô! Y Y (chu môi): Ngô ~ bánh gạt người, ta biết, ngươi cũng không đi làm! Mười hai tuổi Y Y: Bánh, ta sau khi lớn lên muốn làm đại minh tinh. Dương Hàm: Làm cái gì đại minh tinh? Đi học cho giỏi thi đại học, không phải muốn trở về kế thừa chúng ta chục tỷ gia sản. Y Y (mặt quỷ): Hê hê hê, ba ba lại lắc lư người! Lão sư nói, làm người phải có mộng tưởng! Mười sáu tuổi Y Y: Ba ba, ta cho ngươi báo danh « Trung Hoa giọng hay »! Dương Hàm (ngâm cẩu kỷ bình giữ nhiệt rơi trên mặt đất, nghẹn họng nhìn trân trối): Cái gì? Sau khi xuyên việt cũng chỉ muốn làm bao tô công kiếm sống cá ướp muối lão ba bị ép kinh doanh cố sự, theo Dương Nhược Y mười sáu tuổi bắt đầu nói lên. . . Cập nhật ngày 28.11.2020: ngày hôm qua mình post lộn chương 381 thành 380. Hôm nay mình đã sửa rồi nhé. Sorry các bạn rất nhiều.
Cập nhật lần cuối: 09/28/2024
520 chương

Hàn Môn

Đô Thị

Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 30: Vấn đề

Chương 30: Vấn đề


Nghe thấy Thái than vãn, Đỗ Vinh Quang cũng không thèm để ý, cái cậu ta để ý cũng chỉ có ống máu vừa mới lấy được mà thôi.


Có được ống máu này, phòng nghiên cứu có thể tiếp tục nghiên cứu một khoảng thời gian nữa.


Cậu ta tạm thời để Thái ngồi đó, rồi lập tức mang ống máu rời đi.


Thái cảm thấy người này hơi bị quá đáng, vừa lấy của người ta một đống máu lại bỏ mặc người ta ở đây, chẳng lẽ không sợ người ta xảy ra vấn đề gì sao?!!!


Đỗ Vinh Quang rời đi, rất nhanh thì đã quay trở lại.


Thấy Thái vẫn rất bình thường, cậu ta còn khá là tự đắc nói:


" Thấy không, tôi nói không sai chứ?


Chút máu đó đối với anh cũng không đáng kể gì.


Anh có tin hay không bây giờ tôi lấy thêm một ống tiêm nữa, anh cũng vẫn có thể đi lại như bình thường được!"


Vừa nói, cậu ta còn vừa mỉm cười, giơ ra cái ống tiêm vừa rồi.


Thái thấy vậy thì vội vàng xua tay.


" Đừng! Đừng! Đừng! Cậu cũng không phải là quỷ hút máu, cố ý muốn rút máu tôi để dự trữ dùng dần chứ???"


Đỗ Vinh Quang nghe vậy thì mỉm cười đầy thâm ý.


" Anh đoán xem!!!


Thái nhìn nụ cười của cậu ta, trong lòng có chút run sợ, không lẽ mình nói bừa liền trúng rồi.


Mà nói thật, nếu như hai cái răng nanh của cậu ta dài thêm chút nữa, nhìn cậu ta còn thật sự giống với hình tượng ma cà rồng trong truyền thuyết.


Thấy vẻ mặt ngờ vực của hắn, Đỗ Vinh Quang chợt cười vui vẻ.


" Ha ha ha ha! Anh không phải là tưởng thật chứ?


Tôi mà thật là quỷ hút máu, chắc chắn là sẽ không nhịn được lao vào hút máu anh.


Máu của anh thực sự quá quý giá!!!"


Thái cũng không thấy buồn cười, hắn cũng chỉ nhìn chằm chằm vào Đỗ Vinh Quang.


Đỗ Vinh Quang thấy vậy thì hơi khó hiểu hỏi:


" Như thế nào???"


Sau một hồi, Thái tỏ ra nghiêm túc nói:


" Đỗ Vinh Quang, cậu biết không, nếu cậu thực sự là quỷ hút máu, tôi nhất định làm đầu của cậu nở hoa."


Đỗ Vinh Quang nghe vậy thì trong lòng có chút run rẩy, chỉ là đùa một chút làm gì căng. Người ta còn không mấy khi trêu đùa người như vậy, làm thế ai còn dám trêu đùa nữa đây.


Hây! Có phải mình nhập vai quá rồi không, đám lính này có vẻ rất là n·hạy c·ảm, làm giống thật quá bọn họ cảm thấy bị uy h·iếp nên đề phòng.


Thế là, Đỗ Vinh Quang nghiêm túc trở lại, đổi chủ đề nói:


" Thôi không đùa, chúng ta quay trở lại chính sự!


Chẳng lẽ anh không muốn biết vấn đề của mình sao?"


Đỗ Vinh Quang lập tức thành công chuyển di sự chú ý của Thái.


Nghe thấy lời đó của Đỗ Vinh Quang, Thái lập tức quên hết chuyện vừa rồi, chuyện đó thì là cái gì chứ, làm sao có thể quan trọng bằng vấn đề của bản thân mình đây.


Thế là hắn lập tức bức thiết lao tới hỏi:


" Thế nào, bây giờ có thể nói cho tôi biết là vấn đề gì rồi chứ?


Rốt cuộc nó có nghiêm trọng không?"


Đỗ Vinh Quang tỏ ra nghiêm túc nói:


" Bình tĩnh! Từ từ tôi sẽ nói hết cho anh!..."


Thế là, Thái cũng ngồi yên nghe cậu ta nói.


"...Sau khi tiến hành nghiên cứu hệ thống gen của anh và của con quái trùng kia, chúng tôi phát hiện ra một vấn đề rất trọng yếu.


Hệ thống gen của anh đã phát triển vượt lên trên tất cả mọi người, có thể nói là hệ thống gen của anh đã phát triển đến cực hạn...."


Nghe đến đây, Thái lo lắng ra mặt, nếu như đã tới cực hạn, vậy không phải là sức mạnh của hắn cũng chỉ tới mức này, không thể tiếp tục tăng trưởng nữa sao?!!!


Chỉ nghe Đỗ Vinh Quang tiếp tục nói:


"... Có thể nói là hệ thống gen của anh hiện tại đã phát triển đến trần nhà.


Nếu như hệ thống gen của anh muốn tiếp tục phát triển nữa, bắt buộc phải phá vỡ trần nhà này để đạt tới một tầm cao mới. Cái này chính là quá trình tiến hóa.


Mà tất nhiên, muốn có thể phá vỡ cái trần nhà này, cũng không phải chuyện gì đơn giản.


Vấn đề này thực ra cũng không phải chỉ là của một mình anh, mà có lẽ là của cả nhân loại, thậm chí là của tất cả các giống loài."


Thái nghe cũng không phải rất hiểu.


Vấn đề cậu ta nói thì hắn hiểu, nhưng vì sao lại có cái trần nhà đó thì hắn không hiểu.


Không phải hệ thống gen chính là cái cây như giáo sư Nghĩa nói hay sao?


Tiến hóa chính là như cái cây phát triển, cây phát triển đúng là sẽ có cực hạn, nhưng theo lý thuyết thì nếu như đủ điều kiện, chúng sẽ không ngừng lớn lên hay sao?


Ở đâu ra cái trần nhà mà Đỗ Vinh Quang nói.


Đương nhiên, có thắc mắc thì phải hỏi, không thể ậm ừ cho qua rồi tới lúc hiểu sai thì thiệt thân.


" Chờ một chút!


Không phải bộ gen chính là như một cái cây. Tiến hóa chính là quá trình cái cây đó trưởng thành hay sao?


Vì sao lại còn có một cái trần nhà ở đây?!!!"


Thấy hắn thắc mắc như vậy, Đỗ Vinh Quang mỉm cười trả lời:


" Đúng vậy, vốn dĩ thì chúng tôi đều cho rằng là như thế.


Nhưng sau khi nghiên cứu hệ thống gen của anh và đầu dị giới sinh vật kia, thì phát hiện không phải như vậy.


Anh có thể hình dung, quá trình tiến hóa cũng giống như quá trình sinh trưởng của côn trùng vậy.


Có thể nói, quá trình sinh trưởng của côn trùng chính là mô phỏng chính xác nhất quá trình gen tiến hóa.


Sau mỗi giai đoạn, con côn trùng khi đạt tới cực hạn của giai đoạn đó, muốn tiếp tục trưởng thành, nó sẽ phải tìm cách phá vỡ lớp vỏ cản trở của chính thân thể nó, cái này gọi là lột xác.


Mà bản thân anh, hay tất cả chúng ta cũng đều như vậy.


Thân thể chính là rào cản lớn nhất khiến cho hệ thống gen không thể tiếp tục phát triển, chúng ta cần đột phá tiến hóa để có thể tiếp tục mạnh lên.


Ràng buộc của bản thân, cũng như cái trần nhà cản trở bạn tiến lên một tầng cao mới.


Phá bỏ nó đi thì mới có thể tiến lên một tầng nữa."


Nghe những lời này, thái đột nhiên có một lo nghĩ, không lẽ nếu như mình đột phá, hay chính là tiến hóa, chẳng lẽ mình cũng như côn trùng, biến đổi thành một loại hình thái khác.


Thế là hắn có chút dè dặt hỏi Đỗ Vinh Quang:


" Đồng... Đồng chí Đỗ, vậy có... có nghĩa là tôi...tôi mà tiến hóa, vậy...vậy sẽ như côn...côn trùng, biến thành quái... quái vật sao?!!!"


Đỗ Vinh Quang cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Thái, mà hơi suy tư một chút rồi mới nói:


" Thực sự chúng tôi cũng không biết là kết quả sẽ như thế nào, dù sao cũng chưa từng có tiền lệ, chúng tôi hoàn toàn không có cơ sở để xác minh vấn đề này.


Nhưng theo như chúng tôi tính toán và phán đoán thì khả năng xảy ra chuyện đó cũng không lớn, dù sao nhân loại cũng không giống với côn trùng, biểu hiện chính là từ khi sinh ra tới c·hết đi, mặc dù có sự thay đổi về hình thái, nhưng chúng ta cũng không thay đổi triệt để như chúng.


Vậy nên anh cũng không cần lo lắng quá nhiều về vấn đề đó.


Với lại, chẳng lẽ anh không muốn trở nên càng mạnh mẽ hay sao?


Anh chẳng lẽ định dừng lại ở đây à?"


Thái nghe vậy thì bắt đầu suy tư, đúng là bây giờ dừng lại như vậy thật sự không cam lòng, đứng trước cấp độ sinh mệnh càng cao, sức mạnh và thọ mệnh dài lâu, khó lòng có thể cưỡng lại được.


Một chút thay đổi về mặt hình thái cũng là cái giá không hề nhỏ, nhưng muốn làm người dẫn đầu, một chút rủi ro là điều phải chấp nhận.


Huống hồ, vấn đề đó cũng chưa chắc đã xảy ra, vậy nên bây giờ chỉ có nếm thử mới biết được.


Cùng lắm thì...


Nghĩ kĩ một hồi, Thái ngẩng mặt lên, ánh mắt kiên định hỏi Đỗ Vinh Quang:


" Vậy bây giờ tôi cần làm cách nào để có thể đột phá rào cản, tiến hành tiến hóa?"


Đỗ Vinh Quang thấy ánh mắt kiên định của hắn thì vui vẻ ra mặt, sau đó cẩn thận giảng giải cho hắn.


" Anh có thể coi rào cản này như là một cánh cửa bị đóng chặt, không có khóa để mở.


Vậy nên anh cũng chỉ có thể dùng lực để đẩy ra.


Lực thì có thể dùng nhiều loại lực.


Như là dùng tay đẩy, dùng chân đạp, hoặc là dùng thuốc nổ, nổ ra.


Nói thẳng ra thì chính là anh cần tiếp tục ăn thịt dị sinh vật, hấp thu càng nhiều dị năng lượng.


Cũng giống như côn trùng, muốn hóa kén để lột xác thì cần phải tích lũy chất dinh dưỡng, chờ đủ rồi mới có thể tiến hành lột xác.


Dị năng lượng ở đây cũng như vậy, cần tích lũy đủ thì mới có thể tiến hóa được.


Nhưng có điều khác biệt đó là giống như tôi vừa nói, muốn phá vỡ cánh cửa này, anh có thể dùng tay đẩy, dùng chân đạp hoặc dùng thuốc nổ, nổ.


Dùng tay chân đạp phá đương nhiên sẽ khó khăn hơn, mà nếu như dùng thuốc nổ nổ, thì chắc chắn là khả năng thành công sẽ cao hơn.


Theo như chúng tôi nghiên cứu, hệ thống gen của anh đã đạt tới cực hạn, còn hệ thống gen của loại sâu trùng kia còn kém một chút.


Theo lý thuyết thì mức độ tiến hóa của anh và con quái trùng kia gần như tương đương, thậm chí nó còn kém hơn một chút.


Anh sử dụng năng lượng hấp thu từ nó thì chẳng khác nào dùng sức tay, chân để phá cửa, không chỉ tốn càng nhiều công sức, độ khó cũng rất cao, tỉ lệ thành công cũng không lớn.


Đã thế còn cần tích lũy rất nhiều thì mới đủ, chủ yếu là cấp bậc của nó không cao, dẫn tới chất lượng cũng không đủ.


Theo như chúng tôi phân tích năng lượng lấy từ máu của anh và năng lượng lấy từ mẫu vật của con sâu trùng đó, thì năng lượng đã có sự chênh lệch nhất định rồi.


Nếu như anh có thể hấp thu loại năng lượng càng cao cấp hơn, có nghĩa là ăn thịt của loại sinh vật có mức độ tiến hóa càng cao hơn anh, khả năng cũng giống như anh sử dụng loại ngoại lực càng mạnh hơn sức lực của bản thân mình, chắc chắn có thể phá vỡ rào cản càng dễ dàng hơn.


Ngoại lực càng mạnh, phá vỡ càng dễ dàng.


Chưa hết, chúng tôi còn phân tích ra một điều nữa.


Dị năng lượng được sinh vật hấp thu vào sẽ bị gen của sinh vật đó ảnh hưởng, mang đặc điểm tiến hóa đặc trưng của loại sinh vật đó.


Bình thường dùng ăn sẽ không sao, nhưng nếu ăn lúc chuẩn bị tiến hóa, điều này có thể dẫn tới hệ thống gen của bản thân sẽ chịu ảnh hưởng bởi những đặc điểm đó.


Vấn đề này gần giống với di nhập gen, đối với chúng ta có thể là chuyện tốt hoặc chuyện xấu.


Ví dụ như anh trước khi đột phá tiến hóa mà ăn vào thịt một loại sinh vật mạnh mẽ, anh có thể sẽ được thừa hưởng một chút đặc điểm hoặc năng lực của loại sinh vật này, đặc điểm hoặc năng lực này có thể là điểm mạnh của loại sinh vật đó, nhưng cũng có thể là một đặc điểm mà anh không quá mong muốn, một loại năng lực vô dụng đối với anh.


Vấn đề này liên quan đến may rủi, rất khó khống chế.


Không muốn thực ra cũng có thể, chỉ cần anh ăn những loại sinh vật có mức độ tiến hóa thấp hơn mình, cấp độ gen của chúng so với anh thấp hơn, sẽ không thể ảnh hưởng tới gen của anh, anh sẽ có thể phát triển điểm mạnh của bản thân, chỉ là cái này thì càng khó nói, chúng tôi cũng không dự đoán được sẽ xảy ra chuyện gì, có thể anh sẽ ngẫu nhiên thu được một loại năng lực nào đó, hoặc cũng có thể chỉ là tăng lên thể chất mà thôi.


Như tôi đã nói rồi, chưa có tiền lệ, không có cơ sở để tham chiếu."


Thái bắt đầu suy tư về vấn đề này, hắn cũng không biết là phương án nào càng tốt hơn, cả hai đều mang tính ngẫu nhiên quá lớn.


Cái này lại ảnh hưởng rất lớn đến tương lai, ngay cả chơi game chọn rồi còn không sửa được, huống hồ gì đây cũng không phải game.


Cuối cùng, Thái vẫn là mở miệng xin một lời khuyên từ Đỗ Vinh Quang:


" Cậu cảm thấy loại nào càng tốt hơn?"


Không cần nghĩ ngợi, Đỗ Vinh Quang lập tức nói:


" Đương nhiên là ăn thịt sinh vật càng mạnh mẽ để đột phá, cho dù là khả năng đạt được các đặc điểm mạnh cũng không phải trăm phần trăm, nhưng ít nhất tỉ lệ đạt được các loại đặc điểm mình mong muốn còn cao một chút.


Còn hơn loại kia, tính mạo hiểm càng cao, không biết trước sẽ xảy ra chuyện gì, khả năng không đạt được gì cả rất cao, dù sao các loại dị sinh vật đã trải qua vô số thời gian tiến hóa chọn lọc, mới có thể sở hữu những đặc điểm tiến hóa như vậy.


Nhân loại chúng ta cũng không có trải qua quá trình này, vậy nên khả năng rất lớn là sẽ không có gì đặc biệt nhận được.


Vả lại chẳng lẽ anh quên, ăn thịt sinh vật mạnh mẽ hơn mình mới có thể dễ dàng hơn tiến hóa, ăn thịt sinh vật thấp hơn, không chỉ cần tích lũy rất lâu, khả năng tiến hóa thất bại cũng rất cao."


Thái mặc dù nghe xong Đỗ Vinh Quang khuyên, nhưng vẫn rất băn khoăn.


" Mặc dù cậu nói như vậy rất đúng, nhưng lấy đâu ra thịt sinh vật mạnh mẽ đó đây, ngay cả con ngang mình còn khó g·iết, nói gì cao hơn mình."


Đỗ Vinh Quang cũng gật đầu đồng ý.


" Đúng vậy, chỉ là cái này chính là tương lai của anh, tôi cũng chỉ đưa ra lời khuyên cho anh thôi, muốn mạnh hay yếu thì tự anh quyết định lấy."


Thái nghe vậy thì lại suy tư.


Đúng vậy a, cái này đúng là không dễ dàng mà quyết định được.


Nhưng thôi, vẫn là nhờ duyên trời đi, ai biết đâu được, suy đi nghĩ lại cũng không bằng ông trời rủ lòng thương.


Vẫn là phải qua dị giới rồi tính tiếp, không thể kiếm được loại thịt dị thú cao cấp, thì hắn cũng chỉ có thể tiếp tục ăn thịt loại quái trùng kia để tích lũy năng lượng.


Thế là, Thái định từ biệt Đỗ Vinh Quang để chuẩn bị qua bên kia vết nứt một chuyến.


Nhưng không biết có thể được cho phép đi qua không, chuyện này vẫn phải tới gặp tư lệnh một cái xem như thế nào.


" Đỗ Vinh Quang, vậy tôi phải đi dị giới một chuyến, cũng chỉ có thể qua bên đó, rồi mới có thể quyết định được xem nên dùng cách nào."


Thái đang định quay đầu lại rời đi thì bị Đỗ Vinh Quang ngăn cản.


" Chờ chút! Anh việc gì phải vội vã, không phải còn có con nhện quái đó sao?


Chờ một thời gian nữa chúng ta có thể chế tạo được thêm mấy quả bom h·ạt n·hân chiến thuật, căn cứ sẽ tổ chức t·ấn c·ông nó, vậy không phải là sẽ tốt hơn sao?


Lúc đó anh không phải là có cơ hội tiến hóa rồi?"


Thái thấy vậy thì mỉm cười lắc đầu.


" Cậu biết con đó là mức tiến hóa gì sao?


Có chắc là nó tiến hóa cao hơn tôi không?


Tôi thấy nó ngoại trừ phòng ngự mạnh ra cũng không có gì.


Mà tôi cũng không ưa thích có một bộ giáp cứng như của nó.


Chưa hết, cậu biết tôi cần bao nhiêu năng lượng để đột phá sao?"


Đỗ Vinh Quang nghe vậy thì lắc đầu.


" Cái này chúng tôi cũng không biết được rõ ràng, khả năng là cần rất nhiều năng lượng.


Trước đó anh có thể nhanh như vậy đạt tới giới hạn là vì nhân loại chúng ta mức độ tiến hóa cũng không hề thấp, coi như có thể nói là đã cách giới hạn cũng không xa rồi.


Mà nếu như muốn vượt qua rào cản như này, chỉ sợ cần tốn số lượng năng lượng còn vượt lên trên rất nhiều lần đi!!!"


Thái nghe vậy thì thản nhiên nói:


" Đúng vậy, sau khi nghe cậu giải thích, bản thân tôi cũng đã tự cảm nhận chính bản thân mình.


Tôi cảm thấy lượng năng lượng tôi tích lũy được còn thiếu rất nhiều, căn bản mới chỉ được coi như là dính đáy.


Chưa nói là một con nhện đó có đủ không, cho dù đủ, tôi cũng đâu có thể chiếm nó làm của riêng.


Vả lại, tôi cũng không chờ đợi được!!!"


Đang định một lần nữa quay lưng rời đi, Thái lại bị Đỗ Vinh Quang gọi lại.


Thái có vẻ mất kiên nhẫn hỏi:


" Như thế nào? Còn có chuyện gì nữa, không thấy tôi đang rất cấp thiết sao?!!!"


Đỗ Vinh Quang nghe vậy thì mỉm cười hỏi:


" Cấp bách đi tìm c·hết sao?


Tôi đã nói xong đâu, anh nếu vội vàng đi tìm c·hết, tôi cũng không ngăn cản!!!"


Thái nghe vậy thì lườm cậu ta một chút, nói chuyện không chịu nói một lượt, cứ ngập ngập ngừng ngừng.


Biết là còn vấn đề trọng yếu, hắn cũng bình tĩnh quay lại chờ nghe nốt.


Thấy thế, Đỗ Vinh Quang bình tĩnh, từ từ nói.


" Còn một vấn đề rất quan trọng nữa tôi cần nói với anh.


Như tôi đã nói, tiến hóa cũng giống như côn trùng lột xác.


Cái khác không nói, độ nguy hiểm chỉ có hơn chứ không có kém.


Lúc đó bản thân có thể tiến vào giai đoạn suy yếu nhất, một tác nhân nhỏ từ bên ngoài cũng có thể gây đến nguy hiểm cho mình.


Không chỉ thế, cho dù không có tác nhân tới từ bên ngoài thì chính quá trình tiến hóa đó cũng có thể rất là nguy hiểm.


Đó là quá trình lột xác của thân thể, như côn trùng cũng chỉ là tách thân thể ra khỏi cái vỏ xác cũ.


Nhưng nhân loại chúng ta cũng không có vỏ xác cũ để tách ra, mà khả năng lớn chính là tẩy gân phạt tủy, tái tạo tế bào, gần như đập đi xây lại một lần.


Chỉ riêng đau đớn thống khổ cũng đủ để làm cho người ta sống không nổi.


Vậy nên, để đảm bảo an toàn và khả năng tiến hóa thành công, anh tốt nhất là trở lại đây, dưới sự giá·m s·át của chúng tôi.


Bằng không xảy ra chuyện gì tôi cũng không dám đảm bảo."


Nghe vậy, Thái lập tức gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng hắn thì đang cân nhắc về chuyện này.


Hắn cảm thấy, quá trình tiến hóa này tràn đầy bất ngờ không biết, nếu như diễn ra suôn sẻ thì có lẽ sẽ không sao.


Nhưng nếu như xảy ra bất trắc thì sao đây. Chẳng hạn như hắn biến đổi thành quái vật, hoặc chỉ cần biến đổi thành hình thái mà con người khó lòng chấp nhận được.


Thân là người đầu tiên tiến hóa, chỉ sợ đám người này sẽ lấy hắn làm vật liệu thí nghiệm, để tìm ra cách khắc phục điều này, tìm ra con đường an toàn cho những người khác.


Làm người tiên phong dẫn đầu, hắn chấp nhận rủi ro, hắn cũng chấp nhận làm gương cho người khác đi sau.


Nhưng hắn chắc chắn là sẽ không chấp nhận hi sinh cả bản thân mình, để người ta dùng thân thể mình làm nghiên cứu. Trừ khi trong quá trình tiến hóa hắn không qua khỏi thì họ muốn làm gì cũng được.


Vậy nên, trong lòng hắn đã quyết định, hắn sẽ tiến hành tiến hóa ở bên ngoài, nếu như không xảy ra vấn đề gì thì hắn sẽ quay trở lại.


Còn nếu như xảy ra vấn đề gì ngoài ý muốn, vậy thì hắn nhất định sẽ không quay trở lại nữa.


Cùng lắm là hắn sẽ để lại tin tức nhắc nhở, để những người tiến hóa sau đó cẩn thận trước khi quyết định tiến hóa.


Hoặc là để lại chút máu cho họ nghiên cứu, chứ nhất định không quay lại.


...


Cách chương.


Chương 30: Vấn đề